Cả hai người đều đỏ bừng, nhất thời chẳng ai nói gì, hơi thở ái muội lan tỏa trong không khí.
Bọn họ không ai nói lời nào, lại khiến một đám giống đực đang rình coi cảm
thấy kích động “nếu Klos là giống đực thì tới luôn” linh tinh, so với
đương sự còn muốn kích động hơn.
“Các ngươi bình tĩnh chút, cẩn
thận bị Klos phát hiện, lúc đó các ngươi có còn cảm thấy dễ chịu nữa
không.” Fergus hảo tâm nhắc nhở một tiếng, miễn cho bốn anh em này lại
gặp xui, thật sự là mấy thằng nhóc thích ăn đòn mà, bị đánh nhiều như
thế còn không học được cái gọi là cẩn thận.
“Không có việc gì, người máy miệng rộng Rickie không ở đây.” Wes hì hì cười.
Trong bốn anh em Seth, Wes nhỏ nhất tính tình cũng phóng khoáng nhất, Sass
thứ ba thích làm bộ làm tịch, Euston thứ hai tính tình có vẻ trầm lặng
nhất trong bốn anh em, so với ba người em thì Seth có vẻ trầm ổn hơn,
đương nhiên cũng chẳng trầm ổn hơn được bao nhiêu. Cả bốn anh em đều
thuộc loại miệng mồm vô sỉ, ưa náo nhiệt, hiện tại mới có náo nhiệt để
xem, đương nhiên phải chiếm chỗ để xem chuyện vui.
“Klos sẽ không nhát gan như thế chứ? Không giống cậu ta a, kiêu ngạo trước giờ của cậu ta đâu? Thật sự chẳng lẽ mấy năm nay nghẹn quá nên mất rồi?” Sass phê
bình nói, “Mấy người nhìn xem, lúc mới biết cậu ta, cậu ta chính là loại kiêu ngạo đáng ăn đòn không biết thu liễm, hiện tại thì trở thành ngoài lạnh trong nóng, bản mặt đắc ý thường gặp thì giờ giống như mặt bị liệt thần kinh biểu cảm ấy, tuyệt đối không giống cậu ta một chút nào.”
“Mấy đứa không hiểu, cái này gọi là biến thành đồ ngốc khi yêu đương, trước
mặt người mình yêu sẽ trở nên rất ngốc nghếch!” Seth rất quyền uy, nói,
“Klos trước giờ lưu lạc lâu như vậy, chưa từng có giống cái nào lọt vào
mắt cậu ta, vốn nghĩ có lẽ vì cậu ta chưa thành niên, bây giờ nghĩ lại,
là do không có ai có tin tức tố hấp dẫn được cậu ta thôi. Đúng không,
Fergus?”
Fergus cười cười, không nói gì thêm, nếu bọn họ biết
Nguyên Đồng là thuần nhân loại, còn không lật trời à? Nhưng mà, có lẽ do gene của thuần nhân loại có thể rất dễ dàng khiến những cường giả thú
nhân chú ý chăng.
... ...
“Tôi đi về trước.”
Một lúc lâu, Nguyên Đồng rốt cuộc mở miệng nói, quay đầu bước đi.
Klosters nhìn cô, ánh mắt thâm thúy, hai tay nhét trong túi quần, đi theo phía
sau cô, thấy cô giống như con nhặng bay loạn khắp nơi, cậu đương nhiên
biết cô rất dễ lạc đường, trong mắt hiện lên ý cười, mở miệng nói: “Đồng Đồng, nhầm đường rồi, là bên này.”
Nguyên Đồng lại cúi đầu đi theo hướng cậu chỉ.
“Lại nhầm nữa rồi, là bên này.”
Nguyên Đồng tiếp tục xoay một vòng.
Đến khi lại bị nhắc nhầm đường lần nữa, Nguyên Đồng nhịn không được nghĩ
thầm, cảm giác hình như cô vẫn vòng vòng một chỗ a, Klosters hẳn là
không chơi ác như thế chứ?
Nguyên Đồng nghĩ thầm trong bụng,
người đi sau nhìn thấy lại cười, thiếu nữ thuần nhân loại đúng là bị
xoay vòng, bị người đùa giỡn cũng không biết. Nhưng cái bộ dáng quay
vòng vòng này, lại khiến cho người ta cảm thấy rất đáng yêu.
Klosters rốt cuộc tiến lên giữ chặt tay cô, rất tự nhiên mà nắm tay cô bước đi.
Khi cô muốn lùi về, đối phương lại dùng chút lực, Nguyên Đồng phát hiện
không rút tay về được, rõ ràng trước kia đã quen cậu đụng chạm, huấn
luyện trong rừng bị cậu ôm đến ôm đi cũng không có cảm giác gì nhưng
hiện tại lại có cảm giác nóng bừng trong tay.
Nhất thời da đầu run lên, không muốn nghĩ sâu hơn cái cảm giác kỳ lạ kia.
Klosters đưa cô trở về phòng, xoa xoa đầu cô, ôn hòa nói: “Đừng nghxi lung tung, nghỉ ngơi cho tốt đi.” Thanh âm trước sau như một, trong bình tĩnh mang theo vài phần trong sáng của thiếu niên, giống như cái người đỏ mặt lúc nãy không phải cậu.
Nguyên Đồng nhịn không được ngẩng đầu nhìn
cô một, nhìn thẳng vào gương mặt tinh xảo xinh đẹp kia, lại bị kích
thích, hoàn toàn không tưởng tượng nổi gương mặt con người xinh đẹp như
vậy lại là một chủng tộc trí tuệ không phải nhân loại, lại còn sinh ra
từ trứng! Cô cúi đầu nhìn chằm chằm mũi chân, cho đến khi Klosters rời
đi, cô mới đóng cửa lại, sau đó che mặt ngồi ở cạnh cửa.
Ngày kế
tiếp, Nguyên Đồng nhốt mình trong phòng, bắt đầu điên cuồng bổ sung
thường thức tinh tế mà cô thiếu khuyết, gặp từ không hiểu được, trực
tiếp dùng máy phiên dịch, nếu máy phiên dịch giải thích vẫn không hiểu,
tự mình suy đoán.
