Khúc này không hiểu sao bị mất một đoạn, nói tóm lại 2 người tan ra trong không vui nhé mọi người.
Diệp Nhứ thật sâu mà nhìn hắn một cái, lúc này mới nói: “Đi thôi.” Cậu không lại để ý Diệp Linh, trực tiếp mang theo mấy người khác về phía Quân
Đoàn 09.
Diệp Linh cũng không sinh khí, cười cười theo đi lên.
Tới Quân đoàn 09, Thập Tam thiếu liền sẽ biết, không có thế lực gia tộc
hiệp trợ, lại thiên tài cũng chỉ có thể trở thành đá kê chân.
Thực mau, sở hữu quân hạm từ cảng xuất phát, tinh anh c ủa Trường Đệ
Nhất vô luận là Lăng Lan vẫn là những người khác đều bắt đầu lộ trình
mới cho chính mình.
Ngoài cảng hàng không Nam Vũ tinh, một quân hạm đang từ từ tới gần.
“Oa, nơi này chính là Nam Vũ tinh, căn cứ Quân đoàn 23 sao, thật đẹp, nhìn
từ đây nó thật giống một cánh chim màu xanh nha.” Trong quân hạm, một cô gái hoạt bát kiện mỹ vẻ mặt kinh ngạc cảm thán mà hô, biểu tình thập
phần khoa trương.
Nam Vũ tinh không như giống những tinh cầu khác có hình tròn, nó càng giống hình trứng, tinh cầu tự thân phát ra quang
mang, xa xa nhìn lại tựa như hình lông chim, đây cũng là nguyên nhân nó
được gọi là Nam Vũ tinh.
“Phốc ~!” Dáng vẻ bất ngờ của cô gái
kiện mỹ là những người đồng hành trên quân hạm bật cười. Một thiếu niên
to con có nước da màu đồng mở miệng nói: “Hàn Tục Nhã, chẳng lẽ trước đó cậu không nghiên cứu qua tư liệu về Quân đoàn 23 sao? Chậc chậc chậc,
quả nhiên là đại biểu cho nhân vật đầu óc đơn giản tứ chi phát đạt.”
“La Thiếu Vân, cậu cười cái gì? Bà đây là đầu óc đơn giản, tứ chi phát đạt
như thế nào? Bất quá, cậu so với bà đây cũng có khác mấy đâu, chúng ta
cũng là năm mươi cười trăm.” Hàn Tục Nhã giận trừng mắt, miệng lưỡi sắc
bén, không chút nào mềm yếu tiến hành phản kích.
Hàn Tục Nhã nói, không ít người bên cạnh đều nở nụ cười, La Thiếu Vân chỉ có thể ăn mệt
quệt quệt cái mũi của mình, tuyên cáo hưu binh. Cậu quên nha đầu này căn bản không để bụng hình tượng, phản kích lên căn bản không hạn cuối.
Nhìn La Thiếu Vân nhận thua, Hàn Tục Nhã kiêu ngạo mà hất cằm, đang còn
tưởng lại muốn đấu với đối phương vài câu thì Lạc Triều bên người lén
lút kéo kéo cô vạt áo, ám chỉ cô đừng quá quá phận.
Hàn Tục Nhã
chỉ phải hung hăng mà trừng mắt nhìn La Thiếu Vân liếc mắt một cái, lúc
này mới tiếp tục nhìn về phía màn hình lớn đại sảnh, lòng tràn đầy chờ
mong cuộc sống ở quân đoàn sắp đến.
Nguyên lai quân hạm này là
quân hạm đi đón người từ trường quân đội Tổng Hợp Đệ Nhất, bên trong có
mấy người quen, Hàn Tục Nhã, Lạc Triều, La Thiếu Vân, Nguyên Du Vân, Lý
Tinh Hoằng cùng với Hà Triều Dương. Năm đó bọn họ vô duyên với trường Đệ Nhất Nam Sinh nhưng vẫn thành công ghi danh vào trường quân đội Tổng
Hợp Đệ Nhất, trải qua 5 năm nỗ lực, lúc này đây, bọn họ không lạc đơn
vị, ghi danh thành công, thành thành viên của Quân đoàn 23.
