Cửa thành Tô Tín tạm thời giao cho Tề Long quản lí, còn hắn đi tìm Dịch Kiếm Môn Sở Bất Phàm trước.
Long Đằng Thiên Lý và Tiểu Kiếm Tương Tư mà hắn chiếm được từ trong bảo
khố của hoàng thất, vốn muốn đích thân giao cho Hinh Nhi. Nhưng mà vừa
nhìn cảnh tượng cảnh tượng trước mắt như thế này, Tô Tín lại không rời
đi được. Vừa hay Sở Bất Phàm đang ở đây, Tô Tín liền để hắn mang về giao cho Hinh Nhi là được rồi.
Lần này Dịch Kiếm Môn vốn là đến xem
trò vui. Vì thế sau khi Sở Bất Phàm vào thành liền tìm một nhà trọ để ở
lại. Đồng thời nghiêm khắc ra lệnh cho đệ tử Dịch Kiếm Môn không được
gây chuyện thị phi.
Sau khi Tô Tín nói rõ ý đồ của mình liền
giao hai thứ kia cho Sở Bất Phàm. Cũng khiến cho Sở Bất Phàm đứng đó
liên tục tặc lưỡi cảm thán:
- Hinh Nhi có thể có một người huynh
trưởng như ngươi cũng coi như là phúc khí từ kiếp trước của nàng ấy rồi. Nhưng mà khi đó ngươi đã đúng khi mà đồng ý đưa nàng đến Dịch Kiếm Môn. Nếu như ngươi mang theo nàng bên mình thì như vậy không chỉ hại nàng mà còn hại cả chính ngươi.
Tô Tín nhíu mày, hỏi:
- Hử? Như vậy nghĩa là sao?
Hắn lần đầu tiên nghe thấy kiểu lập luận này. Thật ra lúc trước, sau khi Tô Tín ngồi vững vàng ở cái ghế Tổng bộ đầu Giang Nam đạo xong đã muốn
muốn dẫn Hinh Nhi rời khỏi Dịch Kiếm Môn. Nhưng mà cuối cùng là Hinh Nhi không muốn đi, nàng không muốn gây thêm phiền phức cho hắn, vì thế Tô
Tín mới từ bỏ.
Đương nhiên còn có nguyên nhân liên quan đến Dịch Kiếm Môn ở trong đó. Tô Tín cũng không thể trực tiếp dẫn Hinh Nhi đi.
Dù sao lúc trước khi Tô Tín bị người ta đuổi giết, trông hắn giống như chó mất chủ vậy. Mỗi một bước đi đều là nguy hiểm bủa vây tứ phía. Vào lúc
ấy nếu như mang theo Hinh Nhi trốn đi, coi như là Tô Tín có một hệ thống quân át chủ đài đi chăng nữa thì cũng là lành ít dữ nhiều.
Vì thế việc Dịch Kiếm Môn đồng ý giúp Tô Tín thu nhận giúp đỡ Hinh Nhi đã là một sự giúp đỡ rất lớn với Tô Tín rồi.
Kết quả đợi đến khi phía Tô Tín không sao rồi, Dịch Kiếm Môn cũng coi Hinh
Nhi coi như đệ tử nòng cốt để bồi dưỡng trong thời gian dài như vậy. Tô
Tín ngươi nói đưa nàng đi là đi, cũng khó tránh khỏi có hơi quá đáng đó chứ?
Tuy rằng Tô Tín đã làm ra không ít chuyện mặt dày, nhưng hắn vẫn không chịu bị cạy miệng.
Sở Bất Phàm quay lại cười rồi nói với Tô Tín:
- Ngươi đối tốt với Hinh Nhi là đúng nhưng ngươi là có hơi cưng chiều
Hinh Nhi quá. Hiện tại hai người không ở cùng nhau, Dịch Kiếm Môn là
người đã dạy dỗ nàng ấy, ngươi chỉ là thỉnh thoảng cho nàng một vài thứ. Điều này thì không có vấn đề gì. Nhưng nếu Hinh Nhi ở lại bên cạnh
ngươi thì sao? Thái độ cưng chiều như của ngươi sẽ khiến tính cách của
Hinh Nhi trở nên nhõng nhẽo hơn. Đặc biệt khi đó Hinh Nhi còn nhỏ, con
bé sẽ chịu sự ảnh hưởng rất lớn từ thế giới bên ngoài.
