Ân Tứ

Chương 78


trướctiếp



"Nhiệm vụ của cậu rất đơn giản, thỉnh thoảng mang một ít rượu đến phòng, hoặc là nếu như khách hàng cần một chút đồ dùng đặc biệt gì đó cũng cần cậu mang qua, nếu như thái độ của cậu với khách tốt thì rất có thể sẽ được cho tiền boa."

"Dạ, em biết rồi! Em sẽ không mang sai đồ."

"Vậy bây giờ cậu mang chai rượu này đưa đến phòng 702 đi."

Thành Thành nhẹ nhàng nhanh nhẹn nhấc bước đi đến phòng 702, trên đường đi thỉnh thoảng sẽ có vài người chỉ trỏ nó, Thành Thành nghĩ có thể là do bọn họ thấy mặt mình lạ nên thấy mới mẻ thôi! Đi đến phòng 702, Thành Thành vừa định gõ cửa lại chợt nghe thấy bên trong truyền ra một trận tiếng rên rỉ. Thành Thành nhớ rất kỹ cái âm thanh này, lần trước lúc Tiểu Quỷ biểu diễn cho Tề tiên sinh cũng phát ra chính loại âm thanh này, Thành Thành cảm thấy mình đứng ở bên ngoài như vậy cũng có chút mặt đỏ tim đập, chần chừ không biết bây giờ có nên đi vào hay không.

"Con mẹ nó rượu của tao sao còn chưa đưa tới nữa hả?" Cửa đột nhiên bị mở ra, Thành Thành lập tức đứng đó cứng cả người, y như là kẻ trộm bị người ta bắt được tại chỗ.

"Tôi... Ngài... Rượu ngài muốn ở đây ạ, mới vừa rồi tôi thấy không được tiện nên chưa tiến vào."

Người kia dùng ánh mắt kỳ quài dò xét Thành Thành từ trên xuống dưới một lượt, giọng nói cũng dịu xuống, "Không có chuyện gì, cậu mang vào đi là được."

Thành Thành cẩn thận từng chút đi vào, vừa mới đem đồ để lên trên bàn, ngẩng đầu thì vừa vặn nhìn thấy một cậu bé ngồi trên ghế sô pha, quần áo phía trên đã bị chà đạp đến mất cả hình dáng, trên ngực còn có dấu hôn rõ rệt. Thấy Thành Thành nhìn chăm chú vào cậu ta, trên mặt cậu ta mang theo biểu tình bực mình, Thành Thành liền vội vàng xoay người quay đầu đi ra cửa. Người vừa nhận rượu lại cản nó lại ở cửa.

"Cậu là số mấy?" Người nọ tựa trên tường, toàn thân giống như là không có xương.

"Số gì ạ? Tôi không có số." Thành Thành cảm thấy có chút ù ù cạc cạc.

"Không có số à! Vậy cũng đáng tiếc quá, được rồi cậu đi đi." Người kia nói xong thì Thành Thành lễ phép nở nụ cười một chút, đi đến quầy bar, trong lòng nghĩ thấy là lạ.

"Anh ơi, em có thể hỏi anh một vấn đề không?" Thành Thành nhìn một người hiệu chỉnh âm thanh hỏi.

"Em hỏi đi." Giọng địa phương của người kia rất nặng, Thành Thành phải ráng sức mà nghe.

"Vì sao ở đây toàn là nam vậy ạ? Hơn nữa hồi nãy lúc em đem rượu đến phòng thấy hai người nam đang..." Thành Thành có chút khó nói.

"Bởi vì đây là gay bar mà, em ở đây lâu vậy cũng không phát hiện sao? Ở đây chính là quán gay bar có điều kiện tốt nhất, quy mô lớn nhất Nam Kinh đó, thông thường những người trong giới ở khu vực này đều sẽ tới đây gặp gỡ. Bình thường thì có không ít khách, hơn nữa có nhiều người còn thường xuyên đến đây, trong đó có không ít kẻ có tiền đâu, em phải chú ý nhớ kỹ một vài vị khách quen, đến lúc đó sẽ dễ dàng kiếm được tiền boa."

