Diệp Lăng Phi không để ý đến Vu Tiểu Vũ, hắn ngồi bên cạnh Bạch Tình Đình. Bạch Tình Đình nhìn nhìn Vu Tiểu Vũ, nói:
- Không phải là tôi lo cô sẽ cướp mất anh ấy, tôi chỉ lo anh ấy bắt nạt cô thôi!
Bạch Cảnh Sùng không ý thức được mâu thuẫn giữa Vu Tiểu Vũ và Bạch Tình Đình, ông ta cười nói:
- Bây giờ thì tốt quá rồi, cuối cùng cả nhà chúng ta cũng đoàn tụ, hôm nay là một ngày đáng để ăn mừng!
- Phiền toái cũng đã bắt đầu!
Diệp Lăng Phi lẩm bẩm trong miệng, đương nhiên, âm lượng của hắn rất nhỏ.
Bạch Cảnh Sùng chọn đồ ăn, Diệp Lăng Phi ngồi ở chỗ này không nói gì, một
mực nghe Bạch Cảnh Sùng và Bạch Tình Đình, Vu Tiểu Vũ nói chuyện, theo
Diệp Lăng Phi thấy, cảnh tượng bây giờ thật ấm áp, đừng nhìn Bạch Tình
Đình dường như rất cảnh giác với Vu Tiểu Vũ, nhưng trên thực tế từ trên
người Bạch Tình Đình lại toát lên sự thân thiết với Vu Tiểu Vũ, phải
biết rằng, nếu không phải là người rất thân với mình, Bạch Tình Đình
thậm chí còn chẳng buồn nói chuyện. Vu Tiểu Vũ sao có thể không giống
vậy, mặc dù bề ngoài Vu Tiểu Vũ tỏ ra không nhiệt tình lắm với Bạch Tình Đình và Bạch Cảnh Sùng, nhưng Diệp Lăng Phi lại có thể nhìn ra được,
giờ phút này trong lòng Vu Tiểu Vũ đang rất cao hứng, có gia đình có
khách, Vu Tiểu Vũ không còn phải đơn độc phiêu bạt nữa. Điều mà hai chị
em cần chính là thời gian, cùng với sự tín nhiệm lẫn nhau. Diệp Lăng
Phi thật sự cảm thấy mình trở thành người thừa, Bạch Tình Đình, Bạch
Cảnh Sùng và Vu Tiểu Vũ nói chuyện rất hứng thú, nhưng lại không chủ
động nói mấy câu với Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi mượn cớ muốn hút thuốc để đi ra ngoài, ngồi ở chỗ đó quá buồn chán, Diệp Lăng Phi lo lắng nếu
mình còn tiếp tục ngồi trong đó nữa thì có lẽ sẽ buồn chán mà ngủ gật
mất. Trong nhà hàng có không ít thực khách đang dùng cơm, Diệp Lăng Phi
cầm một điếu thuốc lá, vừa mới đưa lên miệng, điện thoại của hắn đổ
chuông. Diệp Lăng Phi lấy di động ra xem, thấy là điện thoại do Suzu
Yamakawa gọi tới. Suzu Yamakawa đã ở Nhật Bản được mấy hôm rồi, theo suy tính của hắn, chắc hẳn Suzu Yamakawa đã có không ít tiến triển ở Nhật
Bản.
- Suzu Yamakawa, sao lại gọi điện cho tôi vậy?
Diệp Lăng Phi cầm lấy di động, cười nói:
- Tôi nghĩ có lẽ tình hình bên Nhật Bản đang tiến triển rất thuận lợi!
- Làm sao anh biết?
Giọng nói của Suzu Yamakawa tỏ vẻ thật bất ngờ:
- Diệp tiên sinh, em cảm thấy rất khó hiểu, dường như chuyện gì anh cũng biết vậy!
- Tôi đoán thôi!
Diệp Lăng Phi cười nói,
- Tôi cho rằng nếu em chưa làm tốt chuyện ở Nhật Bản sự thì sẽ không gọi
cuộc điện thoại này đâu, tôi cũng hiểu cá tính của em mà, Suzu Yamakawa, có phải mọi chuyện đã ổn định rồi không?
Suzu Yamakawa ở đầu dây bên kia dừng lại một chút, sau đó đáp:
- Xem như là đã ổn định lại, thân cha con Kusamoto đang bị cảnh sát điều
tra, cảnh sát đã có một số chứng cớ chứng minh hai cha con chúng có tham gia vào cuộc tấn công cha nuôi em, chỉ là trước mắt còn không thể khiến chúng mở miệng, em tin rằng trong gia tộc Yamakawa cũng có người dính
dáng đến chuyện này, đó chỉ là vấn đề thời gian thôi, em sẽ nhanh chóng
tìm ra tên hung phạm đó!