Dù sao, cô cảm thấy bản thân không thể tiếp tục vô tri như thế được.
Rickie gõ cửa, tiến vào, bưng một khay, trên khay có ly nước trái cây và một
dĩa điểm tâm. Thấy Nguyên Đồng lại ôm quang não vùi đầu khổ đọc, đôi mắt chớp chớp, nói: “Đồng Đồng, bé đã ở trong phòng hai ngày rồi đó, phải
lao dật kết hợp mới đúng nha. Nếu có cái gì không hiểu, bé có thể hỏi
tôi mà, tôi là người máy giúp việc trí năng, trong hệ thống lưu trữ
lượng tri thức vô cùng phong phú, giáo dục một ấu tể thành tài chỉ là
chuyện nhỏ nha.”
Nguyên Đồng không thèm trả lời, căn bản là không đem lời nói của nó để trong lòng. Cho dù Rickie là người máy, nhưng nó
có trí thông minh, nghiễm nhiên giống như một sinh vật trí tuệ thông
thường, lại một lòng hướng về chủ nhân nó, một miệng nói dóc khiến người ta không phân biệt được bắc nam, Nguyên Đồng làm sao không biết xấu hổ
hỏi nó? Cô sợ bản thân phải xấu hổ thêm lần nữa.
Vẫn là tự mình là được rồi.
Rickie ngồi một lát, người máy giúp việc nhìn thấy nội dung Nguyên Đồng đang
đọc, là quyển [ Sự bắt đầu của các chủng tộc trí tuệ ở tinh tế ], đôi
mắt máy chớp sáng một hồi, tiếp tục nói: “Đồng Đồng, bé giận chủ nhân
à?”
“... ... Không có.”
“Vậy vì sao gần đây bé tránh mặt cậu ấy?”
Nguyên Đồng lại không hé răng .
“Bọn Seth nói nhất định là chủ nhân làm gì đó không tốt, khiến bé sợ hãi nên cô mới chán ghét chủ nhân. Bọn họ nói tính tình chủ nhân ngang ngược
lại cổ quái, làm việc kiêu ngạo, thích bạo lực, trước đây gây loạn không ít trong tinh tế, còn từng trêu chọc quân bộ và đám tinh đạo hung danh
lan xa như Lang Chu đoàn, sớm hay muộn gì cũng sẽ chết bất đắc kỳ tử
trong vũ trụ, không ai thèm nhặt xác cho…”
“Nói bậy!” Nguyên Đồng rốt cuộc không thể nhịn được nữa nói: “Klos rõ ràng rất tốt, ngươi
không được nghe bọn họ nói bậy.” Trong lòng cũng có phần bất mãn với bốn anh em kia, sao lại nói lung tung như thế? Chẳng phải là nguyền rủa
người ta à?
“Đồng Đồng còn quan tâm chủ nhân a?” Rickie cao hứng
nói, “Tôi còn nghĩ cô không thích cậu ấy cơ, bởi vì ai có mắt cũng nhìn
ra cô đang trốn tránh cậu ấy.”
“...”
Nguyên Đồng chần chờ, gãi gãi hai má, nhỏ giọng nói: “Tôi không phải trốn tránh anh ấy, chỉ là đang tự ngẫm thôi.”
“Tự ngẫm xem thuần nhân loại rốt cuộc là sinh trứng hay sinh con!” Nguyên Đồng dùng vẻ mặt nghiêm túc trả lời.
Rickie tìm trong hệ thống, “Đương nhiên là......”
Lời Rickie còn chưa dứt, một thanh âm máy móc lạnh băng vang lên, thông báo cho toàn bộ thành viên trên tinh hạm, một giờ sau tinh hạm sẽ đến mục
tiêu.
Nguyên Đồng sửng sốt, lập tức đóng quang não, sau đó thay
đổi trang phục chiến đấu tiện lợi, thuận tiện đem súng năng lượng mà
Klosters cải tạo cho cô nhét vào trong túi của trang phục, lại chuẩn bị
thêm năng lượng khối dùng cho súng, cuối cùng là nhận nút không gian mà
Rickie chuẩn bị sẵn cho cô.
Mọi người trên tinh hạm nhanh chóng tập trung đến phòng điều khiển.
Lúc Nguyên Đồng đến, phát hiện mình là người đến cuối cùng, cô nghiêng đầu
nhìn bên trong, thấy mọi người đứng trước màn hình 3D, lúc này trên màn
hình 3D đang hiển thị tinh vực đồ, có thể nhìn thấy vũ trụ hắc ám, vị
trí tinh hạm Ural đang neo, cách không xa cũng có một tinh hạm không
thua kém gì tinh hạm Ural đang bỏ neo, tiếp đó là một bãi thiên thạch
hoang vu.
Bốn anh em Seth vẻ mặt hưng phấn, Tasym cúi đầu kiểm
tra vũ khí trang bị, Fergus đang nói chuyện với Klosters, Klosters lạnh
nhạt lắng nghe.
Đột nhiên, Klosters nghiêng mặt, đôi mắt an tình nhìn về phía cô.
Giống như vận mệnh chú định, chỉ cần người kia xuất hiện, cậu có thể phát
hiện ra hơi thở của cô trước hết, đó là tin tức tố đặc biệt của người
kia thể hiện ngay cả trong hơi thở, khiến trái tim rung động.
Khi bốn mắt nhìn nhau, Nguyên Đồng cảm thấy khuôn mặt có chút nóng lên, thiếu chút nữa không nhịn được mà né tránh.
May mắn, Klosters nhanh chóng dời mắt.
Nguyên Đồng cũng đi vào phòng điều khiển, nhưng mà cũng chỉ đứng ngoài lề, ánh mắt từng điểm từng điểm cẩn thận quan sát Klosters, cô tự cho là dùng
ánh mắt mịt mờ, kỳ thật trong đám người ngoài hành tinh mắt tinh tai
thính kia lại là bộ dạng ngốc nghếch không thành lời, nghiễm nhiên giống hệt như mèo nhỏ khiến người ta muốn khi dễ, tự cho là cẩn thận theo dõi chủ nhân, nếu không phải Klosters đã cảnh cáo, bọn họ sẽ không thể nhịn nổi mà trêu chọc cô một chút.
