Kiến Xương nằm ngoài phủ Thanh Bình, phủ Thanh Bình vốn rất yên tĩnh, bây giờ lại vô cùng náo nhiệt.
Từ sau lần Anh Hùng Hội lan truyền tin tức khắp giang hồ, các cường giả mọi nơi ùn ùn kéo đến.
Đương nhiên bây giờ chỉ có một số võ giả tán tu đến, bảy bang thiên hạ còn chưa có động tĩnh gì.
Theo lý mà nói bảy bang thiên hạ nên đồng lòng tương trợ, giúp đỡ lẫn nhau
là không sai, nhưng vấn đề là cách làm việc của Anh Hùng Hội lại quá mức cực đoan, trước đây cũng đắc tội với bảy bang thiên hạ không ít lần.
Bây giờ, Anh Hùng Hội lại mở miệng cầu viện, việc của Anh Hùng Hội cũng
không có liên quan đến bất kỳ thế lực nào, vốn đã xem như một chuyện
không quan trọng, ngược lại nếu giúp Anh Hùng Hội cũng không chiếm được
lợi ích gì, dựa vào cái gì mà bắt bọn hắn phải giúp?
Bên trong Niên Bang, bang chủ Niên Bang, “Đoạn Long Thủ” Kim Cửu Nguyệt đọc thư do Anh Hùng Hội gửi đến khẽ lắc đầu.
Nói thật, Niên Bang bọn hắn nhà to nghiệp lớn, Kim Cửu Nguyệt cũng không muốn xen vào chuyện này.
Hơn nữa Niên Bang nổi tiếng chỉ nhận tiền không nhận người, Niên Bang không muốn xen vào những tranh đoạt trên giang hồ.
Nhưng lúc trước Anh Hùng Hội có ơn với tiền bối Niên Bang, quan trọng nhất
chính là danh tiếng của Anh Hùng Hội quá tốt. Lần này, nếu Niên Bang bọn hắn không tới, không thể tránh khỏi việc gánh thêm tội danh bội bạc.
Cho nên Kim Cửu Nguyệt có chút phiền não, gãi đầu rồi nói:
- Đi, dặn dò Đông đàn chủ, “Đông Lưu Thương” Trần Vạn Tam dẫn người đi một chuyến.
Niên Bang, “Xuân Hạ Thu Đông” Tứ Qúy đàn mới thực sự là nòng cốt của Niên Bang, thậm chí còn mạnh hơn tổng đàn Niên Bang.
Gió xuân ấm áp, Xuân đàn chủ yếu chuyên bồi dưỡng đệ tử thế hệ trẻ cho Niên Bang.
Ngày hè nóng nực, Hạ đàn chủ trẻ tuổi nhất Niên Bang, đám đệ tử có thực lực mạnh nhất đều ở trong Hạ đàn.
Mùa thu gặt hái, Thu đàn ở Giang Nam, nắm giữ rất nhiều tuyến đường sông
vận chuyển, tập trung vào việc thu gom tiền tài cho Niên Bang, Thu đàn
cũng là nơi thu nhận những đệ tử có thiên phú hơi thấp.
Đông đến điêu tàn, Đông đàn chủ chính là tinh anh của Niên Bang, Đông đàn chủ,
thương pháp của “Đông Lưu Thương” Trần Vạn Tam được xưng đứng hàng thứ
ba khắp thiên hạ, ở hạng thứ ba chín trên Địa bảng, cũng chính là cường
giả đứng đầu, dưới bang chủ Niên Bang, Kim Cửu Nguyệt.
Niên Bang
có “Xuân Hạ Thu Đông” Tứ Quý đàn, Nhị Thập Tứ đường, bang chúng cộng lại cũng trên trăm vạn, không được tính là thế lực đứng đầu nhưng là bang
lớn đứng nhất thiên hạ. Hơn nữa quy định của Niên Bang được coi là
nghiêm khắc đứng đầu giang hồ, chính vì lẽ đó mà Niên Bang mới có tư
cách truyền thừa hơn ngàn năm.
