Editor: Mẹ Bầu
Lúc An Hồng về đến nhà, Tiêu Lâm còn đang ngồi ở bên cạnh bàn nhàn nhã
ăn bánh ngọt. Nhìn thấy An Hồng vào cửa, cô gái liền cắt một miếng bánh
cho chị gái của mình: " An Tử Lăng, đến ăn bánh ngọt."
"Cái gì mà An Tử Lăng?"
"Đúng như em nói với chị đấy! Chị và Lộ Vân Phàm bây giờ có khác gì
cảnh trong vở kịch “Một màn mộng ảo” kia đâu. Rõ ràng là chị giống như
cô gái kia, đã thật thích anh ta, thế nhưng anh ta lại nghĩ rằng cô gái
vẫn còn đang thích Hàn Sở Liêm, không biết hai người vẫn còn đang lơ
lửng cái gì đây."
"Con nhóc xấu xa này, em đúng đã xem kịch
liên tục quá nhiều rồi!" An Hồng trừng mắt liếc nhìn Tiêu Lâm một cái,
ăn một miếng bánh ngọt! Ừm, hương vị của bánh thật ngon.
"An Hồng, vì sao chị lại không muốn đi đến làm việc tại công ty của nhà anh Lộ Vân Phàm vậy? Đó là một Đại tập đoàn đó, không phải con người
đều luôn muốn vươn tới chỗ cao à?" Tiêu Lâm vừa liếm bánh ngọt vừa hỏi
xiên hông.
"Em không hiểu đâu, mặc kệ."
"Ừm, vậy thì… Vậy thì tại sao chị lại không chịu ra nước ngoài cùng với anh ấy kia chứ?" Tiêu Lâm vẫn như trước, nhất quyết không chịu buông
tha, hỏi.
An Hồng buông bánh ngọt, dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com nghiêm mặt nói: "Có rất nhiều nguyên nhân."
"Là bởi vì em sao?"
". . ." An Hồng nhìn em gái, lời nói thấm thía, "Em bây giờ học bậc cao nhất (lớp 10 PTTH), nếu như sang năm chị cùng anh ấy đi ra nước ngoài,
em vẫn còn chưa có học hết cấp ba, ai sẽ tới để chăm sóc em đây?"
"Em cũng biết là chị bởi vì em." Tiêu Lâm tiếp tục há mồm to ăn bánh
ngọt, "An Hồng, chị cũng quá coi thường em rồi đó! Tự bản thân em cũng
có thể chăm sóc được cho mình. Bình thường em ở trường học, nghỉ hè em
có thể đến ở nhà của cô em. Cho dù em có sống một mình ở trong nhà cũng không có quan hệ gì hết, em sẽ thu xếp được ổn
thỏa hết. Muốn dựa vào chị nấu nướng vài thứ kia còn nghĩ đến chuyện
nuôi em, chị có làm cho heo ăn thì đúng hơn."
". . ." An Hồng tức giận đến đập bàn nảy khay, "Em đây là có ý tứ gì hả?"
"Ý của em chính là…" Tiêu Lâm đột nhiên trở nên một bộ nghiêm trang, "Chị vẫn nên đi ra nước ngoài cùng với Lộ Vân Phàm."
"Tại sao vậy?"
"Bởi vì tương lai chị sẽ phải gả cho anh ấy, chị sẽ phải làm bà xã của
anh Lộ Vân Phàm, cho nên càng phải không ngừng đề cao mình, làm phong
phú bản thân. Bằng không tương lai Lộ Vân Phàm biến thành ông chủ lớn,
người ta hỏi anh ấy, vợ của ngài đã tốt nghiệp đại
học nổi tiếng nào ở nước ngoài vậy. Anh ấy đáp lại bà xã của tôi chính
là tốt nghiệp đại học chính quy một trường quốc gia ở trong nước. Việc
này đã hạ thấp xuống một phần khá nhiều rồi! Chị cũng không phải là sẽ
không học nhé, chị đi học thạc sĩ cùng với anh ấy ở chung một chỗ như
vậy thật tốt. Lại còn có thể đi ra nước ngoài học vài năm, người khác
muốn đến lượt cũng đều không có đâu."
An Hồng dở khóc dở