You'll also like

Ngự Hoàng- Lạc Dận (Edit: xASAx) by Tieuphongdamdang

Ngự Hoàng- Lạc Dận (Edit: xASAx)

By Tieuphongdamdang

483K 20.8K

《Ngự Hoàng 》

Tác giả: Lạc Dận, edit: xASAx.

Biên soạn: Lik_sss ,Lyly, Vũ Phong, YC. Mạc Vân.

Test: Tiểu Phong, xASAx.

Thể loại: Đam mỹ cổ trang, cung đình.

(NP đại thúc, đế vương hạ)

Số chương: 255 chương chính văn, 14 chương ngoại truyện

Văn án:

Người khác vi phục xuất tuần, lưu lại một giai thoại truyền kỳ, hương diễm mỹ sử...

Mà hắn vi phục xuất tuần, cũng chỉ để lại một đoạn kinh huyết lệ sử...

Hắn là đế vương, lại chịu khổ chèn ép...

Một lệnh tuyển phi tần khiến người trong thiên hạ ước ao, nhưng khi cánh màn khép xuống, trên long sàng, hắn cũng chỉ nằm dưới...

Hắn trên vạn người, nhưng ở dưới mấy người...

Hãy xem xem đường đường đế vương, vì sao để người khống chế...

Tag: Ngự Hoàng, Lạc Dận, nhiều người sủng ái, đế vương, niên hạ, đế vương hạ

*xASAx*

Lịch up truyện cách ngày.

(Truyện rất hay nhé... )

[Danmei] Buông tay by KarRoy-Wang7

[Danmei] Buông tay

By KarRoy-Wang7

17.6K 433

Tác giả: Thụy Giả

Thể loại: Đam mỹ hiện đại, 1x1, lạnh lùng bá đạo công x ôn nhu thụ, ngược tâm, ngược thân HE

Editor: Bảo Bình Tiên Tử

Couple: Kiều Phi x Sở Kha

Tình trạng: Hoàn (10 chương)

-------Văn án------------

Chuyện tình cảm, miễn cưỡng không có hạnh phúc,

Lúc trước anh dùng thủ đoạn sai lầm mạnh mẽ chiếm được Sở Kha,

Lúc bắt đầu đã là sai lầm, cho nên tình yêu chân thành của anh đều bị đổi chất.

Con người cao ngạo như Sở Kha chỉ cảm thấy nhục nhã,

Còn tình yêu của anh, cái gì cũng không phải.

Cho nên, Kiều Phi quyết định buông tay ,

Cho Sở Kha tự do, cũng là cho chính mình tự do.

Anh rõ ràng đã quyết định buông tha Sở Kha ,

Vì cái gì hiện tại người không chịu buông tay, ngược lại chính là Sở Kha?

Phong Mang - Sài Kê Đản by Phanh0400

Phong Mang - Sài Kê Đản

By Phanh0400

3.3K 26

Thấy wattpad chưa có phần 1 đến phần 45 nên cop từ mạng về cho mn đọc. Xin mn quan tâm ủng hộ và k ném đá

Chúng Ta Kết Hôn Đi( Tiểu Phong Dâm Đãng) [Hoàn] by Tieuphongdamdang

Chúng Ta Kết Hôn Đi( Tiểu Phong Dâm Đãng) [H...

By Tieuphongdamdang

24.8K 912

"Tình yêu vốn là chuyện của riêng hai người, người khác không thể xen vào.

Vì thích cậu, tôi tình nguyện để có được cậu mà từ bỏ cả thế giới."

***************

Tiểu thuyết đồng tính ngắn: Chúng ta kết hôn đi.

Số chương: 9.

Tình trạng bản dịch: [Hoàn]

HE, truyện ngắn.