Từ hôm Klosters đưa cô về phòng,
Nguyên Đồng không gặp lại cậu. Sau đó ngẫm lại, Nguyên Đồng cũng không
biết lúc đó vì sao lại đỏ mặt, đại khái là vì bộ dạng đỏ mặt của
Klosters khiến cô mạc danh kỳ diệu cảm giác được cái loại không khí này, cũng đỏ mặt theo.
Trước kia cô vẫn nghĩ da mặt mình rất dày, tuy không cùng người khác phái ở chung nhiều nhưng khi đối mặt bọn họ đều
là thản nhiên hào phóng, không có tình cảm ôm ấp mà một cô gái nên có,
mặc kệ gặp được chuyện gì, đều luôn thản nhiên, căn bản là không có dây
thần kinh đỏ mặt này.
Sau đó ngẫm lại, nhịn không được mà muốn che mặt.
Cũng không biết là do chuyện Klosters muốn cùng cô “sinh trứng” hay do
Klosters đỏ mặt khiến cô đỏ mặt, dù sao, từ sau chuyện hôm đó, cô cảm
thấy bản thân có gì đó khác thường. Thậm chí vì muốn biết “sinh trứng”
là ý gì, còn đi tìm rất nhiều tư liệu, kết quả biết được càng nhiều, đầu óc lại càng hồ đồ, thậm chí cảm thấy tam quan bản thân phải nghiêng ngả a.
Nguyên Đồng cảm thấy bản thân quả thật cần suy nghĩ quan hệ
giữa cô và Klosters một chút, đối với “sinh trứng” gì đó, cô đương nhiên là cự tuyệt, chuyện này giống như một người đàn ông dẫn một người phụ
nữ xa lạ về nhà vì mục đích “sinh con” vậy, lý do đó thật khó tưởng
tượng, người bình thường cũng khó mà chấp nhận.
Với tư duy bình thường của thiếu nữ Trái Đất, cô khó mà tiếp nhận được chuyện này.
Đương nhiên, nếu cô biết được chuyện này lúc mới được Klosters nhặt về, cô
đương nhiên sẽ cự tuyệt sự giúp đỡ của Klosters, cho dù cuối cùng khuất
phục với hiện thực, trong lòng cũng sẽ có chút bài xích. Nhưng vấn đề là trong suốt một năm nay làm bạn sống chung, sự chiếu cố tỉ mỉ của
Klosters trong mọi việc, đều lưu lại dấu vết rất sâu trong lòng cô, cho
nên lúc biết được nguyên nhân Klosters nhặt cô về, cô cũng không quá khó chịu, chỉ là có chút khó chấp nhận được thôi.
Cho đến hai ngày
nay, tra cứu được trong thường thức tinh tế mới biết được, nếu một giống đực nói với giống cái muốn cô sinh trứng cho hắn, đây chính là một loại thổ lộ tình cảm, Nguyên Đồng lại có chút kia gì.
Cho nên, thời
điểm Nguyên Đồng biết được chân tướng quá mức đúng dịp, lại bởi vì phản
ứng ngây thơ chết người kia của Klosters, ngược lại không làm cho cô cảm thấy quá mức phẫn nộ.
Ngay khi Nguyên Đồng nhìn chằm chằm
Klosters, thất thần ngẩn người, bị người chạm vào, cô mê mang ngẩng đầu, nhận thấy Tasym đã đến bên cạnh từ khi nào, cong eo nhìn cô.
Thấy cô hoàn hồn, cô gái xinh đẹp tóc màu phấn hồng thản nhiên cười, nói: “Đồng Đồng, tinh hạm ngừng rồi.”
Nguyên Đồng “nga” một tiếng, lúc này tinh hạm vừa nhận được một thỉnh cầu nhận tin, Fergus nhận tin xong, chỉ thấy hình ảnh của Lanflos Depeson xuất
hiện trên màn hình 3D, thiếu niên tóc vàng ăn mặc không khác họ lắm, đều là trang phục chiến đấu, chỉ có điều là có màu vàng kim nhạt, có vẻ vô
cùng lóa mắt.
“Cuồng thú, chúng ta đã thử nghiệm, tinh hạm không
thể thông qua vành đai thiên thạch, chỉ có thể dùng cơ giáp, hơn nữa
phải là cơ giáp sinh vật cấp bảy mới được.” Lanfros Depeson nghiêm túc
nói, “Ngoài ra thì phải là người có khả năng điều khiển cơ giáp cấp tám
mới có thể bình an thông qua, bên chúng ta chuẩn bị phái hai mươi người, đến lúc đó bọn họ sẽ phối hợp với ngươi.”
Klosters gật đầu, “Bên chúng ta tổng cộng bảy người.”
Lanflros nhíu mày, hiển nhiên có vẻ không hài lòng với số lượng này, ánh mắt hắn bắt bẻ nhìn họ, khinh miệt lại tức giận nói: “Cuồng thú, hành động lần
này không phải là nhỏ, quan hệ đến tính mạng của anh trai ta,
ngươi......”
“Như thế đã đủ rồi!” Klosters ngắt lời hắn, “Khi nào thì xuất phát?”
Lanfros cho dù hiện tại vô cùng phẫn nộ, nhưng cũng chỉ có thể kiềm chế lại, lựa chọn tin tưởng Albert, nói: “Bất kỳ lúc nào.”
Hai người lại thảo luận chút chi tiết, mới chấm dứt đối thoại.
Klosters nhìn lại phía sau, nói: “Fergus lưu lại trông coi tinh hạm, những người khác cùng đi với ta.”
“Tốt, lão đại!”
