Hà Vô Sơn rất bội phục dũng khí xuất thủ với hắn của Tô Tín, đáng tiếc,
bất kể là ai, chỉ cần có gan cản ở trước mặt mình thì chỉ có một kết cục duy nhất, đó chính là bị hắn chém ở dưới kiếm.
Tồn tại Dương
thần cảnh không ngăn được hắn, hiện tại Tô Tín chỉ là một tiểu bối Dung
Thần cảnh cũng giống như vậy, không ngăn được hắn.
Trường kiếm
rung động, quanh thân Hà Vô Sơn có mấy đạo kiếm ý ầm ầm bộc phát, mơ hồ. Mặc dù làm cho không có người nào có thể phân biệt ra được những kiếm ý kia rốt cuộc là cái gì. Thế nhưng đợi tới khi Hà Vô Sơn xuất kiếm,
những kiếm ý kia đã hòa vào làm một thể, hóa thành thương khung chi kiếm xé rách thiên địa, chém về phía Tô Tín!
Kiếm đạo của Danh Kiếm
Sơn Trang là kỳ lạ nhất, bình thường kiếm giả tu luyện kiếm pháp, sau đó cảm ngộ kiếm ý. Mà kiếm ý chỉ là một loại đại biểu việc kiếm đạo của
bọn họ tu luyện đến trình độ tinh thâm mà thôi.
Nhưng Danh Kiếm
Sơn Trang thì không phải như vậy, Thập Phương Quy Nguyên Kiếm Điển của
Danh Kiếm Sơn Trang chính là tu kiếm ý trước, cuối cùng dung hợp kiếm ý
trở thành Kinh Thiên Kiếm Quyết. Ngươi có thể dung hợp càng nhiều kiếm ý thì càng đại biểu cho việc thực lực của ngươi càng mạnh.
Hà Vô
Sơn đã dung hợp được bao nhiêu đạo kiếm ý người khác không nhìn ra được. Bởi vì Thập Phương Quy Nguyên Kiếm Điển của hắn đã đại thành, vô số đạo kiếm ý dung hợp vào trong đó, nếu có thì cũng chỉ là một kiếm kinh
thiên kia mà thôi!
Hà Vô Sơn xuất kiếm, Tô Tín cũng xuất kiếm theo.
Trước khi chiến đấu Tô Tín đã cẩn thận phân tích qua về sức chiến đấu của
song phương, là trang chủ của Danh Kiếm Sơn Trang, là cường giả ngày xưa đã từng quát tháo phong vân, đương nhiên tư liệu của Hà Vô Sơn này Tô
Tín hiểu rất rõ.
Dựa theo sức chiến đấu của song phương hiện tại, xem như những năm này thực lực Hà Vô Sơn thụt lùi thì Tô Tín cũng
không phải là đối thủ của hắn.
Huống hồ mặc dù hiện tại Hà Vô
Sơn có vẻ già đôi chút, thế nhưng cũng chưa có tiến vào giai đoạn thực
lực suy yếu, cho nên thực lực của hắn không chỉ có không có suy yếu mà
ngược lại còn mạnh hơn.
Hiện tại vừa mới giao thủ một lần, mặc dù Hà Vô Sơn chỉ xuất ra một kiếm, thế nhưng Tô Tín lại không có nắm chắc
được ngăn lại một kiếm này.
Đây là chênh lệch với võ giả Dương thần cảnh.
Trước đây Tô Tín toàn lực xuất thủ thậm chí còn có thể áp chế Sầm Vệ Trang
trong giây lát. Hiện tại thực lực của Tô Tín đại tiến, kết quả khi đối
mặt với Hà Vô Sơn, ngay cả đỡ được một kích của đối phương thì hắn cũng
không có nắm chắc.
Chỉ là áp lực mà Hà Vô Sơn tạo ra cho Tô Tín càng lớn thì cũng càng khiến cho chiến ý trên người Tô Tín càng ngày càng đậm.
Hiện tại Tô Tín đã đạt tới trình độ nửa bước Dương thần cảnh, sau khi luyện
hóa mảnh vỡ Chân Vũ pháp tướng. Khoảnh cách của Tô Tín với Dương thần
cảnh cũng chỉ kém một cơ duyên mà thôi.
Cho nên hiện tại bất kỳ một chuyện gì có thể trợ giúp Tô Tín có cơ hội tấn thăng lên Dương thần cảnh thì hắn sẽ không bỏ qua.
