Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 222: Kết Thúc


trướctiếp

Đám người Cổ Đông Lai lấy ba địch bốn nhưng bọn họ vẫn chiếm thế thượng phong.

Thấy vài tên võ giả Nguyên Thần Cảnh đã động thủ, lúc này dư nghiệt Ngô quốc trong Nhân Nghĩa Trang cũng bắt đầu động thủ.

Nhạc Thanh Bình hừ lạnh một tiếng, hắn trực tiếp lướt qua mọi người, hắn sử dụng Đoạn Ngọc Thủ oanh kích Tô Tín.

Du Long Kiếm trong tay Tô Tín bộc phát tơ máu đáng sợ, kiếm xuất huyết hà thôn thiên tính địa!

Va chạm với chưởng ấn to lớn, lúc này Tô Tín không lui, hắn chỉ hơi lảo đảo vài bước mà thôi.

Nhạc Thanh Bình đã đạt tới cảnh giới thiên nhân hợp nhất nửa bước Nguyên Thần Cảnh, Tô Tín hiện tại kém hơn hắn một bậc nhưng chênh lệch không lớn bao nhiêu.

Hiện tại những thân vệ cảnh giới Tiên Thiên Cổ Đông Lai mang theo cũng động thủ.

Bọn họ đều là võ giả tinh nhuệ tôi luyện từ những trận chiến tại thảo nguyên Mạc Bắc với Kim Trướng Hãn Quốc, đặc biệt sức chiến đấu của bọn họ còn mạnh hơn đám dư nghiệt Ngô quốc trong Nhân Nghĩa Trang.

Những thế lực võ lâm Giang Nam đạo nhìn thấy tình huống không tốt liền lui ra xa.

Bọn họ tới bây giờ vẫn còn mơ mơ hồ hồ không rõ ra làm sao, bọn họ chỉ muốn yên ổn phát triển thế lực mình tại Giang Nam đạo mà thôi, triều đình và dư nghiệp Ngô quốc đánh nhau liên quan gì tới bọn họ chứ?

Gia Cát Thanh Thiên cầm Thất Tinh kiếm chém ra một đạo kiếm quang về phía Nhạc Thanh Bình.

Duẫn Tịch Tuyết lúc này khôi phục tướng mạo sẵn có, thân thể nàng như tinh linh đang nhảy điệu múa đưa tiễn người khác đi hoàng tuyền, nhìn như xinh đẹp nhưng ẩn chứa sát khí vô tận.

Nhạc Thanh Bình tức giận quát một tiếng, Đoạn Ngọc Thủ oanh kích liên tục phá vỡ ảo thuật của Duẫn Tịch Tuyết, hoàng tuyền cũng biến mất, giữa không trung chỉ có chân khí va chạm sinh ra nổ lớn.

Thất Tinh kiếm trong tay Gia Cát Thanh Thiên bộc phát tinh thần chi lực mạnh mẽ, Dao Quang Phá Quân chiến trận vô song!

Sức mạnh Phá Quân tinh chính là chủ tinh mạnh nhất mà Gia Cát Thanh Thiên có thể điều động, Nhạc Thanh Bình lại duỗi tay phải đánh xuyên qua tinh quang, bàn tay nắm lấy Thất Tinh kiếm của Gia Cát Thanh Thiên sau đó kéo mạnh.

Lấy một địch hai, Nhạc Thanh Bình ra tay toàn lực đã bộc phát thực lực vượt qua bọn họ dự đoán.

Dù sao đám người Tô Tín cùng vây công một mình hắn, nếu như còn không làm gì được Nhạc Thanh Bình, sau này bọn họ không cần lăn lộn trong giang hồ nữa.

Trong tích tắc Nhạc Thanh Bình tấn công Gia Cát Thanh Thiên, Kinh Thần Chỉ của Tô Tín đã xuất hiện.

Tiếng sấm sét nổ vang trời, Kinh Trập!