*Tiểu Phong dâm đãng*

Biên soạn: YC, Vũ Phong, Ba con sói OK.

[Danmei] Đại ca by KarRoy-Wang7

[Danmei] Đại ca

By KarRoy-Wang7

11.4K 394

Tên gốc: 大哥

Tác giả: Priest

Chuyển ngữ: QT đại hiệp

Edit: Yển

Beta: Thần Mông Quảng Đại & Yển

Thể loại: Hiện đại, niên hạ, ngụy huynh đệ, cường cường; 1x1

Couple: Ngụy Khiêm x Tiểu Viễn

Tình trạng: On going (3 quyển + 2 PN)

-------Giới thiệu------

Gã thiếu niên Ngụy Khiêm, mười ba mười bốn tuổi không cha không mẹ, đèo bòng thêm con em cùng mẹ khác cha, cuộc sống khó khăn, đã thế lại còn nhặt được một thằng nhãi lang thang mặt dày bám dính lấy mình, đặt tên là Tiểu Viễn.

Ngụy Khiêm ngay cả nằm mơ cũng muốn trở nên nổi bật, là người coi tiền hơn mạng sống, nửa đời trước mình đồng da sắt cố lội ngược dòng, lấy công thành danh toại làm nhiệm vụ quan trọng nhất, vất vả lắm mới ngóc đầu lên được, tưởng rằng đã nhìn thấy bình minh của vận mệnh, ai ngờ Tiểu Viễn đột nhiên bị bệnh thần kinh - đặc biệt thích nam giới, còn chuyên môn dõi theo mình, quẹt thêm hai nét bút "bị - đại nghịch bất đạo" và "bị - dĩ hạ phạm thượng" cực kỳ bắt mắt trong cái cuộc đời chết tiệt này.

[Danmei] Si quỷ by KarRoy-Wang7

[Danmei] Si quỷ

By KarRoy-Wang7

13.9K 413

[Si Mị Võng Lượng hệ liệt] - Phàn Lạc

Tên gốc: 魑鬼

Tác giả: 樊落

Edit: Lan

Couple: Dụ Chiêu (si quỷ) x Từ Ly Yến

Thể loại: Thê nô công x Cường thụ / Tội phạm x Cảnh viên

Độ dài: Hoàn (10 chương)

*Si quỷ: chỉ loại yêu quái do gỗ đá tạo thành

[ ĐAM MỸ ] Tay trong tay với anh ( 携手同您) - Starkute123 by Daw_HNDY

[ ĐAM MỸ ] Tay trong tay với anh ( 携手同您) - S...

By Daw_HNDY

39.5K 3.2K

Tên : Tay trong tay với anh

Quyển 1 : Thanh xuân rung động tuổi 18

Tác giả : starkute123 / Daw chính chủ

Nội dung : mối tình vừa ngọt ngào nhưng cũng trắc trở của Vương Kiện và Cao Tinh Tú , quyển 1 sẽ là những hồi ức thanh xuân cực kì ngọt của cặp đôi chính và cũng như hai cặp đôi phụ .

Sơ lược tổng chương :

- 128 chương ( quyển 1 : thanh xuân rung động tuổi 18 )

- 125 chương ( quyển 2 : hồi ức và duyên phận )

- 65 chương ( quyển 3 : nắm chặt tay anh )

Phiên ngoại :

+ Cao Tinh Tú X Vương Kiện : 18 chương

+ Lục Thắng X Bách Lạc Nhiên : 65 chương

+ La Hoàng X Kiều Vũ : 30 chương

Diễn biến : chưa hoàn / Thí chủ phải biết lót dép :)))

Gay bar, Thành Thành âm thầm than thở ở trong lòng một chút, sao nó lại tới một nơi như thế này chứ, lúc đó cũng không có nhìn rõ ràng, đã tới rồi cũng không tiện đổi ý nữa. Nó quay đầu nhìn mọi người xung quanh một chút, đủ loại hình dáng khác nhau, dáng vẻ thoạt nhìn rất đàng hoàng cũng có, mà dáng vẻ thoạt nhìn cực kỳ biến thái cũng có. Thì ra cũng có quán bar dành cho người đồng tính, lúc đầu bản thân lo nghĩ sợ để cho người khác biết được tính hướng của mình mà phiền não cả ngày, vậy mà người nơi này lại công khai gặp gỡ ở đây, hơn nữa ai cũng chơi rất là vui vẻ, Thành Thành cảm thấy nó thật bội phục bọn họ.

