Lúc này Cơ Hạo Điển rất hối hận, cả đời này hắn đã khống chế qua rất
nhiều người, cho nên hiện tại Đại Chu mới có cơ nghiệp khổng lồ như thế.
Lúc trước hắn đề bạt Tô Tín cũng đã nhìn ra, Tô Tín này có năng lực cũng
có dã tâm, nhưng Cơ Hạo Điển có tự tin có thể nắm Tô Tín trong lòng bàn
tay.
Toàn bộ người Đại Chu, người có dã tâm còn thiếu sao? Những
người này dù làm thế nào thì cũng là thần tử của hắn, cũng chỉ có thể để cho hắn sử dụng mà thôi.
Cho nên những năm gần đây Tô Tín cũng
vì hắn mà làm thành không ít chuyện lớn, thậm chí Tô Tín cũng đã để lại
một ấn tượng trong lòng Cơ Hạo Điển. Mọi thứ chỉ cần để cho Tô Tín
xuất thủ vậy thì nhất định sẽ thành công.
Chỉ là bây giờ Cơ Hạo Điển đã hối hận, Tô Tín không chỉ có dã tâm không thôi, mà hắn còn là sài lang có thể nuốt chủ!
Nhưng Cơ Hạo Điển không rõ, tại sao Tô Tín lại muốn giết mình?
Mình đã biểu hiện tương đối coi trọng Tô Tín, có thể nói Tô Tín là thánh
quyến chính long, hắn giết mình đối với hắn có chỗ tốt gì sao? Chẳng lẽ
là con trai nào của mình đã cấu kết ưng thuận, lại cam kết gì đó với Tô
Tín hay sao?
Những này chuyện Cơ Hạo Điển đều không đoán ra được, bởi vì thần chí của hắn đã theo nguyên thần của hắn suy sụp mà dần bắt
đầu trở nên mơ hồ.
Tô Tín nhìn Cơ Hạo Điển, trên mặt ra vẻ khiếp sợ, nhưng lúc này trong lòng của hắn lại không có chút ba động nào.
Động tay chân ở trong Ngưng Thần hoa là hắn làm, ngày xưa khi còn ở Dược
Vương Cốc hắn đã lợi dụng Nguyên Thần bí pháp bên trên bạch ngọc thạch
bản để động tay động chân.
Loại Nguyên Thần bí pháp này độc lập
với tất cả Nguyên Thần bí pháp hiện có ở trên giang hồ. Đừng nói là Tôn
Bất Hại không phát hiện ra được, xem như những Trận Pháp sư tự mình tham dự nghiên cứu bạch ngọc thạch bản này cũng không phát hiện ra được.
Trừ phi có một vị tồn tại tinh thông dược lý mà lại am hiểu trận pháp như
là Tôn Bất Hại thì mới có thể phát hiện ra ở trong Ngưng Thần hoa này đã bị Tô Tín động tay động chân, đáng tiếc bọn hắn đều không phải là tồn
tại như vậy.
Dù sao hiện tại, trong những người mà Tô Tín biết,
người có thể có tu vi như thế trên đan đạo và trận đạo cũng chỉ có Địa Phủ Chuyển Luân Vương mà thôi.
Về phần vì sao Tô Tín muốn giết
Cơ Hạo Điển, kỳ thật nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì Cơ Hạo Điển khiến
cho hắn cảm thấy không an toàn.
Trước đó Cơ Hạo Điển có vẻ bệnh
tự cho là mình có thể nắm giữ Tô Tín, nhưng Tô Tín cũng tương tự như
vậy, cũng tự nhận là có thể nắm giữ được hắn.
Cho nên trước đó
mấy lần Tô Tín hành động hắn đều phỏng đoán tâm tình của Cơ Hạo Điển rất đúng chỗ. Lúc hoàn thành mục đích của mình, đồng thời cũng làm cho Cơ
Hạo Điển đồng ý kế hoạch của hắn.
Thế nhưng, từ chuyện Ngưng Thần hoa lần trước kia thì Tô Tín đã hiểu rõ.
Dù cho mình biểu hiện có xuất sắc tới mấy, nhưng ở trong mắt Cơ Hạo Điển
thì mình vẫn một người ngoài, một người ngoài có thể tùy ý hi sinh.