Ân tình của Anh Hùng Hội đã kéo
dài ròng rã ngàn năm, lần này Niên Bang điều động toàn lực Đông đàn, Kim Cửu Nguyệt đang muốn trả hết ân tình còn thiếu với Anh Hùng Hội, từ nay về sau không nợ nần gì nhau.
Lúc này trong Thất Hùng Hội, “Bình Thiên Vương” Thẩm Vô Danh vô cùng thẳng thắn.
Tác phong của Thất Hùng Hội luôn phóng khoáng, có thì tất báo, có oán thì
trả, bây giờ phải trả ân tình tổ tiên còn thiếu, không phải chuyện lớn
gì.
Cho nên Thất Hùng Hội trực tiếp phái Nhị hội chủ, “Đông Hoa Thần Tướng” Viên Vô Lượng tự mình ra tay.
Vị “Đông Hoa Thần Tướng” này chính là người đứng thứ hai trong Thất Hùng
Hội, cũng là cường giả đứng hạng hai toàn bang. Quan trọng nhất là hắn
đã bước nửa cảnh giới Dương Thần, bế quan hơn mười năm nay, không chừng
chẳng bao lâu nữa sẽ đột phá Dương Thần. Lần này Thẩm Vô Danh phái hắn
đi coi như tận tình tận nghĩa.
Đương nhiên, sao Thẩm Vô Danh có
thể tận tâm tận lực như thế, hắn cũng có tính toán riêng, muốn mượn cơ
hội lần này để Thất Hùng Hội vang danh giang hồ, tạo đà để Thất Hùng Hội chuẩn bị chiếm lấy vị trí đứng đầu bảy bang thiên hạ.
Nên biết
giang hồ đời này, thực lực trong bảy bang thiên hạ không thể nói là
mạnh, toàn bộ bảy bang thiên hạ đừng nói là có cảnh giới Chân Võ, thậm
chí mỗi bang phái cũng chỉ có một người đạt cảnh giới Dương Thần.
Bảy bang thiên hạ xuất thân từ dân gian, nền móng không vững chính là khuyết điểm lớn nhất của bọn họ.
Đều đợi thế hệ có một nhân vật tài hoa tuyệt sắc bước vào cảnh giới Chân Võ nhưng phần lớn thời gian đều bình lặng giống như bây giờ, chỉ dựa vào
võ giả cảnh giới Dương Thần chống đỡ.
Nhưng đời này bảy bang thiên hạ có chút đáng thương, ngay cả một võ giả cảnh giới Chân Võ cũng không có.
Cho nên trước mắt bảy bang thiên hạ cũng không phân định thứ tự rõ ràng, vì thực lực của bọn họ đều không khác biệt lắm, nhưng được công nhận là
mạnh, sánh bằng Thất Hùng Hội và Tranh Kiếm Minh còn có Niên Bang.
Tứ đại hội chủ của Thất Hùng Hội đều còn trẻ, đệ tử có thiên phú trong
bang cũng không ít, chắc chắn đời tiếp theo sẽ xuất hiện không ít cường
giả.
Hệ thống của Niên Bang cẩn mật, Tứ Qúy đàn “Xuân Hạ Thu Đông” đều có thực lực rất mạnh, không thể kinh thường.
Tuy Tranh Kiếm Minh mới thành lập chỉ có vài chục năm, nhưng minh chủ “Bích Nhãn Phi Long” Địch Kinh Phi tài hoa hơn người, thậm chí còn được cho
rằng là người có khả năng bước đến cảnh giới Chân Võ trong bảy bang
thiên hạ.
Còn bốn phái còn lại có thực lực kém hơn một chút.
Bích Huyết Thanh Sơn Đường, hành sự quá mức hẹp hòi, võ giả đời này cũng khá bình thường, không có lấy một người làm nên chuyện lớn.
Kim
Ngọc Lâu, ngoại trừ lâu chủ “Hoa Khai Mãn Đường” Lưu Thiên Phóng ra, còn lại cũng chỉ là kẻ biết đấu tranh nội bộ, tranh quyền đoạt lợi, tài trí bình thường, không đáng nhắc tới.Anh Hùng Hội càng không phải nhiều
lời, cho dù có Nhậm Bình Sinh và Trần Độ thay nhau chống đỡ, nhưng Anh
Hùng Hội lại không hợp với giang hồ hiện tại, suy bại là điều sớm muộn
mà thôi.
