Thanh Xuân Của Em Đều Liên Quan Đến Anh

Chương 108: Chương 75.2


trướctiếp

Đối Lộ Vân Phàm mà nói, An Hồng tựa như một quyển sách đọc, nhưng lại vô cùng khó hiểu. Anh cũng không rõ rốt cuộc cô gái này đã đi vào trong lòng anh từ lúc nào, cắm rễ sâu ở trong mỗi một tế bào của thân thể của anh. Khiến cho anh thường thường nhớ tới, thường thường nằm mơ thấy cô.

Có khi nghĩ đến những lời cô nói tuyệt tình kia, anh liền áo não không bao giờ nữa muốn đi cùng với cô nữa. Thế nhưng khi quay đầu, anh lại phát hiện ra chính mình vẫn còn nhớ thương cô như cũ! Cứ tưởng rằng sẽ quên đi, nhưng lại không thể nào quên được. Vì thế, để bản thân lại ngang dọc đuổi theo cô!

Các cô gái khác ở bên người anh, cho tới bây giờ mà nói, cũng không phải là không có, thậm chí nếu so vẻ xinh đẹp còn hơn cả An Hồng, cũng không hề thiếu. Các cô ôn nhu đáng yêu, hoặc tùy hứng, hoặc nghe lời, nhưng bất kể được nuông chiều như thế nào, ở trước mặt Lộ Vân Phàm đều là nói gì nghe nấy, rất biết vâng lời. Thế nhưng mà, Lộ Vân Phàm thì lại chưa từng bao giờ có chút cảm giác động tâm.

Bất kể là Sử Tiểu Trân, hay là Hồ Đan Ny, vẫn chỉ là các cô gái khác đối với anh. Trong mắt anh, không ai có thể vượt qua được cô gái có tên An Hồng kia.

Lộ Vân Phàm không biết vì sao lại như vậy. Anh có thể trả lời được câu hỏi trong cuốn “Mười vạn câu hỏi vì sao” , thế nhưng lại không thể giải đáp ra được một cái vấn đề đơn giản này.

Cho nên, khi An Hồng ghé vào lỗ tai anh nhẹ nhàng nói ra một câu "Lộ Vân Phàm, em nguyện ý", trong lòng Lộ Vân Phàm nhất thời liền như có một đóa hoa nở ra vô cùng xán lạn. Anh biết, vấn đề khó hiểu này, cô gái khó hiểu nữ này, rốt cục anh đã có cơ hội được trải qua tác phẩm tinh tế này rồi.

Hai người quấn quít với nhau ở trong không gian chật hẹp của toilet. Lộ Vân Phàm một bên hôn môi An Hồng, một bên nóng nảy cởi nút áo quần của cô ra.

An Hồng đã ngừng sự giãy dụa lại, cô đứng vững lặng yên để cho chàng trai trẻ trước mặt mình tùy ý bận rộn. Cô nghe được giọng nói rời rạc của Lộ Vân Phàm ở bên tai mình: "An An, em thật đẹp..."

Vòi hoa sen chẳng biết đã được anh mở ra từ lúc nào. Lộ Vân Phàm lôi kéo An Hồng đứng ở trong nước nóng. Nụ hôn của anh lúc này trở nên cuồng nhiệt hơn so với lúc trước. Tác dụng của cồn đã lan tràn ở trong cơ thể, anh cảm giác mình cả người tràn ngập sức mạnh, giờ này khắc này, thầm nghĩ chỉ muốn chinh phục cô gái ở trước mặt.

Áo ngực của An Hồng bị Lộ Vân Phàm kéo xuống, chiếc quần ngố cùng với chiếc quần lót cũng đã bị anh lột xuống. Lộ Vân Phàm gần là dùng cắn cắn lên da thịt của cô. An Hồng nhắm mắt lại, cả người run run, không dám nhìn vào thân thể anh chút nào.

Cô chưa từng


trướctiếp