Ba người đứng ở cửa, Lệ Trung Tín, Trình Thế, còn có Trình Hàn Lang...
Trong tích tắc khi Thành Thành quay đầu lại, ánh mắt của nó đã cố định tại
nơi đó không hề di chuyển, cũng ở nơi đó, một người cũng đang yên lặng
nhìn nó, chớp mắt toàn bộ thế giới đều biến thành hư không, chỉ còn lại
hai ánh mắt đối diện nhau.
"Tề
tiên sinh thật hăng hái nha! Chúng tôi xông vào như thế không phá hư
chuyện tốt của ngài chứ hả?" Một câu nói của Lệ Trung Tín thức tỉnh mọi
người.
Một
bộ quần áo đáng giận, một gương mặt quyến rũ, Thành Thành, em chính là
Thành Thành của anh sao? Gần một năm đau đớn xé lòng để đổi lấy em như
vậy sao? Nhảy lên ngồi trên đùi người khác, để ánh mắt nóng bỏng của
người khác nhìn chằm chằm vào mình, lẽ nào những gì bọn họ nói thật sự
là sự thật? Em thật sự đối xử với chính mình như vậy sao?
"Không có chuyện gì! Lời này của ngài ta thật không dám nhận, chỉ cần bé cưng
của ta không ngại là được!" Tề tiên sinh nói rồi sờ soạng trên đùi của
Thành Thành một cái giống như là khoe báu vật vậy, lúc này Thành Thành
mới né tránh ánh nhìn của Trình Hàn Lang, muốn giãy dụa, Tề tiên sinh
lại ghé vào lỗ tai của nó nói nhỏ: "Ngày hôm nay nếu em làm cho ta mất
mặt, ta sẽ lấy mạng người nào đó đấy!"
Thành Thành run rẩy kịch liệt một thoáng, nó bức bản thân cúi đầu xuống,
không nhìn chăm chú vào gương mặt mình chưa bao giờ ngừng nhớ nhung đó
nữa, nó sợ phòng tuyến của nó sẽ không cẩn thận mà bị phá tan mất.
Trình Thế cảm thấy thân thể của Trình Hàn Lang đang kịch liệt run rẩy ở bên
cạnh, hiển nhiên là ông thấy rõ thái độ và hành vi vừa rồi của Tề tiên
sinh. Ông nắm cánh tay của Trình Hàn Lang lại một chút, muốn hắn tỉnh
táo lại trước.
"Là
như vầy, Tề tiên sinh, tôi là Trình Thế, người đang ngồi trong lòng của
ngài là con trai của tôi. Hơn mười năm trước đã được tôi nhận nuôi, chỉ
là đoạn thời gian trước xảy ra chuyện, cho nên nó mới bỏ nhà trốn đi,
hiện tại tôi đã tìm được thằng bé rồi, muốn tâm sự một chút với nó, ngài sẽ không từ chối để tôi và con trai nói chuyện chứ?"
Trình Hàn Lang không dám tin mà nhìn Trình Thế, rất nhiều năm trước ông còn
không khách khí chút nào mà cho một bạt tai lên mặt một đứa nhỏ 7 tuổi,
vậy mà hôm nay lại đi thừa nhận quan hệ thân thích giữa ông và nó. Trình Thế không làm ra hành động nào để đáp lại cái nhìn của hắn, chỉ lạnh
nhạt nhìn Tề tiên sinh.
Tề
tiên sinh có chút hoài nghi với lời nói của ông, nhưng lại không thể
kiên quyết cự tuyệt. Tuy rằng lão không quen biết Trình Thế, thế nhưng
chuyện của Lệ Trung Tín và Trình Thế lão vẫn nghe được một ít, nếu như
lão nói thẳng ngoài mặt là không đồng ý, đến cuối cùng Lệ Trung Tín vẫn
có thể khiến cho lão nói đồng ý. So với bị ép, chẳng thà trực tiếp thẳng thắn cho nhanh, như vậy bọn họ cũng sẽ không tiện làm ra những chuyện
quá đang.
Tề
tiên sinh cười cười với Trình Thế, ôn hòa nói: "Nếu là cha, thì đương
nhiên có thể nói chuyện một chút, ta cũng tôn trọng ý nghĩ của em ấy,
nếu như em ấy kiên quyết muốn về nhà, ta cũng không ngăn cản em ấy..."
Nói xong thì lộ ra một nụ cười cảnh cáo với Thành Thành.
You'll also like Phong Mang - Sài Kê Đản By Phanh0400 3.5K 26 Thấy wattpad chưa có phần 1 đến phần 45 nên cop từ mạng về cho mn đọc. Xin mn quan tâm ủng hộ và k ném đá (Edit) S.C.I - mê án tập P2 (Vụ thứ 12 - 19) By quakja 8.9K 167 Tác giả: Nhĩ Nhã Nguồn: https://scimeantap.wordpress.com/about/ Thể loại: hiện đại, nhất công nhất thụ, trinh thám.
