Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 353: Xảo Trá


trướctiếp

Thân thể Tô Tín xuất hiện giữa rừng rậm, hắn cũng không nghĩ tới Dạ Du Thần lại là người Huyễn Ma Đạo, khó trách hắn có cảm giác khi Dạ Du Thần ra tay có phần quen mắt, thì ra có chứa công pháp Huyễn Ma Đạo bên trong.

Nhìn thấy Tô Tín bước ra khỏi rừng rậm, sắc mặt Giang Tình Hi biến hóa.

Tuy nàng có thể vận dụng bí pháp vận dụng lực lượng Nguyên Thần Cảnh trong thời gian ngắn, nhưng nàng đã nhìn thấy cảnh bốn người Tô Tín lúc trước dốc sức chiến đấu Nguyên Thần Cảnh, đối phương có thể đấu với cường giả Nguyên Thần Cảnh chân chính, càng không cần nói ngụy Nguyên Thần như nàng.

Nhìn thấy người đi ra quả nhiên là Tô Tín, rốt cuộc Duẫn Tịch Tuyết thở ra một hơi, vỗ vỗ bộ ngực cao cao, cười nhõng nhẽo trước mặt Giang Tình Hi:

- Giang sư tỷ, hiện tại ngươi còn muốn giết ta không?

Bỗng nhiên Tô Tín nói:

- Chờ chút đã, Duẫn cô nương, ta nói giúp ngươi lúc nào? Đây chính là ân oán cá nhân giữa Huyễn Ma Đạo các ngươi, ta bỗng nhiên nhúng tay vào không thích hợp ah?

Nhìn thấy Tô Tín lộ ra vẻ như cười mà không cười thì Duẫn Tịch Tuyết lập tức biết Tô Tín có ý gì, chẳng lẽ hắn muốn thừa dịp cháy nhà hôi của?

Duẫn Tịch Tuyết lập tức hận đến mức ngứa răng, nàng thấp giọng nói:

- Ngươi giúp ta lần này, sau khi trở về ta nói tốt về ngươi vài câu trước mặt nghĩa phụ.

Tô Tín lắc lắc đầu nói:

- Thật có lỗi, Tô Tín ta không cần một nữ nhân nói chuyện giúp mình.

Lúc này Giang Tình Hi cười to nói:

- Tô công tử, bằng không ngươi giúp ta giết nàng, ta sẽ hầu hạ ngươi cẩn thận.

Giang Tình Hi thi triển mị hoặc chi thuật của Huyễn Ma Đạo đến mức tận cùng, đáng tiếc đối với Tô Tín có Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp lại không có tác dụng gì.

- Thật có lỗi, tại hạ không có thói quen dùng đồ bị nhiều người dùng qua, cũng không có hứng thú.

Tô Tín thản nhiên nói.

Nữ nhân Giang Tình Hi vì gia nhập nội môn Huyễn Ma Đạo lại ngủ với trưởng lão suốt một tháng, có trời mới biết nàng hiện tại dùng thủ đoạn gì gia nhập Thiên đình.

Sắc mặt Giang Tình Hi tối sầm, Duẫn Tịch Tuyết lúc này lại cắn răng nói:

- Tô Tín, ngươi thực thấy chết mà không cứu?

Tô Tín hỏi ngược lại:

- Ngươi thấy ta giống kẻ giúp người làm vui hay sao?

Mắt thấy Giang Tình Hi dần dần tới gần, Duẫn Tịch Tuyết cắn răng nói:

- Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm thuộc về ngươi!

Tô Tín lắc lắc đầu nói:

- Thật có lỗi, còn chưa đủ, chờ hai người các ngươi đánh nhau lưỡng bại câu thương, tự ta cũng có thể cầm Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm trở về.

Lúc này Giang Tình Hi đã ra tay, màn đêm vô tận giáng xuống, phụ trợ Giang Tình Hi vốn yêu mị càng giống như quỷ thần.

