Sau khi trải qua chuyện của các lãnh đạo tiền nhiệm của Vọng Hải, trong
nội tâm Triệu Đào càng hiểu rõ hơn năng lực của Diệp Lăng Phi, ông ta đã tận mắt nhìn thấy Diệp Lăng Phi làm cho cả Vọng Hải long trời lở đất,
cũng nhìn thấy kết cục của những kẻ muốn đối địch với Diệp Lăng Phi, bị
Diệp Lăng Phi hạ gục từng tên từng tên một, đó chính là năng lực của
Diệp Lăng Phi, cũng là chỗ đáng sợ nhất của Diệp Lăng Phi. Chính bở vì
Triệu Đào đã được chứng kiến năng lực của Diệp Lăng Phi, cho nên mới tỏ
ra nghe lời Diệp Lăng Phi như vậy. Chuyện này nếu truyền ra nhất định sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ, một vị cục trưởng cục công an thành
phố mà lại nghe lời Diệp Lăng Phi như vậy, đây quả thực là chuyện rất
khó tưởng tượng. Bất Nhưng dù có nói như thế nào, đó cũng là sự thật,
trong lòng Triệu Đào biết rõ mình đang làm cái gì, bây giờ mình phải
bình an làm cái chức cục trưởng này, ông ta không muốn trong thời gian
mình lại gặp chuyện gì đó không hay. Triệu Đào luôn miệng đáp ứng, ông
ta nói với Diệp Lăng Phi là chuyện này tuyệt đối không thanh vấn đề.
Diệp Lăng Phi nhận được câu trả lời của Triệu Đào, hắn liền gọi điện cho Dã Thú đánh, hỏi thăm tình hình ở hiện trường thế nào, Diệp Lăng Phi
còn chưa tới hiện trường, lúc trước, Diệp Lăng Phi đã từng nói với Dã
Thú là Dã Thú hãy bảo vệ tốt hiện trường. Giờ phút này, Dã Thú vẫn làm
theo lời dặn của Diệp Lăng Phi, không cho phép bất cứ người nào tiến vào hiện trường.
- Lão đại, anh yên tâm đi, có em ở đây, sẽ không có vấn đề gì đâu!
Dã Thú nói
- Lão đại, vừa rồi em đã đi kiểm tra hiện trường một vòng, em phát hiện
ngoại trừ dấu tích của vụ nổ ra thì hiện trường không còn gì nữa cả,
không biết là ai làm!
- Để anh đến hiện trường xem xét kỹ rồi hẵng nói!
Diệp Lăng Phi nói,
- Thiên hạ này nào có đạo lý như vậy, làm sao có thể không để lại bất kỳ
dấu vết gì chứ! Theo anh thấy thì nếu nói không để lại dấu vết mới là
vấn đề lớn nhất đó, Dã Thú, cậu đã nghĩ tới chứ, ai có thể làm vậy mà
không để lại dấu vết chứ?
- Lang Nha chúng ta!
Dã Thú vừa nói ra câu này, hắn lập tức ý thức được mình không nên nói như vậy vào
lúc này, Dã Thú nói như vậy vốn chỉ để đùa mà thôi, hắn chỉ là muốn làm
cho không khí bớt căng thẳng, nhưng Dã Thú nghĩ lại thì thấy mình không
nên đùa kiểu như vậy, Dã Thú định nuốt lại câu nói này, chỉ là Diệp Lăng Phi đã nói:
- Đương nhiên không thể nào là Lang Nha chúng ta
được rồi, nhưng mà anh nghĩ có rất nhiều người muốn lấy mạng của anh
đó, nói thí dụ như một số tổ chức lính đánh thuê, tổ chức lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diểm chính là một trong những tổ chức muồn lấy mạng anh!
Dã Thú nghe Diệp Lăng Phi nhắc đến tổ chức lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm, hắn liền nói:
- Lão đại, chẳng phải tổ chức lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm đã bị
phá hủy rồi sao, sao có thể vẫn tồn tại được chứ, căn cứ theo tình báo
mà em có được, chính phủ nước Pháp sau khi thực hiện điều tra quy mô
lớn, nhận định tổ chức lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm có liên quan
đến một số vụ khủng bố, đã phát động tấn công bọn chúng, sào huyệt của
tổ chức lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm cũng đã bị phá hủy rồi...!