"Vậy nếu như có người hỏi mình là số mấy thì có nghĩa là sao ạ?" Thành Thành lại ngẩng đầu lên hỏi.

"Ở đây có cung cấp MB, mỗi người đều có một số, lúc cần thì khách có thể gọi. Em là nhân viên phục vụ, em không cần số." Người phát bài hát ngồi ở đó nhẹ nhàng ngâm nga ca hát, Thành Thành thấy trên mắt của anh ta vẽ một loại màu mắt lấp lánh.

Trong quán bar có sắp xếp chỗ nghỉ lại, Thành Thành mỗi ngày đều ở nơi đó, điều kiện cũng không tệ lắm, chỉ là cơm canh được cấp Thành Thành ăn có chút không quen mà thôi. Có vài vị khách sẽ yêu cầu một vài việc nhỏ, ví dụ như bảo mình rót ít rượu, châm một điếu thuốc gì đó. Thành Thành cũng đều có thể tiếp nhận, hầu như không có ai quấy rầy nó quá mức.

Mấy ngày đầu hết thảy mọi thứ đều hoàn hảo, Thành Thành cảm thấy cũng rất dễ dàng, thế nhưng đến tuần thứ hai Thành Thành bắt đầu phải đi đưa một vài thứ nó không muốn nhìn, chẳng hạn như mấy cái áo mưa, bôi trơn, có lúc gõ cửa đi vào thì thấy người bên trong trần như nhộng, đang làm cái chuyện kia, căn bản không quan tâm có thể bị người khác thấy hay không.

Thành Thành ở trong cái quán bar này mới chính thức biết được giữa đàn ông với nhau thì ân ái như thế nào, thấy mấy MB kia oa oa kêu to, Thành Thành cảm thấy tóc gáy của nó đều dựng hết cả lên. Tuy rằng nó cũng thích đàn ông, nhưng mà nó tràn đầy sợ hãi với phương thức kết hợp thế này.

Có một lần Thành Thành đi đưa một loại đạo cụ mà trong lòng kinh hồn bạt vía, phía trên đó toàn là gai, tuy rằng sờ vào thì rất mềm, Thành Thành vẫn cảm thấy mặc kệ là dùng ở chỗ nào cũng sẽ không thoải mái. Lúc đẩy cửa bước vào, người bên trong đang chơi SM, Thành Thành nhớ kỹ MB kia, cậu ta là người nóng bỏng nhất trong bar, rất nhiều người đến đây đều gọi cậu ta. Lúc ấy cậu ta đang bị buộc trên một mặt tường, hai tay đều bị treo lên, thân thể đang vặn vẹo đau đớn, không biết là bị ngược đãi bằng phương thức gì.

"Cậu qua đây, nhân viên phục vụ, giúp tôi một chuyện." Người đàn ông yêu cầu đạo cụ kia nói.

"Gấp cái gì?" Thành Thành đem đồ để ở đó, tay chân có chút luống cuống, thầm nghĩ nhanh chóng rời khỏi nơi này.

"Giúp tôi đè cậu ta lại, sau khi tôi cắm cái này vào rồi cậu có thể đi, tiền boa 2000."

"Không không... Ngài hãy tìm những người khác giúp ngài đi, tôi không làm được." Thành Thành lật đật lắc đầu.