Hiện tại không cho phép Duẫn Tịch Tuyết do dự, nàng hô lớn:

- Ta có hài cốt Thiên binh nhiễm máu cường giả Chân Vũ, giúp ta giết nữ nhân này ta sẽ cho ngươi!

- Xong!

Tô Tín trực tiếp ra tay, trên trăm đạo kiếm quang xé rách bóng đêm.

Giang Tình Hi hừ lạnh một tiếng, vận dụng Thiên Ma Vũ, chân khí cuồng bạo phân tán khắp nơi, kỹ thuật nhảy mê người như vậy nhưng lại mang theo sát cơ tiến lên phía trước.

Duẫn Tịch Tuyết cũng thi triển Thiên Ma Vũ, Thiên Ma Vũ của nàng không giống Giang Tình Hi.

Trong nháy mắt thân thể Duẫn Tịch Tuyết lại chia ra làm mười tám người, có thể thi triển Thiên Ma Vũ ở khắp các hướng, không có chân khí cuồng bạo giống như Giang Tình Hi, mà đổi thành tinh thần lực cuồng bạo!

- A a a!

Giang Tình Hi kêu thảm một tiếng, ôm đầu không ngừng gào thét.

Ảo thuật thân thể biến mất, sắc mặt Duẫn Tịch Tuyết trắng bệch, khóe miệng có dòng máu tươi chảy ra.

- Đây mới thật sự là Thiên Ma Vũ, Thiên Ma hoặc tâm, công là tâm linh, mà không phải thân thể.

Giang Tình Hi ôm đầu lộ ra vẻ không cam lòng:

- Thiên Ma Vũ chính thức? Vì cái gì! Vì cái gì bọn chúng không dạy ta?

Sắc mặt Duẫn Tịch Tuyết tái nhợt nhưng khóe môi vẫn tươi cười vui vẻ:

- Muốn biết? Rất đơn giản a, bởi vì ngươi không phải thánh nữ, Thiên Ma Vũ chính thức chỉ có thánh nữ Huyễn Ma Đạo mới có tư cách học tập.

Giang Tình Hi còn muốn nói cái gì đó, nhưng lúc này Tô Tín đã động thủ.

Lấy tiền tài của người phải tiêu tai thay người, Tô Tín gần đây rất coi trọng chữ tín, hắn đã thu đồ của Duẫn Tịch Tuyết cho nên phải giải quyết Giang Tình Hi thay nàng, huống chi đối phương còn là người Thiên đình.

Thi triển Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp, Giang Tình Hi vốn bị Duẫn Tịch Tuyết làm tổn thương tinh thần, ánh mắt của nàng mờ mịt, mặc dù chỉ trong nháy mắt nhưng đợi nàng khôi phục thần chí lần nữa đã có trên trăm đạo vô hình kiếm khí chém thẳng vào nàng!

Trên trăm đạo kiếm khí ngưng tụ thành kiếm vực, bốn phương tám hướng đều là kiếm, mỗi một đạo kiếm khí đều cần Giang Tình Hi toàn lực ngăn cản mới có thể đánh tan, càng không cần phải nói hiện tại có trên trăm đạo kiếm khí.

Công pháp bản thân nàng không am hiểu cận chiến, hiện tại bị Tô Tín cận thân cho nên ứng phó mệt mỏi.

Lúc này không cách nào ngăn cản, Giang Tình Hi cắn răng phun ra một ngụm máu tươi, bản thân nàng hóa thành một bóng đen xuất hiện sau lưng Tô Tín, điểm Thần Huyễn Chỉ, ảo ảnh trong mơ, khoảng cách vỡ vụn!

Duẫn Tịch Tuyết vừa muốn nhắc nhở nhưng lúc này Tô Tín như có đôi mắt sau lưng, cũng điểm ra một chỉ, bóng chỉ đầy trời giáng lâm, ánh sáng vô tận ngưng tụ vào trong đó, một chỉ Phá Sát!