Trước mắt, việc giao thủ với loại cường giả Dương thần cảnh tự nhiên cũng là
một trong những đường tắt để bước vào Dương thần cảnh.
Mặc dù
không nói có thể trăm phần trăm bước vào Dương thần cảnh, nhưng tối
thiểu cũng có thể tính tích lũy càng nhiều kinh nghiệm, cũng có thể
khiến cho chiến lực của Tô Tín trở nên càng mạnh mẽ hơn.
Cho nên sau khi Hà Vô Sơn chém ra một kiếm xé rách thương khung, Tô Tín cũng
không có tránh mà ngược lại còn trực tiếp xuất thủ, trong nháy mắt kiếm ý kinh thiên đã ngưng tụ thành Kiếm Vực chỉ thuộc về Tô Tín, hư không
ngưng đốn, vạn vật tịch diệt!
Trên trường kiếm của Tô Tín có một
cái bóng mờ nhô ra, mang theo uy năng diệt tiên thí thần, đây là độc
thuộc về kiếm hai mươi ba của Tô Tín, cũng là đỉnh phong chi tác kiếm
đạo của hắn!
Một kiếm này tuyệt đối có uy năng có thể uy hiếp
được cường giả Dương thần cảnh, đặc biệt là Hà Vô Sơn vốn chính là một
vị đại tông sư kiếm đạo, đương nhiên hắn có thể cảm giác được kiếm pháp
này kinh khủng như thế nào.
Mà thứ kinh khủng nhất lại chính là tiềm lực của kiếm pháp này.
Hiện tại chẳng qua Tô Tín chỉ là Dung Thần cảnh mà thôi, môn kiếm pháp này
cũng còn chưa có dung nhập đủ nhiều kiếm pháp cường đại.
Chờ đến khi Tô Tín bước vào Dương thần, hắn lại dung nhập càng nhiều kiếm pháp
cường đại vào trong đó. Khi đó kiếm nhị thập tam mới thật sự phát huy
đến cực hạn kiếm hai mươi ba.
Phía ngoài, tất cả mọi người theo
bản năng nhìn lại về phía phương hướng của Tô Tín, mặc dù tạm thời bọn
hắn đều bị đối thủ của mình cuốn lấy không có cơ hội ra tay, nhưng bọn
hắn vẫn quan tâm tới trận chiến này như cũ.
Nếu như Tô Tín ngăn
được Hà Vô Sơn, để cho Cơ Hạo Điển luyện thành bạch ngọc thạch bản bí
pháp có thể trường sinh kia, như vậy lần này thế lực các đại tông môn
bọn hắn sẽ trực tiếp có thể đi trở về tắm rồi ngủ một cái, thuận tiện đề phòng triều đình toàn lực xuất thủ với bọn hắn.
Đương nhiên cơ
hồ tất cả mọi người đều cho rằng Tô Tín không ngăn được Hà Vô Sơn, xem
như mấy khắc đồng hồ cũng không có khả năng.
Một chút võ giả
tuổi tác khá lớn ở đây đều đã nghe nói qua chiến tích và thực lực cường
đại của Hà Vô Sơn, mặc dù ngày bình thường Tô Tín biểu hiện ra thực lực
cơ hồ là vô địch cùng giai. Thế nhưng so sánh với cường giả Dương thần
cảnh chân chính như Hà Vô Sơn, hắn vẫn còn kém hơn rất nhiều.
Mà
trên thực tế kết quả cũng là thế, kiếm hai mươi ba của Tô Tín hình
thành Kiếm Vực đủ để tạo thành ảnh hưởng với võ giả Dương thần cảnh bình thường. Kết quả Hà Vô Sơn vừa mới gặp kiếm vực thì đã mạnh mẽ xoắn nát
nó, loại thực lực khủng bố này đây hay là lần đầu tiên mà Tô Tín gặp
phải.
Kiếm hai mươi ba và một kiếm xé rách thương khung của Hà Vô Sơn đụng vào nhau, lập tức có một cỗ chân khí cường đại ba động bộc
phát ra.
Đường Hiển thủ hộ ở bên cạnh Cơ Hạo Điển đứng ra ngăn
lại cỗ dư ba này, nhưng hắn lại kinh hãi phát hiện ra cỗ lực lượng này
kinh khủng đến cực điểm, dưới sự khinh thường, nhất thời hắn lại bị cỗ
dư ba này trùng kích đến nội phủ, bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi,
sắc mặt càng xám trắng đi mấy phần.