Thực
mau quân hạm cùng cảng hàng không quỹ đạo nối đường ray, học sinh Trường quân đội Tổng Hợp Đệ Nhất xếp hàng, bọn họ nghe theo chỉ huy thường
trực cảng hàng không đi tới một góc đại sảnh.
Trong đại sảnh đã
có không ít người, phỏng chừng là từ trường quân đội khác, một đám Hàn
Tục Nhã tìm một chỗ không ai ngồi xuống, chờ đợi chỉ thị tiếp theo.
“Bên kia hình như là người của trường Đệ Tam Nam Sinh.” Hà Triều Dương ý bảo La Thiếu Vân xem, trong một góc, mười mấy người ngồi cùng nhau, trong
đó có mấy người thực quen mắt.
Hàn Tục Nhã nghe thấy được, cô quay đầu nhìn lại, bĩu môi nói: “Không sai, chính là bọn họ.”
Năm nay Cơ Giáp đại tái, cô làm đặc cấp Cơ giáp sư, tham gia Cơ Giáp đoàn
thể cách đấu tái, cùng trường quân đội Đệ Tam Nam Tử tranh đoạt quyền
tham dự trận chung kết chiến quá một hồi.
Con gái là đặc cấp Cơ
giáp sư tuy rằng rất ít nhưng ở Liên Bang cũng có trăm vạn người. Nhưng
Hàn Tục Nhã có thể ở năm 4 thăng cấp Đặc cấp sư sĩ cũng đủ chứng kiến cô có thiên phú thập phần ưu tú trong thao tác Cơ Giáp.
Bất quá,
Hàn Tục Nhã cũng rõ ràng, khả năng hy vọng thăng cấp Vương bài sư sĩ chỉ có một phần vạn, phải biết rằng, cho tới giờ phút này, Liên Bang chỉ có không đến một vạn người Vương bài sư sĩ là nữ, nếu so với mấy ngàn vạn
Vương bài sư sĩ là nam khác thì căn bản không đáng giá nhắc tới, có thể
thấy được con gái trên phương diện Cơ Giáp bẩm sinh đã có chênh lệch với con trai, lấy trình độ khoa học kỹ thuật cùng chữa bệnh trước mắt, đích xác vô pháp giải quyết.
Theo sau đại gia lại nhận ra mấy trường
quân đội khác, là những trường xếp hạng top 10, còn có một ít người bọn họ vô pháp phân rõ, bất quá xem bọn họ đơn độc ngồi ở một bên, hẳn đều
đến từ những trường xếp hạng giữa trong cuộc thi. Dù sao số người khảo
nhập quân đoàn kỳ thật cùng độ xếp hạng của trường quân đội có quan hệ
rất lớn, này đại biểu trình độ ưu tú của học sinh, tựa như trường quân
đội Tổng Hợp Đệ Nhất bọn họ, vào gần 30 người.
“Không thấy lão
đại, không biết lão đại bọn họ khi nào có thể tới.” Đại sảnh vừa xem
thấy ngay, Nguyên Du Vân không tìm được đám người Lăng Lan tức khắc có
chút nhụt chí.
Lý Tinh Hoằng nghe vậy tức khắc khẽ cười một
tiếng: “Nếu là lão đại ở, không khí nơi này sao có thể nhẹ nhàng như
vậy, chúng ta vừa tiến đến là có thể cảm giác được.”
Cậu nói được mấy người khác đồng ý, điều này làm cho những đồng học cùng trường
nhưng không cùng nhóm tò mò không thôi: “Lý Tinh Hoằng, các cậu nói lão
đại không phải chính là đội trưởng các cậu chứ?”
Mấy người này
tại Cơ Giáp thao tác tuy rằng không phải đứng đầu nhưng lại cũng không
yếu, rất nhiều Cơ Giáp chiến đội đều yêu cầu loại đội viên không kéo
chân sau này, đối bọn họ cũng từng mời chào quá, bất quá mấy người này
đều cự tuyệt, nói bọn họ sớm đã có chiến đội. Bất quá ở trường quân đội
gần 5 năm, bọn họ vẫn luôn là du dân tán binh, chưa từng thấy bọn họ
kích hoạt quá chiến đội đồ đằng, điều này làm cho không ít người hoài
nghi bọn họ nói chỉ là vì bọn họ muốn sau khi tiến vào quân đoàn thì tìm một chiến cường đại hơn che chở.
