Minh Duệ nhìn qua hai tên nam tử kia, không khỏi đắn đo thoáng qua. Sở
dĩ hắn có sự do dự này bởi: hai tên đó đều là Chân Đồ Viên Mãn. Hắn chỉ
có một người, tu vi Vũ Hồn Cảnh Tam Trọng Đỉnh, nhưng hắn muốn cho hai
tên này một bài học, coi như là trừng phạt bọn họ.
Hắn bước lại
gần hai tên này, không chút do dự vung một quyền đánh vào mặt một tên
trong số đó. Tên kia phản ứng không kịp, bị đánh bay đập mạnh vào tường, ngã xuống chết ngay tại chỗ. Minh Duệ không khỏi sững sờ, tuy rằng hắn
tin vào Ngọc Thiên Vũ Tiên Quyết sẽ giúp hắn đánh thắng được hai kẻ này, nhưng không ngờ lại có một màn như vậy.
Tên đồng bạn kia cũng
ngây ra như phỗng, hắn không nghĩ tới sẽ có kẻ đánh lén bọn họ. Hắn kịp
thời hồi thần lại, nhìn qua Minh Duệ, ngoài mạnh trong yếu nói:
- Ngươi muốn làm gì? Ta là người của Lan Lăng Thế Phong thiếu gia, nếu ngươi đụng vào ta, ngươi sẽ không được yên ổn.
Minh Duệ nhìn hắn như nhìn kẻ chết nói ra:
- Vậy sao? Mặt mũi ngươi cũng lớn đấy chứ, có thể khiến hắn vì cái chết của ngươi mà động thủ với ta.
Tên bỉ ổi nam tử này không khỏi đỏ mặt, hắn cũng không được tính là người
của Lan Lăng Thế Phong, chỉ là được hắn thuê làm việc mà thôi. Hắn nhìn
nhìn Minh Duệ, chợt sắc mặt khôi phục như cũ trầm giọng quát:
- Hừ, tiểu tử, giả thần giả quỷ. Thì ra cũng chỉ là Chân Đồ Viên Mãn mà thôi.
Nói rồi, hắn hướng Minh Duệ công kích:
- Phàm Giai Hạ Phẩm Chân Kỹ Mãnh Hổ Quyền
Chân kỹ vừa ra uy mãnh vô cùng, cả người tên nam tử này phảng phất hóa thành một đầu Mãnh Hổ, đôi tay hắn được bao bọc bởi một lớp kình khí, đem
những thứ xung quanh trấn bay, hướng thẳng phía Minh Duệ mà lao đến.
Minh Duệ không khỏi nghiêm túc hơn một điểm:
- Thì ra đây là Chân Kỹ, thứ mà trước kia ta muốn có được sao?
Dừng một chút hắn khẽ nhếch miệng:
- Chân Kỹ cũng không có gì đặc biệt.
Hắn không tránh không né, trực tiếp vung một quyền ngạnh sinh sinh hướng
Chân Kỹ của tên nam tử kia mà đón đỡ. Một Quyền này mang theo mười thành lực lượng của Minh Duệ, khi Minh Duệ vung ra, thậm chí còn có thể nghe
thấy từng tiếng rít chói tai.
Chỉ nghe “Ầm” một tiếng, Minh Duệ
thối lui ba bốn bước sau đó liền đứng vững. Nam tử kia bị đẩy bay hơn
chục bước, cả người không tự chủ được ngã xuống, miệng hộc vài búng máu, hiển nhiên là bị thương không nhẹ. Hắn trừng mắt nhìn Minh Duệ như thấy quỷ, không dám tin vào mắt mình, run giọng nói:
- Ngươi thế mà dùng tay không ngạnh kháng Chân Kỹ… Ngươi… Ngươi rốt cuộc là ai?
Minh Duệ lười biếng nói ra:
- Một kẻ đã chết thì không nên hỏi nhiều.
Nói xong, Minh Duệ hướng tên này đi tới vung xuống một đòn kết liễu sinh
mạng hắn. Xong việc, hắn lấy đi hai cái giới chỉ của hai tên này. Khi
Minh Duệ nhìn vào giới chỉ, không khỏi khinh bỉ nói ra:
- Hai cái làm chuyện ác các ngươi làm sao ít Linh Tệ như vậy? Cả hai cộng lại chỉ có 500 Linh Tệ?
