Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 201: Ta Tất Tức Giận


trướctiếp

Nhìn đám người Tôn Cửu Thần diễn trò trước mặt mình, Tô Tín thản nhiên nói:

- Đòi công đạo? Các ngươi nghĩ muốn công đạo gì?

Tôn Cửu Thần nói:

- Rất đơn giản, ta cũng không muốn ngươi đền mạng, chúng ta cũng không có thực lực này. Nhưng ngươi phải dập đầu nhận lỗi trước mộ Lưu huynh đệ, thành tâm sám hối!

Dập đầu nhận lỗi? Đám người vây xem lắc đầu.

Tô Tín không bao giờ làm việc này, đối với những võ giả bình thường, hành vi đập đầu nhận lỗi chính là nhục nhã bọn họ.

Tô Tín híp mắt nhìn bốn người Tôn Cửu Thần:

- Ta rất ngạc nhiên, rốt cuộc là ai cho các ngươi dũng khí nói câu này với ta?

- Ngươi biết vì cái gì ta giết Lưu Thiên Nguyên hay không? Là vì hắn làm chậm trễ ta ăn cơm, cho nên ta rất tức giận.

- Hiện tại các ngươi cũng được lắm, các ngươi cũng chọc ta tức giận, ngươi nói, các ngươi sẽ như thế nào?

Hiện tại trên người Tô Tín không có một chút sát khí nào, ngay cả lời nói cũng rất nhỏ nhẹ.

Nhưng dáng vẻ như vậy lọt vào mắt đám người Tôn Cửu Thần, khiến nội tâm bọn họ sinh ra khí lạnh, tự nhiên cảm giác sợ hãi bao phủ tâm thần.

Nếu không phải có Lý Trần Phong hứa hẹn lát nữa bảo hộ bọn họ, chỉ sợ bọn họ sẽ bỏ chạy.

Tôn Cửu Thần to gan hừ lạnh nói:

- Tô Tín! Chẳng lẽ ngươi còn dám giết chúng ta hay sao? Ở đây có nhiều đồng đạo giang hồ đang nhìn, nếu ngươi dám tạo sát nghiệt...

Hắn còn chưa có nói xong, trước mặt hắn đã xuất hiện hào quang màu đỏ, bốn sợi tơ máu như có linh hồn bay thẳng tới trước mặt bọn họ, tơ máu mang theo sát cơ lạnh giá vô cùng xinh đẹp.

Hắn còn chưa nói dứt câu, Tôn Cửu Thần đã kêu gào kinh hãi.

Tô Huyết Hà thần chỉ của Tô Tín rất nhanh nhưng quan trọng là nó rất quỷ dị.

Tơ máu chẳng khác gì có linh hồn, trực tiếp tập trung vào động tác của bốn người Tôn Cửu Thần, chỉ cần bọn họ hơi động thì chúng sẽ di động theo phương hướng của bọn họ.

Chỉ trong nháy mắt tơ máu đã tới trước mặt bốn người.

Lúc này ngay cả Hồ Kính Ngôn cùng Lý Trần Phong đang ẩn nấp cũng bị dọa kêu to một tiếng.

Bọn họ dự đoán Tô Tín sẽ ra tay nhưng lại không nghĩ tới Tô Tín ra tay nhanh và bất ngờ như vậy.

May mắn bọn họ ra tay cũng không chậm.

Lý Trần Phong tức giận gào to, hắn thi triển Hỗn Nguyên Kiền Khôn Quyết và thân thể như hóa thành ma thần hàng lâm, trực tiếp xuất một quyền đánh tan một tơ máu.

Hồ Kính Ngôn ra tay còn nhanh hơn hắn.

Hồ Kính Ngôn danh hiệu ‘Ảnh Lưu Đạo Kiếm’, danh hiệu này liên quan tới võ công của hắn.