Những điều mà Suzu Yamakawa nói hoàn
toàn nằm trong dự liệu của Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi vừa thấy Suzu
Yamakawa gọi điện thoại cho mình, hắn lập tức đoán những việc mà Suzu
Yamakawa làm đều tiến triển rất thuận lợi, Suzu Yamakawa không phải là
một cô gái vô năng, thật ra, trên người Suzu Yamakawa luôn ẩn chứa rất
nhiều thứ, tuy bề ngoài Suzu Yamakawa có vẻ rất nhu nhược, nhưng bên
trong lại rất kiên cường, một khi để cho Suzu Yamakawa biểu hiện sự kiên cường đó ra ngoài, Suzu Yamakawa sẽ trở nên rất lợi hại, đây cũng là lý do vì sao lúc trước Diệp Lăng Phi lại cổ vũ Suzu Yamakawa quay trở lại
Nhật Bản, nếu Suzu Yamakawa ở lại thành phố Vọng Hải, cứ ở chỗ này mãi,
Suzu Yamakawa cũng sẽ bị mai một đi, sẽ trở thành một cô gái nhu thuận,
nhưng nếu bức bách Suzu Yamakawa quay trở về Nhật Bản đối mặt với những
thử thách đó, Suzu Yamakawa sẽ phát sinh chuyển biến về chất, có lẽ Suzu Yamakawa sẽ biến thành một người khác, từ tình hình bây giờ xem ra Suzu Yamakawa đã làm được.
Suzu Yamakawa không có cảm tình với
Yonchien Yamakawa, cô quay về Nhật Bản không phải là để báo thù cho
Yonchien Yamakawa, chỉ là để bảo vệ chính cô mà thôi. Mọi chuyện đang
tiến triển theo đúng như những gì mà Diệp Lăng Phi dự tính, Suzu
Yamakawa đã trở thành gia chủ gia tộc Yamakawa, những chuyện tiếp theo
phải xem Suzu Yamakawa đi tiếp như thế nào thôi, có thể Suzu Yamakawa
sẽ dựa theo truyền thồng trước sau như một của gia tộc Yamakawa, tiếp
tục giúp đỡ thế lực cánh hữu của Nhật Bản, như vậy thì một ngày nào đó
không thể tránh khỏi sẽ xảy ra xung đột, có lẽ Suzu Yamakawa sẽ cố gắng
hết khả năng của mình để duy trì ổn định, dù sao, bất cứ chuyện gì cũng
không quan trọng bằng hòa bình. Bất kể Suzu Yamakawa lựa chọn bước con
đường nào, đó không phải là chuyện Diệp Lăng Phi phải quan tâm, Diệp
Lăng Phi đã làm những việc hắn lên làm, trợ giúp Suzu Yamakawa trong
những thời khắc cô khó khắn nhất, sau đó lại giúp đỡ Suzu Yamakawa có
thể trở về Nhật Bản, kế thừa chức vị gia chủ gia tộc Yamakawa, Diệp Lăng Phi đã làm hết bổn phận của mình rồi.
- Suzu Yamakawa, tôi đã sớm biết em sẽ làm được những chuyện đó, bây giờ em đã làm tốt rồi, tôi thực sự mừng cho em!
Diệp Lăng Phi tay cầm điện thoại, nói:
- Tôi hi vọng em có thể nhớ rõ những gì tôi nói với em trước kia, Suzu
Yamakawa, thật ra em là một người rất có chủ kiến, chỉ là em không thích mạo hiểm thôi, bây giờ đã đến lúc em phô bày thực lực của mình, làm
những chuyện mà em muốn làm, nếu như em gặp khó khắn gì ở Nhật Bản thì
cứ báo với tôi, tôi trước sau như một luôn trợ giúp em!
- Cảm ơn anh!
Suzu Yamakawa nói,
- Diệp tiên sinh, em sẽ dựa theo kiến nghị của anh khiến tình hình ở đây
yên tĩnh lại, gia tộc Yamakawa sẽ không ủng hộ thế lực cánh hữu của Nhật Bản nữa, em cũng sẽ cố gắng thay đổi gia tộc Yamakawa. Sau khi em xử lý xong chuyện này thì sẽ đi gặp Diệp tiên sinh đấy, Diệp tiên sinh, em
rất muốn gặp lại anh lần nữa!
