Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 278: Thắng


trướctiếp

Lâm Khiếu có kiếm đạo của Lâm Khiếu, Tô Tín có võ đạo của Tô Tín.

Lâm Khiếu cả đời chỉ có kiếm, Tô Tín chỉ có chiến lực xưng tôn.

Chỉ cần công pháp có thể tăng cường sức chiến đấu, cho dù là công pháp đạo gia hay tà ma ngoại đạo, Tô Tín đều nguyện ý học.

Lâm Khiếu nói một câu kiếm đạo vi vương đã làm rất nhiều người bất mãn.

Trên giang hồ có rất nhiều võ giả sử dụng kiếm nhưng ngươi không thể vì có nhiều người sử dụng kiếm thì kiếm giả mạnh nhất, nói như thế võ công của bọn họ là rác rưởi?

Hiện tại đã có không ít người hi vọng Tô Tín có thể dùng võ đạo bản thân giáo huấn Lâm Khiếu, phải cho hắn biết rõ thế gian này cũng không phải chỉ có kiếm đạo mới là võ công mạnh nhất.

Sắc mặt Lâm Khiếu nghiêm túc, trường kiếm trong phóng thích bốn loại kiếm ý.

Xuân, hạ, thu, đông, sức mạnh kiếm ý cường đại không gì sánh được

Bốn mùa luân hồi, tất cả cuối cùng chỉ còn tịch diệt.

Dưới kiếm ý cường đại của Lâm Khiếu, sức mạnh thiên địa cũng bị kiếm ý cường đại phá tan.

Tô Tín thân ở giữa kiếm ý, sắc mặt không thay đổi, hai tay như hóa thành nhật nguyệt, cảnh tượng mỹ lệ phồn hoa bao phủ chung quanh.

“Oành!”

Tiếng nổ lớn vang lên, nhật nguyệt biến mất, kiếm khí vô hình vô tướng bộc phát cực kỳ cường đại, sức mạnh nó ẩn chứa khủng khiếp tới cực điểm, những kiếm khí kia mang theo uy thế kinh thiên động địa.

Trường kiếm trong tay Lâm Khiếu cuốn lấy và bộc phát kiếm ý đáng sợ, bốn mùa thay đổi liên tục tan rã kiếm ý của Tô Tín.

Ngay lúc này bàn tay trắng noãn như ngọc vươn ra, trong nháy mắt thế như bôn lôi, lôi đình vô tận hơi động lập tức bạo phát ra uy thế Lâm Khiếu cũng phải sợ hãi, kiếm ý của hắn có thể tan rã sức mạnh lôi đình cuồng bạo hay không?

Trường kiếm sương tuyết trong tay Lâm Khiếu hơi động, một đám kiếm khí ngưng tụ thành đóa hoa khô héo trên mũi kiếm của hắn, cánh hoa úa tàn ẩn hiện ngăn cản lôi đình sau đó tấn công Tô Tín.

Trong mắt Tô Tín bắn ra hào quang, kiếm khí ngưng tụ thành đóa hoa trước mặt cũng là lúc Tô Tín xuất kiếm, một đóa hoa héo úa ngưng tụ trên mũi kiếm, Lâm Khiếu nhìn thấy cũng ngạc nhiên.

Đấu Chuyển Tinh Di!

Tô Tín giao thủ với Lâm Khiếu mấy chiêu, Đấu Chuyển Tinh Di mô phỏng bảy thành uy năng kiếm ý của Lâm Khiếu, trong đó còn ẩn chứa sức mạnh bản thân Tô Tín.

Hai đóa hoa úa tàn va chạm nhau, kiếm khí bắn ra khắp chung quanh nhưng kinh hãi trong mắt Lâm Khiếu vẫn không che giấu được.

Tuy kiếm ý của Tô Tín là kiếm ý bản thân hắn nhưng đã có bảy thành giống nhau, hắn không tin Tô Tín giao thủ mấy chiêu ngắn ngủi có thể học xong kiếm ý của mình.