Trường kiếm của hắn điểm tới không gây chú ý, nhưng trong nháy mắt phân ra mấy trăm bóng kiếm đâm khắp bốn phương tám hướng.

Quỷ dị nhất chính là bóng kiếm hư ảo, nhưng khi xuất kiếm lại từ hư ảo hóa thực chất, chúng biến hóa thành kiếm quang chân chính và trực tiếp đánh nát ba tơ máu.

Tô Tín híp mắt nhìn Lý Trần Phong:

- Ha ha, kẻ giúp đỡ đến rồi.

Hồ Kính Ngôn thu kiếm, hắn lạnh lùng nói:

- Tô Tín! Nơi này là Giang Nam hội, cũng không phải nơi ngươi có thể giương oai, ngươi giết Lưu Thiên Nguyên không tính, lần này còn dám ra tay giết bốn người bọn họ, ngươi muốn làm gì?

Tô Tín thản nhiên nói:

- Ta chỉ muốn hỏi hai người các ngươi muốn làm gì đấy? Bí pháp đạo kiếm của Thanh Thành kiếm rất thần dị, theo ta được biết, Thanh Thành kiếm phái thế hệ này trừ tên phế vật Phương Đông Đình ra thì không còn kẻ nào có thể lên hàng Nhân Bảng.

Hắn vừa nói câu này, những võ giả vây xem dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Tô Tín, tên này thật sự còn dám nói lời như vậy.

Lúc trước Tô Tín leo lên Nhân Bảng như thế nào? Còn không phải dựa vào đánh chết Phương Đông Đình mà leo lên Nhân Bảng hay sao?

Giết Phương Đông Đình không tính, hiện tại ngươi còn dám ở trước mặt ngang nhiên trào phúng đệ tử Thanh Thành kiếm phái, chẳng lẽ muốn đắc tội chết với Thanh Thành kiếm phái hay sao?

Đương nhiên cho dù đắc tội lớn hơn nữa, Tô Tín cũng không quan tâm.

Dù sao cũng đã đắc tội, nếu có cơ hội hắn cũng không buông tha đệ tử Thanh Thành kiếm phái dám xuất hiện trước mặt hắn, nói không chừng người ta đã sớm tính toán sẽ đánh chết hoặc bắt giữ hắn mang về tông môn tìm Phương trưởng lão lãnh thưởng đấy.

Sắc mặt Hồ Kính Ngôn âm trầm nói:

- Nhân Bảng thế hệ này không có ta, ta là người trong Nhân Bảng thế hệ trước.

- Hành vi Tô Tín ngươi đúng là quá phận, quả thật phá hư quy củ Giang Nam hội.

- Giang Nam hội chính là nơi võ giả trẻ tuổi võ lâm Trung Nguyên trao đổi võ công và luận bàn với nhau, kết quả hiện tại ngươi lại trắng trợn giết chóc ở nơi này.

- Nếu như ai cũng giết tới giết lui giống như ngươi, Giang Nam hội sẽ thành tu la trường, tất cả mọi người chém giết sinh tử trả thù nhau, tổ chức Giang Hội hội có ý nghĩa gì chứ?

- Đặc sắc! Thật là đặc sắc.

Tô Tín vỗ vỗ tay và cười lạnh nói:

- Nhưng đáng tiếc ngươi nói nhảm.

- Ta giết một người bị chỉ trích thành giết chóc trắng trợn, ngươi dùng hình tượng rất tốt.

- Giang Nam hội có quy củ Giang Nam hội, Tô Tín ta cũng có quy củ của Tô Tín ta.

- Quy củ của ta là, ta muốn giết người, người nào cũng không cản nổi.

Vừa mới dứt câu, thân thể Tô Tín biến mất và xuất hiện trước mặt đám người Tôn Cửu Thần.

Trong mắt Hồ Kính Ngôn bắn ra hào quang kinh hãi, tốc độ của Tô Tín thật sự quá nhanh, công pháp khinh thân có sức bật cường đại như thế, hắn chưa bao giờ nghe nói qua!

