Trải qua một lần xấu hổ như thế, phải mấy ngày sau Nguyên Đồng mới dám nhìn thẳng mặt Klosters.
Ngược lại, Klosters căn bản không để trong lòng. Nhưng khi đối mặt với cô,
thần sắc cũng dịu hơn rất nhiều, cũng không trưng bản mặt lạnh như lúc
ban đầu khiến người ta không đoán được cậu đang nghĩ cái gì. Đương
nhiên, hơn phân nửa thời gian, cậu vẫn giữ bản mặt lạnh theo thói quen,
làm người ta cảm thấy cả người nghiêm túc.
Chờ khi dì cả rời đi, Nguyên Đồng lại khôi phục chương trình học bình thường.
Đúng lúc này, người hàng xóm của Klosters, Fergus liên lạc đến, bảo cậu đưa
người đi tiếp quang não, thuận tiện buộc định thân phận cho chủ nhân
quang não.Nếu muốn một cái quang não tạm thời thì không cần phiền toái
như thế nhưng nếu muốn một cái quang não có hồ sơ mang tính hữu hiệu
vĩnh viễn trong hệ thống đầu não trung ương thì chủ nhân quang não nên
tự đi một chuyến.
Theo ý của Klosters, đương nhiên muốn Nguyên
Đồng có thể có một thân phận quang minh chính đại ở Đế quốc, hơn nữa
phải có tính vĩnh cửu.Tuy cậu không cẩn thận nghiên cứu lai lích của
Nguyên Đồng nhưng sự tồn tại của cô cũng đầy bí ẩn và điểm đáng ngờ.Chỉ
cần cô sở hữu gene thuần nhân loại cũng khiến cho Viện nghiên cứu gene
tinh tế điên cuồng.Cậu là giống đực của chủng tộc tối cao, đương nhiên
cậu cảm nhận được lực hấp dẫn cường đại trên người cô nhiều hơn bất kỳ
ai.
Đây là một loại kích thích tố kỳ diệu, không thể hình dung nhưng vô cùng hấp dẫn.
Klosters nếu muốn bảo hộ cô, trừ phi để cô cả đời chỉ quanh quẩn ở hành tinh
Ural, không tiếp xúc với tinh tế.Nhưng vũ trụ rộng lớn như thế, chẳng ai muốn ở mãi một tinh cầu đến già. Hành vi đó đối với những chủng tộc trí tuệ theo đuổi tự do mà nói là chuyện tàn nhẫn nhất.
Vì vậy, Klosters đã có dự định xong xuôi.
“Tôi cũng phải đi sao?” Nguyên Đồng nghe được an bài của Klosters, có chút kinh ngạc, nhưng cũng có chút do dự.
Mấy ngày theo học cùng Rickie, Nguyên Đồng đã có hiểu biết nhất định với
thế giới tinh tế tương lai này. Càng hiểu biết thì tam quan của cô lại
thay đổi thêm lần nữa.Thậm trí cô còn nhận ra một người Trái Đất cổ đại
như cô yếu đuối đến mức nằm trong nhóm năm chủng tộc cặn bã nhất.Bất kỳ
lúc nào ra cửa cũng có thể bị dị thú cấp một nuốt sống chứ đừng nói gì
đến những loại dị thực đáng sợ, mà ngay cả là tùy tiện một hình người
của các chủng tộc trí tuệ cũng có thể bóp chết cô ngay lập tức.
Khi Nguyên Đồng phát hiện người Trái Đất cổ đại hóa ra yếu ớt đến thế, cô
nảy sinh một chút tuyệt vọng với cái thế giới tương lai này.
Cho
nên, khi nhắc đến chuyện ra khỏi cửa, Nguyên Đồng cũng có vài phần lo
lắng. Hiện tại cô quá yếu, lại thêm bóng ma của chuyện suýt mất mạng do
bị sói Mardolo truy đuổi ngay khi vừa mới đến thế giới này. Nhưng nguyên nhân quan trọng nhất là cô biết bản thân mình có rất nhiều chỗ không
phù hợp với thế giới tinh tế tương lai.Trước khi hoàn toàn hòa nhập được vào thế giới này, cô có chút lo sợ khi phải gặp người lạ, sợ hãi nếu
đối phương phát hiện ra lai lịch của cô, có khi nào sẽ đem cô đi giải
phẫu không?