Nếu là như vậy thiên phú của Tô Tín còn khủng khiếp hơn cả Kiếm Thần lão tổ Kiếm Thần Sơn, bởi vì đó là việc không thể nào.

Cách giải thích duy nhất là công pháp của Tô Tín tá lực đả lực, có thể bắn ngược hơn một nửa sức mạnh chiêu thức trở về.

Không thể không nói trực giác chiến đấu của Lâm Khiếu rất nhạy cảm, chỉ giao thủ vài chiêu hắn liền phát hiện ra sự tồn tại của Đấu Chuyển Tinh Di.

Hắn đang tự hỏi nhưng Tô Tín không ngừng.

Trong nháy mắt huyết hà ngập trời, một huyết nguyệt bay lên từ huyết hà, kiếm khí huyết sắc cường đại bay thẳng vào người Lâm Khiếu.

Tô Tín thi triển kiếm pháp tà dị nhưng có uy thế vô song, làm cho Lâm Khiếu không dám không cẩn thận ứng phó.

Nhưng ngay lúc này huyết nguyệt vỡ vụn, Tô Tín vươn tay đưa vào trong vị trí huyệt nguyệt tan vỡ, Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình kiếm bộc phát, hơn mười đạo kiếm khí lưu chuyển, ngay sau đó Nhị Thập Tứ Tiết Khí Kinh thần chỉ đã tiếp cận viên mãn cũng thi triển ra, chỉ kình bay đầy trời bao phủ Lâm Khiếu.

Những vũ kỹ này được Sơn Tự Kinh đại pháp gia trì cho nên như mộng như ảo, giống như thực không phải thực, thế công cuồng bạo không gì sánh nổi nghiền áp Lâm Khiếu.

Đều nói thông nhiều môn không bằng tinh một môn, trước kia Lâm Khiếu nói muốn chứng minh Tô Tín không chuyên tâm kiếm đạo là sai.

Nhưng hiện tại Tô Tín đã cho Lâm Khiếu thấy một lần cái gì gọi là thế công như bão táp mưa rào.

Khóe miệng võ giả dưới đài co giật liên tục, đặc biệt là những võ giả Thần Cung cảnh đổi bản thân mình thành Lâm Khiếu, bọn họ có thể tiếp được mấy chiêu dưới thế công đáng sợ của Tô Tín?

Lâm Khiếu quát một tiếng, trường kiếm sương tuyết bộc phát hào quang màu lam, kiếm khí rét lạnh bay đi phá tan thế công của Tô Tín rồi tiến lên phía trước.

Hào quang bao phủ toàn thân Tô Tín, hắn thi triển Đấu Chuyển Tinh Di có thể hậu phát chế nhân, mọi người chỉ thấy kiếm quang vô cùng óng ánh tấn công Lâm Khiếu.

Kết quả trên lôi đài diễn ra hai cảnh tượng giống nhau, Lâm Khiếu thi triển kiếm pháp gì, Tô Tín liền có thể hậu phát chế nhân cũng thi triển kiếm pháp đó.

Điểm khác nhau duy nhất Tô Tín có át chủ bài khác phụ trợ nhưng Lâm Khiếu đã kỹ cùng.

Một ít võ giả Nguyên Thần cảnh dưới đài dùng ánh mắt kiêng kị nhìn Tô Tín, mặc dù kẻ này chỉ là Thần Cung cảnh nhưng chỉ bằng vào thực lực có thể giao thủ vài chiêu với võ giả Nguyên Thần cảnh cũng không phải khoa trương.

Đặc biệt công pháp thần dị có thể bắn ngược thế công của đối thủ, nếu như cường giả Nguyên Thần cảnh động thủ, hắn thi triển công pháp này bắn ngược trở lại, nếu đối phương không phòng bị thì hậu quả có thể nghĩ đến.