Xếp cuối cùng là Cái Bang thảm hại nhất, ngày trước có
thể so sánh với Niên Bang “bang lớn đứng đầu thiên hạ”, cuối cùng bây
giờ lại lưu lạc đến mức gần như hoàn toàn biến mất. Bang chủ của họ
không rõ tung tích vài chục năm, Cái Bang có bốn mươi chín phân đà không ai quản lý. Dẫn đến việc Cái Bang to như thế mà chỉ có hai vị phó bang
chủ cảnh giới Dung Thần quản lý, vô cùng thê thảm.
Tình hình bảy bang thiên hạ hiện nay, nếu “Đông Hoa Thần Tướng” Viên Vô Lượng có thể
thật sự đột phá đến cảnh giới Dương Thần, vậy Thất Hùng Hội bọn họ sẽ có khả năng đứng đầu bảy bang thiên hạ.
Bên Anh Hùng Hội cầu viện,
Niên Bang và Thất Hùng Hội đều phái người đi, chỉ còn Bích Huyết Thanh
Sơn Đường thì không tình nguyện tham gia.
Cho tới nay Bích Huyết Thanh Sơn Đường đều khiến người khác cảm thấy nhìn người mà báo thù.
Nhưng cũng chỉ là nhìn người mà thôi, còn loại người như Tô Tín lại tạo cảm
giác âm hiểm tàn nhẫn, dã tâm thâm sâu, còn cách hành sự của Bích Huyết
Thanh Sơn Đường chỉ có thể làm người khác thấy gò bó.
Thực ra đạo lý này rất đơn giản, vì nếu có một ngày ngươi đắc đội với Bích Huyết
Thanh Sơn Đường, nếu ngươi yếu hơn bọn họ thì Bích Huyết Thanh Sơn Đường sẽ có thù tất báo, nhất định trả thù đến cùng.
Còn nếu người đắc tội Bích Huyết Thanh Sơn Đường nhưng mạnh hơn họ thì đám người này sẽ lặng lẽ rút quân.
Không giống như Tô Tín, nhất định Tô Tín sẽ làm mích lòng người khác, mà
những kẻ đó đều được coi là cường giả không thể trêu vào, một đấu một
như thế, tất nhiên sẽ biết được ai giỏi hơn.
Thật sự giống như
Bích Huyết Thanh Sơn Đường thừa cơ hãm hại Dịch Kiếm Môn trước đây, cuối cùng lại bị một mình Mạnh Kinh Tiên áp đảo.
Bây giờ đối mặt với
lời cầu viện của Anh Hùng Hội cũng như vậy, thậm chí bọn họ cũng không
muốn trả ân tình ngày xưa cho Anh Hùng Hội. Nhưng khi nghe Niên Bang và
Thất Hùng Hội đều phái người đi, cho nên Bích Huyết Thanh Sơn Đường
không thể không phái người ra tay. Nếu không lần này Bích Huyết Thanh
Sơn Đường sẽ bị người khắp giang hồ cười nhạo.
Dù Bích Huyết
Thanh Sơn Đường có phái người đến cũng không phải cường giả gì, chỉ phái mấy vị phó đường chủ hạng trung, “Lưu Vân Thiên Đao” Tưởng Thiên Phóng, hơn nữa chỉ mang theo năm võ giả cảnh giới Hóa Thần đến, có thể nói là
keo kẹt đến cuối cùng.
Nhưng mọi người đã quá quen thuộc màn diễn này của Bích Huyết Thanh Sơn Đường. Nhìn thấy đám người được phái đến,
có một số kẻ trên giang hồ đến xem náo nhiệt châm chọc sau lưng, nói quả nhiên Bích Huyết Thanh Sơn Đường rất keo kệt, đến trả ân tình cũng phải giả bộ.
Trước cửa lớn Anh Hùng Lâu, phủ Thanh Bình, Trần Độ tự
mình nghênh đón những võ giả giang hồ đến giúp đỡ, dù là võ giả cảnh
giới Hóa Thần thì hắn cũng nhất định phải tự mình đón để biểu đạt lòng
cảm tạ, lễ nghi vô cùng đầy đủ.