Người nọ tuy rằng hỏi vấn đề
này trong lòng có chuẩn bị, khả năng mấy người Lý Tinh Hoằng như dĩ vãng hàm hồ qua đi, sẽ không chính diện trả lời.
Không nghĩ tới Lý
Tinh Hoằng lần này thế nhưng trực tiếp gật đầu, mỉm cười đáp: “Đúng vậy, lão đại chúng ta, chính là đội trưởng của chúng ta.”
Lý Tinh
Hoằng trả lời làm những người này tiêm máu gà, một người trong đó càng
hưng phấn mà hô: “Lý Tinh Hoằng, nhanh lên nói cho chúng tôi biết, lão
đại của cậu đến tột cùng là ai a?”
Nhìn đồng bạn biểu tình kinh
ngạc, đám người Hàn Tục Nhã trên mặt lộ ra đắc ý tươi cười, trước kia sợ hai trường quân đội là đối thủ cạnh tranh, nói ra chân tướng sẽ bị các
bạn học bài xích, hiện tại tiến vào Quân đoàn 23 liền không có băn khoăn nữa, là thời điểm công bố chân tướng, hơn nữa có mấy người năng lực
không tồi, đồng dạng còn không có chiến đội, bọn họ cũng muốn giới thiệu cho lão đại để gia nhập chiến đội.
Lý Tinh Hoằng được mấy người khác ám chỉ ho khan một chút, vừa định nói ra chân tướng liền nghe một
thanh âm trào phúng vang lên: “Hiện tại tân binh thật là kiêu ngạo, cũng dám ở chỗ này ồn ào.”
Thanh âm này làm sắc mặt mấy người trường
quân đội Tổng Hợp Đệ Nhất hoi đổi, quay đầu nhìn lại, lại phat hiện
không biết khi nào, trong đại sảnh thế nhưng nhiều ra mười mấy quân
nhân, trên người bọn họ tản ra sát khí nhè nhẹ, người đi đầu mui huyết
tinh nồng đậm đến dù cách mấy chục mét cũng có thể rõ ràng ngửi được.
Những người này xuất hiện làm cho cả đại sảnh tựa hồ âm lãnh rất nhiều, bọn
học sinh trường quân đội Tổng Hợp Đệ Nhất vô pháp ngăn cản cổ sát khí
cường đại, sắc mặt tức khắc tái nhợt lên.
“Thế nhưng là bọn họ.”
quân nhân thường trực trong đại sảnh nhìn đến một đám người xuất hiện
này sắc mặt hơi đổi, hắn lo lắng mà nhìn bọn học sinh quân đội Tổng Hợp
Đệ Nhất, hy vọng trường Tổng Hợp Đệ Nhất không cần chọc giận đam kia,
nếu không liền thảm, đây chính là nhất bang hung thần, ngay cả bọn họ
lão binh cũng không dám chọc giận.
“Thật là phế vật.” Một người
trong đó nhìn học sinh trường quân đội Tổng Hợp Đệ Nhất bị bọn họ trấn
trụ, khinh bỉ ném xuống này một câu.
“Anh nói cái gì?” La Thiếu Vân trong lòng tức giận đột nhiên bùng nổ, mắt đỏ đậm giận trừng đối phương.
Nguyên Du Vân ám đạo không xong, còn chưa mở miệng, liền thấy người nọ bước
một cái nhanh đi đ ến trước mặt La Thiếu Vân cười lạnh nói: “T ôi, nói,
các, người, là, phế, vật!” Hắn ngữ tốc không nhanh, một chữ một chữ từ
trong miệng nhả ra, so với việc nói vũ nhục còn nặng hơn.
“Xin
lỗi!” La Thiếu Vân phẫn nộ mà mở miệng nói, làm một người đ àn ông, làm
một quân nhân, cậu không thể tiếp nhận loại vũ nhục này.
Một
tiếng này làm quân nhân thường trực sắc mặt đại biến, hắn đột nhiên ấn
một nút hy vọng có thể đúng lúc ngăn huyết án phát sinh.
“Phanh!” Một tiếng!
La Thiếu Vân bị đánh bay đi ra ngoài, hung hăng mà đụng vào một ít ghế
dựa. Người nọ nâng nắm tay, nhẹ nhàng mà thổi một ngụm, khinh bỉ nói:
“Quân đoàn, là nơi lấy thực lực tới nói chuyện.”
