Trên thực tế, đám
người Lăng Lan không có khờ dại cho rằng đại bản doanh thật sự của bọn
họ có thể dấu diếm mọi người. Tựa như Lăng Lan có thể nhớ kỹ vị trí của
vô số đại bản doanh trường quân đội, vị trí đại bản doanh của bọn họ
cũng có thể bị những người khác nhớ kỹ.
Cho nên, cứ việc Lăng Lan ngay từ đầu liền an bài không ít hành động có thể mê hoặc tầm mắt người khác, nhưng lực phòng ngự ở đại bản doanh khu G17 tuyệt đối không giống người ngoài thoạt nhìn bạc nhược như vậy.
Tưởng Thiếu Vũ nhìn
bên ta công kích một vòng liền đem chiến đội tuần tra Trường Đệ
Nhất Nam Sinh đánh hoa rơi nước chảy, trong lòng đắc ý vạn phần, hắn
đắc chí ý đầy đất nói: “Sát đi!”
Đúng lúc này, đột nhiên phía trước truyền đến “Hưu ~! Hưu ~! Hưu ~! Hưu ~!” Thanh âm đạn pháo phóng ra.
Tưởng Thiếu Vũ nghe tiếng nhìn lại, liền thấy vô số đầu đạn pháo như che trời lấp đất bay vụt đến, dáng vẻ kia chính là loại đạn pháo mà Cơ giáp sư
sợ hãi cũng kiêng kị nhất, họ không khỏi mà đại kinh thất sắc: “Đạn phá
giáp?”
Vì sao Trường Đệ Nhất Nam Sinh có loại đạn này, hắn đã dò hỏi Trường Đệ Nhất Nam Sinh rõ ràng đều chọn vũ khi cũng những vật tư
tất yếu trang bị cho Cơ Giáp, loại đạn chuyên dụng nhằm vào Cơ Giáp này
chắc chắn là không xin.
Đạn phá giáp lực sát thương cực kỳ cường
đại, một quả Đạn phá giáp có thể phá huỷ một đặc cấp Cơ Giáp, liền tính
Vương bài Cơ Giáp, một khi bị đánh trúng cũng tổn thương thảm trọng.
Đương nhiên, Đại Hỗn Chiến dùng Đạn phá giáp lực sát thương đã bị yếu
bớt năm lần, liền tính bị đánh trúng thì chỉ có thể làm phần ngoài Cơ
Giáp bị thương mà sẽ không thương vào bên trong. Bất quá, quang não Cơ
Giáp sẽ dựa theo lực sát thương nguyên bản của Đạn phá giáp để phán đoán Cơ Giáp bị phá huỷ.
Đạn phá giáp rất cường hãn, đương nhiên giá
nó cũng thực quý, một quả nho nhỏ đạn đạo cần hai trăm vạn điểm vinh dự, quá sang quý làm vô số trường quân đội không biết làm gì, liền tính
đổi, cũng chỉ đổi một vài cái đỡ ghiền thôi.
Mà Trường Đệ
Nhất Nam Sinh một vòng công kích sở dụng số lượng tuyệt đối có thể làm
số điểm vinh dự mà họ được phát trừ hết không còn, điều này căn bản vô
pháp giải thích.
Tưởng Thiếu Vũ mang các đội viên đến đều nhìn ra thứ gì đang phóng tới, bọn họ không chờ Tưởng Thiếu Vũ mệnh lệnh liền
nổ súng tiến hành ngăn chặn, ý đồ kích nổ Đạn phá giáp, tránh cho thương cập tự thân.
Thật vất vả thành công chặn một vòng Đạn phá giáp,
còn chưa chờ đám người Tưởng Thiếu Vũ thở phào nhẹ nhõm lại nghe được
một vòng lửa đạn phóng ra. Quả nhiên, trên bầu trời lại bay tới vô số
lửa đạn, làm Tưởng Thiếu Vũ bọn họ không thể không tiếp tục chặn lại.