Fergus đi qua, đập tay cùng bốn anh em Seth và Tasym, cuối cùng đến trước mặt
Nguyên Đồng. Nguyên Đồng ngẩng đầu nhìn hắn, trong lòng có chút do dự, ý của Klosters là cô cũng tham dự nhiệm vụ lần này sao? Chỉ là không biết có phải đập tay gì đó không, thì đã thấy Klosters trực tiếp đi tới kéo
tay cô bước đi .
Fergus tắc lưỡi một tiếng, nói với bọn họ: “Thuận buồm xuôi gió, ta chờ các ngươi trở về!”
Cho đến khi bị nhét vào trong cơ giáp sinh vật trong truyền thuyết, Nguyên
Đồng mới nhận ra mình cũng là thành viên tham gia nhiệm vụ lần này.
Nguyên Đồng tuy không tự xem nhẹ bản thân nhưng đã hiểu ra thực lực của
thuần nhân loại với các chủng tộc nhân hình khác vô cùng chênh lệch, với nhiệm vụ lần này của bọn họ cũng đã chuẩn bị tâm lý, vốn cho là mình sẽ phải ở lại trên tinh hạm, lại không nghĩ bản thân lại cũng có thể cùng
đi.
Ngồi ở vị trí điều khiển phụ của cơ giáp, Nguyên Đồng tuy
hưng phấn vì lần đầu được ngồi cơ giáp, nhưng vẫn là nhịn không được
hỏi: “Klos, tôi cũng phải đi sao?”
Klosters cài dây an toàn cho cô, thanh âm có chút trầm thấp: “Ừ, em không ở bên cạnh, tôi sẽ rất lo lắng.”
Nguyên Đồng: “...”
Lời nói này rất thẳng thắn, thẳng thắn đến mức khiến cô không thể chống đỡ
được. Nguyên Đồng ngơ ngẩn trong nháy mắt, cho đến khi cậu tiến lại cài
dây an toàn cho cô, tựa như ôm cô vào trong lòng, khiến cô gần như nín
thở, cho đến khi cậu lùi lại, mới chớp chớp mắt, cẩn thận khống chế hô
hấp, chỉ sợ đối phương phát hiện hô hấp của cô rối loạn.
Klosters nhìn cô một, trong mắt dường như có ý cười, trên mặt lộ ra vẻ thẹn thùng, quay đầu khống chế cơ giáp.
Sáu cái cơ giáp bay ra khỏi tinh hạm, trong đó cơ giáp của Klosters có màu
như màu tóc của cậu, đỏ ánh kim, một loại màu sắc vô cùng sáng ngời chói lóa, có thể nói là thập phần kiêu ngạo, cơ giáp màu đỏ ánh kim dẫn đầu, phi hành trong vũ trụ, hội họp cùng hai mươi cơ giáp từ tinh hạm đối
diện sôi nổi tiến nhập vành đai thiên thạch nguy hiểm ngập tràn kia.
Khoang điều khiển của cơ giáp chỉ có hai người, Rickie là người máy giúp việc, cho nên nhiệm vụ lần này không mang theo nó, không có nó ở cạnh nói
chuyện chọc cười, trong nhất thời Nguyên Đồng không biết nên nói cái gì, chỉ có thể trầm mặc chống đỡ. Nhưng mà sau khi tiến vào vành đai thiên
thạch, lực chú ý của Nguyên Đồng nhanh chóng được dời đi .
Vành
đai thiên thạch này di chuyển rất nhanh, di chuyển trong vành đai, cần
cơ giáp sư có khả năng điều khiển cơ giáp cao siêu cùng tinh thần lực
cấp S mới có thể tránh thoát được việc va chạm với thiên thạch. Lúc này
Klosters ngồi vị trí điều khiển chính, ánh mắt tập trung vào màn hình 3D trước mặt, thần sắc bình tĩnh mà túc mục, khiến ngũ quan thiếu niên nhu hòa xinh đẹp thêm vài phần lạnh lùng.
Ánh mắt Nguyên Đồng dời từ mặt Klosters đến màn hình 3D, màn hình 3D hiển thị trung thực tình
huống bên ngoài, mỗi lần cơ giáp sắp va chạm với thiên thạch di chuyển
nhanh, nếu thiên thạch nhỏ, trực tiếp dùng tia laser hủy diệt, nếu thiên thạch quá lớn, chỉ có thể lợi dụng kỹ xảo tránh thoát.
Tuy cô
chỉ biết da lông về cơ giáp, nhưng có thể nhận ra muốn bình an vượt qua
cần yêu cầu tài năng của cơ giáp sư vô cùng khó khăn, rốt cuộc hiểu được vì sao lại có ít người có thể đi vào. Mà Klosters dẫn đầu, tiền phương
mở đường, áp lực của cậu còn lớn hơn nữa.
Hai tay Klosters di
động chớp nhoáng trên bàn điều khiển cơ giáp, thậm chí có thời điểm tốc
độ tay đạt tới tốc độ mắt thường nhìn không rõ, đây là chuyện mà nhân
loại tuyệt đối làm không được, lại phối hợp với khống chế tinh thần lực, làm cho người ta nhìn hoa cả mắt.
Ngay khi tất cả đều tĩnh lặnh, đột nhiên kênh nội bộ lại truyền đến thanh âm của ai đó trong bốn anh
em: “Lão đại, cơ giáp số tám rơi!”
Hai mươi cơ giáp của gia tộc Depeson đánh số thứ tự từ một đến hai mươi.
Klosters chưa nói gì, đã quen với tử vong trong lúc làm nhiệm vụ, chỉ nói với họ: “Các ngươi cẩn thận.”
“Yên tâm! Chúng ta là ai a, sẽ bị chút khó khăn ấy đánh bại sao......”
“Câm miệng! Wes, chú ý tình huống!”
Thanh âm đắc ý kia cuối cùng cũng ngưng bặt.
Nguyên Đồng nhìn thoáng qua kênh nội bộ phía dưới màn hình 3D, phát hiện người mở miệng trách cứ là anh cả Seth, xem ra bình thường Seth không đáng
tin cho lắm nhưng thời khắc mấu chốt vẫn có thể khống chế tình huống.
Trầm mặc suốt đường thông qua vành đai thiên thạch, Klosters vẫn điều khiển
cơ giáp đi đầu tiên, Tasym và bốn anh em Seth theo sát phía sau, cuối
cùng là người của gia tộc Depeson.
Sau năm ngày, bọn họ bình an
vượt qua được vành đai thiên thạch, ngoại trừ đám người Tasym hoàn hảo
theo sát Klosters, cơ giáp của gia tộc Depeson tổn thất ba cái, từ hai
mươi người còn mười bảy người, tính luôn Nguyên Đồng là có hai mươi bốn
người.
Sau khi rời khỏi vành đai thiên thạch, tất cả mọi người
nhẹ nhàng thở ra, nhưng mà phát hiện hành tinh có màu vàng đất ngay sau
vành đai thiên thạch, mọi người lại tiếp tục khẩn trương.
Màn
hình 3D lại sáng lên, một người đàn ông tóc màu nâu nhạt xuất hiện trên
màn hình, hắn là đội trưởng đội cứu viện trong kế hoạch này của gia tộc
Depeson, tên là Clefs • đạt tư, từ tác phong làm việc nhận ra, hắn có
thói quen nghiêm cẩn kỷ luật của quân nhân.
“Các hạ, chúng ta đã
dò xét qua, đây là một hành tinh không rõ, mặt ngoài hành tinh có một
loại khí không biết danh tính, cho tới bây giờ, chúng ta vẫn chưa phân
tích được thành phần của nó, chỉ biết là trong đó có......” Clefs nói
hết những phát hiện về hành tinh này, cuối cùng mới nói: “Hai tháng
trước chúng ta nhận được tín hiệu của đại nhân Will từ hành tinh này,
nếu muốn cứu viện, lúc này sẽ gặp phải một nan đề.”
Klosters hiểu rõ nói: “Là khí thể không rõ bên ngoài tinh cầu”
“Đúng vậy!” Trong ánh mắt của Clefs có vài phần nghiêm trọng, “Nó gây ra tổn
hại rất lớn với máy móc, cho dù là cơ giáp sinh vật, cũng không thể ngăn cản.”
Cho đến bây giờ cơ giáp sinh vật là vũ khí tối cao nhất do tất cả chủng tộc trí tuệ sáng tạo ra, nó có thể biến hình bên ngoài dựa theo ý muốn của người điều khiển, thậm chí chỉ cần dùng tinh thần lực
để thao tác mà không cần tự tay điều khiển như cơ giáp thông thường,
tinh thần lực quyết định cách vận dụng thao tác của cơ giáp sinh vật,
khơi dậy tiềm lực cực hạn của nhân loại, có thể phát huy sức chiến đấu
tối đa.
Nếu ngay cả sinh vật cơ giáp cũng không có biện pháp khắc phục, vậy cũng chỉ có thể thúc thủ vô sách. Đây cũng chính là nguyên
nhân khiến gia tộc Depeson chùn tay, vành đai thiên thạch tuy nguy hiểm
nhưng rốt cuộc còn có thể căn cứ vào tính toán tinh vi để vượt qua,
nhưng hành tinh nguy hiểm không rõ tên này lại khiến người ta không biết ra tay thế nào.
Vũ trụ bao la bát ngát, cho đến tận bây giờ, tất cả chủng tộc trí tuệ vẫn không thể thăm dò toàn bộ vũ trụ, còn có rất
nhiều tinh vực cùng hành tinh không biết chờ đợi các chủng tộc trí tuệ
thăm dò. Hơn nữa bởi vì trong vũ trụ tồn tại các loại nguy hiểm không
đếm được, khiến cho việc thăm dò vũ trụ này cũng không thuận lợi, đồng
hành với việc đi thăm dò là nguy cơ ngập đầu.
Cho nên, nếu không
phải cường giả tối cao trong tinh tế, căn bản không có thực lực tuyệt
đối để toàn thân thoát khỏi các loại nguy cơ, vì thế cũng thành một quy
luật bất di bất dịch trong tinh tế: chỉ có chủng tộc cường đại tối cao
mới có thể thăm dò hành tinh chưa biết và vũ trụ vô tận, đây là đạo lý
sùng bái cường giả của thế nhân.
Gia tộc Depeson sở dĩ tìm đến hành tinh Ural là vì nguyên nhân này, mọi người đều biết, sống trên Ural đều là những kẻ hung tàn.
Bản thân sinh sống giữa đám hung tàn nổi danh mà lại không tự mình hiểu
lấy, cô em Trái Đất mềm mềm nhìn Klosters trao đổi cùng Clefs, ánh mắt
chăm chú nhìn vào kênh nội bộ trên màn hình cơ giáp, bốn anh em Seth
đang spam, nói chuyện phiếm sôi nổi, nhìn thấy số liệu và các biểu tượng cảm xúc khiến người ta không thể không phì cười.
Wes: Mọi người
nhìn đi, màu sắc bên ngoài của hành tinh này rất giống thứ đồ bài tiết
đó a! Nếu được đặt tên thì cứ gọi nó là hành tinh Bài tiết là chuẩn!
Sass: Em trai, chú thiệt là ác độc! Anh ba chú chẳng phải đã khuyên chú nhiều rồi sao, làm người thì phải tao nhã, đừng nói tục tĩu như thế!
Euston: Phái đấy, nếu không bọn anh cũng xấu hổ lây nếu nhận chú là em trai của bọn anh đấy.
Wes: Em làm gì mà tục tĩu? Rõ ràng là rất đúng sự thật, vô cùng hình tượng
mà! Anh cả, anh nỡ lòng nào nhìn anh hai anh ba khi dễ em như thế?
Seth: Không cho các chú khi dễ thằng út, hành tinh này hẳn phải gọi là hành tinh Thỉ Hoàng.
Wes: Anh cả còn tục tĩu hơn cả em, dám nói thẳng luôn [ xôn xao --]
Tasym: Cái đám tục tĩu các ngươi đủ rồi đó! Đều câm miệng lại, có quyền đặt
tên cho nó cũng không phải mấy người, ai phát hiện trước thì có quyền
đặt tên, đây là quy định của pháp luật tinh tế, các ngươi gọi sướng mồm
cũng vô ích nhá!