Lúc đi Dược Vương Cốc, dưới tình huống dưới không sử dụng bạo lực thu lấy
Ngưng Thần hoa, chuyện này rốt cuộc khó tới bao nhiêu. Điểm ấy Cơ Hạo
Điển biết, nhưng dù cho hắn biết thì cũng cưỡng ép đưa nhiệm vụ này nhét vào trên thân Tô Tín. Đồng thời còn phái ra một nam hằng đến giám sát
Tô Tín, loại hành vi này đã có thể chứng minh thái độ chân chính của Cơ
Hạo Điển đối với Tô Tín.
Vốn, đối với Tô Tín chuyện một Cơ Hạo
Điển có vẻ bệnh và một Cơ Hạo Điển vĩnh sinh, bên nào có lợi đối với
mình kỳ thật cũng không đáng kể. Dù sao hắn là thánh quyến chính long,
cũng đã có căn cơ vững chắc ở Đại Chu. Cho nên Cơ Hạo Điển sống hay
chết với hắn cũng không đáng kể.
Nhưng bây giờ Tô Tín đã biết, vẫn là một Cơ Hạo Điển đã chết tương đối có lợi hơn đối với hắn.
Nếu như Cơ Hạo Điển thật sự có thể trường sinh, như vậy lực khống chế của
hắn đối với Đại Chu chắc chắn sẽ tới gần thêm gần một bước. Đến lúc đó
Cơ Hạo Điển muốn cố gắng nhét cho mình nhiệm vụ gì thì thậm chí ngay cả
tư cách cự tuyệt Tô Tín cũng không có.
Chính vì vậy, cho nên từ lúc kia Tô Tín mới nổi lên sát tâm đối với Cơ Hạo Điển.
Chỉ là giết thì giết, vấn đề giết thế nào lại là một chuyện khác.
Kỳ thật phương thức ổn thỏa nhất chính là Tô Tín ẩn núp ở trong bóng tối, nhìn người của những tông môn võ lâm kia động thủ.
Chỉ là dựa theo sự hiểu biết của Tô Tín về Cơ Hạo Điển, hắn ta đã dám đi
làm đại kế trường sinh này thì hắn ta đã có đối sách riêng của mình.
Cũng như lần trước đó vậy, xem như có đệ nhất thiên hạ “Thuần Dương đạo tôn” Lý Bá Dương ra mặt, Đại Chu ở phương diện cường giả Chân Vũ cảnh không
địch lại nổi đối phương. Thế nhưng Cơ Hạo Điển lại vẫn âm thầm mời tới
cường giả Chân Vũ cảnh “Bảo Tướng Như Lai” Tác Nam Triệt của Mật tông.
Mà trước mắt mặc dù bên này nhìn qua là Đại Chu ở trong thế yếu, nếu như
Tô Tín không ra mặt, có thể hiện tại Cơ Hạo Điển đã chết ở dưới kiếm của Hà Vô Sơn rồi.
Nhưng ai biết dùng tính cách của Cơ Hạo Điển có
thể âm thầm giữ lại thủ đoạn gì đó hay không? Cho nên vẫn nên tự mình
động thủ thì mới chắc chắn hơn một chút.
Mà lần này Tô Tín liều
chết đứng ra chặn đường Hà Vô Sơn, không phải là vì tận trung với Cơ Hạo Điển, mà là vì hoàn toàn bỏ qua hiềm nghi ở trên người mình, cũng đạt
được hảo cảm từ Hoàng tộc Cơ gia.
Cơ Hạo Điển vừa chết, vị Hoàng Đế mới là ai cũng không sao cả. Dù sao bất kể là ai cũng không có uy
vọng cường đại như Cơ Hạo Điển, cho nên Tô Tín cũng không cần đi làm
cho bọn hắn vui lòng.
Chỉ cần Tô Tín có thể có được hảo cảm của
Hoàng tộc Cơ gia, cộng thêm hắn là người Lục Phiến Môn, quan hệ cùng
quân đội cũng không tệ. Kể từ đó địa vị của Tô Tín tại Đại Chu sẽ đơn
giản là không gì phá nổi, Hoàng Đế mới kế vị là ai cũng muốn lôi kéo Tô
Tín hắn.
Những kế hoạch này thậm chí đã được Tô Tín nghĩ tới từ lúc trên đường đi tới Dược Vương Cốc. Hiện tại quả nhiên không có sai.
