Cuối tháng sáu, Tiêu
Lâm thuận lợi tham gia kỳ thi lên cấp ba, tính ra thì điểm của Tiêu Lâm
nhất định có thể thi được vào trường trung học Húc Nhật.
Cuộc thi cuối kỳ của An Hồng cũng kết thúc. Cô cũng không quên sinh
nhật của Lộ Vân Phàm, mua tặng cho anh một cái dây lưng làm quà sinh
nhật. Hai người cùng nhau ăn cơm, Lộ Vân Phàm lấy ra một cái bóp da kiểu nữ đưa cho An Hồng: "Luôn luôn không cơ hội để tặng quà sinh nhật cho
em."
An Hồng yên lặng nhận lấy: "Cảm ơn."
Lộ Vân Phàm phát hiện, từ sau khi bà ngoại qua
đời, thời gian về sau này An Hồng trở nên trầm mặc rất nhiều. Anh rất
muốn làm cho cô vui vẻ một chút, nhưng chung quy là vẫn không có hiệu
quả.
Bọn họ sẽ điên cuồng mà ân ái ở trong phòng của Lộ Vân Phàm. Mỗi khi
như vậy, An Hồng liền sẽ biểu hiện ra một mặt đặc biệt cuồng nhiệt. Cô
cùng Lộ Vân Phàm quấn quít với nhau, lôi kéo nhau, mồ hôi đầm đìa, đoạt
lấy thân thể lẫn nhau. Đối mặt với một An Hồng như vậy, Lộ Vân Phàm thật hưởng thụ, nhưng hơn nữa là có một cảm giác sợ hãi.
Anh không biết loại cảm giác sợ hãi này bắt nguồn từ nơi nào, nhưng mà
trong lòng anh tổng có một loại cảm giác mơ hồ, tựa như tình cảm lưu
luyến giữa hai người bọn họ sắp sửa gặp phải một khảo nghiệm vĩ đại nào
đó.
Đầu tháng bảy Hàn Hiểu Quân trở về thành phố J. Có khi anh sẽ tới trong nhà An Hồng hỏi thăm hai chỉ em, thỉnh
thoảng cũng sẽ đụng với Lộ Vân Phàm. Hàn Hiểu Quân cũng không ở lại lâu, chỉ cùng An Hồng nói chuyện một lát sau đó liền sẽ rời đi.
Thời điểm An Hồng ở cùng với Lộ Vân Phàm, có khi cũng sẽ tiếp nhận cuộc điện thoại của Hàn Hiểu Quân. Anh chỉ là quan tâm cô, ân cần thăm hỏi
một chúy, tuy nhiên nó lại làm trong lòng Lộ Vân Phàm cảm thấy thật sự
không được thoải mái.
Đúng vậy! Anh chán ghét An Hồng và Hàn Hiểu Quân gặp mặt nhau, chán
ghét An Hồng và Hàn Hiểu Quân gọi điện thoại cho nhau, chán ghét khi
nhìn thấy vẻ mặt lúc An Hồng nói chuyện cùng với Hàn Hiểu Quân toát ra
đầy sự tự nhiên, lại còn cả ánh mắt hòa nhã dịu dàng nữa.
Khi An Hồng trò chuyện cùng với Hàn Hiểu Quân thì giọng điệu đều là
bình thản nhẹ nhàng. Thế nhưng mà, khi cô nói
chuyện đối với Lộ Vân Phàm thì lại rất dễ bị phát hoả. Hai người thường
xuyên không nói đến vài lời liền đã tranh chấp với nhau. Lộ Vân Phàm
thật đau đầu, anh không biết rốt cuộc vấn đề là ở nơi nào. An Hồng căn
bản là một người cứng mềm đều không ăn. Nếu như anh đối đãi ôn hòa nhẹ
nhàng với cô, thì vẻ mặt của cô vẫn là một bộ đạm mạc như cũ. Nhưng nếu
như anh đối với cô cường ngạnh hơn một