Trước khi Hồ Kính Ngôn rút kiếm, Tô Tín đã sử dụng Kinh Thần Chỉ.

Phong Thần Thối mau lẹ như gió cộng thêm Kinh Thần Chỉ thế như sấm sét, cả hai hợp nhất với nhau mang tới tốc độ kinh hoàng.

Trong nháy mắt Hồ Kính Ngôn vừa mới rút kiếm thì đầu của Tôn Cửu Thần đã nổ tung, máu và óc trắng văng tứ tung.

Lý Trần Phong tức giận gào to một tiếng, hắn xuất quyền ngăn cản nhưng không thấy bóng Tô Tín ở nơi nào.

Lúc này Tô Tín đã tới trước mặt ba tên võ giả còn lại, hắn sử dụng Nhị Thập Tứ Tiết Khí Kinh Thần Chỉ dung nhập ảo diệu thiên địa vào trong đó.

Ba tên võ giả không có lực đánh trả ngăn cản một chiêu liền bị Tô Tín đánh chết từng người.

Đúng lúc này, Hồ Kính Ngôn rút kiếm của hắn ra, Ảnh Lưu Đạo Kiếm!

Hóa hư thành thật, trong nháy mắt trường kiếm của hắn hóa thành vạn đạo bóng kiếm, thiên địa chung quanh như biến thành tối tăm, dường như một kiếm Hồ Kính Ngôn có uy năng thôn tính thiên địa.

Cùng lúc đó Lý Trần Phong cũng vận Hỗn Nguyên Kiền Khôn Quyết giống như ma thần hàng lâm nhân gian, hắn đánh một quyền vào sau lưng Tô Tín.

Tô Tín mặt không đổi sắc, Huyết Hà Thần Kiếm xé liệt không khí, kiếm đỏ như máu, người đỏ như máu, không gian bị huyết hà bao phủ, kiếm của Hồ Kính Ngôn thôn tính ánh sáng, Tô Tín sử dụng Huyết Hà Thần Kiếm muốn xé rách bóng tối.

Huyết quang bộc phát, bóng kiếm của Hồ Kính Ngôn liên tục vỡ vụn, ngay cả ảo ảnh trên binh khí Hoàng cấp cũng xuất hiện vết rạn, hắn phun máu tươi và bay ra ngoài.

Lý Trần Phong đánh úp vào lưng, Tô Tín quay người dùng Phong Thần Thối ngăn cản, Thần Phong Nộ Hào, không ai có thể ngăn cản.

Quyền cước chạm vào nhau, cho dù Lý Trần Phong có Hỗn Nguyên Kiền Khôn Quyết gia trì cũng không chịu nổi sức mạnh cường đại, hai tay hắn phát ra tiếng xương cốt rạn nứt, thân thể hắn cũng bay về phía sau.

Đồng thời nội tâm hắn vô cùng kinh hãi, lúc trước đối mặt với Tô Tín trên thuyền hoa, cho dù hắn không thể ngăn cản nhưng không có tình trạng như hôm nay, bọn họ một Thần Cung một Linh Khiếu liên thủ nhưng không thể địch nổi Tô Tín.

Lúc này mới qua vài ngày, thực lực Tô Tín không có khả năng tăng vọt đến trình độ như vậy, chẳng lẽ lúc Tô Tín trên thuyền hoa vẫn còn ẩn giấu thực lực.

Kỳ thật Lý Trần Phong đoán đúng, thực lực Tô Tín đã tăng vọt trong mấy ngày qua.

Cho dù hắn không thành công phá tan bình cảnh Thần Cung Cảnh nhưng đã từng tiến vào cảnh giới kia, đã có một tia cảm ngộ.

Thần Cung mi tâm chính là nơi cách thiên địa gần nhất, luyện hóa Thần Cung là có thể cảm ngộ thiên địa.