Tiếp tục từ Vụ thứ 12 đến .... khi nào Nhĩ Nhã ngừng ^^ Ngự Hoàng- Lạc Dận (Edit: xASAx) By Tieuphongdamdang 488K 21.2K 《Ngự Hoàng 》 Tác giả: Lạc Dận, edit: xASAx. Biên soạn: Lik_sss ,Lyly, Vũ Phong, YC. Mạc Vân. Test: Tiểu Phong, xASAx. Thể loại: Đam mỹ cổ trang, cung đình. (NP đại thúc, đế vương hạ) Số chương: 255 chương chính văn, 14 chương ngoại truyện Văn án: Người khác vi phục xuất tuần, lưu lại một giai thoại truyền kỳ, hương diễm mỹ sử... Mà hắn vi phục xuất tuần, cũng chỉ để lại một đoạn kinh huyết lệ sử... Hắn là đế vương, lại chịu khổ chèn ép... Một lệnh tuyển phi tần khiến người trong thiên hạ ước ao, nhưng khi cánh màn khép xuống, trên long sàng, hắn cũng chỉ nằm dưới... Hắn trên vạn người, nhưng ở dưới mấy người... Hãy xem xem đường đường đế vương, vì sao để người khống chế... Tag: Ngự Hoàng, Lạc Dận, nhiều người sủng ái, đế vương, niên hạ, đế vương hạ *xASAx* Lịch up truyện cách ngày. (Truyện rất hay nhé... ) S.C.I - mê án tập(Edit) By quakja 24.9K 605 Tác giả: Nhĩ Nhã
Nguồn: https://scimeantap.wordpress.com/about/
Thể loại: hiện đại, nhất công nhất thụ, trinh thám.
Edit lên wattpat để tiện đọc trên mobile khi đi công tác. Mọi người vô link trên ủng hộ. Phần 1: từ vụ 1 đến vụ thứ 11
Văn án:
Ngày 8 tháng 11 năm 2006, lúc 13:00 đội SCI được thành lập, SCI viết tắt của Special Crime Investigation team, là đội điều tra những vụ án đặc biệt, thành viên của đội là những cá nhân ưu tú của ưu tú trong cục cảnh sát Trung Quốc.
Mỗi một vụ án đến với đội đều là những vụ liên hoàn án (giết người hàng loạt) với hung thủ không lường được và phương thức phạm tội làm người khác phải hoảng sợ. Thế nhưng ngay giữa hiện trường tanh mùi máu và những cuộc đấu trí nảy lửa, tình yêu của những chàng trai trẻ trong đội vẫn chớm nở... [Danmei] Giày da đỏ By KarRoy-Wang7 4.5K 136 Tên gốc: Hồng bì hài
Tác giả: Lạc Âm
Thể loại: hiện đại, niên hạ công, đại thúc thụ, dụ thụ, ngược tâm nhẹ nhàng, bẻ thẳng, 1v1, HE.
Độ dài: Hoàn (2 quyển)
Dịch: Tiểu Diệp Thảo
Couple: Vệ Hải x Tạ Gia Văn
-------------Văn án----------------
Bọn họ quen biết nhau, yêu nhau, được xây dựng trên nền móng những lời nói dối.
Thanh niên lừa gạt hắn vì tiền, cùng với đồng bạn mưu kế dàn cảnh.
Nam nhân lừa gạt cậu ta vì khát vọng trong nội tâm không ngừng kêu gào muốn được mang vào đôi giày da đỏ, cho nên giả trang phụ nữ...
Tình yêu như vậy, vốn cũng như ảo ảnh, ánh sáng nhẹ nhàng chiếu một cái sẽ thành vô tung.
Chỉ là, thanh niên quên không được cô gái xinh đẹp kia, nam nhân cũng không thể quên được thanh niên săn sóc.
Khi hai người lại gặp lại lần nữa, thanh niên thừa nhận cậu ta nói dối, nhận được tha thứ.
Còn nếu hắn nói dối thì sao đây?
Khi thanh niên biết rõ cô gái kia cho tới bây giờ cũng không từng tồn tại, lời nói dối của hắn có thể được khoan thứ không? [Danmei] Buông tay By KarRoy-Wang7 18.2K 453 Tác giả: Thụy Giả
Thể loại: Đam mỹ hiện đại, 1x1, lạnh lùng bá đạo công x ôn nhu thụ, ngược tâm, ngược thân HE
Editor: Bảo Bình Tiên Tử
Couple: Kiều Phi x Sở Kha
Tình trạng: Hoàn (10 chương)
-------Văn án------------
Chuyện tình cảm, miễn cưỡng không có hạnh phúc,
Lúc trước anh dùng thủ đoạn sai lầm mạnh mẽ chiếm được Sở Kha,
Lúc bắt đầu đã là sai lầm, cho nên tình yêu chân thành của anh đều bị đổi chất.
Con người cao ngạo như Sở Kha chỉ cảm thấy nhục nhã,
Còn tình yêu của anh, cái gì cũng không phải.
Cho nên, Kiều Phi quyết định buông tay ,
Cho Sở Kha tự do, cũng là cho chính mình tự do.