Các công
tử bột của nhà đại thế gia hoặc là võ lâm tông môn cũng rất nhiều. Nhưng tại sao ngươi lại không thấy bọn họ được mấy lần trên giang hồ? Bởi vì
những người nắm quyền của các gia đình lớn và các tông phái cũng biết là một khi thả những công tử bột đó ra ngoài gây chuyện thị phi. Như vậy
sẽ gây lên phiền toái lớn cho bọn họ.
Vì thế những công tử bột
nhà thế gia môn phái này quả thật khá là nhiều nhưng bọn họ căn bản là
không thể vượt ra khỏi phạm vi thế lực của từng nhá. Trưởng bối sư phụ
của bọn họ căn bản cũng sẽ không để cho bọn họ có cơ hội gây chuyện thị
phi đâu.
Hiện tại nếu đổi lại là ngươi cùng thì cũng là đạo lý
giống như vậy. Lỡ như do ngươi quá cưng chiều dẫn đến tính cách của Hinh Nhi trở nên kiêu căng. Chọc tới kẻ nào đó không nên dây vào. Với tính
cách của ngươi thì nhất định dù có biết lỗi sai là do Hinh Nhi thì ngươi cũng sẽ phải đối đầu với đối phương đến cùng. Vô duyên vô cớ lại có
thêm một kẻ thù, thậm chí có lúc còn chọc phải kẻ mạnh hơn ngươi, không
nên chọc vào. Như vậy chính là hại người hại cả mình.
Vì thế ta
mới nói ngươi để Hinh Nhi đến Dịch Kiếm Môn của ta chắc chắn là việc
đúng đắn rồi. Dịch Kiếm Môn, những cái khác không dám nói, nhưng ít nhất bên trong tông môn coi như là những công tử bột của các cũng sẽ không
đi khắp nơi gây chuyện lung tung.
Luyện kiếm trước tiên phải tu
tâm. Cơ sở kiếm đạo của Dịch Kiếm Môn đó là dịch vọng khí thuật, quan kì Dịch Kiếm, nhắm thẳng vào thâm tâm. Đạo lý tu tâm này Dịch Kiếm Môn
chúng ta vẫn luôn một mực duy trì.
- Sở huynh nói có lý.
Tô Tín gật đầu, nhưng mà ánh mắt hắn nhìn Sở Bất Phàm lại có chút quái dị.
Hắn cũng không phải mới tiếp xúc với Sở Bất Phàm một lần hai lần cho nên
đối với tính cách của Sở Bất Phàm, Tô Tín vẫn được xem là hiểu rõ.
Sở Bất Phàm là người phóng khoáng, cương quyết, tính khí nóng nảy nhưng
làm việc lại bằng lí trí, không dễ xúc động, vô cùng trầm ổn.
Kết quả ngày hôm nay Sở Bất Phàm vừa đến đã nói với Tô Tín nhiều đạo lý lớn như vậy, tựa như câu chuyện do chính hắn hóa thân thành vậy. Điều này
làm cho Tô Tín vô cùng kinh ngạc, rốt cuộc Sở Bất Phàm muốn làm gì?
Hình như đã cảm nhận được ánh mắt của Tô Tín, hoặc là bởi vì Sở Bất Phàm cảm giác mình làm nền như vậy là đủ rồi, vì thế hắn nói thẳng luôn:
- Tô huynh, ngươi cảm thấy vị bệ hạ của triều đình các ngươi có thể chịu
được cửa ái này không? Ta nghe nói là động tĩnh nơi Danh Kiếm Sơn Trang
cũng không nhỏ. E là nếu như lần này có người muốn quyết tâm thì Cơ Hạo
Điển sẽ gặp nhất nhiều nguy cơ.
Tô Tín mỉm cười nói:
-
Trời sập xuống cũng vẫn có chóp cao chống đỡ. Chuyện lớn như này căn bản là ta không có tư cách xen vào, vẫn là nên ngoan ngoãn ngồi xem kịch
hay thôi.
Lúc này Sở Bất Phàm bỗng nhiên trầm giọng lại:
- Ta nói là, nếu như Cơ Hạo Điển thật sự không chịu nổi thì ngươi tính sẽ làm như thế nào đây? Hợp lực với hắn, chống lại các tông phái lớn trong giang hồ sao? Theo ta được biết, Tô Tín ngươi không phải là loại người
trung thành ái quốc đâu nhỉ? Ngộ nhỡ xuất hiện tình huống như thế, ngươi gia nhập Dịch Kiếm của ta, ngươi thấy thế nào?