Quả thực Cơ Hạo Điển đã có chuẩn bị, dưới người hắn còn có ba bộ cấm kỵ khôi lỗi đủ để so sánh với Dương thần cảnh.
Chỉ đáng tiếc, cấm kỵ khôi lỗi này chỉ khi nào võ giả Dương thần cảnh bước
vào phạm vi công kích của bọn hắn thì bọn hắn mới ra tay. Loại tình
huống giống bây giờ, cho dù Cơ Hạo Điển có ra sao thì bọn hắn cũng không có phản ứng.
Chờ đến khi nguyên thần chi lực trên người Cơ Hạo
Điển triệt để hạ thấp xuống cực hạn, sinh cơ trên người hắn cũng sẽ
triệt để tiêu tán theo.
Hà Vô Sơn đang sắp xuất thủ một kiếm
đứng lại ở nơi đó, những võ giả Đại Chu đang kịch chiến ở bên ngoài cùng đông đảo người thế lực giang hồ cũng đều ngẩn người, có chút không phản ứng kịp.
Chết rồi? Cơ Hạo Điển cứ thế mà chết đi hay sao? Rốt cuộc đã có chuyện gì!
Đặc biệt là những thế lực võ lâm trên giang hồ kia, đến bây giờ bọn hắn còn có chút cảm giác không hiểu thấu.
Nếu như bọn hắn biết Cơ Hạo Điển sẽ chết như vậy thì vậy bọn hắn cũng không cần đến đây chuyến này.
Không nói tới việc trong khi giao chiến tổn thất không ít người, mà còn triệt để không nể mặt mũi với bên triều đình.
Nhưng không ai nghĩ tới được, còn không chờ bọn hắn động thủ thì Cơ Hạo Điển
cũng đã bởi vì nguyên nhân ngoài ý muốn mà bỏ mình.
Theo bọn hắn nghĩ, Cơ Hạo Điển đã dám đi vận dụng Nguyên Thần bí pháp của tả đạo
minh để cấy ghép nguyên thần. Như vậy chắc hẳn Cơ Hạo Điển đã có niềm
tin tuyệt đối, cho nên hắn mới sẽ làm như vậy.
Nhưng ai có thể
nghĩ tới kết quả là bọn hắn hao hết khí lực không thể làm gì được Cơ Hạo Điển, kết quả Cơ Hạo Điển này lại tự mình chơi chết mình.
Mấy
tên tồn tại Chân Vũ cảnh không nói hai lời, trực tiếp quay người rời đi, trong nháy mắt đã lăng không rời đi, biến mất không thấy gì nữa.
Người của mấy bên tông môn giang hồ cũng giống như vậy, trực tiếp quay người
rời đi, người của triều đình cũng không có ngăn cản.
Kỳ thật mặc
kệ Cơ Hạo Điển chết như thế nào, mục đích của bọn hắn đều đã đạt được,
các đại thế lực giang hồ không có cách nào dễ dàng tha thứ cho một Đại
Chu Nhân Hoàng vĩnh sinh tồn tại, cho nên nhất định Cơ Hạo Điển phải
chết.
Mà bây giờ Cơ Hạo Điển đã chết. Chuyện quan trọng nhất
chính là hiện tại Đại Chu ngay cả Thái tử cũng không có, Thái tử trước
đó đã bị phế. Người có tư cách trở thành Thái tử nhất là đám người Cơ
Ngôn Thành cũng đã bị phế. Cho nên có thể nghĩ tới việc sau đó Đại Chu
sẽ loạn thành bộ dáng gì.
Đã như vậy thì bọn hắn còn ở nơi này
làm gì nữa chứ? Sau khi trở về chuẩn bị đề phòng Đại Chu trả thù mới là
chủ đạo. Đương nhiên bọn hắn phỏng đoán hiện tại Đại Chu cũng không có
thời gian đến báo thù bọn hắn, toàn bộ Đại Chu không loạn thành một bầy
rồi hỏng bét cũng đã không tệ lắm rồi.
Mà lúc này bên mê mang nhất hẳn là những người của Hoàng tộc Cơ gia.
Cơ Hạo Điển bỏ mình, nhưng Đại Chu vẫn còn, bất kể là Lục Phiến Môn hay là quân đội còn có Cung Phụng Đường hoàng thất, lực lượng của bọn hắn đều
không có bị hao tổn.