Những gì Dã Thú nói không phải là Diệp Lăng Phi không biết, lúc trước hắn
cũng đã biết những chuyện này rồi, chỉ có điều, Diệp Lăng Phi hừ lạnh
nói:
- Dã Thú, anh chỉ nói đó là một giả thiết mà thôi, cho dù
có phá hủy căn cứ của tổ chức lính đánh thuê đó thì sao chứ, luôn có một số tên không biết chết sống muốn tìm anh báo thù mà! Dã Thú, những
chuyện này chờ đến lúc gặp mắt rồi nói sau, anh thề, lần này anh nhất
định phải đem những người đó ra băm thây vạn đoạn, bất kể là ai, anh
cũng sẽ không bỏ qua bọn chúng, anh sẽ bắt bọn chúng phải trả giá thật
đắt, anh muốn để bọn chúng biết rằng, anh không phải là người mà bọn
chúng có thể trêu chọc đâu!
Lần này Diệp Lăng Phi đã nói năng
một cách ngoan độc, không phải Diệp Lăng Phi không muốn sống một cuộc
sống yên bình, thật sự là chuyện lần này rất lớn, nếu không phải do một
số nguyên nhân mà Diệp Lăng Phi dọn ra khỏi biệt thự Dương Quang, có lẽ
là cả nhà Diệp Lăng Phi sẽ chết ở đây rồi, Diệp Lăng Phi nghĩ đến đó là
cảm thấy sợ hãi. Bây giờ Diệp Lăng Phi đã trở nên nhát gan hơn rất
nhiều, hắn phải quan tâm đến người nhà của mình, không thể như trước
kia, không cần cố kỵ điều gì đối mặt với tất cả nguy hiểm, hiện giờ
Diệp Lăng Phi đã biết cái gì gọi là lo lắng, cái gì gọi là nghĩ mà sợ,
cũng bởi vì hắn đã có gia đình. Thường thường mọi người đều như vậy, chỉ khi nào trong lòng mình đã có người hay thứ gì đó để mà lo lắng, bọn
hắn mới biết thế nào là sợ hãi. Phải biết rằng những người hai bàn tay
trắng đó căn bản không biết sợ là gì, bọn họ vốn chỉ có hai bàn tay
trắng, cũng không lo lắng mình tiếp tục tay trắng.
Diệp Lăng Phi trước kia và Diệp Lăng Phi bây giờ đã có sự thay đổi rất lớn, trước kia Diệp Lăng Phi không hề sợ hãi chuyện gì cả, bất kể là sự tình gì, Diệp
Lăng Phi cũng có thể cười cợt đối mặt, cho dù chết, hắn cũng sẽ không
cau mày, nhưng hiện giờ Diệp Lăng Phi lại không thể không sợ hãi như
vậy, hiện giờ Diệp Lăng Phi có quá nhiều chuyện phải lo lắng, có quá
nhiều chuyện cần hắn giải quyết, hắn không thể nào không cố kỵ như trước kia được. Hắn có gia đình, có vợ, có con, tóm lại, Diệp Lăng Phi bây
giờ có rất nhiều chuyện phải lo lắng, phải lo lắng nhiều thứ như vậy,
tất nhiên là sẽ nhát gan hơn rồi.
Lúc Diệp Lăng Phi lái xe tới
khu biệt thự Dương Quang, liền phát hiện ra ở trước cửa khu biệt đã bị
cảnh sát phong tỏa, rất nhiều xe cảnh sát đứng ở trước cửa. Hôm nay trời vừa mới mưa, cửa tiểu khu có rất nhiều vũng nước đọng, những chiếc xe
cảnh sát phần lớn phải đậu ở những chỗ vũng nước, phong tỏa cửa khu biệt thự lại, tại ở bên trong là phân đông cảnh sát đang duy trì trật tự ở
hiện trường, không cho những người vây quanh tới gần. Tốc độ phản ứng
của phóng viên tin tức cũng rất nhanh, không biết nhận được tin tức có
vụ nổ ở chỗ nào, rất nhiều phóng viên tin tức chạy tới hiện trường, muốn có được những tư liệu trực tiếp, đây là một chuyện lớn, những phóng
viên tin tức đó có nhiệm vụ đưa tin, có không ít phóng viên cầm máy ảnh
để chụp ảnh. Hiện giờ bọn họ còn chưa thể vào được trong khu biệt thự
chứ đừng nói đến là xem hiện trường của tòa biệt thự bị nổ tung, bọn họ
chỉ có thể hỏi thăm một số người đứng ngoài xem để có được chút tin tức.