Anh rõ ràng đã quyết định buông tha Sở Kha ,
Vì cái gì hiện tại người không chịu buông tay, ngược lại chính là Sở Kha? [Danmei] Si quỷ By KarRoy-Wang7 14.2K 416 [Si Mị Võng Lượng hệ liệt] - Phàn Lạc
Tên gốc: 魑鬼
Tác giả: 樊落
Edit: Lan
Couple: Dụ Chiêu (si quỷ) x Từ Ly Yến
Thể loại: Thê nô công x Cường thụ / Tội phạm x Cảnh viên
Độ dài: Hoàn (10 chương)
*Si quỷ: chỉ loại yêu quái do gỗ đá tạo thành "Được, Tề
tiên sinh đã thoải mái như vậy thì tôi và con trai tâm sự một chút trước vậy, xin ngài tránh đi một chút!" Trong lời nói của Trình Thế mang theo ý tứ tuyệt đối không thể thương lượng.
"Được chứ!" Tề tiên sinh buông Thành Thành ra, hôn lên mặt nó một cái, sau đó chậm rãi đi ra
ngoài cửa, lúc lão đi ngang qua người Trình Hàn Lang, Trình Thế dùng sức kéo tay của Trình Hàn Lang lại, trên tay hắn đã gồng lên cả gân xanh.
Lúc này trong phòng chỉ
còn lại bốn người, Lệ Trung Tín thức thời vỗ vỗ đầu Trình Thế nói: "Còn ở đây nhìn cái gì? Chúng ta qua phòng bên kia tính toán sổ sách chút xem
nào!" Trình Thế liếc xéo Lệ Trung Tín một cái, hai người đi qua một
phòng khác.
Thành Thành vẫn duy trì
cái tư thế kia như cũ, cúi đầu, không có ý sẽ chủ động lên tiếng, thậm
chí ngay cả ngẩng đầu liếc mắt nhìn cũng không dám, nó sợ sẽ bắt gặp ánh nhìn chán ghét hiện ra từ đôi mắt chình mình yêu thương kia.
"Tại sao?" Qua hồi lâu,
Trình Hàn Lang chậm rãi nói ra một câu, hắn cố gắng áp chế cơn giận của
bản thân. Hắn không biết tại sao mình lại tức giận như vậy, rốt cuộc là
tức nó lúc đầu đi mà không nói, hay là tức cái bộ dáng này của ngày hôm
nay.
"Dạ?" Thành Thành không
biết trả lời hắn thế nào, từ trong miệng chỉ nhả ra được một chữ như
vậy, bao nhiêu lần mơ thấy người này đứng ở trước mắt, vậy mà nhìn thấy
rồi lại cứ như vậy mà không nói được câu nào, tại sao anh lại phải xuất
hiện vào lúc này? Tại sao lại để bộ dạng bẩn thỉu nhất, túng quẫn nhất
của em phơi bày trước mắt anh, hoặc có lẽ anh cũng đã sớm cảm thấy em
như vậy rồi đi!
"Em cho là em bỏ đi thì
coi như đã thanh toán xong món nợ này rồi sao? Em nghĩ rằng anh sẽ dễ
dàng buông tha cho em như vậy sao? Em muốn bồi thường thống khổ sống
không bằng chết một năm qua cho anh như thế nào?" Trình Hàn Lang đau
lòng nhìn Thành Thành, gần một năm qua, anh nhớ em nhớ đến sắp điên rồi, em lại vui sướng như vậy sao?
"Xin lỗi, chuyện lúc đó
là em sai, để chị Ngô Ngọc chịu oan ức lớn như vậy, bây giờ em đang ở
đây, anh muốn đánh muốn chửi gì cũng được... Em không có gì cả, không
bồi thường được..."
Lời của Thành Thành còn
chưa dứt, Trình Hàn Lang đã hoàn toàn bùng nổ. Hắn xông lên kéo bộ quần
áo căn bản không phù hợp với Thành Thành mà nó đang mặc xuống, còn có
dấu vết trên mặt, Thành Thành mặc cho hắn làm bừa, đến lúc Trình Hàn
Lang định xóa sạch gương mặt tinh tế xinh đẹp thì mới phát hiện khuôn
mặt của người đối diện đã đẫm nước mắt, toàn bộ son phấn cũng đã nhòe
nhoẹt, như là một con mèo nhỏ lang thang.
Trình Hàn Lang dừng tay, tất cả những phẫn nộ lúc này đều chuyển hóa thành yêu thương, hắn kéo
Thành Thành lại ôm vào trong lòng, không bao giờ muốn để nó chạy đi nữa.
"Thành Thành, anh rất nhớ em, anh không thể không có em được."
Thành Thành run rẩy kịch liệt trong lòng Trình Hàn Lang, khóc đến suýt không thở nổi. Hơn mười
năm, chưa từng nghe hắn nói một câu cần nó, nếu như không phải hắn đến
tìm nó, Thành Thành đã nghĩ rằng cả đời này sẽ không còn được gặp lại
hắn.
"Đừng khóc nữa, khóc lấm lem cả cái mặt nhỏ rồi!" Trình Hàn Lang yêu chiều lau đi nước mắt ở khóe mi Thành Thành.