Uỳnh!

Chân khí cường đại nổ tung làm gạch đá màu xanh dưới chân ba người vỡ vụn, trong phạm vi hơn mười trượng hóa thành một đống bừa bộn.

Đón đỡ một kích Kinh Trập của Tô Tín, Nhạc Thanh Bình phun máu tươi, trên gương mặt không thần thái của hắn xuất hiện phẫn nộ.

- Duẫn Tịch Tuyết! Vì sao Huyễn Ma Đạo ngươi lại tham dự vào chuyện này?

Nhạc Thanh Bình quát lớn.

Duẫn Tịch Tuyết cười khẽ và nói:

- Vậy phải hỏi các ngươi rồi, dư nghiệt Ngô quốc các ngươi nấp trong bóng tối gây chuyện không liên quan gì tới ta, nhưng các ngươi lại cấu kết với Bạch Liên giáo đã phạm vào tối kỵ của Huyễn Ma Đạo.

Nói tới đây dung nhan kiều mị của Duẫn Tịch Tuyết biến thành sương lạnh.

- Cho dù kẻ nào cấu kết với Bạch Liên giáo đều kết thù hận không chết không thôi với Huyễn Ma Đạo.

Nhạc Thanh Bình lúc này cười to, đám người Ngô quốc bọn họ thật vất vả đạp lên con thuyền Bạch Liên giáo, đạt được sự ủng hộ của Bạch Liên giáo, kết quả lại kết thành tử thù với Huyễn Ma Đạo, cuộc mua bán như vậy đáng hay không đáng?

Lúc đám người Tô Tín đang giao thủ, Cổ Đông Lai bên kia sắp phân thắng bại.

Cường giả Nguyên Thần Cảnh ra tay gọn gàng linh hoạt, chiến đấu kết thúc nhanh hơn đám người Tô Tín.

Đương nhiên cũng bởi vì thực lực ba người Cổ Đông Lai quá cường đại.

Thực lực ba Dung Thần Cảnh võ đạo tông sư Địa Bảng ra tay, sức mạnh áp chế đám người Giang Hạc Lưu, chỉ qua vài chiêu Gia Cát Lưu Vân sử dụng một chỉ đánh lén trọng thương võ giả Dung Thần Cảnh, tên này bị Thiết Chiến cầm đao chém chết, đám người Giang Hạc Lưu cũng trọng thương.

Gương mặt Giang Hạc Lưu xám như tro tàn, vì khởi sự cho nên bọn họ mưu đồ vài chục năm, lại trả cái giá lớn gia nhập Bạch Liên giáo, thậm chí còn trở thành thế lực phụ thuộc Bạch Liên giáo nhưng không ngờ bọn họ vẫn thất bại.

Giang Hạc Lưu có thể sáng lập Nhân Nghĩa Trang, ẩn nhẫn tại Giang Nam đạo vài chục năm cũng không phải người thua không nổi.

Lúc trước đám người Ngô quốc còn sống sót bị Đại Chu vương triều đuổi giết thảm nhất, thậm chí có một tên Nguyên Thần Cảnh đã chết, hiện tại có thua nhưng tối thiểu còn tốt hơn nhiều so với trước kia.

Cho nên Giang Hạc Lưu quyết định thật nhanh:

- Rút lui!

Giang Hạc Lưu hét lớn một tiếng, hắn tiến tới bên người Nhạc Thanh Bình sau đó kéo hắn rời đi.

Kim Vũ Lâm bị khống chế và võ giả Dung Thần Cảnh Ngô quốc bỏ chạy, mặc kệ những người khác trong Nhân Nghĩa Trang bị thân vệ Cổ Đông Lai tiêu diệt.

Võ giả Nguyên Thần Cảnh đối chiến, muốn đánh bại đối phương dễ dàng, kích thương đối phương cũng dễ dàng, nếu đối phương một lòng bỏ chạy sẽ không dễ dàng giữ lại.