“Đương nhiên là phải đi!”Rickie giải thích với Nguyên Đồng, “Chỗ Fergus có công cụ chuyên môn, có thể giúp cô làm giả tư
liệu, có thể trực tiếp nhập vào trình tự hệ thống của đầu não, khiến đầu não trung tâm thừa nhận thân phận của cô.Trình độ của tôi tuy không
kém, nhưng chỉ đến mức trộm được tư liệu ở trung ương đầu não, muốn làm
trung ương đầu não thừa nhận thân phận hợp pháp thì lại không được.”
Nguyên Đồng tuy rằng nghe cũng không hiểu lắm, nhưng nếu không thể lùi bước thì chỉ có thể đối mặt.
Sau bữa sáng, bọn họ liền xuất phát.
Phương tiện giao thông là một loại xe bay, so với xe hơi của Trái Đất thì lớn
hơn. Bề ngoài hơi dẹp, màu sắc đương nhiên là màu đỏ ánh kim. Khi Rickie lấy nó ra từ trong kho, ánh mắt Nguyên Đồng có chút thất thần, yên lặng đánh giá loại phương tiện giao thông của tương lai này.
Lúc xe
bay xuất phát, Nguyên Đồng nhanh chóng phát hiện cái xe bay này “vèo”
một cái liền bay lên trời, sát mặt đất bay đi, tốc độ thật nhanh, cảnh
vật ngoài cửa sổ hóa thành hư ảnh.
Lần đầu tiên ngồi xe bay,
Nguyên Đồng có chút hưng phấn. Đây là thể nghiệm khó có được. Cho nên
dọc theo đường đi, cô đều ghé vào cửa sổ nhìn xung quanh, dù chẳng nhìn
thấy phong cảnh gì nhưng trong lòng rất vui vẻ, tùy tiện đáp lời với
Rickie.
“Đồng Đồng, trước giờ cô chưa từng ngồi xe bay à?”
“Ừ, chưa từng ngồi qua.”
“Vậy trước kia khi cô ra ngoài thì dùng phương tiện giao thông nào?”
“À…cũng là một loại xe…”
“Là loại nào?”
“So với cái này thì chậm hơn rất nhiều.”
“Chắc là tương tự như phương tiện giao thông của các tinh cầu có khoa học kỹ
thuật lạc hậu chăng?Những tinh cầu đó rất lạc hậu, mà chính phủ địa
phương lại vô cùng cố chấp, không chịu áp dụng thiết bị công nghệ cao,
toàn sử dụng loại phương tiện đã bị đào thải cả ngàn năm rồi. Tốc độ rất chậm, chỉ có 300 km/h…”
Nguyên Đồng ừ ừ à à đáp lời, rất nhiều
chỗ chỉ mập mờ đáp lời, không lộ ra mấu chốt nào.Giấu diếm bọn Klosters
về lai lịch của bản thân như vầy, cô cũng có chút áy náy.Nhưng cô không
biết nếu lai lịch mình bị người ngoài hành tinh phát hiện thì sẽ có
chuyện gì xảy ra. Cô không có cảm giác an toàn với cái thế giới này, chỉ đơn giản dùng sự trầm mặc của bản thân mà chống đỡ, khi họ nghĩ cô là
nhân hình trí tuệ sinh vật đến từ tinh cầu lạc hậu, cô cứ trầm mặc chấp
nhận.
Cho dù có nghi hoặc, nhưng hai bên cứ kiềm chế không vạch trần.