... ...
... ...... ...
Kênh nội bộ của cơ giáp náo nhiệt phi phàm, Klosters và Clefs nhanh chóng thảo luận xong, quyết định cưỡng chế tiến vào hành tinh có bề ngoài màu vàng đất
này, chuyện khác tính sau.
Để Tasym và ba cơ giáp ở lại tiếp ứng bên ngoài, Klosters cầm đầu, bên ngoài cơ giáp của mọi người có quầng
ánh sáng bảo hộ, trực tiếp tiến vào hành tinh màu vàng đất kia.
Khi cơ giáp tiếp cận hành tinh, tốc độ đột nhiên nhanh hơn, đặc biệt lúc
xông qua tầng khí quyển bao phủ bởi lớp khí không rõ nguồn gốc kia, cơ
giáp giống như không khống chế được, dùng một loại tốc độ đáng sợ lao
xuống mặt đất, tốc độ căn bản không thể khống chế. Nguyên Đồng chỉ cảm
thấy bản thân đang ngồi trên một chiếc xe bay bay đến tận trời cao rồi
rơi xuống với tốc độ có thể khiến lục phủ ngũ tạng bị đè nén, càng rơi
xuống, trước mắt cô hóa thành màu đen, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Không biết qua bao lâu, khi cô thanh tỉnh, nhận thấy mình đang được người
khác ôm, cả người ê ẩm đau đau, thân thể giống như bị xe nghiền qua,
nâng tay cũng khó, đầu cũng vô cùng đau đớn, giống di chứng mỗi lần tinh thần lực bùng nổ.
“Đồng Đồng?” Giọng nam khàn khàn vang lên bên tai cô.
Nguyên Đồng hàm hồ lên tiếng, chung quanh rất tối, chỉ có thể nhìn thấy hình
dáng mơ hồ của người ôm mình, thấy là Klosters, trong lòng có phần an
tâm, há miệng nuốt xuống phần thuốc cậu đút cho, vất vả nuốt xuống nước
thuốc có vị chua chua, cảm giác nóng bừng như lửa thiêu đốt nội tạng
cũng khá hơn nhiều.
“Tôi làm sao vậy?”
Klosters ôm cô thật chặt vào lòng, nhẹ nhàng vỗ lưng cô, nói: “Áp lực khi cơ giáp rơi xuống quá lớn nên em ngất đi.”
Nguyên Đồng cũng không ngoài ý muốn, cho đến khi cơ thể không còn đau nhức nữa mới mở miệng hỏi: “Klos, đến nơi chưa?”
“Đúng vậy.”
Nguyên Đồng “nga” một tiếng, lắng nghe âm thanh xung quanh, trừ bỏ tiếng gió
lạnh thấu xương kia, không nghe được thanh âm khác, nhịn không được hỏi: “Những người khác đâu?”
“Bọn họ ở bên ngoài.” Klosters không thích cô quá mức quan tâm những người khác, hỏi: “Em đói bụng chưa?”
“Có chút.” Nguyên Đồng thành thành thật thật nói.
Klosters sờ sờ mặt cô, lấy một túi dịch dinh dưỡng ra, biết cô không thích vị
của dịch dinh dưỡng, nói: “Đây là vị ô mai, sẽ không khó uống như thế
đâu, hiện tại chắc em cũng không có khẩu vị ăn gì khác, vì thế dùng dịch dinh dưỡng đi.”
Nguyên Đồng nhìn cậu một lát, ngại ngùng vì hiện tại mình hành động bất tiện, mới để mặc mà hút dịch dinh dưỡng vị ô mai mà cậu cầm trên tay.
Sau khi ăn xong, Nguyên Đồng nhịn không được nói: “Klos, tôi muốn rửa mặt.”
Klosters nâng cô dậy, nhìn cô một lát, mới lấy một túi nước trong suốt từ trong
nút không gian, đây là loại nước có độ nén cao, nén lại trong một túi
nước trong suốt, lúc cần chỉ cần chọc thủng túi nước sẽ được một khối
lượng nước nhiều gấp trăm lần.
Klosters sau khi lấy nước ra, nghĩ nghĩ, lại dùng súng phun lửa đun nóng, đun nước nóng mới đưa qua cho cô dùng.
Lúc Klosters bận rộn, Nguyên Đồng nhờ vào ánh sáng mờ mờ mà quan sát chỗ
hai người đang ở, là một huyệt động mọc đầy rêu, ít nhất có vẻ là thế,
quanh co khúc khuỷu, bộ dạng thực thần kỳ. Không khí lạnh như băng,
nhưng rêu trong động lại có tác dụng giữ ấm, ít nhất khi ngồi trong đây
cũng không cảm thấy lạnh lắm.
Nhưng mà với nhiệt độ này thì thuần nhân loại vẫn cảm thấy lạnh một chút.
Tasym nghiêng đầu nhìn vào bên trong sâu của huyệt động, thấy Klos đang tỉ mỉ chiếu cố thiếu nữ thuần nhân loại rửa mặt, có vẻ là không có chuyện gì
lại xoay người lại.
Bốn anh em Seth tụ lại đây, nhỏ giọng hỏi: “Đồng Đồng không sao chứ?”
“Có thể có chuyện gì?” Tasym lơ đễnh nói, “Vừa ăn dịch dinh dưỡng, rất tốt.”
Bốn anh em nghe xong, thế này mới nhẹ nhàng thở ra. Trời mới biết lúc cơ
giáp xuyên qua tầng khí quyển của hành tinh này, đột nhiên không chịu
khống chế mà lao xuống đất, cái loại cực hạn tốc độ này, áp lực là tuyệt đối, may mắn là bọn hắn thân thể cường tráng mới không có xảy ra chuyện gì, nhưng thuần nhân loại thể năng chỉ ở cấp F thì thảm, ngũ khiếu đều
đổ máu, khuôn mặt trắng xanh, bộ dạng như sắp tắt thở, thật sự là đáng
thương, thiếu chút nữa dọa sợ bốn anh em.