Mặc dù Đường Hiển tức giận đến mức chửi ầm lên ở trong lòng, thế nhưng mặt ngoài hắn lại vẫn ra vẻ trung tâm hộ chủ như trước.
Những người khác có thể lui, nhưng duy chỉ có Đường Hiển lại không thể lui.
Nguyên nhân rất đơn giản, chỗ dựa khiến cho Đường Hiển quyền thế ngập
trời hiện tại cũng chỉ có Cơ Hạo Điển, chỉ cần Cơ Hạo Điển vừa chết, vậy tất cả tất cả mọi thứ mà hiện tại hắn có đều trở thành con số không.
Ngay cả dư ba cũng đã có uy năng cỡ này, hai người song phương giao thủ sẽ biến thành bộ dáng gì cơ chứ?
Chờ đến lúc bụi mù tán đi, Hà Vô Sơn cầm kiếm đứng đó, trong ánh mắt lộ ra
vẻ khác lạ, mà sắc mặt Tô Tín lại trắng bệch, dùng hết toàn lực ngăn
chặn nội phủ mình chấn động, không để cho máu tươi phun ra.
Dưới một chiêu Tô Tín đã thụ thương, chỉ là thương thế không nghiêm trọng cho lắm, còn nằm bên trong phạm vi khống chế của hắn.
Chỉ là so với Tô Tín, Hà Vô Sơn lại rất là kinh ngạc.
Một kiếm này của hắn có bao nhiêu võ giả Dương thần cảnh cùng giai có thể
ngăn lại một cách hoàn hảo, bình yên cơ chứ? Nhưng hết lần này tới lần
khác Tô Tín lại có thể.
Nhưng trong nháy mắt khi đang kinh ngạc
thì Hà Vô Sơn đã lần nữa xuất kiếm, trường kiếm của hắn khẽ run lên rồi
đâm tới chỗ Tô Tín, nhìn như nhẹ nhàng, một kiếm mềm nhũn lại mang theo
một tia vận vị khác.
Tiên Nhân Chỉ Lộ!
Đây là một trong
các kiếm kỹ bí truyền của Danh Kiếm Sơn Trang, ngày xưa Hà Hưu đã từng
dùng một chiêu này vừa ra tay để đối phó với Tô Tín. Chỉ là khi đó Tiên
Nhân Chỉ Lộ của Hà Hưu lại không phải là Thành Tiên Lộ, mà là một đầu U
Minh đường!
Mà bây giờ mặc dù Tiên Nhân Chỉ Lộ của Hà Vô Sơn hay
là Thành Tiên Lộ kia. Thế nhưng Tô Tín lại có một loại cảm giác, nếu như mình thật sự bị một kiếm này đâm trúng, như vậy nhục thân, Nguyên Thần
và tất cả đều bị thiêu đốt, sẽ trở thành hư vô. Chỉ là khi đó rốt cuộc
là thành tiên hay là xuống Địa ngục thì cũng coi như không khác gì
nhau.
Cho nên Tô Tín sẽ không ngồi chờ chết, hắn thu hồi kiếm
của mình, lại đơn giản đấm ra một quyền, một quyền này lại khiến cho sắc mặt mọi người ở đây cùng biến đổi.
Người trên giang hồ đều biết
kiếm pháp của Tô Tín cao tuyệt, thế nhưng cũng chỉ là nhận định chung
của mọi người. Có rất ít người biết Tô Tín lại am hiểu phương pháp cận
chiến, hơn nữa còn là quyền pháp.
Không, phải nói là thứ mà Tô
Tín dùng không phải quyền pháp, chỉ là một quyền thật đơn giản mà thôi.
Nhưng một quyền này lại mang theo quyền ý vô song, xé rách hư không và
thương khung, mang theo quyết tâm tất thắng và dũng khí hẳn phải chết
của hắn. Chỉ có loại dùng dũng khí này chống đỡ lấy nắm đấm thì mới có
thể không gì không phá, mọi việc đều thuận lợi!
Đây là quyền ý của Lý Trầm Chu, không có quyền pháp, chỉ có một quyền vô cùng đơn giản, to lớn chí cương và kinh diễm như thế!
Tất cả mọi người ở đây đều dùng ánh mắt kinh hãi nhìn vào Tô Tín, quyền ý
cường đại như thế, rốt cuộc hắn làm thế nào mới ngưng luyện ra được chứ?