Thực ra Minh Duệ là trách oan bọn họ, hai cái bọn họ cũng chỉ là Chân Đồ
Cảnh, lại không có gì bối cảnh. Hơn nữa, số tiền họ kiếm được vừa hay
dùng để mua hai mai giới chỉ lên cũng chỉ còn lại nhiêu đó. Còn có, đây
là lần đầu tiên hắn giao thủ với người khác, lần đầu tiên hắn giết
người. Nhưng Minh Duệ lại không có chút cảm giác nào gọi là sợ hãi hay
không được tự nhiên, cứ như hết thảy mọi chuyện đều là thiên kinh địa
nghĩa.
Chợt, Minh Duệ khẽ mỉm cười, hắn nhìn thấy một quyển trục, bên trên là ba chữ Mãnh Hổ Quyền ở giới chỉ tên vừa rồi cùng hắn giao
thủ qua.
Minh Duệ ném hai cái giới chỉ vào cái mình đang đeo vừa đi vừa nói:
- Cái này mang về cho Anh Nhi, coi như là quà sinh nhật nàng.
Về đến phòng mình, Minh Duệ gọi nàng vào phòng, lấy ra một quyển trục và một mai giới chỉ nói:
- Đây là Phàm Giai Chân Kỹ Hạ Phẩm Mãnh Hổ Quyền và một khỏa giới chỉ coi như là quà sinh nhật ta tặng ngươi sắp tới.
Dương Anh Nhi không khỏi nghi hoặc nói ra:
- Ngươi tính đi đâu sao? Minh Duệ gật gật đầu đáp:
- Ta muốn vào Ma Thú Sâm Lâm lịch lãm một tháng, không thể ở cùng ngươi đến sinh nhật 17 tuổi được.
Dương Anh Nhi cũng không hỏi gì nhiều rời khỏi phòng Minh Duệ. Nàng cũng
không hỏi hai thứ này hắn từ đâu mà có được. Thậm chí những cái kia Ma
Thú nàng cũng không đi hỏi hắn vì sao tới tay.
Minh Duệ cũng
không ở lâu, hắn rời khỏi Tinh Vân Thành chuẩn bị đi Ma Thú Sâm Lâm. Bên ngoài Tinh Vân Thành, tại một nơi không có người, Minh Duệ dùng Chân
Nguyên tạo ra một đôi cánh màu đen bay thẳng về phía Ma Thú Sâm Lâm.
Minh Duệ muốn thử xem tốc độ phi hành của mình. Hắn thoáng kinh ngạc một cái hưng phấn nói:
- Tốc độ này của ta còn nhanh hơn Chân Linh Cảnh toàn lực chạy, nhưng nếu so với Chân Vương vẫn còn xa xa chưa đủ nhìn. Nhưng theo đà này tu vi
của ta lên cao thì tốc độ càng nhanh, chỉ cần không đắc tội với kẻ có tu vi cao hơn mình quá nhiều thì không có gì lo lắng.
Khi Minh Duệ
bước vào Ma Thú Sâm Lâm, điều đầu tiên hắn làm không phải tìm Ma Thú rèn luyện mà đi tìm một vài loại dược thảo. Theo tầng đầu Đan đạo trong
Ngọc Thiên Vũ Tiên Quyết có viết: “Ngưng Hồn Đan, đan dược dùng cho Tố
Thể Kỳ trùng kích Ngưng Hồn Kỳ có thêm 3 thành nắm chắc. Dược liệu cần
có: Tam Đồng Hoa, Xích Tinh Thảo, Nhân Sâm Trăm năm trở lên…”
Vì vậy, hắn không có quyết định dùng ngay Tam Đồng Hoa mà lựa chọn tìm
kiếm dược liệu Ngưng Hồn Đan. Dù sao, Tam Đồng Hoa giúp Chân Đồ, Chân
Sĩ, bọn họ tăng cường thân thể nhưng lại không có tác dụng mấy với hắn ở Vũ Hồn Cảnh Tố Thể Kỳ. Dù sao, ở cảnh giới này, có Ngọc Thiên Vũ Tiên
Quyết vận hành chu thiên thân thể hắn tự động được pháp quyết Tố Thể mà
không cần phục dụng bất kì ngoại vật nào.