Mặc dù Tô Tín chưa chính thức cảm ngộ sức mạnh thiên địa nhưng ngày đó ngẫu nhiên tiến vào cảnh giới không linh, từng cảm nhận được một tia sức mạnh, thời điểm hắn ra tay sức mạnh thiên địa không tự chủ hội tụ chung quanh, uy lực khi hắn công kích tăng lên rất lớn.

Trong nháy mắt bại hai tên võ giả Nhân Bảng, đặc biệt trong đó còn có Ảnh Lưu Đạo Kiếm Hồ Kính Ngôn, là võ giả Nhân Bảng thứ mười tám thế hệ trước, lúc này mọi người càng có nhận thức trực quan về thực lực của Tô Tín.

Mặc dù lúc trước Hồ Kính Ngôn không nói hắn là ai nhưng Thanh Thành kiếm phái thế hệ trước chỉ có một người tiến vào Nhân Bảng, sau khi hắn sử dụng đạo kiếm của mình, mọi người liền biết rõ hắn chắc chắn chính là Hồ Kính Ngôn.

Bình thường Nhân Bảng cách một thế hệ là mười năm tới mười lăm năm, hơn nữa thế hệ trước công nhân không mạnh bằng thế hệ hiện tại, ngay cả như thế Hồ Kính Ngôn vẫn có thể đứng thứ mười tám cũng chứng minh thực lực hắn không tầm thường.

Nhưng ngay cả như vậy hắn cũng không địch nổi Tô Tín, phải biết rằng Hồ Kính Ngôn hiện tại chính là Thần Cung Cảnh đỉnh phong, hắn còn mạnh hơn so với người vừa tiến vào Nhân Bảng.

Hồ Kính Ngôn lau máu tươi trên khóe miệng, hắn kéo Lý Trần Phong rời đi:

- Chúng ta đi!

Lúc này hai người xem như rất mất mặt.

Hai người liên thủ đối phó Tô Tín nhưng vẫn thất bại.

Đặc biệt là Hồ Kính Ngôn, trong Giang Nam phủ hiện tại có hơn vạn võ giả đang nhìn chằm chằm vào trận chiến này, hạng mười tám Nhân Bảng thế hệ trước ra tay lại bại trong tay hạng hai mươi hai Nhân Bảng thế hệ này, như vậy càng chứng tỏ Nhân Bảng thế hệ trước vô năng.

Sau trận chiến ngày hôm nay, đoán chừng những võ giả Nhân Bảng thế hệ trước sẽ oán hận vì hắn làm mất mặt những võ giả Nhân Bảng như bọn họ.

Hai người chật vật rời đi, Tô Tín bị bọn chúng phá hoại tâm tình nên không có tâm tư ngắm phong cảnh, chuẩn bị quay người trở lại khách trạm nghỉ ngơi.

Chờ hắn đẩy cửa phòng đi vào trong, lúc này trong phòng có một nữ tử trẻ tuổi mặc trang phục võ sĩ đang ngồi.

Trang phục võ sĩ gọn gàng mà linh hoạt, Tô Tín bình thường ưa thích mặc y phục như thế nhưng là trang phục tiêu chuẩn nam nhân, hiện tại mặc trên người nữ tử càng lộ ra tư thế hiên ngang, không có cảm giác không hài hòa.

Mái tóc dài của nàng cột thành đuôi ngựa, dung mạo không trang điểm nhưng khó che dấu dung nhan xinh đẹp.

Dù sao nữ nhân này cho người ta ấn tượng đầu tiên không phải là thanh tú động lòng người, ngược lại càng có khí chất hào khí bừng bừng, Tô Tín có cảm giác kỳ lạ.

Tô Tín vốn cho rằng đi nhầm phòng, nhưng nhìn kỹ thì hắn xác định đây là phòng mình, nữ tử khí khái hào hùng này là ai?

trướctiếp