Ngươi cũng nên
biết, Dịch Kiếm Môn ta Dịch Kiếm Môn đều không có mời chào quá nhiều môn khách, chỉ có những người kia cũng đều là tinh anh, quan hệ với Dịch
Kiếm Môn ta cũng khá là tốt. Nếu như ngươi có thể gia nhập Dịch Kiếm Môn ta thì Dịch Kiếm Môn ta ngay lập tức sẽ cho một mình ngươi một vị trí
Đại trưởng lão ngoại môn, thống lĩnh hết thảy môn khách của Dịch Kiếm
Môn, đồng thời chính ngươi cũng có tư cách mời những môn khách khác.
Điều kiện ngươi muốn, Dịch Kiếm Môn ta đều sẽ đáp ứng hết!
Tô Tín vô cùng kinh ngạc, hắn nhìn Sở Bất Phàm, không ngờ Sở Bất Phàm lại nói
ra những câu như này. Dĩ nhiên là do hắn muốn lôi kéo mình về phe hắn.
Đây là điều mà Tô Tín không thể ngờ tới.
Nhưng mà lúc này Tô Tín chỉ lắc đầu rồi đáp:
- Bệ hạ có lẽ sẽ đổ, nhưng Đại Chu sẽ không đổ đâu.
Ý tốt của Sở huynh, ta xin nhận, nhưng mà ta đã gây thù quá nhiều trong
giang hồ, nếu ta gia nhập Dịch Kiếm Môn thì sẽ không có lợi gì cho Dịch
Kiếm Môn cả.
Nói xong, Tô Tín liền chắp tay, xoay người đi thẳng luôn.
Chờ đến khi Tô Tín đi rồi, một tên Hóa Thần Cảnh của Dịch Kiếm Môn nói đầy nghi ngờ:
- Sư huynh, Tô Tín này quả thật rất mạnh. Nhưng mà những gì hắn vừa mới
nói đều không sai, hắn gây thù hằn quá nhiều. Một khi gia nhập Dịch Kiếm Môn chúng ta, những kẻ có thù với hắn cũng là muốn đến gây khó dễ cho
Dịch Kiếm Môn ta, như vậy sẽ là lợi bất cập hai mất.
Sở Bất Phàm lườm hắn một cái rồi nói:
- Ngươi biết cái gì? Lúc mới đến đây, Hậu chưởng môn sư huynh đã đích
thân dặn dò ta, chỉ cần có thể lôi kéo được Tô Tín, những kẻ có thù với
Tô Tín kia, chúng ta giúp hắn thì có làm sao? Giá trị của Tô Tín là thứ
mà các ngươi không thể tưởng tượng được. Nhưng mà đáng tiếc Dịch Kiếm
Môn miếu của chúng ta vẫn là quá nhỏ, khó có thể chứa được Tô Tín này.
Nếu như không phải vì Tô Tín đủ để thay thế được một đống ngoại môn
trưởng lão thì nếu như hắn có thể gia nhập Dịch Kiếm Môn ta thì chúng ta sẽ không đến nỗi thê thảm như thế này.
Điều khiến Dịch Kiếm Môn phải lôi kéo Tô Tín không phải là vì thực lực của Tô Tín mà chủ yếu là năng lực của hắn.
Hiện tại sức chiến đấu của Dịch Kiếm Môn là tăng chầm chậm. Nhưng mà thứ mà
Dịch Kiếm Môn thiếu đó chính là một người cai quản công việc.
Hiện tại trong số những võ giả của Dịch Kiếm Môn, chí có Dương Thần cảnh
Mạnh Kinh Tiên và sư đệ của hắn Lâm Lạc Viêm là có sức chiến đấu ở cấp
cao mà thôi.
Chỉ có điều hai người này đang trong giai đoạn Mạnh
Kinh Tiên nên cần bế quan tu luyện quanh năm. Mà Lâm Lạc Viêm là một
người chấp hành rất tốt. Nhưng hắn nhưng cũng không phải là một người
điều hành hợp lệ, vì thế hiện tại người có thể thật sự một mình gánh vác cùng quản lí của Dịch Kiếm Môn hầu như không có.
Hiện tại Dịch
Kiếm Môn muốn khai thác Tô Tín. Bề ngoài là muốn để Tô Tín đảm nhiệm
chức Đại trưởng lão chuyên môn phụ trách môn khách ngoại môn, nhưng trên thực tế nếu như Tô Tín biểu hiện tốt thì trong tương lai chức vị người điều hành Dịch Kiếm Môn đích thực hoàn toàn có khả năng thuộc về hắn.