Rickie lái xe, Klosters ngồi ở một bên nhắm mắt dưỡng thần, nghe mẩu đối thoại thiếu chất xám của một người với một người máy, ngẫu nhiên mở mắt nhìn
Nguyên Đồng. Đôi mắt trầm tĩnh mà lạnh nhạt, cũng không biết đang suy
nghĩ cái gì. Mỗi khi Nguyên Đồng bắt gặp ánh mắt của cậu cũng chỉ cảm
thấy áp lực như núi.
Xe bay mất nửa ngày mới đến nơi, có thể thấy được nhà Fergus và nhà Klosters xa đến mức nào, thế nhưng bọn họ vẫn
xem là hàng xóm đấy.
Bây giờ Nguyên Đồng vẫn còn chưa biết sự bá
đạo của những chủng tộc trí tuệ cường hãn, không ai có thể quản được bọn họ.Nếu ở gần thì rất dễ xảy ra chuyện. Nếu không phải hành tinh Ural đủ lớn và tài nguyên cũng phong phú thì cũng chẳng thể nuôi nổi nhiều sinh vật hung tàn như vậy, nhờ thế mà cũng khiến hung danh của hành tinh
Ural vang xa trong tinh tế. Là một cô gái Trái Đất cổ đại chiến lực bằng không, cô là sự tồn tại bất thường nhất trên cái hành tinh hung tàn
này.
Nhà của Fergus, thương nhân nổi tiếng khắp tinh tế khác biệt hoàn toàn so với nhà của Klosters.Nếu nói nhà của Klosters là những quả trứng màu đỏ vây quanh một chỗ thì nhà Fergus nhìn từ xa như một đống
thủy tinh hợp thành, tựa như cung điện thủy tinh.Dưới ánh mặt trời chiết xạ thành cầu vồng bảy màu mộng ảo như tòa thành trong thế giới cổ tích.
Chỉ là… phòng ốc ở đây hình như có chút yếu ớt, chỉnh thể có vẻ hơi bị
nghiêng lệch, trên tường cũng có vài khe nứt, có chút giống tòa lâu đài
nguy hiểm.
“Fergus vô cùng keo kiệt, không chỉ keo kiệt với người khác mà keo kiệt với chính bản thân hắn. Cô xem đó, vật liệu làm nhà là một loại chất liệu thủy tinh rẻ tiền, chủ nhân chưa cần dùng đến hai
trảo là cũng đủ phá hư…” Rickie nói nhỏ với Nguyên Đồng, hiển nhiên rất
oán hận với sự keo kiệt của Fergus.
“Cho nên ngươi trăm ngàn lần đừng để chủ nhân ngươi phá nhà của ta!”
Một giọng nam nhu hòa đột nhiên vang lên, Nguyên Đồng ngẩng đầu nhìn, chỉ
thấy một cánh cửa của cung điện thuỷ tinh mở ra. Một người đàn ông có
thân hình cao lớn, tóc màu lam, mắt màu tím, ngũ quan thanh tú rõ ràng,
nụ cười ôn hòa, thần sắc thân thiết, khiến cho người ta cảm thấy rất dễ
thân cận.
Đây là người thứ hai mà Nguyên Đồng gặp từ khi đến hành tinh Ural, hoặc nói chính xác hơn là nhân hình sinh vật trí tuệ, không
khỏi nhìn nhiều hơn chút. Nhưng đã bị một bàn tay che mắt lại.
“Đừng nhìn!Hắn ta là gian thương, thích dùng bề ngoài mê hoặc người đối
diện.Nhìn nhiều sẽ bị hắn chém đến mức lột da mà đền cho hắn đấy!”
Thanh âm của Klosters vang lên ngay bên tai cô. Cô có thể cảm nhận được hơi
thở trên người cậu, hơi thở có mùi hương thảo thơm mát, khiến cho gương
mặt cô ửng đỏ.
“Này nha! Nhóc con Klos, vị thành niên bé nhỏ này đến từ đâu đó? Hay… đây là giống cái cậu trộm được?” Fergus có hứng thú hỏi.
Klosters nhìn hắn, đột nhiên thay đổi ngôn ngữ khác, nghiêm túc nói: [Cô ấy là của ta!]