Thần Huyễn Chỉ vỡ vụn, Giang Tình Hi lại phun một ngụm máu tươi, khí tức trên người suy sụp tới cực điểm.

Lại điểm ra một chỉ, một chỉ mỹ lệ như ảo mộng, nhưng một chỉ này lại làm thiên địa vỡ vụn, tất cả quay về bụi đất!

Một chỉ Kinh Mộng!

Dưới Tam Chỉ Đạn Thiên, ánh mắt Giang Tình Hi lộ ra vẻ không cam lòng, thân thể nàng như rút sạch nước, nàng lập tức biến thành thây khô ngã xuống mặt đất, triệt để hóa thành một đống bụi đất.

Tô Tín cau mày, hiệu quả như vậy tuyệt đối không phải do Tam Chỉ Đạn Thiên tạo thành, xem ra Giang Tình Hi sử dụng bí thuật dựa vào thân thể, làm cho nàng tiêu hao lực lượng bản thân mình đổi lấy thực lực ngụy Nguyên Thần.

Nhìn thấy Giang Tình Hi đã chết, Duẫn Tịch Tuyết cũng thở ra một hơi.

Cảm giác được ánh mắt Tô Tín nhìn sang, Duẫn Tịch Tuyết lại làm ra biểu lộ điềm đạm đáng yêu, nói:

- Ngươi là một đại nam nhân, thực không biết xấu hổ đoạt đồ vật trong tay tiểu nữ tử như ta sao?

Tô Tín mặt không cảm xúc nói:

- Đừng giả bộ, ta làm người xem trọng chữ tín, giao Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm và hài cốt Thiên binh ra đây, tránh ta tự mình lấy.

Nhìn thấy sắc mặt Tô Tín như vậy, Duẫn Tịch Tuyết tức giận ngứa răng nhưng lại cũng không thể tránh được.

Hiện tại nàng tiêu hao hết nội lực, đương nhiên không phải đối thủ của Tô Tín, hơn nữa nói một cách khác, cho dù còn nội lực thì nàng cũng đánh không lại Tô Tín.

Cho nên sau khi mắng thầm hai câu, Duẫn Tịch Tuyết liền ngoan ngoãn cầm Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm và hài cốt Thiên binh giao cho Tô Tín.

Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm không gì đáng xem, Tô Tín thu lấy và trực tiếp ném vào trong túi giới tử, hài cốt Thiên binh thật sự có thể nói là đủ ‘tàn’.

Hài cốt Thiên binh hẳn là mũi của một thanh kiếm, chỉ có một phần trăm của thanh kiếm, kiếm linh sớm biến mất.

Nhưng giá trị chân chính không phải đoạn hài cốt Thiên binh, mà là nhiễm máu của cường giả Chân Vũ Cảnh.

Trên mũi kiếm có ngưng tụ một giọt máu tươi phải quan sát kỹ mới có thể chú ý tới, nó óng ánh sáng long lanh như bảo thạch, tỏa ra khí tức cường đại, thậm chí Tô Tín cầm trong tay, đoạn hài cốt Thiên binh như nặng ngàn cân, điểm này vô cùng kỳ dị.

Tô Tín thu mũi kiếm vào trong túi giới tử, nhìn thấy Duẫn Tịch Tuyết vẫn chưa đi, hắn cau mày nói:

- Ngươi chờ ở đây làm gì?

Duẫn Tịch Tuyết nói:

- Đi cùng với ngươi.

Tô Tín cười cười nói:

- Ngươi muốn ta hộ tống trở về Đại Chu? Ta khuyên ngươi nên tìm nơi nào đó dưỡng tốt thương thế hãy về, hiện tại ta sẽ không quay về Đại Chu.