Nhưng bọn họ không biết khuyết điểm trí mạng của Đấu Chuyển Tinh Di, bởi vì Tô Tín gặp đối thủ mạnh hơn mình, Đấu Chuyển Tinh Di sẽ mất đi hiệu lực, hơn nữa thực lực đối phương mạnh hơn Tô Tín quá nhiều, hắn dám thi triển Đấu Chuyển Tinh Di sẽ khiến công pháp phản phệ, hành vi như vậy tương đương với tự sát.

Lúc này Lâm Khiếu đã bị Tô Tín bức vào trong góc.

Nếu bình tĩnh mà xem xét, Lâm Khiếu bài danh Nhân Bảng cao hơn Tô Tín ba vị trí nhưng thực lực trụ cột lại không kém gì nhau.

Nhưng Lâm Khiếu cả đời chỉ có kiếm nên hắn không cách nào sánh bằng Tô Tín.

Bị nhiều vũ kỹ của Tô Tín áp chế, rốt cuộc Lâm Khiếu cũng xuất hiện khiếm khuyết.

Cho dù chỉ là sơ hở nhỏ trong thời gian rất ngắn vẫn bị Tô Tín tìm ra cơ hội.

Bàn tay Tô Tín xuất hiện cuồng phong, Kinh Trập chỉ mang theo lôi đình đánh tới.

Xu thế phong lôi chấn động, Tô Tín điểm ba chỉ liên tục, sức mạnh lôi đình cuồng bạo bức Lâm Khiếu lui về phía sau ba bước.

Kiếm tay trái chém sang, trên Sắc Vi Kiếm còn mang theo hào quang đỏ rực sáng ngời, nó như sóng lớn khôn cùng bao phủ Lâm Khiếu.

Một bước sai từng bước sai, Lâm Khiếu lộ ra một sơ hở liền bị Tô Tín ra tay bức ép liên tục lộ ra sơ hở, hắn chỉ có thể phòng ngự trong bị động.

Trong huyết hà xuất hiện một đóa tường vi nở rộ, tường vi là độc không phải độc ăn mòn chân khí trên người Lâm Khiếu, ngay sau đó một nửa chân khí hộ thân của Lâm Khiếu bị ăn mòn, không chỉ như thế, tường vi còn thôn phệ sinh cơ lâm khiếu!

Lâm Khiếu bắn ra kiếm quang sáng ngời, hắn vừa chống cự Huyết Hà thần kiếm của Tô Tín vừa dùng tay trái vận dụng kiếm chỉ ngưng tụ đóa hoa héo úa đánh nát tường vi do Tô Tín tạo thành.

Dù sao hắn không phải Tô Tín có thể nhất tâm nhị dụng, động tác của hắn hơi chậm liền bị Tô Tín nắm cơ hội.

Trong nháy mắt nội lực Tô Tín bộc phát toàn bộ, hơn trăm đạo vô hình kiếm khí phá thể bay ra tạo thành kiếm vực đánh nát kiếm quang, cũng đánh nát chân khí hộ thể trên người Lâm Khiếu, trực tiếp đánh Lâm Khiếu bay xuống đài, ngay cả trường kiếm sương tuyết chưa từng rời khỏi người cũng rời tay.

Mọi người sững sờ, Lâm Khiếu bại như vậy?

Mọi người vô cùng ngạc nhiên nhưng sau đó không cảm thấy ngạc nhiên nữa.

Trong tiềm thức của bọn họ đã sớm có ấn tượng Tô Tín sẽ chiến thắng.

Tô Tín sớm có chiến tích hai lần giao phong với võ giả Nguyên Thần cảnh, Tô Tín đi vào Giang Nam đạo đến hiện tại chưa bại bao giờ, đó là những chiến tích huy hoàng ai cũng nhìn thấy, bản thân Lâm Khiếu lại không có bao nhiêu chiến tích nên bị bọn họ xem nhẹ.

Sau khi nhìn thấy Tô Tín lại chiến thắng, đám người Hoàng Bỉnh Thành thở ra một hơi, Tô Tín đánh thắng, đoán chừng cả Giang Nam đạo không còn ai dám gây sự, uy danh của Tô Tín và Lục Phiến môn sẽ hoàn toàn vững chắc tại Giang Nam đạo.

