Trước mặt của Lý Huyền không còn cái gì cả, chỉ là một rãnh sâu không thấy đấy, còn mấy ngọn núi sau lưng Obito thì bị san thành bình địa...
Diễn biến này xảy ra khiến cho cả làng lá, cửu vĩ đang tiến công kịch liệt cũng phải ngừng lại nhìn về phương hương của Lý Huyền. Đình chỉ trong một sát na, hai bên lại tiếp tục đại chiến tiếp.
Obito dùng Kamui xuất hiện ở chỗ khác, nhìn lại phía Lý Huyền hắn liền nhịn không được sợ hãi, không chỉ hắn sợ Lý Huyền mà ngay cả Minato cũng vậy.
Không nói lời nào, Obito quả quyết rời đi, không còn ngăn chặn Minato nữa, hiện tại sự xuất hiện của Lý Huyền làm hắn trong lòng bất an, hắn cảm giác rằng người trước mặt này có thể bóp chết mình.
“ Này, Minato, không cẩn cảnh giác như vây, ta không phải địch nhân.” Nhìn Obito rời đi, Lý Huyền cũng chẳng đếm xỉa, nhìn phía Minato mỉm cười.
Xác nhận được Lý Huyền không phải địch nhân, Minato nhẹ nhõm cả người, đồng thời cảm kích nhìn Lý Huyền sau đó nói: “ Xin lỗi hiện tại không thể tiếp được các hạ, bây giờ Cửu Vĩ đang tấn công làng, nên lúc khác chúng ta sẽ gặp nhau sau, tạm biệt.”
“ Khoan đã.” Minato đang định dời đi thì ngoảnh lại nhìn Lý Huyền nghi hoặc, không biết hắn gọi mình dừng lại làm gì.
“ Ta có thể gia nha Konoha chứ? Yên tâm, ta sẽ không gây hại cho Konoha hơn nữa ta cũng không phải người của quốc gia hay gia tộc nào cả. Ta chỉ là một kẻ lang thang.” Trầm mặc một lúc, cuối cùng Minato gật đầu với yêu cầu của Lý Huyền.