Fergus “phốc” một tiếng cười rộ lên.Đây là ngôn ngữ gốc của thú nhân, chỉ có
thú nhân mới nghe hiểu được, Rickie và Nguyên Đồng chỉ nghe được một
loại âm thanh kỳ quái mà thôi.
[Cậu vẫn còn là vị thành niên. Cho dù tìm được giống cái, cũng chưa thể sinh trứng được! Cậu gấp gáp cái
gì?]Fergus cười hì hì nói.
Klosters buông cái tay đang che mắt
Nguyên Đồng ra, lạnh lùng nhìn hắn, giống như hắn chỉ cần nhiều lời thêm một câu, lập tức phá nát cung điện thủy tinh nhà hắn ngay. Fergus biết
rõ tính tình hung tàn của người này, tuy mấy năm gần đây có thu liễm
chút, nhưng bản tính khó sửa, cần phải biết điểm dừng. Hắn liền dời tầm
mắt, chuyển sang đánh giá nhân loại mà Klosters mang đến.
Phát hiện ánh nhìn của hắn, mặc dù trong lòng có chút không yên nhưng Nguyên Đồng vẫn lễ phép cười một cái.
Cô đang mặc một trường bào màu đỏ của người hành tinh Anndames, bên hông
là những nút thắt bằng dây rất nghệ thuật. Cổ áo và tay áo đều có những
hoa văn tinh mỹ. Dáng người cô gầy gầy nhỏ xinh. Cô chỉ cần đứng yên ở
đó, một làn gió nhẹ thổi đến, tay áo nhẹ bay, lúc mỉm cười mang theo hơi thở dịu ngọt nữ tính. Cho dù dung mạo cô không đạt đến tiêu chuẩn trung bình của dụng cụ đo lường thẩm mỹ tinh tế nhưng cũng khiến thị giác của người đối diện được thỏa mãn.
Fergus hơi hơi rũ mắt, có chút đăm chiêu. Chỉ liếc nhìn cô bé đó một cái, trong lòng đã có một cảm giác rất kỳ lạ.
“Ngài Fergus! Đừng có nhìn nữa! Quang não đã chuẩn bị xong chưa?”Rickie mở miệng nói, tiến lên che trước mặt Nguyên Đồng.
Fergus có chút kỳ quái hỏi: “Ngươi không phải người máy bảo mẫu của Klos sao? Đổi chủ nhân rồi à?”
Mắt Rickie chớp chớp, nói: “Ngươi quản được à? Biến!”
Một người một người máy nhìn nhau trừng trừng, cho đến lúc Klosters mất
kiên nhẫn, bước lên đá một cước vào cây cầu thủy tinh thông đến bên hồ
khiến cây cầu vỡ nát. Những mảnh thủy tinh trong suốt rơi vào trong nước làm nước bắn tung lên, hai kẻ kia mới quay lại nhìn cậu, ánh mắt tràn
đầy khiển trách tính tình bạo lực của cậu.
“Quá bạo lực! Cậu không thể sửa đổi tính tình sao…” Fergus vô cùng đau đớn, đó là tiền đó QAQ.
“Thói quen!”Klosters không có thành ý nói, “Quang não!”
Fergus vẫn còn thương tiếc cho cây cầu thủy tinh đã bị hủy đó, giận dỗi nói: “Tự mình đi vào!”
Klosters nhún nhún vai, ôm lấy Nguyên Đồng, từ trên bờ nhảy xuống, rơi xuống ngay trên đài trước cửa cung điện thủy tinh.
Nguyên Đồng bị động tác đột ngột của cậu làm giật mình. Chờ nhìn lại khoảng
cách từ bờ bên kia đến chỗ vừa đáp xuống, cũng có hơn mười mét đó. Cậu
ta vậy mà trực tiếp nhảy qua, loại sức bật này… rốt cuộc thì mấy người
ngoài hành tinh này đã lớn lên như thế nào vậy?
Nguyên Đồng lại cảm thấy chính mình vô cùng yếu ớt!