“Em không hiểu nha, rõ
ràng biết nhiệm vụ nguy hiểm, Klos còn muốn mang theo cô nhóc.” Wes hỏi, trong bốn anh em hắn là người sôi động nhất, chuyện gì cũng muốn tìm
tòi hiểu rõ, cho nên cũng là người đầu tiên đưa ra nghi vấn.
Sass, Euston, Seth cũng nhìn về phía Tasym, bọn họ không ở gần Klosters như
Tasym và Fergus, nên cũng không biết Nguyên Đồng lâu, chỉ là gần đây bốn anh em họ mới biết được Klosters tìm được giống cái có tin tức tố phù
hợp với cậu ta.
Đối với sự tồn tại của Nguyên Đồng, không thể
nghi ngờ là bốn người bọn họ vô cùng tò mò, chỉ cảm thấy cô tuy yếu
nhưng có vẻ có rất nhiều bí mật che giấu.
Tasym nhún nhún vai,
“Các cậu không biết chủng tộc của Klosters có quan niệm là tình nguyện
cộng tử cũng không nguyện ý sinh cách sao? Cha mẹ cậu ta năm đó cũng là
như vậy, tuy có ích kỷ nhưng muốn lật đổ quan niệm của bọn họ là vô cùng gian nan. Cho nên mặc kệ cậu ta đi làm gì cũng muốn đem người đi theo
mới an tâm, bằng không mấy cậu cho là vì cái gì mà Klos mất thời gian
gia tăng thể năng cho bé đó như vậy?”
Bốn anh em “nga” một tiếng, bộ dạng bừng tỉnh đại ngộ.
Sau đó lại có người muốn ăn đòn nói: “Kỳ thật đây gọi là sinh lý biến thái
ha? Giống như trùng tộc vậy, chủng tộc bọn họ cũng có hành vi biến thái
đó.”
“Đúng vậy, ta cũng biết hành vi của Klos có đôi khi khá biến thái, thật muốn xem nguyên hình chủng tộc của cậu ta, vì sao cậu ta
không chịu biến về nguyên hình, không lẽ…nguyên hình của cậu ta rất biến thái?”
“Hay chúng ta thừa dịp này bức cậu ta trở về nguyên hình xem thử?”
“Được được......”
Bốn anh em thương lượng với nhau, Tasym âm thầm liếc mắt, quyết định tránh
xa bốn tên ưa tìm đường chết này, đỡ phải về sau bị bọn họ liên lụy.
... ...
Ăn xong, lại vệ sinh xong xuôi, Nguyên Đồng lại được Klosters ôm nằm xuống.
Thân thể Nguyên Đồng mệt mỏi, đầu óc cũng có chút hồ đồ, chậm nửa nhịp mới
phát hiện bọn họ có chút không đúng a, như thế nào lại ôm nhau ngủ a?
“Klos......”
Klosters nhẹ nhàng vỗ lưng cô, “Ngủ đi.”
Nguyên Đồng nghẹn, nhỏ giọng hỏi: “Có thể đừng ôm tôi không?”
“Không thể!” Thiếu niên không chút do dự cự tuyệt, “Hành tinh này đang vào mùa đông, thể năng của em không thể thừa nhận cái lạnh của nó.”
Nguyên Đồng: “...” Nói cũng có lý, cô không phản bác được!
Ngay khi Nguyên Đồng cảm thấy Klosters có chút không đúng, lại nghe thấy cậu nói: “Còn khó chịu sao? Thực xin lỗi, tôi không biết em…” Thanh âm của
hắn có chút kiên sáp.
Nguyên Đồng thờ ơ nói: “Là do tôi quá yếu,
anh không cần để ở trong lòng.” Nói xong, còn rất sảng khoái vỗ vỗ cậu
để cậu không cần tự trách.
Klosters ôm cô thật chặt.
Có vẻ cậu ta đang tự trách, Nguyên Đồng nghĩ nghĩ, không đẩy cậu ra nữa, mơ mơ màng màng, bất tri bất giác lại ngủ mất.
Hôm sau tỉnh lại, Nguyên Đồng thấy ánh sáng xung quanh vẫn mờ mờ ảo ảo như
vậy, nếu không phải nhìn qua quang não thấy đã trải qua mười mấy giờ thì vẫn nghĩ lúc này là ban đêm. Nguyên Đồng thử thử, nhận ra quang não
ngoại trừ có thể dùng xem giờ thì chẳng còn tác dụng gì, mất đi chức
năng liên lạc và lên mạng, hiển nhiên hành tinh này có khă năng chặn tín hiệu liên lạc.
Uống thuốc, lại nghỉ ngơi một đêm, cô nguyên khí tràn đầy sống lại.
Klosters dùng dụng cụ kiểm tra thân thể cô, nhận thấy năng lực khôi phục của cô rất khá, trên mặt rốt cuộc có chút hài lòng.
Dùng xong bữa sáng, hai người đi ra khỏi huyệt động, dọc theo con đường
quanh co khúc khuỷu, đi tới một huyệt động khác có vẻ trống trải hơn.
Khiến cho Nguyên Đồng giật mình là, đây không phải là sơn động, mà là rễ cây của một loại thực vật, bọn họ đang tạm thời nghỉ ngơi ở dưới rễ cây này.
Đám người Clefs đang chờ họ ở đó.
Nhìn thấy bọn họ,
Tasym và bốn anh em Seth lập tức lại đây hỏi tình huống thân thể của
Nguyên Đồng, mồm năm miệng mười ân cần thăm hỏi, tuy khiến cho Nguyên
Đồng ứng phó không nổi, nhưng trong lòng lại rất cao hứng, có cảm giác
ấm áp khi được bạn bè quan tâm.
Đám người Clefs • đạt tư đảo mắt
nhìn qua bọn họ, rơi xuống trên người thiếu nữ thuần nhân loại, mày hơi
nhíu lại, hiển nhiên không thể lý giải vì sao Cuồng Thú lại mang theo
một kẻ yếu ớt như vậy tham gia nhiệm vụ, chẳng lẽ là có khả năng đặc thì nào đó? Nghĩ đến ngày hôm qua vì cô mà hao mất nguyên một ngày một đêm ở đây, thần sắc của Clefs có chút không tốt.