Hắn chậm rãi đi
đến bên người La Thiếu Vân đã ngã xuống đất hộc máu, cúi xuống, nhẹ
nhàng mà vỗ vỗ mặt La Thiếu Vân cười nói: “Đây là điều mày muốn học,
tiểu quỷ, không thực lực liền ngoan ngoãn cụp đuôi làm người, đừng lớn
tiếng thét to, này muốn người chết. Cảm tạ tao đi, khó được hảo tâm dạy
mày một khóa.”
“Hỗn đản!” La Thiếu Vân hai mắt đỏ đậm, tay phải nắm chặt phẫn nộ mà đánh.
Người nọ đề tay nắm chặt, liền đem nắm tay La Thiếu Vân giữ lại: “Cuồng hóa?
Thiên phú không tồi, đáng tiếc bản thân thực lực không đủ, liền tính
cuồng hóa cũng không có tác dụng gì.”
“Phanh!” Một tiếng, mặt đất đột nhiên rạn nứt, bụi đất bay đầy, Hàn Tục Nhã chậm rãi đứng lên,
nguyên lai vị trí La Thiếu Vân nằm xuống đã không có bóng người, ở phía
sau Hàn Tục Nhã, Lý Tinh Hoằng kẹp La Thiếu Vân đã an toàn mà trở lại
bên cạnh nhóm trường Tổng Hợp Đệ Nhất.
người công kích La Thiếu
Vân đã lóe ly vị trí nguyên bản, hắn nhìn Hàn Tục Nhã bật cười: “Bạo lực thiên phú, không nghĩ tới cái thiên phú này thế nhưng xuất hiện ở trên
người một cô gái, thực sự có ý tứ.”
“Tốc độ nhất lưu ngàn dặm
thần hành, không tồi a, đám tân binh thiên phú đều không tồi.” Trong đội nhân mã có người nhìn đến thủ đoạn Lý Tinh Hoằng cứu người, ánh mắt tức khắc sáng lên, nguyên bản không sao cả cũng có vài phần hứng thú.
“Bất quá, đám đàn ông chúng mày liền chuẩn bị tránh sau lưng đàn bà à?” Người rat ay đầu tiên khiêu khích.
“Nơi này, không có phân biệt nam nữ, chỉ có đồng đội.” Hàn Tục Nhã hô, ngay
sau đó, cô nhào hướng đối phương, một quyền đánh qua đi.
“Phanh!” Một tiếng, người nọ không né tránh, trực tiếp một quyền đón nhận, hai
nắm tay kịch liệt chạm vào nhau, Hàn Tục Nhã chống lại mấy giây, sau đó
cả người bay đi ra ngoài, nặng nề mà va lên ghế.
“Tục Nhã!” Lạc Triều kinh hô.
Lúc này, mấy người của Tổng Hợp Đệ Nhất đột nhiên lao ra, công kích người nọ.
Người nọ không chút hoang mang, một cái gió xoáy đá liền đem mấy người đá đi
ra ngoài, chỉ là một chiêu, hơn một nửa chiến lực của trường Tổng Hợp Đệ Nhất bị đánh bại.
Hàn Tục Nhã bò lên, lau khóe miệng chảy tơ máu, hô to một tiếng: “Cùng nhau lên.”
Người trước mặt tuyệt đối là cấp bậc khí kình, bọn họ tỉ mỉ cấp căn bản không phải đối thủ của đối phương, chỉ có thể dựa vào số lượng tới đền bù.
Hàn Tục Nhã là người thứ nhất vọt lên, lúc này, tất cả mọi người trường
quân đội Tổng Hợp Đệ Nhất ra tay, trừ Lạc Triều không phải là người
chuyên chiến đấu.
“Bạch bạch bạch……” Tất cả mọi người bị đánh bay ra ngoài, thật mạnh té ngã trên đất, trong khoảng thời gian ngắn vô
pháp bò lên. Mà lúc này, trung tâm chiến đấu, trừ bỏ người ra tay công
kích La Thiếu Vân lại nhiều hơn một người.
“Cậu tới làm gì?” Nhìn đồng đội quấy rầy hứng thú, người rat ay đầu tiên bât mãn nói.