Thái độ thế này khiến người khác hết sức hài lòng, nghĩ thầm quả nhiên Trần Độ không hổ là người quản lý thực sự của Anh Hùng Hội, chính vì có hắn và Nhậm Bình Sinh, một văn
một võ mới có thể chống đỡ Anh Hùng Hội lung lay sắp đổ.
Niên Bang dẫn người đến đầu tiên.
Đông đàn chủ Niên Bang, “Đông Lưu Thương” Trần Vạn Tam mang theo năm trăm đệ tử tới giúp, trong đó võ giả đạt đến Hóa Thần đến mấy chục người, lần
này phô trương rất lớn.
Tuy Niên Bang nhiều người, nhưng đệ tử cấp thấp khá đông, võ giả đạt cảnh giới cao cũng như có thế lực lại không nhiều lắm.
Bây giờ, nhìn Trần Vạn Tam mang người đến, giống như hắn đã lôi toàn bộ
Đông đàn Niên Bang đến vậy. Điều này khiến cho những võ giả khác thầm
nói Niên Bang rất trượng nghĩa. Tuy người bang này bình thường chỉ nhìn
mỗi tiền, nhưng lúc quan trọng lại nghiêm túc đến thế.
Trần Độ cũng lập tức đi tới chắp tay nói:
- Lần này Niên Bang ra tay tương trợ, Anh Hùng Hội chúng ta vô cùng cảm kích, Trần huynh, mời.
Trần Độ cũng không ngờ Niên Bang lại phô trương như thế, trực tiếp dẫn Đông
đàn, thực lực mạnh nhất đến cho hắn, một tiếng cảm tạ này là lời nói
thực lòng của hắn.
Vẻ mặt Trần Vạn Tam khá lạnh lùng, phía sau
lưng hắn có dắt cây thương Như Tuyết, làm từ một loại thép tinh luyện,
nghe vậy cũng chỉ chắp tay một cái, nói:
- Không cần khách khí, chút ân tình này Niên Bang không gánh nổi, đã nợ nhất định phải trả.
Trần Độ không để ý đến thái độ lãnh đạm của Trần Vạn Tam, bởi vì hắn chính là loại người không biết giao tiếp khéo léo.
Võ giả trong thiên hạ dùng thương rất nhiều, mạnh hơn Trần Vạn Tam cũng
có, nhưng hắn được xưng thương pháp đứng vị trí thứ ba thiên hạ, cũng
không phải tự hắn cuồng vọng. Lời này là từ miệng Thần Uy Đại tướng
quân, Lâm Tông Việt nước Đại Chu truyền ra.
Lâm Tông Việt là
người chuyên dùng thương pháp, Trần Vạn Tam đã từng khiêu chiến với hắn, đương nhiên kết quả là thua cuộc. Nhưng Lâm Tông Việt lại nói bàn luận
thương pháp đơn thuần, chắc chắn Trần Vạn Tam có thể đứng thứ ba toàn
thiên hạ, mà người đứng thứ hai lại là hắn, Lâm Tông Việt.
Sau đó Trần Vạn Tam đã hỏi Lâm Tông Việt người thứ nhất là ai nhưng Lâm Tông Việt không trả lời.
Nhưng lời nói Trần Vạn Tam có thương pháp đứng thứ ba truyền ra ngoài, dù sao cũng từ chính miệng cường giả nói ra, không thể giả được.
Hơn
nữa, Lâm Tông Việt là Thần Uy Đại tướng quân của triều đình, hắn không
cần thiết phải tâng bốc Trần Vạn Tam mà nói những lời này.
Trần Vạn Tam và người của Niên Bang được Trần Độ mời vào trong Anh Hùng Lâu, lúc này bên ngoài lại có người kêu lên ngạc nhiên:
- Người của Thất Hùng Hội đến! Chậc chậc, Thất Hùng Hội đúng là người trượng nghĩa, ngay cả vị này cũng phái đến.
Trần Độ nhìn lại, nhìn thấy người dẫn đầu Thất Hùng Hội là “Đông Hoa Thần
Tướng” Viên Đông Thiên, nhất thời trên mặt Trần Độ lộ vẻ vui mừng.