Xe của Diệp Lăng Phi bị cảnh sát ngăn lại, thật ra cho dù cảnh
sát không ngăn lại, Diệp Lăng Phi muốn lái xe vào trong khu biệt thự
cũng không phải chuyện dễ dàng, đường phía trước đã bị xe cảnh sát chặn
hết. Diệp Lăng Phi dừng xe lại, sau khi xuống xe, có người quen biết với Diệp Lăng Phi, khi thấy Diệp Lăng Phi đã đến thì vội vàng để cho Diệp
Lăng Phi đi vào trong. Diệp Lăng Phi đi trên con đường đầy các vũng nước ở chỗ cửa khu biệt thự, đi về phía biệt thự của hắn, lúc trước hắn đều
là lái xe qua chỗ này, không cảm thấy là con đường này rất dài, nhưng
bây giờ thì lại khác, Diệp Lăng Phi cảm giác con đường từ cửa khu biệt
thự đi vào quá dài, đi mãi mà không hết. Tiểu Triệu dẫn theo người ở đội cảnh sát hình sự đã ở hiện trường, Tiểu Triệu nghe tin là Diệp Lăng Phi đã đến tin thì liên đi ra đón, nanh ta gặp Diệp Lăng Phi ở chỗ cách
biệt thự của Diệp Lăng Phi ước chừng hơn một trăm mét. Diệp Lăng Phi vừa thấy là Tiểu Triệu, hắn lập tức nói:
- Rốt cuộc chuyện là như thế nào, có người nào tận mắt chứng kiến không?
Tiểu Triệu đi theo bên người Diệp Lăng Phi, nói:
- Căn cứ theo những bọn em điều tra được, còn chưa phát hiện được ai
chứng kiến chuyệnn ày, chỉ có điều, hai nhân viên bảo vệ của khu biệt
thự bị giết, bị bẻ gảy cổ chết, thủ pháp như vậy chỉ có những tên sát
thủ mới có thể làm được, bọn em nhận định sơ bộ là một tên sát thủ nào đó!
- Lính đánh thuê cũng có thể làm được!
Diệp Lăng Phi nói,
- Chẳng lẽ các cậu không nghĩ rằng tất cả những chuyện này đều là do một tổ chức lính đánh thuê chưa biết tên gây ra sao!
Diệp Lăng Phi nói xong liền lấy một điếu thuốc trong túi ra, hắn dừng lại
một chút, sau khi châm lửa, Diệp Lăng Phi mới tiếp tục đi.
- Vâng, bọn em cũng không loại trừ khả năng này!
Tiểu Triệu vội vội vàng vàng nói,
- Hiện giờ bọn em vẫn trong quá trình điều tra, có một số việc khó mà nói được, em sẽ chấp hành ý kiến của Diệp ca ý mà, à, bọn em có thể vào
hiện trường được không, tình hình ở đó như thế nào, bọn em cũng không rõ lắm!
- Chuyện đó thì anh biết rõ!
Diệp Lăng Phi nói,
- Hiện trường không đi vào thì tốt hơn, anh muốn tới hiện trường để xem
xem những tên khốn kiếp đó đã làm trò gì, mẹ kiếp, cũng không nhìn xem
tao là ai, lại còn dám trêu chọc đến tao nữa à, những tên khốn kiếp đó,
lần này bất kể thế nào anh cũng không thể buông tha bọn chúng được, nhất định phải tìm ra đám ranh con đó!
Dã Thú thấy Diệp Lăng Phi đã
đến, hắn cũng đi ra nghênh đón, Tiểu Triệu nhìn thấy Dã Thú tới đây, anh ta rất biết điều rời đi. Diệp Lăng Phi và Dã Thú đi đến trước cửa biệt
thự, khi Diệp Lăng Phi trông thấy căn biệt thự của mình bị nổ thành một
đống gạch vụn, hắn đấm một cái thật mạnh lên cánh cửa sắt.