Từ trên tường thành nhảy xuống, Khương Vô Nhai từng bước đi về phía Cổ Ma vực.
“Ta sẽ đợi ở chỗ này, đợi bọn họ đi ra. Đám người Nguyệt nhi đã không còn
cơ hội sống, ta nghĩ ta nói lời như vậy, Thanh Li vương sẽ không trách
ta...” Trong mắt Khương Vô Nhai từ từ xuất hiện sát cơ.
Cái mệnh
này của ta dù sao cũng là được nhặt lại, đại tỷ không có ở đây, ta cũng
không thiết sống nữa, ngày mai, người nào cản ta, ta sẽ để cho tên đó
thử kiếm, ta cũng không tin ta còn không tới Địa Vũ cảnh nhị trọng. Thất đệ có thể đột phá lúc chiến đầu thì Trần Kiếm ta sao lại không thể?”
Hai nam nhân rốt cuộc cũng mặc kệ mạng sống, nghiêm nghị đứng ở chỗ này giống như một cây cột đá.
Một ngày sau đó, đại môn Cổ Ma vực đã được mở ra, một đội ngũ hạo hạo đãng
đãng từ trong Cổ Ma vực đi ra ngoài, Vũ Minh chấp pháp đội, còn có đàm
Ma tướng Cổ Ma vực vây quanh đám người Triệu Đan Trần và Khương Vô Tà từ trong Cổ Ma vực đi ra ngoài. Lần này Vũ Minh và Cổ Ma vực làm đám hỏi
hẳn là làm quan hệ giữa Vũ Minh và Cổ Ma vực thêm sâu sắc cho nên Khương Vô Tà vô cùng coi trọng, hơn nữa muốn biết người nào cản đường đi cho
nên hắn đích thân xuất mã hộ tống Liễu Y Y đến Vũ Đế thành.
Đội
ngũ Vũ Minh tại Thần Vũ thánh triều là biểu tượng quyền uy, mà hơn một
vạn người, hơn nữa từng người đều là thành viên chấp pháp đội, là đọi
ngũ tương đối bất phàm, đối với người bình thường mà nói, tràn đầy lực
chấn nhiếp, khi đội ngũ này đi qua Hoàng Vũ thành, toàn bộ người Hoàng
Vũ thành đều sôi trào hẳn lên.
Thông qua hỏi thăm tất cả mọi
người mói biết đây là thiên kiêu chi tử duy nhất Vũ Minh, cưới nữ nhi
của một vị Ma tướng Cổ Ma vực, dĩ nhiên, nữ tử này trước đó đã được Ma
hoàng Khương Vô Tà nhận làm nghĩa nữ.
Triệu Đan Trần tại Thần Vũ
thánh triều là đối tượng hàng tỷ người cúng bái, là tình nhân trong mộng cuẩ đa số nữ nhân ở Thần Vũ thánh triều, nghe nói sau khi nghe được tin này vô số trái tim thiếu nữ đều tan nát, đồng thời vừa hâm mộ, vừa ghen tỵ, vừa hận thiếu nữ có tên là Liễu Y Y, hận không được muốn cướp lấy,
làm một nữ nhân hạnh phúc nhất dưới gầm trời này.
Có thể nói,
được Vũ đế cưới hỏi đàng hoàng như vậy, Liễu Y Y chắc chắn là một con
chim sẻ biến thành một con phượng hoàng lộng lẫy. Trong tin đồn, Triệu
Đan Trần trời sinh phong lưu, khuê tú trong Vũ Đế thành căn bản đều được hắn cưng chiều qua, các cô nương nhà lành sống qua với hắn, không một
ngàn cũng tới tám trăm, thế nhưng Triệu Đan Trần thói quen trong mouoon
hoa đều không dính tới thân mình, trước mắt còn không có một người nào,
không có một nữ nhân nào có thể lấy thân phận thê tử của hắn để xuất
hiện bên cạnh hắn cả.
Tại Thần Vũ thánh triều, Vũ đế Triệu Vô
Cực là biểu tượng quyền uy và thực lực, mà đệ tử kiệt xuất Triệu Đan
Trần thì là biểu tượng của một tân tinh lóng lánh.
Đội ngũ Vũ
Minh dĩ nhiên không ai dám tiến lên vây xem, lúc này trên tường thành
Hoàng Vũ thành đầu người lúc nhúc, ngàn vạn, chi chít đứng ở chỗ này mà
nhìn, nhìn xem đội ngũ vàng kim từ Cổ Ma vực đi tới.
Đám người
gây tiếng động xôn xao, ồn ào, đại đa số đều là thiếu nữ chưa lập gia
đình, các nàng tương đối kích động, như thể xuất giá tốt như vậy không
phải Liễu Y Y mà là chính bản thân các nàng vậy.
Ai cũng không
nhìn thấu hai điểm nho nhỏ lúc này đang chặn trước đội ngũ, đó chính là
hai tên thấy chết không mềm lòng – Khương Vô Nhai và Kiếm Trần.