Lâm Khiếu cầm trường kiếm của mình, hắn dùng chân khí không ngừng ổn định khí huyết và nội tạng bản thân, hắn khàn khàn nói với Tô Tín:

- Hiện tại ta thua, ta không phải thua dưới kiếm đạo của ngươi, là ta thua nhưng kiếm đạo của ta không thua.

Tô Tín lắc lắc đầu nói:

- Ta không so đấu kiếm đạo với ngươi.

Lâm Khiếu trầm mặc nửa ngày mới nói:

- Uy lực Tiên Thiên Vô Hình Phá Thể kiếm khí của ngươi không thể chỉ có như thế, ta phải về Kiếm Thần Sơn bế sinh tử quan lĩnh ngộ Kiếm Điển, đợi đến lúc ta đột phá Nguyên Thần cảnh, ta còn có thể đánh với ngươi một trận.

- Ta sẽ chờ!

Lâm Khiếu đi rồi, lôi đài giải tán, Tô Tín vừa mới đi xuống lôi đài, Hoàng Bỉnh Thành liền chạy tới đưa phong thư cho hắn rồi nói nhỏ:

- Vừa rồi Cổ Đông Lai đại nhân phái người đưa tin.

Tô Tín mở phong thư ra xem, chỉ thấy trên đó viết:

- Tiêu Hoàng đã bế quan.

Chỉ có sáu chữ người khác đọc sẽ không có đầu mối nhưng Tô Tín lại hiểu ý của Cổ Đông Lai.

Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình kiếm khí của mình chỉ thi triển vài lần tại Giang Nam đạo mà thôi, tuyệt đối không truyền vào tai Lâm Khiếu, cho nên lần này Lâm Khiếu tới khiêu chiến là có người truyền tin tức ra ngoài, người kia là ai không cần nói cũng biết.

Dù sao cũng là Cổ Đông Lai phụ trách trông chừng Tiêu gia, kết quả người Tiêu gia làm ra việc mờ ám như thế, Cổ Đông Lai có thể cảm thấy có chút băn khoăn cho nên mới đưa phong thư cho Tô Tín.

Cổ Đông Lai thân là cường giả Dung Thần cảnh, thực lực và địa vị cao hơn Tô Tín, đương nhiên không có khả năng đi xin lỗi hắn, cho nên chỉ nói cho hắn kẻ chủ mưu là Tiêu Hoàng, hắn đã đi bế quan cho nên không thể làm ra chuyện mờ ám gì đó.

Sau khi trở về Giang Nam đạo, Tô Tín liền bắt tay vào huấn luyện những bộ khoái dòng chính của mình.

Lục Phiến môn không thiếu công pháp vũ kỹ, Tô Tín chủ yếu dạy bọn họ hai chữ chiến đấu.

Thực lực và cảnh giới cũng không có nghĩa là chiến lực, Tô Tín muốn bồi dưỡng là thân vệ thiết huyết giống Cổ Đông Lai chứ không phải một đống phế vật, cho nên thời điểm huấn luyện Tô Tín sẽ hạ tử thủ.

Nhưng đồng thời Tô Tín cũng cho những bộ khoái này đãi ngộ tổng bộ đầu châu phủ, đây mới là nguyên nhân bọn họ cam tâm tình nguyện huấn luyện.

Cho dù làm như vậy không hợp quy củ, văn bản Lục Phiến môn đã quy định rõ tham ô tài nguyên sẽ trọng phạt, với uy thế của Tô Tín tại Lục Phiến môn Giang Nam đạo hiện tại cũng không có kẻ nào dám đi cáo trạng.

Huống hồ chỉ cần ngươi không phải làm quá đáng, có thể bảo chứng công bằng với đại bộ phận thủ hạ, cũng không có người nào đi tố cáo tổng bộ đầu báo cáo láo nhân số và giữ lại tài nguyên.

trướctiếp