Một hồi tìm kiếm, hắn
thở phào nhẹ nhõm, cũng may những dược liệu còn lại dễ tìm hơn Tam Đồng
Hoa nên hắn mới có thể nhanh như vậy có đủ số dược liệu. Nhưng hắn rất
nhanh lại lâm vào trầm mặc, dược liệu hắn có, đan phương hắn cũng có,
thậm chí cách luyện đan dược hắn cũng lấy được từ Đan đạo chi nhánh của
Pháp Quyết… Nhưng là… Hắn không có đan lô. Không lẽ hắn phải quay lại
Tinh Vân Thành mua đan lô? Tuy hắn không biết giá cả sao nhưng chắc chắn phải xa xa cao hơn cái giới chỉ hắn định mua lúc trước.
Chợt,
hắn nghe thấy phương xa có tiếng kịch liệt truyền đến. Thần thức của hắn quét ra, chỉ thấy nơi xa, một thiếu niên ước chừng cùng tuổi với Anh
Nhi, đang chiến đấu cùng một đầu Nhị Giai Đỉnh Ma Thú Lang Vương. Khi
hắn nhìn đến thiếu niên này, hắn không khỏi cảm thán một cái. Chỉ thấy
thiếu niên tung ra gần mười chiêu Chân Kỹ, mà mỗi bộ đâu phải là loại
Mãnh Hổ Quyền có thể sánh với.
Tuy nhiên, thiếu niên vẫn rơi ở
thế hạ phong. Đúng lúc thiếu niên sắp bị con Lang Vương này đánh ra một
đòn chí mạng, Minh Duệ thân hình vừa động, một chưởng toàn lực hướng về
con Lang Vương mà bổ tới. Minh Duệ tốc độ cực nhanh, lại là ra chiêu
không báo trước vì vậy, con Lang Vương ăn thiệt thòi lớn, bị bắn bay ra
ngoài, bị thương không nhẹ. Minh Duệ đang định tiến lên xử lí Lang Vương này, bỗng nghe thiếu niên kia truyền lại:
- Các hạ xin dừng tay. Con Lang Vương này ta muốn tự tay tiêu diệt.
Minh Duệ cũng không tiến lên nữa mà tùy ý để thiếu niên kia xử lí con Ma Thú này. Chỉ thấy thiếu niên kia quát:
- Huyền Giai Hạ Phẩm Chân Kỹ Bát Cực Kiếm.
Minh Duệ thần sắc nghiêm túc hẳn lên, chỉ thấy 8 đạo hào quang kiếm khí,
hình thành một hình bát quái phóng nhanh hướng con Lang Vương. Bát Cực
Kiếm vừa ra xung quanh gió nổi ầm ầm xung quanh cát bay đá nở, cây cối
lay động kịch liệt, thậm chí còn có thể nhìn thấy vài đạo lốc xoáy cực
kì kinh khủng.
Minh Duệ xem đến đây không khỏi cân nhắc, nếu
chiêu này đánh vào gã, tuy không thể giết chết mình được, nhưng bị
thương mất nửa cái mạng là điều chắc chắn.
Minh Duệ nghĩ thầm:
- Xem ra là ta lo chuyện bao đồng.
Nhưng đó chỉ là một lí do mà thôi, hắn sở dĩ ra tay là vì lí do còn lại. Lúc
này, Minh Duệ thấy thiếu niên kia đi lại gần hắn chắp tay nói:
- Đa tạ vị sư huynh này ra tay tương trợ. Nếu không có huynh, ta có lẽ sẽ không thắng con Lang Vương kia dễ dàng vậy.
Minh Duệ nhíu nhíu mày nói:
- Ngươi đột phá?
Minh Duệ quả thực hơi kinh ngạc, khi trước thiếu niên này tu vi Chân Sĩ Tam Trọng, thoáng cái đã là Chân Sĩ Tứ Trọng rồi.
Thiếu niên ngượng ngùng đáp:
- Không cẩn thận đột phá. Sư huynh đừng để ý. Ta là Lưu Tinh không biết quý tính đại danh của sư huynh là gì?
Minh Duệ cũng không thèm để ý vì sao Lưu Tinh này bỗng nhiên đột phá, hướng hắn nói:
- Minh Duệ.
Cũng không đợi hắn nói chuyện, Minh Duệ liền tùy ý hỏi: