Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 288: Phục Giết


trướctiếp

Bỗng nhiên Nhạc Thanh Bình đánh tới làm Tô Tín không kịp trở tay.

May mắn mỗi lần Tô Tín đều có thói quen chú ý động tĩnh chung quanh, lúc này hắn mới có thể sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di vào thời khắc mấu chốt dời chưởng lực của Nhạc Thanh Bình đi.

Quay người xoay đầu, Tô Tín không nói hai lời vận dụng Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình kiếm khí oanh kích, trong nháy mắt trên trăm đạo kiếm khí được Tô Tín phát huy tới mức tận cùng tấn công đối thủ.

Nhạc Thanh Bình cũng bị chiêu này dọa sợ hãi kêu lên một tiếng.

Hắn và Giang Hạc Lưu trở về Giang Nam đạo nhưng không tìm hiểu về Tô Tín.

Dù sao dựa theo kế hoạch Giang Hạc Lưu ra tay trực tiếp đánh chết Tô Tín, Thần Cung cảnh chống lại Hóa Thần cảnh đỉnh phong là không thể nào, kém nhau tới một đại cảnh giới cho nên không cách nào so sánh nổi.

Nhưng hiện tại đổi thành Nhạc Thanh Bình ra tay, hắn chỉ còn nhớ Tô Tín thời khắc ở Giang Nam hội mà thôi, lúc này Tô Tín bộc phát thực lực cường đại dọa hắn sợ hãi.

Vô hình kiếm khí bao phủ toàn bộ không gian, kiếm khí hoặc cương hoặc nhu, Nhạc Thanh Bình có cảm giác mình như đối chiến với mười đối thủ.

Đoạn Ngọc Thủ của hắn bóp nát mấy đạo kiếm quang, chưởng ảnh vô tận tỏa ra hào quang sáng ngời, lúc này hắn chật vật ngăn cản kiếm khí oanh kích nhưng kết quả đến khi hắn muốn ra tay đã mất đi bóng dáng của Tô Tín.

Vừa rồi Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình kiếm khí ra tay toàn lực, Tô Tín bắt đầu bỏ trốn.

Nhạc Thanh Bình vừa xuất hiện Tô Tín đã dự liệu được không ổn.

Những dư nghiệt Ngô quốc là thực nhưng nơi này chỉ là mồi nhử mà thôi.

Hơn nữa vấn đề mấu chốt chính là Nhạc Thanh Bình, Tô Tín còn chưa thể đánh bại Nhạc Thanh Bình nhưng đối phương không thể làm gì được hắn.

Vấn đề là Nhạc Thanh Bình ở chỗ này, Giang Hạc Lưu ở nơi đâu?

Cho nên sau khi ra tay Tô Tín trực tiếp toàn lực thi triển Phong Thần Thối quay người liền chạy.

Hắn còn chưa đi được bao xa đã có uy áp đáng sợ bao phủ thân thể hắn vào trong.

Giang Hạc Lưu rơi xuống giữa không trung, một tay kết ấn, một đóa bạch liên xuất hiện với phật quang diệu thế vô cùng thần thánh.

Dưới phật quang hiện tại Tô Tín cau mày, hắn có cảm giác như bị hung thú viễn cổ nhìn chằm chằm vào, nội tâm lạnh buốt không nói thành lời.

Ban đầu ở Giang Nam hội, Tô Tín từng nhìn thấy Giang Hạc Lưu ra tay, khi đó hắn đang giao thủ với Nhạc Thanh Bình cho nên có cảm giác không thấy gì.

Hiện tại hắn phải đối mặt với Giang Hạc Lưu, hắn cảm giác thực lực Giang Hạc Lưu không kém gì đàn chủ Thu đàn “Cửu Sơn Thần” Đổng Bất Nghi, tuyệt đối có thực lực đứng hàng Địa Bảng.

Tô Tín không có nửa phần do dự hối đoái Tam Chỉ Đạn Thiên, thân thể nhanh chóng lui về phía sau, hắn điểm một chỉ giống như bão táp, chỉ phong đánh tan phật quang đang tới gần.

Phá Sát chỉ đánh tan phật quang.

Giang Hạc Lưu kêu lên một tiếng đầy ngạc nhiên.

Hắn cũng nghe nói Tô Tín đã từng đón đỡ qua ba chiêu của Đổng Bất Nghi, Giang Hạc Lưu cũng cho rằng Đổng Bất Nghi kiêng kị bối cảnh của Tô Tín cho nên không muốn vạch mặt với triều đình, từ đó ra tay hạ thủ lưu tình.

Hiện tại nhìn thấy Tô Tín bày ra thực lực như thế hắn thật cho rằng Tô Tín có thực lực ngăn cản ba chiêu của Đổng Bất Nghi.

Hai người giao thủ chỉ một chiêu nhưng một chiêu này sinh ra uy thế không khác gì hai võ giả Hóa Thần cảnh động thủ, trong nháy mắt đám người Hoàng Bỉnh Thành đang giết chóc trong Thanh Sơn võ quán cũng bị chấn nhiếp.

Cho dù bọn họ nghĩ thế nào cũng không ngờ nhiệm vụ nhẹ nhàng kết quả lại xuất hiện một tên dư nghiệt ngô quốc Hóa Thần cảnh đỉnh phong.

Tô Tín toàn lực thi triển Phong Thần Thối chạy ra khỏi Lập Dương phủ, Giang Hạc Lưu đuổi theo không bỏ.

Mặc dù nói mật thám trong Lập Dương phủ bị Duẫn Tịch điều đi nhưng hắn ra tay trước mặt nhiều người liền không thể giấu diếm người khác.

Lỡ như bị Cổ Đông Lai kịp thời chạy đến ngăn cản thì hắn sẽ thất bại trong gang tấc.

Lần trước mọi người liên thủ thoát được một mạng trong tay Cổ Đông Lai, hiện tại đổi thành bản thân hắn lại không có tự tin thoát khỏi tay Cổ Đông Lai.

Trì hoãn một thời gian ngắn liền có thêm nguy hiểm, Nhạc Thanh Bình thấy thế vội vàng đuổi theo, trừ thuận tay giết hai tên bộ khoái Lục Phiến môn chặn đường liền không quan tâm tới đám người Hoàng Bỉnh Thành.

Dù sao đám người Nhạc Thanh Bình cũng chỉ là mặt hàng bất nhập lưu mà thôi, giết Tô Tín mới là việc trọng yếu nhất.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, đám bộ khoái Lục Phiến môn không biết làm sao, ngay cả Lục Tục và Triệu Nhất Minh đều nhìn Hoàng Bỉnh Thành, bọn họ không biết nên làm sao bây giờ.

- Khốn kiếp! Các ngươi nhìn ta làm cái gì? Nhanh chóng đi về Giang Nam phủ tìm Cổ Đông Lai đại nhân cầu viện, bắt sống tất cả số còn lại cho ta! Khốn nạn, lão tử muốn xem là ai dám tính kế lão đại ta.

Hoàng Bỉnh Thành hùng hùng hổ hổ nhưng an bài tất cả thỏa đáng, mọi người lập tức dựa theo hắn phân phó làm việc, lúc này mới không bối rối như vừa rồi.

Lục Tục và Triệu Nhất Minh dùng ánh mắt phức tạp nhìn Hoàng Bỉnh Thành.

Nói thật ban đầu bọn họ còn không có đặt Hoàng Bỉnh Thành vào trong mắt.

Nhưng Tô Tín tới nơi này tiền nhiệm chỉ mang theo hai người, bọn họ rất phục Lý Phôi, người này tuyệt đối có thực lực tiến vào tốp năm mươi Nhân Bảng.

Mà Hoàng Bỉnh Thành, mọi người rất có ý kiến với hắn.

Nguyên nhân là do thực lực Hoàng Bỉnh Thành quá thấp mà thôi.

Trong Lục Phiến môn Giang Nam đạo có mấy ngàn bộ khoái cảnh giới Hậu Thiên, Hoàng Bỉnh Thành dựa vào cái gì có thể bình khởi bình tọa với các tổng bộ đầu châu phủ như bọn họ.

Hơn nữa Hoàng Bỉnh Thành làm thủ hạ Tô Tín bày ra tư thái rất đơn giản, chỉ có hai chữ nghe lời mà thôi.

Tô Tín bảo hắn làm cái gì, hắn liền làm cái đó, cộng thêm ngày bình thường nịnh nọt cho nên mọi người có ấn tượng không tốt về Hoàng Bỉnh Thành.

Mọi người cho rằng người như thế có thể bình khởi bình tọa với mình là quá mất mặt bọn họ, điều này cũng làm cho đám người Lục Tục oán thầm đại nhân tâm cơ thâm trầm nhưng lại có một ít tật xấu giống như các đại nhân vật, đều ưa thích để lại người bên cạnh nịnh nọt mình.

Hiện tại bọn họ biết rõ vì sao Hoàng Bỉnh Thành có tư cách ở lại bên người Tô Tín và làm tâm phúc của hắn.

Thời điểm có Tô Tín, Hoàng Bỉnh Thành chính là nhân vật chấp hành hoàn mỹ, Tô Tín bảo hắn làm gì thì hắn làm nấy, sẽ không nói hai lời kén ba chọn bốn.

Nhưng vấn đề nếu như Hoàng Bỉnh Thành chỉ như vậy cũng thôi đi, tìm người như thế dễ dàng.

Thời điểm này mọi người vô cùng bối rối nhưng chỉ có một mình Hoàng Bỉnh Thành có thể xếp đặt công việc đâu ra đấy, nhưng bọn họ lại không đặt Hoàng Bỉnh Thành vào trong mắt, điều này cũng làm cho đám người Lục Tục cảm thấy xấu hổ không thôi.