Một quyền phá vạn pháp, một quyền không có chiêu thức lại có uy thế kinh
thiên, quyền ý của một quyền này chỉ có thể dùng bốn chữ để hình dung,
đó chính là: Duy ngã độc tôn!
Một quyền cuồng vọng như thế, nhưng cũng cường đại mà kinh diễm như thế!
Hư không băng liệt, ở giữa Tô Tín và Hà Vô Sơn bắt đầu vỡ vụn, xem như có
trận pháp gia cố cũng vô dụng. Nguyên khí thiên địa cuồng bạo phát ra
tiếng bạo liệt vô tận, cỗ uy thế này thậm chí còn dẫn tới mấy tên tồn
tại Chân Vũ cảnh ở giữa không trung nhìn qua.
Dưới một quyền kinh diễm này, con đường thành tiên vỡ vụn, trong mắt Hà Vô Sơn lóe lên một
tia kinh hãi, cực phẩm thiên binh trong tay hắn đang run rẩy. Hiển nhiên là đã có chút không chịu nổi lực lượng cường đại từ một quyền này của
Tô Tín!
Phải biết thứ hắn trong tay cầm là cực phẩm thiên binh,
đặc biệt là Danh Kiếm Sơn Trang là nơi thừa thãi Huyền Nguyên Trọng
Thiết. Thanh trường kiếm trong tay hắn nhìn như phổ thông, thế nhưng kỳ
thật cũng nặng ngàn quân, thế nhưng dù vậy cũng không đánh lại được lực
lượng từ một quyền này của Tô Tín, rốt cuộc tu vi nhục thể của đối
phương đã khủng bố đến mức nào rồi chứ?
Đương nhiên, thứ kinh khủng nhất hay là quyền ý của một quyền này.
Dưới một quyền này, kiếm ý quanh thân Hà Vô Sơn ầm ầm bộc phát, sau khi dùng hết toàn bộ lực lượng thì lúc này hắn mới tránh khỏi việc bản thân bị
đánh lui.
Thân là tiền bối giang hồ, nếu như dưới một quyền này
của Tô Tín mà bị đánh lui, như vậy Hà Vô Sơn cũng không còn mặt mũi lăn
lộn ở trên giang hồ nữa.
Khói lửa tán đi, sắc mặt Tô Tín càng thêm tái nhợt một chút, thậm chí cánh tay phải của hắn cũng có chút hơi run rẩy.
Quyền ý của Lý Trầm Chu rất mạnh, dù là hắn chỉ là một người bình thường
không biết võ công, chỉ cần hắn có thể ngưng luyện ra loại quyền ý cường đại này. Như vậy hắn vẫn có thực lực khiến cho cường giả phải chú ý.
Hiện tại Tô Tín dùng thực lực nửa bước Dương thần cảnh đi khống chế quyền ý
này cũng vẫn cảm giác được có chút phí sức như cũ. Mặc dù một quyền này
kinh diễm, thế nhưng cũng tương đối cực đoan.
Đầu không giống
binh khí, nó sẽ không mất đi, cũng không thể làm mất. Cho nên, lấy nắm
đấm làm binh khí cũng cần quyết tâm tất thắng và dũng khí hẳn phải
chết. Đây cũng là quyền ý của Lý Trầm Chu, cực đoan tới cực điểm, cũng
là quyền ý tự phụ tới cực điểm.
Hà Vô Sơn ở phía đối diện với Tô Tín bỗng nhiên phá lên cười lớn:
- Hà Hưu thua không oan, có thể ở cùng một thời đại với Tô Tín ngươi là chuyện may mắn của hắn. Có thể cản được hai kiếm của ta, Tô Tín,
ngươi đã chứng minh được lòng trung thành và thực lực của ngươi. Lùi ra
đi, việc này qua đi, chắc chắn vị trí của ngươi trên địa bảng sẽ tiến
nhanh. Mà bất kể là triều đình hay là người trong giang hồ cũng sẽ không nói ngươi là đào binh, ngươi đã làm đủ nhiều rồi.
Trước đó quả
thực Hà Vô Sơn đã động sát cơ với Tô Tín. Đối với hắn, mặc kệ Tô Tín có
phải là tiểu bối giang hồ hay không, giết hắn cũng sẽ không ảnh hưởng
đến thanh danh của mình. Những vật này Hà Vô Sơn căn bản không thèm để ý tới, tin đồn trên giang hồ có rất nhiều, nếu như lúc nào cũng quan tâm
chẳng phải sẽ phải bó tay bó chân cả một đời hay sao?