Duẫn Tịch Tuyết kinh ngạc nói:

- Chẳng lẽ ngươi muốn ra tay với Thiên Long đạo tràng? Ta khuyên ngươi nên thôi đi, thực lực ngươi có mạnh hơn nữa, hiện tại không cách nào hơn Hướng Thiên Long.

- Cho dù ngươi dùng bí pháp đạt tới ngụy Nguyên Thần Cảnh như Giang Tình Hi cũng vô dụng, chênh lệch lớn tới mức không thể bù lại được.

Tô Tín lắc lắc đầu nói:

- Chuyện này không cần ngươi quan tâm, dù sao ta sẽ không quay về Đại Chu trong thời gian này.

Duẫn Tịch Tuyết cười lạnh nói:

- Ta sẽ chờ trò hay khi ngươi thất bại.

Nói xong, Duẫn Tịch Tuyết trực tiếp quay người rời đi, lần này bị Tô Tín xảo trá đoạt mất Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm và Thiên binh nhiễm máu Chân Vũ, tâm tình Duẫn Tịch Tuyết không tốt chút nào.

Đợi đến lúc Duẫn Tịch Tuyết đi rồi, Tô Tín lúc này mới tìm nơi ngồi dưỡng thương, dùng ba ngày, sau khi khôi phục các loại thương thế triệt để, Tô Tín xuất ra một tấm lệnh bài, đó là một khối lệnh bài Địa phủ.

Đông Tấn cách Địa phủ quá xa, Tô Tín đương nhiên không phải muốn ở chỗ này truyền tống về Địa phủ cầu viện, hắn vừa vặn muốn tìm người quen ở Đông Tấn, cho nên Tô Tín chuẩn bị tìm hắn giúp đỡ, lần này có thể tiêu diệt Thiên Long đạo tràng báo thù hay không phải dựa vào người này.

Tô Tín phát một tin tức vào lệnh bài Địa phủ, thay đổi mặt nạ Địa phủ và chờ đợi nguyên tại chỗ, qua một giờ sau, một bóng người xuất hiện trước mặt Tô Tín.

Thân mặc bạch y, đầu đội mặt nạ Bạch Vô Thường, cái lưỡi dài màu đỏ rủ xuống, lộ ra dáng vẻ dữ tợn khủng bố đến cực điểm.

- Ồ? Sở Giang Vương, lần trước là ngươi ra tay giúp ta giải cứu mấy tiểu tử kia?

Tô Tín trước kia cảm nhận trên lệnh bài Địa phủ có người Địa phủ ở gần đây, vừa vặn chính là vị Bạch vô thường này.

Nếu như hắn nhớ không lầm, vị Bạch Vô Thường này còn thiếu hắn một phần thưởng nhiệm vụ đấy.

Tô Tín chắp tay nói:

- Đúng thế.

Bạch vô thường cười nói:

- Như vậy vừa khéo, ta còn đang chuẩn bị đi Địa phủ tìm ngươi sau đó nhận ban thưởng nhiệm vụ vừa rồi, hiện tại ngươi đã đến, ta cũng không cần phải đi một chuyến.

- Chỗ ta có rất nhiều thứ, nhiều đến mức ta không nhớ rõ, ngươi cứ chậm rãi tìm đi.

Nói xong Bạch Vô Thường muốn mở túi giới tử đưa cho Tô Tín chọn lựa.

Tô Tín lắc lắc đầu nói:

- Hiện tại ta cần gấp đồ vật có thể đối địch với cường giả Nguyên Thần Cảnh hoặc trọng thương Nguyên Thần Cảnh, cho dù là đồ dùng một lần duy nhất cũng được, không biết Bạch Vô Thường ngươi có thứ này hay không?

Bạch Vô Thường kinh ngạc nói:

- Ngươi cần thứ này làm gì? Ngươi muốn ra tay với võ giả Nguyên Thần Cảnh? Ô, không hổ là người Địa phủ ta, khẩu vị đúng là lớn mà.

trướctiếp