"3000? Cậu nghĩ cho kỹ đi, cái này bằng một tháng tiền lương của cậu đấy, cứ đè xuống là được, không cần phí khí lực gì cả. Chuyện tốt như vậy cậu đi đâu mà nhặt được chứ? Nếu như ngày hôm nay tôi không vui vẻ thì tôi cũng không đốt tiền ở đây đâu."

"Tôi xin phép... Khách bên ngoài còn cần đưa rượu, xin thứ lỗi." Thành Thành vội vàng đi ra ngoài, người kia lại kéo lại. Trong mắt lóe lên tia nguy hiểm.

"5000, tôi nói lại một lần cuối cùng. Cậu có làm hay không?"

"Vấn đề ở đây không phải là tiền bạc, tôi không muốn tổn thương cậu ấy, tôi và cậu ấy đều là nhân viên ở đây, tôi nhất định phải tôn trọng cậu ấy, đừng nói là 5000, 50000 tôi cũng không làm." Thành Thành cũng cứng rắn lên, giọng nói rất kiên định.

"Tôn trọng? Một con vịt cũng biết tôn trọng là cái gì? Không tin thì cậu hỏi cậu ta đi, nếu như tôi cho cậu ta 5000 đồng, cậu ta sẽ xin cậu làm đấy." Người đàn ông kia châm chọc nói.

"Ngài nghĩ người khác quá đặt nặng đồng tiền rồi, cậu ấy rõ ràng rất khó chịu, làm sao mà đi yêu cầu ngài dặn vặt cậu ấy được."

"Ha ha... Cậu không tin à, không tin thì hỏi cậu ta xem. Tiểu Dã, hôm nay em thuyết phục được cậu ta anh liền đem hết tiền trong túi móc ra cho em hết." Người đàn ông kia rút ra hai xấp tiền.

"Cầu xin cậu, tôi thật sự rất thoải mái, cậu cắm cái vật kia vào tôi đi! Tôi không bị tổn thương gì đâu, tôi rất là thoải mái, muốn được lấp đầy, cậu qua đây giúp tôi đi. Không phải cậu nói chúng ta đều là người ở đây sao? Cần phải hỗ trợ lẫn nhau chứ!" Biểu tình của cậu bé đó cực kỳ đáng thương, một mực khẩn cầu Thành Thành, lúc đó Thành Thành choáng váng hết cả người, những câu phía sau của cậu ta nó hầu như không nghe được gì.

Đợi đến khi Thành Thành đi ra ngoài, nó nghe được một tiếng hét thảm và tiếng cười không chút kiêng kỵ của người đàn ông kia, Thành Thành vừa bịt chặt lỗ tai vừa chạy đi, cảm giác đầu của mình sẽ nổ tung.

Bắt đầu từ lần đó, Thành Thành rất ít nở nụ cười ở trong quán bar, nó cảm thấy ngay cả không khí để hô hấp cũng không sạch sẽ. Nó thậm chí có chút hoài niệm căn nhà kia của Tiếu Hải Chân, hoài niệm cái vườn hoa nhỏ kia, và người thiếu niên dễ thương tưới hoa ở trong vườn kia.

Hiện tại Tiểu Quỷ như thế nào rồi, vẫn khỏe chứ? Bây giờ nó thậm chí còn nghĩ Tiểu Quỷ thật sự vẫn hạnh phúc hơn những MB này rất nhiều. Thế nhưng nó cũng sẽ như lúc trước không thay đổi quyết định của chính mình, thà rằng sống ở đây mà chịu đựng sự dằn vặt tinh thần, còn hơn là quay về chịu điều sỉ nhục nặng hơn.

Con đường rất gian khổ, nhưng vẫn phải tiếp tục kiên trì, Thành Thành biết ở bên ngoài nó nhất định sẽ không tìm được nơi nào có điều kiện tốt như vậy. Chỉ cần tinh thần của nó không bị ô nhiễm, tất cả những thứ khác coi như là không nhìn thấy đi!

trướctiếp