Lúc này Tô Tín đang liều mạng chạy trối chết, hắn thi triển Phong Thần Thối nhanh tới mức tận cùng, làm cho Tô Tín có cảm giác như ngự không phi hành, thân ảnh hắn hóa thành tàn ảnh trên bình nguyên.

Loại tốc độ như thế cho dù Giang Hạc Lưu là Hóa Thần cảnh đỉnh phong cũng khó đuổi kịp hắn trong thời gian ngắn, nhưng vấn đề là Tô Tín không thể bảo trì tốc độ như vậy mãi.

Phong Thần Thối có thể nói là một môn vũ kỹ, nó dùng bộc phát tốc độ gia tăng chiến đấu, dùng nó với tư cách công pháp khinh thân chạy trốn thì không thích hợp.

Tô Tín lúc này mới lao đi hơn mười dặm thì chân khí trong người chỉ còn một phần ba.

Không thể làm gì cho nên Tô Tín đành phải dừng lại, lúc này Giang Hạc Lưu lại đuổi theo.

- Tô Tín, ngươi đúng là một nhân vật, nếu ngươi không gia nhập vào Lục Phiến môn, ta nhất định dùng toàn lực mời chào ngươi, ngày khác Ngô quốc phục quốc ngươi sẽ gia nhập triều đình đứng trên vạn người.

Giang Hạc Lưu lắc đầu, hắn làm ra bộ dạng tiếc hận nhưng thân thể không ngừng tới gần Tô Tín.

Tô Tín cười lắc lắc đầu nói:

- Nhưng đáng tiếc cho dù ta không gia nhập Lục Phiến môn cũng không đi theo các ngươi lăn lộn.

- Vì sao?

Sắc mặt Giang Hạc Lưu bình tĩnh hỏi.

Tô Tín lắc đầu nói:

- Bởi vì không có tiền đồ, từ xưa đến nay người đoạt thiên hạ đều là xây tường cao, tích lương thực, chậm xưng vương, kẻ nào nhảy nhót càng dữ dội lúc ban đầu sẽ chết càng nhanh.

- Lúc trước Đại Tấn suy sụp, mấy thế lực tranh giành thiên hạ nhưng đạt được giang sơn Trung Nguyên cuối cùng chính là Nam Man tiểu quốc mới khởi nghĩa, những thế lực đối kháng Đại Tấn ban đầu thế nào?

- Các ngươi hiện tại cũng như thế, Đại Chu vương triều như trùng trăm chân chết vẫn còn cương, thiên hạ còn chưa hoàn toàn đại loạn mà ngươi đã nhảy ra phục quốc, ngươi nằm mơ đi.

Sắc mặt Giang Hạc Lưu âm trầm xuống, cười lạnh nói:

- Ngụy biện tà thuyết! Ngươi mang những thứ này xuống địa ngục nói với diêm vương đi.

Vừa mới dứt lời, hai tay Giang Hạc Lưu kết ấn xuất hiện từng đóa bạch liên giáng lâm, phật âm vô cùng vô tận bạo phát chấn nhiếp nhân tâm, cảnh tượng thần dị không nói thành lời.

Công pháp Bạch Liên giáo thoát thai từ ba nhà đạo phật ma, chính là công pháp thần dị nhất trên giang hồ.

Dùng ma làm xương cốt, dùng phật làm huyết nhục, dùng đạo làm tinh thần, ba nhà hợp nhất cho nên công pháp Bạch Liên giáo đều là chân truyền của ba nhà.

Phật âm nhiễu loạn tinh thần, Tô Tín vận dụng Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần đại pháp cho nên đầu óc thanh tỉnh, tinh thần lực như tấm lưới lớn kết thành dây sau đó ngăn cản phật âm ra ngoài.

Giang Hạc Lưu nhìn thấy cảnh tượng như vậy càng kinh ngạc, hắn tinh thông bí pháp tinh thần, tiểu tử này có bao nhiêu át chủ bài còn chưa xuất ra.

Bạch liên mang theo sát cơ giáng xuống, một chỉ của Tô Tín điểm xuống tan rã thiên địa, Tam Chỉ Đạn Thiên tan rã bạch liên.

Nhất chỉ Kinh Mộng.

Trong nháy mắt bạch liên tỏa ra phật quang như mộng như ảo, Tô Tín sử dụng Kinh Mộng chỉ phá tan ảo cảnh, cương khí bắn ra khắp bốn phía.

Cho dù Tô Tín phát vỡ một chiêu của Giang Hạc Lưu nhưng cũng rút sạch chân khí toàn thân, sắc mặt Tô Tín tái nhợt dọa người, thân thể hắn lắc lư đứng không vững.

Tô Tín lẩm bẩm:

- Dùng át chủ bài?

- Hiện tại ngươi đi chết đi!

Giang Hạc Lưu điểm ra một chỉ thiên địa biến hóa, phong vân bắt đầu chuyển động, phật quang vô tận mang theo một thế giới như ẩn như hiện.

trướctiếp