Trong trận chiến này chém giết một tên võ giả Dung Thần Cảnh cũng bởi vì Gia Cát Lưu Vân ra tay trọng thương hắn từ trước mới có thể chém giết.

Cho nên đám người Cổ Đông Lai không đuổi theo, bởi vì đuổi theo không kịp.

Về phần dư nghiệt Ngô quốc ở hiện trường, nhìn thấy Giang Hạc Lưu bỏ chạy, một số người nhát gan sợ chết liền đầu hàng, chỉ có mấy người vẫn còn dựa vào nơi hiểm yếu chống lại đều bị chém chết.

Những người này là dư nghiệt Ngô quốc nhưng không phải thành viên hoàng thất, thậm chí đại bộ phận là đám người Giang Hạc Lưu đầu độc gia nhập.

Những người này cũng không biết quá nhiều bí mật cho nên thời khắc mấu chốt bị Giang Hạc Lưu quyết định vứt bỏ, đương nhiên bọn họ cũng không trung thành với Giang Hạc Lưu bao nhiêu.

Lúc này Giang Nam hội đã kết thúc qua loa, những thế lực Giang Nam đạo cáo từ rời đi.

Cũng may mắn lúc này triều đình thắng được, nếu không bọn họ vẫn còn xoắn xuýt nên gia nhập Ngô quốc hay không.

Cổ Đông Lai phân phó những người khác quét dọn chiến trường, lúc này cùng Thiết Chiến đi về phía Tô Tín.

- Bái kiến Thiết đại nhân, Cổ đại tổng quản.

Tô Tín chắp tay chào.

Thiết Chiến cười ha ha vỗ vai Tô Tín, nói:

- Không hổ là người được tiểu tử Thiết Vô Tình giới thiệu, quả nhiên không làm ta thất vọng, lúc này ngươi lập công rất lớn, có thể nói không có ngươi truyền tin tức kịp thời, Lục Phiến Môn chúng ta không thể chuẩn bị chu toàn tại Giang Nam hội.

Cổ Đông Lai cũng gật đầu nói:

- Đúng vậy, ta vẫn xem thường đám chuột Ngô quốc, mấy năm qua ta cảm giác Giang Nam đạo có chút không đúng, không nghĩ tới Lục Phiến Môn Giang Nam đạo bị bọn chúng ăn mòn không còn, cũng làm chúng ta mù lòa triệt để.

- Tin tức của ngươi tới rất kịp thời, nếu muộn một chút, chúng ta có được tin tức cũng không kịp hành động.

Dư nghiệt Ngô quốc đang quật khởi nhưng cả Giang Nam đạo to như thế, cấp dưới Lục Phiến Môn Giang Nam đạo đã bị giết không còn bao nhiêu người.

Về sau Kim Vũ Lâm bị Bạch Liên giáo khống chế, về cơ bản bỏ mặc đám dư nghiệt Ngô quốc phát triển, thậm chí còn âm thầm truyền tin tức, cho nên mấy năm qua thực lực dư nghiệt Ngô quốc phát triển rất nhanh, thực lực mạnh tới mức Lục Phiến Môn và Cổ Đông Lai cũng phải kinh hãi.

- Hai vị đại nhân khen nhầm, ta chỉ làm việc ta nên làm thôi.

Tô Tín khiêm tốn.

Lúc này Duẫn Tịch Tuyết bên người Tô Tín lại làm ra bộ dạng con gái ngoan thi lễ với Thiết Chiến:

- Tham kiến nghĩa phụ.

Nghe thấy Duẫn Tịch Tuyết gọi như thế, Tô Tín lập tức sững sờ.

Hắn vẫn cho rằng Duẫn Tịch Tuyết lúc trước giết Thiết Dao Hoa, dùng ảo thuật đạt được tin tức và lệnh bài Lục Phiến Môn trên người Thiết Dao Hoa, sau đó giả mạo Thiết Dao Hoa xuất hiện ở trước mặt mình.

Hiện tại xem ra không giống như hắn suy đoán.

Nhìn thấy Thiết Chiến, Duẫn Tịch Tuyết không chỉ không trốn, nàng còn gọi Thiết Chiến là nghĩa phụ, chẳng phải nói rõ nàng có quan hệ với Lục Phiến Môn hay sao?

Duẫn Tịch Tuyết khẽ cười nói:

- Là ngươi vẫn nói ta giả trang, ta cho tới bây giờ vẫn không nói thân phận mình là giả, Thiết Dao Hoa là ta, Duẫn Tịch Tuyết cũng là ta, không được sao?

Thiết Chiến khoát khoát tay nói:

- Được rồi, đừng làm rộn, lúc trước ta bảo ngươi đi giúp Tô Tín, cũng không nghĩ tới ngươi còn dùng thân phận khác lừa bịp hắn, vạn nhất phá hư đại sự làm sao bây giờ?

Duẫn Tịch Tuyết cười hì hì nói:

- Người có thể được Thiết Vô Tình tôn sùng như vậy không thể là kẻ vô dụng, nếu hắn vô dụng cần dùng hắn làm gì?

Tô Tín lườm Duẫn Tịch Tuyết, nữ nhân này không hổ là ma nữ, hắn cũng không nghĩ tới đối phương dùng hai thân phận lừa hắn.

Thiết Chiến giải thích:

- Thiết gia ta thế lớn trong Lục Phiến Môn nhưng nhân khẩu không thịnh vượng, cho nên hàng năm đều chọn lựa một số đứa trẻ mồ côi thiên phú tốt làm nghĩa tử nghĩa nữ, bọn họ cũng gia nhập Thiết gia, Tịch Tuyệt là một trong số đó.

- Chỉ có điều về sau bởi vì Lục Phiến Môn có trao đổi với Huyễn Ma Đạo, nàng mới đổi tên gia nhập Huyễn Ma Đạo.

Tô Tín gật gật đầu, Thiết Chiến không nói trao đổi cụ thể là gì, hắn cũng không có tư cách hỏi.

Lúc Gia Cát Lưu Vân ra mặt thì Tô Tín biết rõ Lục Phiến Môn không cần phải không chết không từ với các thế lực giang hồ.

Tất cả mọi người là đỉnh cấp, không ai có thể diệt đối phương, chỉ cần có cơ hội cũng có thể hợp tác, lúc này là như vậy, Gia Cát thế gia liên thủ với Lục Phiến Môn đào cái hố to cho dư nghiệt Ngô quốc nhảy vào.

- Đi, thu thập các đồ vật, chúng ta đến nơi khác nói chuyện, những dư nghiệt Ngô quốc bị bắt giữ phải phong bế võ công, còn lại giao cho Lục Phiến Môn ngươi xử lý.

Cổ Đông Lai vung tay nói một câu.

Thiết Chiến gật gật đầu, hắn dẫn Tô Tín cùng Duẫn Tịch Tuyết đi tới phủ đệ Cổ Đông Lai.

Sau khi an vị, Thiết Chiến móc trong ngực hai thiết đảm và xoay xoay trong tay.

Tô Tín vẫn buồn bực Thiết Vô Tình có thói quen xoay thiết đảm từ đâu, thì ra là Thiết gia nhất mạch tương thừa.

Chỉ có điều Thiết Vô Tình xoay thiết đảm dùng thép tinh chế tạo thành, Tô Tín nhìn thiết đảm trong tay Thiết Chiến rất quen mắt, không ngờ dùng Huyền Nguyên Trọng Thiết làm thành.

Đồ chơi này nhỏ như ngón cái cũng nặng vài chục cân, Thiết Chiến đang cầm hai thiết đảm xoay xoay cũng nặng hơn năm trăm cân.

trướctiếp