“Đội trưởng nói nếu chơi đủ rồi liền lập tức về đơn vị.” Người tới sau nhàn
nhạt mà trả lời, hắn cũng biết đám tân binh không có khả năng làm đồng
đội mang đến phiền toái, nhưng đội trưởng mệnh lệnh hắn cần nghe, cho
nên hắn ra tay.
“Thiết!” Người nọ hướng trên mặt đất phun một
ngụm nước bọt, lúc này mới hậm hực mà chuẩn bị trở về, bất quá nói cũng
khéo, phương hướng Hàn Tục Nhã bị đánh bay, vừa lúc ngã xuống hắn trên
đường trở về.
Hắn đi đến bên người Hàn Tục Nhã, nhìn Hàn Tục Nhã
phun huyết giận trừng mắt, nguyên bản cảm xúc tốt đẹp bởi vì phát tiết
lại lần nữa bạo ngược, hắn nâng chân, hung hăng mà đá hướng Hàn Tục Nhã, chuẩn bị đem tên đáng giận chặn đường đá bay……
“Bang!” Chân hắn bị người ngăn cản.
“Lạc Triều!” Hàn Tục Nhã kinh ngạc mà nhìn Lạc Triều che ở trước mặt mình,
người vẫn luôn e lệ mà tránh ở phía sau cô, cô vẫn luôn bảo hộ, Lạc
Triều hiện tại lại dùng thân thể bảo hộ cô.
Lạc Triều hai tay
giao nhau, ngạnh sinh mà đem chân đối thủ chặn lại, liền tính đối phương vẫn chưa sử dụng khí kình,.nhưng chỉ cần bản thân lực lượng đã chấn bị
thương cô.
“Nha, đám sâu bọ này thật là tìm chết a.” Một cái lại
một cái, như thế nào cũng rửa không sạch, người nọ nguyên bản tối tăm
táo bạo lúc này càng thêm điên cuồng, hắn đột nhiên thu hồi chân, mang
theo lực khí kình, hung hăng mà đá Lạc Triều……
Lạc Triều thấy thế sắc mặt biến đổi, biết lần này dữ nhiều lành ít, nhưng phía sau lại là
Hàn Tục Nhã bị trọng thương, cô không thể lui, vì thế cắn răng hai tay
giao nhau, chuẩn bị ngạnh kháng một chân.
Quân nhân trực bang thấy vậy nhịn không được nhắm mắt lại: Không còn kịp rồi, thật sự đã xảy ra chuyện.
Tên đội trưởng nhóm người kia thấy thế chỉ là hơi hơi nhướng mày, lại không có ngăn thủ hạ bạo hành.
“Phanh!” Một tiếng vang lớn, thời điểm chân người nọ sắp đá Lạc Triều lại bị một cái chân khác chặn lại.
Lạc Triều ngẩng đầu, vừa thấy trong lòng ủy khuất tức khắc xuất hiện ra tới, cô hốc mắt đỏ lên, nhẹ giọng kêu một tiếng: “Anh!”
Nguyên lai, người đúng lúc chặn lại một chân này đúng là anh trai song sinh của Lạc Triều, Lạc Lãng!
“Em gái, mang Tục Nhã lui về phía sau, nơi này giao cho anh.” Lạc Lãng
trong mắt hiện lên một tia sát ý, không nghĩ tới tiến đại sảnh thế nhưng nhìn đến em gái mình thiếu chút nữa bị người đánh trọng thương, lực
lượng một chân kia tuyệt đối sẽ làm em gái nhu mĩ nằm ở trị liệu trong
khoang thuyền nửa năm thậm chí càng lâu.
Người nọ nhìn đến lại
xuất hiện một người cùng cô gái ngăn trở vừa rồi giống nhau thì vô pháp
thành công phát tiết táo bạo lửa giận, hắn càng thêm phát điên, hắn
không cần suy nghĩ, giận một quyền đánh qua đi, này một quyền cơ hồ dùng hết hắn toàn thân sức lực, mà lúc này, hắn mới chân chính khai hỏa toàn bộ mã lực, mà không giống ngay từ đầu để lại lực.
“Phanh!” Một tiếng, Lạc Lãng một quyền đón cùng đối phương đối hám nhất chiêu.
Hai quyền tạo khí kình đem ghế dựa chung quanh đều đánh bay đi, hình thành một vòng tròn trống không bán kính 30 mét.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com