Trong đọi ngũ Vũ Minh, Triệu Đan Trần và Khương Vô Tà lúc này đang cưỡi một
con yêu thú, đi phía sau là một cỗ kiệu hoàng kim, trên đỉnh của nó được treo thắt vải màu đỏ tượng trưng cho hỷ sự, Liễu Y Y lúc này trong
trang phục tân nương, ở trong cỗ kiệu ca hoa này.
Yêu thú Triệu
Đan Trần và Khương Vô Tà cưỡi là một loài Thiên giai, Thần Không phi mã. Hình thể của loại yêu thú này so với loại ngựa bình thường to lớn hơn
gấp bội, hai bên sườn là một đôi cánh trắng như tuyết, cũng không nhỏ
hơn cánh chim bao nhiêu, thế nhưng càng thêm tráng kiện, càng thêm có
lực.
Loại Thần Không phi mã này, tốc độ phi hành toàn lực còn
nhanh hơn nhiều so với võ giả Thông Thiên cảnh cửu trọng, hơn nữa cả
người nó toàn một màu trắng vô cùng thánh khiết, tại Thần Vũ thánh
triều, có thể sử dụng phô trương như vậy cũng chỉ có Triệu Đan Trần mà
thôi.
Còn yêu thú chấp pháp Vũ Minh cưỡi là một loại Kim Giác mã
Thiên giai nhất phẩm cpss cùng màu sắc trắng thuần, trên trán của mỗi
con Kim Giác mã đều có một cái sừng nhọn hoắt lóe lên ánh sáng kim, cái
sừng này là vũ khí cường hãn của Kim Giác mã, có được thực lực mạnh mẽ.
Một thân khải giáp cùng một màu hoàng kim và Kim Giác mã trắng như tuyết
khiến cho đội ngũ Vũ Minh phảng phất như bước ra từ thần thoại. Dưới ánh dương quang chiếu rọi, trên người bọn họ phảng phất rạng rỡ khiến lòng
người rung động.
Thấy phô trương như vậy, những thiếu nữ đối với Liễu Y Y hâm mộ, ghen ghét cùng hận càng thêm nặng hơn. Thậm chí có rất nhiều người còn ảo tưởng nếu như một ngày nào đó mình có thể biến thành Liễu Y Y, cho dù có chết cũng nguyện ý.
Còn nam tử trẻ tuổi ngồi ở trên Thần Không phi mã kia, mặc dù còn cách thật xa nhưng các thiếu
nữ vẫn có thể cảm nhận được mị lực kinh người trên thân thể hắn. Thanh
niên cao cao tại thượng này quả thực chính là nam nhân hoàn mỹ nhất
trong lòng họ.
Đáng tiếc, cũng có người không thích nam nhân như vậy.
Đó chính là Liễu Y Y.
Liễu Y Y chỉ mới Thông Thiên cảnh bát trọng mà thôi, mà Triệu Đan Trần là
Địa Vũ cảnh tam trọng, nếu như không có Ma hoàng làm mai mối, hơn nữa
Liễu Y Y thật sự xinh đẹp, Triệu Đan Trần sẽ không đáp ứng chuyện cưới
hỏi này.
Triệu Đan Trần có dự cảm thông qua Liễu Y Y hắn có thể nắm chặt Cổ Ma vực này trong tay.
Hai người đều có mục đích riêng phải đạt được.
Ngay vào lúc này, hai tên không có mắt đã tới. Đó chính là Khương Vô Nhai và Kiếm Trần, bọn họ giống như là hai cây cột chống trời đóng xuống ở chỗ
này vậy.
Hai người Triệu Đan Trần và Khương Vô Tà từ xa đã thấy
hai người bọn họ rồi. Hai người đói với chuyện này đều hiểu cả rồi,
Triệu Đan Trần lúc này trên ngực đính một đóa hoa hồng, trên mặt tràn
đầy nụ cười tươi, nói: “Ma hoàng, phía trước hình như có ha người cản
lối đi, nghe nói Khương Vô Nhai là đệ đệ ngươi, chẳng lẽ hắn đến đây
chúc phúc, đúng không?”
Nhìn thấy Khương Vô Nhai và Kiếm Trần
xuất hiện, sắc mặt Ma hoàng có chút khó coi, hắn cười khan một tiếng,
nói: “Tất nhiên là thế, nhưng đệ đệ của ta sớm đã phản bội Cổ Ma vực
rồi, là địch nhân Vũ Minh, cho dù hắn tới chúc mừng, hôm nay ta đây sẽ
bắt lấy hắn giao cho Vũ Minh, mong rằng Triệu Vũ hoàng đợi trong chốc
lát.”
Khương Vô Nhai căn bản là người Cổ Ma vực, hơn nữa lần này
Cổ Ma vực với cao Vũ Minh, đương nhiên Khương Vô Tà phải tự mình ra mặt
bắt Khương Vô Nhai.