- Nhất định rồi, chúng ta sẽ gặp lại nhau!
Diệp Lăng Phi nói.
Diệp Lăng Phi để điện thoại di động xuống, hắn lại hút thuốc, theo Diệp Lăng Phi thấy, mọi chuyện đang tiến triển rất tốt, ít nhất bây giờ có thể
yên tâm rồi. Diệp Lăng Phi còn chưa hút xong một điếu thuốc, điện thoại của hắn đã lại vang lên, lần này là Dã Thú gọi tới. Diệp Lăng Phi vàDã
Thú đã rất lâu rồi không gặp nhau, Dã Thú đến chỗ Lục Tuyết Hoa để chăm
sóc chô cô, lần này Dã Thú trở về, có nghĩ là Lục Tuyết Hoa sắp sinh
rồi, Dã Thú muốn để Lục Tuyết Hoa nhận được sự chăm sóc tốt nhất. Sự
tình quả đúng như Diệp Lăng Phi dự liệu, Dã Thú gọi điện thoại cho Diệp
Lăng Phi mục đích là để thông với Diệp Lăng Phi rằng hắn đã về tới thành phố Vọng Hải rồi, còn mấy ngày nữa là Lục Tuyết Hoa sẽ sinh thôi.
- Mấy ngày nữa à?
Diệp Lăng Phi nghe Dã Thú nói như vậy, hắn dừng lại một chút, nói:
- Chẳng phải là mấy ngày nữa Dã Lang sẽ chuẩn bị kết hôn sao, để anh nhớ lại đã, Dã Lang sẽ kết hôn vào ngày...!
- Là ngày 30 tháng 8!
Dã Thú cướp lời,
- Satan, chẳng lẽ anh cho rằng em không nhớ thời gian Dã Lang kết hôn
sao, chỉ có điều, không phải là mấy ngày nữa mà là chủ nhật tuần sau,
lúc đó thì Tuyết Hoa cũng đã sinh rồi!
- Thật tốt quá!
Diệp Lăng Phi đột nhiên thốt ra một câu, đó hoàn toàn là Diệp Lăng Phi cảm
khái, không ngờ dạo này mọi chuyện lại trở nên thuận lợi như vậy, trong
lúc vô tình có thể tìm được chị gái song sinh mất tích đã lâu của Bạch Tình Đình Vu Tiểu Vũ, lại nghe tin Dã Thú sắp có con, hơn nữa Dã Lang
sẽ kết hôn, những chuyện vui như vậy liên tiếp xuất hiện vào khoảng thời gian này, Diệp Lăng Phi cảm thấy những chuyện vui này cũng giúp hắn vơi bớt ưu thương sau sự ra đi của Bành Nguyên.
- Dã Thú, ạm còn có một tin tức tốt nữa muốn nói với cậu!
Diệp Lăng Phi nói,
- Anh đã tìm được người chị sinh đôi mất tích nhiều năm của Tình Đình, cô ấy và Tình Đình thật sự giống nhau như đúc, lần đầu tiên trông thấy
cô ấy anh quả thực không tin vào mắt mình nữa!
Diệp Lăng Phi nói xong, chợt nghe Dã Thú nói:
- Lão đại, anh nói như vậy là có ý gì, chẳng lẽ lại anh định…!
Dã Thú nói đến đây, vội vàng đổi giọng:
- Được rồi, được rồi, em không nói nữa!
Diệp Lăng Phi hiểu được ý của Dã Thú, hắn cười cười, nói:
- Dã Thú, chuyện đó thì miễn đi, cậu nên đi chăm sóc Lục Tuyết Hoa cho
tốt thì hơn, dù sao Lục Tuyết Hoa đã chịu nhiều đau khổ như vậy rồi, cậu nên bù đắp những tổn thương cho cô ấy. Dã Thú, bây giờ cậu không còn là người độc thân nữa rồi, nê thu liễm đi một chút!"
- Tất nhiên là em biết chuyện đó!
Dã Thú cười nói,
- Lão đại, em thật sự hy vọng có thể sống thế này, em nhận ra mình đã
thích cuộc sống này rồi, cảm giác có người yêu thương thật tốt!
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Dã Thú, đây mới thực sự là cuộc sống, không đúng sao, chuyện đã qua nên quên thì hãy quên đi, có lẽ chúng ta đã tìm được cuộc sống đích thực
của mình rồi!