Thậm chí nói một câu không dễ nghe, loại
tình huống trước mắt này của Đại Chu, bình thường xem như không có Hoàng Đế thì cũng sẽ trở nên hỗn loạn. Chỉ là Đại Chu thì ngược lại, xem như
có người dám ở trong bóng tối khuấy động, làm cho gió nổi mây phun thì
dùng lực lượng Đại Chu hiện tại cũng hoàn toàn có thể trấn áp nó.
Nhưng như vậy cũng không thể nói là Đại Chu thực sự không cần có một vị Hoàng Đế.
Trong thời gian ngắn thì còn có thể, nhưng thời gian dài thì chắc chắn sẽ bị
sụp đổ. Huống hồ nếu như không có Hoàng Đế, long mạch Thịnh kinh thành
cũng sẽ không có người trấn áp. Khí vận của Đại Chu sẽ càng ngày càng
thấp.
Đại Chu tọa lạc ở Thịnh kinh thành, nguyên nhân là bởi vì
Thịnh kinh thành vừa vặn ở bên trên một cái tiết điểm của long mạch.
Nhất định phải có Hoàng giả trấn áp khí vận long mạch thì mới có thể cam đoan Đại Chu yên ổn.
Đối với người tầm thường mà nói, loại vật
như khí vận này là hư vô mờ mịt, thậm chí còn có một số võ giả tuổi trẻ
nhiệt huyết thường xuyên hô to câu, cái gì mà mạng ta do ta định chứ
không phải do trời.
Nhưng kỳ thật thứ như khí vận chân chính có tồn tại, ngay cả một chút trận pháp đại sư cũng đã chứng minh qua việc này.
Tông môn chính đạo lựa chọn nơi sơn thanh thủy tú linh động làm tông môn là
để tăng cường thực lực, mà tông môn ma đạo thì lựa chọn những nơi âm tà
rét lạnh để làm trụ sở tông môn. Hiện tại nếu đổi lại là triều đình,
đương nhiên cũng phải lựa chọn chỗ có long mạch làm đô thành, như vậy
mới có thể để cho khí vận của Đại Chu kéo dài.
Cho nên trước mắt chọn ra một Hoàng Đế mới là chuyện quan trọng nhất, dù sao nước không thể một ngày không có vua.
Mà hiện tại chuyện Đại Chu xoắn xuýt nhất là có nên xuất thủ với những thế lực giang hồ kia hay không.
Những thế lực giang hồ kia tụ tập lại, có thể nói là triệt để không nể mặt
mũi triều đình và Đại Chu. Nhưng vấn đề là bọn hắn cũng không có chân
chính giết chết Cơ Hạo Điển, ngược lại là Cơ Hạo Điển bỏ mình ngoài ý
muốn, như vậy thì phần thù hận này tính thế nào đây?
Cho nên càng nghĩ thì cảm thấy, trước tiên Đại Chu không nên động thủ với bọn hắn,
chờ đến khi Đại Chu một lần nữa ổn định lại, khi đó báo mối thù ngày hôm nay cũng không muộn.
Dù sao mấy người xuất thủ đều là tồn tại
đỉnh tiêm chân chính trên giang hồ. Thiếu Lâm tự đứng đầu Phật tông,
Danh Kiếm Sơn Trang đứng đầu kiếm tông, Tạo Hóa Đạo Môn đứng đầu đạo
môn, Giang Nam Tiêu thị đứng đầu các thế gia. Mấy thế lực này, bất kể là thế lực nào cũng đều là tồn tại không dễ chọc, hiện tại triều đình đi
tìm bọn họ trả thù, kết quả sẽ chỉ có một cái, đó chính là lưỡng bại câu thương mà thôi.
Cho nên vẫn nên tạm thời buông xuống việc này, xử lý nội vụ Đại Chu mới là quan trọng nhất.
Nói tới xử lý nội vụ, đám người Cơ Huyền Viễn nhất thời đưa ánh mắt nhìn
vào trên người những hoàng tử trước đó đã nhảy ra bức Cơ Hạo Điển thoái
vị.
Chân ngoài dài hơn chân trong, vì ích lợi của mình mà liên
thủ bán lợi ích Đại Chu cho những tông môn, hành vi như thế, tội không
thể tha!
Những hoàng tử kia cảm giác được ánh mắt rét lạnh của
đám người Cơ Huyền Viễn, hai chân tức thì run lên, ánh mắt hiện lên vẻ
tuyệt vọng.