Cũng giống như Huyền Quan của Thiếu Lâm tự và Trương Bá Đoan của Tạo Hóa Đạo Môn, tuy rằng không phải chưởng giáo nhưng lại đảm nhận những công việc y như một chưởng giáo.
Sở Bất Phàm lắc đầu một cái, có chút cảm giác tiếc nuối.
Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, hiện tại triều đình Đại Chu đang rất hỗn loạn. Nhưng cũng chưa tới thời điểm thắng bại cuối cùng.
Tô Tín ở Lục Phiến Môn có quyền hạn lớn cả một phương, hắn có triều đình
chống lưng, sức mạnh mà hắn nắm trong tay hết sức đáng sợ, chính vì như
thế, thân phận là người điều hành chính thức của Dịch Kiếm Môn chẳng có
chút sức hấp dẫn nào với hắn cả.
Nếu như Tô Tín thật sự có thể
thật sự có thể gia nhập Dịch Kiếm Môn, với năng lực của hắn thì chẳng có gì đáng kinh ngạc khi mà thực lực của Dịch Kiếm Môn cũng sẽ tăng lên.
Quan trọng nhất là Tô Tín đáng để tín nhiệm.
Đừng thấy danh
tiếng của Tô Tín ở trên giang hồ không ra sao nhưng đối với Dịch Kiếm
Môn Tô Tín vẫn đúng là có thể tín nhiệm được.
Thứ nhất là vì Mạnh Kinh Tiên có thực lực này cùng uy vọng để có thể quản lí toàn bộ Dịch
Kiếm Môn, với cả hắn có quan hệ với Hinh Nhi, bọn họ có thể xác định Tô
Tín sẽ không làm ra những chuyện tổn thương đến Hinh Nhi đâu.
Thời gian ba ngày nhanh chóng trôi qua, ngày cuối cùng quả nhiên không có
tông phái đạo môn nào đến thêm. Mà ngày thứ tư cũng trùng với ngày sẽ
mở yến tiệc Quan Thiên.
Bên trong hoàng cung, Cơ Hạo Điển và một đám người của tà đạo minh và hơn mười vị tông sư trận đạo của Đại Chu
đều chờ ở đó, chuẩn bị cấy ghép nguyên thần.
Tôn Bất Hại đứng trước mặt Cơ Hạo Điển rồi nói nhỏ:
- Bệ hạ, trình tự ngày hôm nay chúng ta đã đi suy diễn hơn mười lần rồi.
Quá trình của nó đại khái cần thêm một canh giờ là đã xong rồi. Sau khi
cấy ghép nguyên thần xong, dưới sự giúp đỡ của ngưng thần hoa chúng ta
có thể để cho nguyên thần của ngươi đạt đến mức độ cường giả Dương Thần
cảnh, đồng thời không có bất kỳ di chứng gì về sau. Sau đó, sẽ để Trận
Đạo Tông sư của triều đình ra tay khắc họa bí pháp bản bạch ngọc thạch
kia vào sâu trong đầu ngươi, giúp cho ngươi có thể hoàn thành bí pháp
này mà không cần phải tu luyện. Quá trình này cũng cần nửa canh giờ.
Cơ Hạo Điển híp mắt hỏi:
- Tỷ lệ thành công là bao nhiêu?
Tôn Bất Hại trầm giọng nói:
- Chín mươi chín phần trăm! Môn bí pháp này lúc chúng ta nghiên cứu ra đã là ở dạng thành thục rồi. Hiện tại có sinh linh đan và ngưng thần
hoa. Vì thế căn bản không tồn tại chút nguy hiểm nào. Mà lúc trận pháp
sư khắc họa bí pháp kia vào trong đầu, loại bí thuật này căn cứ vào
thuật xối nước để cải tiến, những Đại Thế Chí Thượng sư cũng đã kiểm tra rồi, không tồn tại bất kỳ nguy hiểm nào. Chỉ duy nhất có một điều không xác định thì là do nguyên nhân đến từ bên ngoài. Dù là cấy ghép nguyên
thần hay là khắc họa trận pháp đều là những công việc hết sức tỉ mỉ. Một khi bị bên ngoài quấy nhiều đều sẽ thành đổ sông đổ bể hết, thậm chí là ảnh hưởng đến tính mạng của bệ hạ. Vì thế ngoại giới nhất định phải bảo đảm an toàn!