“Các hạ, khi nào có thể xuất phát?”
Klosters nhìn hắn một, nói: “Lúc nào cũng được, mấy người có thể tự do hành động à?”
“Có ý gì?” Clefs có chút không hờn giận hỏi.
“Chẳng lẽ lão đại chúng ta nói khó hiểu như thế, các ngươi nghe không hiểu?” Wes ra vẻ kinh ngạc hỏi.
Seth nghiêm mặt nói: “Nói bậy bạ gì đấy? Cho dù chỉ số thông minh của người ta có vấn đề, chú cũng không thể nói trắng ra a!”
“Đúng thế, sao lúc nói chuyện chú mày không chịu dùng đầu óc thế?”
Bốn anh em nhất đáp nhất xướng, khiến cho đám người Clefs trợn mắt nhìn.
Clefs kiềm chế, hỏi: “Các hạ, nếu đã vào hành tinh này, việc cấp bách là phải tìm ra ngài Depeson, xác nhận bọn họ có an toàn hay không.”
“Ngươi nói đúng.” Klosters gật gật đầu, “Cho nên các ngươi có thể đi ra ngoài tìm kiếm.”
Clefs nhìn bọn họ một lát, nghiêm mặt mang theo một đám người đi ra ngoài.
Sau khi bọn họ rời khỏi đây, đám người Klosters cũng không vội vàng rời đi, mà lấy từ nút không gian ra một đống linh kiện máy móc, lập tức lắp
ráp, ai làm việc của người nấy, phi thường ăn ý.
Nguyên Đồng thấy một màn như vậy, chớp chớp mắt, không biết vừa rồi Klosters bọn họ là
cố ý hay vô tình chọc giận đám người Clefs, bởi vì khí hậu của hành tinh này khá khắc nghiệt, không biết có nguy hiểm tiềm ẩn nào, so với việc
tìm kiếm không có mục đích, không bằng chuẩn bị sẵn sàng trước. Tuy
Nguyên Đồng cũng không biết chuẩn bị cái gì, nhưng lại có tín nhiệm
tuyệt đối với đám người Klosters.
Tasym không hỗ trợ, mà chậm rãi lấy ra trà cụ, ngâm một bình trà nóng, lôi kéo Nguyên Đồng ngồi một bên uống trà nóng ấm thân thể, vô cùng nhàn nhã tự tại.
“Làm giống
cái, hẳn là ở một bên uống trà hưởng thụ, chuyện sinh tồn này cứ giao
cho đám người giống đực là được.” Tasym nói thế.
Nguyên Đồng cào
cào mặt, nhìn nhìn đám Klosters, thấy bọn họ không phản ứng, liền ngồi
xuống uống trà, nhìn bọn họ lắp ráp máy móc.
Ngay lúc bọn họ mới
lắp ráp được một nửa, đám người Clefs đem một thân đầy băng tuyết trở
lại, bộ dáng vô cùng chật vật. Hiển nhiên là bọn họ gặp phải công kích,
trên người trừ bỏ băng tuyết, còn có một ít vết thương vết máu, trên mặt trắng bệch vì mất máu. Bọn họ nhìn thấy đám Klosters đang bận rộn, nhất thời trầm mặc.
Hành tinh này khí hậu dị thường, mà chỗ bọn họ
đáp xuống lại đang là mùa đông, bên ngoài bão tuyết thổi mạnh, trong gió tuyết còn có một loại dị thú đáng sợ có thể ẩn mình hòa hợp với gió
tuyết, một đám người tuy đã vô cùng cẩn thận, nhưng vẫn bị tập kích. Hơn nữa dụng cụ tham trắc trên người bọn họ lại không nhạy nên không thể
nhận ra được sự tiếp cận của đám dị thú kia.
Lần này bất lợi,
khiến cho đám người Clefs hiểu được sự đáng sợ của hành tinh này, đồng
thời cũng hiểu được vì sao Klosters bọn họ không vội vã hành động, nói
vậy tức là bọn Klosters cũng biết dụng cụ máy móc của họ mang theo không nhạy cho nên mới chế tạo chỉnh sửa lại.
Nghe nói “Cuồng Thú” là cao thủ máy móc, có thể làm ra rất nhiều vũ khí trang bị mà người khác không thể làm được.
Clefs vừa trị liệu vết thương trên người vừa nghĩ .
Mất nửa ngày, Klosters lắp ráp hoàn tất một thiết bị tham trắc, cậu điều
chỉnh thiết bị tham trắc một lát, nói với Clefs: “Từ giờ trở đi, thiết
bị tham trắc này sẽ từ từ bao phủ hành tinh này, dò xét sinh mệnh thể,
Depeson hẳn là một trong đám sinh mệnh thể này.”
Clefs: “...”
Clefs rốt cuộc không thể nhịn được nữa, nói: “Ngài Klosters, nói vậy hẳn là
ngài cũng biết, sinh mệnh thể trên hành tinh này rất nhiều, vừa rồi khi
chúng ta đi ra ngoài, chính là bị một loại dị thú công kích, đừng nói
với tôi dị thú không phải sinh mệnh thể.”
Klosters không để ý đến đám người bọn hắn, vô cùng cao lãnh kéo Nguyên Đồng đi.
Clefs hít một hơi thật sâu, trước khi hợp tác, hắn đã tìm hiểu tin tức về đám lính đánh thuê này rồi, chỉ biết bọn họ là một đám chủng tộc vô cùng
hung tàn sống ở hành tinh Ural, tính tình đương nhiên kiệt ngạo bất
tuân, nếu không phải nhiệm vụ lần này vô cùng khó khăn, tạm thời tìm
không được người thích hợp, nên mới phải hợp tác với bọn họ. Bây giờ
nhận thấy, bọn họ còn kiệt ngạo bất tuân hơn cả trong tưởng tượng, quả
thực có thể tức chết người.