Cứ như vậy, hết sức chăm chú chặn lại bốn năm lần, Tưởng Thiếu Vũ cuối
cùng phản ứng Đạn phá giáp trân quý như vậy căn bản không chấp Trường Đệ Nhất Nam Sinh lãng phí như vậy, hơn nữa số lượng nhiều hơn số điểm mà
bọn họ được phân phát, chẳng lẽ đạn này căn bản không phải Đạn phá giáp?
“Tiểu Đào, cậu tiến lên gần kíp nổ một chút.” Tưởng Thiếu Vũ lòng nghi ngờ
lập tức liền phái đội viên thử đây là Đạn phá giáp thật hay không.
Liền thấy một đặc cấp Cơ giáp sư tách ra, bay nhanh mà nghênh lửa đạn, Tưởng Thiếu Vũ thập phần cẩn thận, vẫn như cũ cho đội viên khác bắn nhắm kíp
nổ đạn đạo, sau khi tiêu diệt tám chín phần để lại 3 quả đạn, tiểu Đào
lúc này đã tiếp cận đạn Phá giáp liền nghe được Tưởng Thiếu Vũ ra lệnh:
“Bắn.”
Tiểu Đào không cần suy nghĩ, trực tiếp hạ cò súng trong
tay kích nổ một quả đạn đạo trong đó, sau đó hội báo: “Cơ Giáp không
phát hiện có dao động năng lượng.”
“Tiếp tục tới gần!” Tưởng Thiếu Vũ ánh mắt lóe lóe, mệnh lệnh Tiểu Đào tiếp tục tới gần đạn.
Trên mặt đất, theo dõi không trung, Hàn Kế Quân thấy một màn như vậy lập tức ấn nút gọi lệnh nói: “Chuẩn bị đạn phá giáp.”
“Thật tốt.” Lý Anh Kiệt hưng phấn mà xoa xoa tay, hô: “Các huynh đệ, chúng ta nên biểu hiện.”
Lần này, đoàn Cơ Giáp Lăng Thiên chỉ tới hai chiến đội cùng một đội hậu
cần, Tiểu đội Lăng Lan đã rời đại bản doanh, lưu tại đại bản doanh chính là chiến đội hỗn hợp của Vũ Cảnh và Lý Anh Kiệt, đều là cao cấp Cơ giáp sĩ tạo thành, ở Cơ Giáp đại tái vẫn luôn làm người đứng xem, liền tính
Đại Hỗn Chiến cũng chỉ có thể ngốc tại đại bản doanh làm chút tuần tra
cùng với hiệp trợ hậu cần, cái này làm cho Lý Anh Kiệt thích biểu hiện
nghẹn chết.
“Dạ, phó đội trưởng!” Các đội viên tinh thần phấn
chấn mà đem Đạn phá giáp chân chính vẫn luôn đặt ở phía sau đem ra đặt ở bệ bắn.
Bên kia, đội viên Tiểu Đào theo lệnh Tưởng Thiếu Vũ lại
lần nữa tiếp cận, cách ba bốn trăm mét bắn kích nổ một quả: “Năng lượng
biểu hiện mỏng manh, năm lần cũng không đủ gây tổn thương cơ giáp.”
“Nha, thế nhưng là giả.” Lúc này Tưởng Thiếu Vũ còn có cái gì không biết, hắn thế nhưng bị Đạn phá giáp giả cản trở, “Không cần lo cho chúng nó, cho
ta tiếp.”
Tưởng Thiếu Vũ trong lòng ảo não, chính mình đều điều
tra vật tư Trường Đệ Nhất Nam Sinh đổi cũng không phát hiện có đổi Đạn
phá giáp, vừa mới như thế nào liền không hoài nghi không đúng chứ? Thế
nhưng lãng phí nhiều thời gian như vậy.
Tiểu Đào lúc này đã nhằm
vào quả đạn cuối cùng, đạn đánh trúng Cơ Giáp hắn nháy mắt nổ mạnh:
“Năng lượng cực tiểu, vô pháp đánh bại quang thuẫn, này đạn lực sát
thương ước bằng không.”
Tiểu Đào truyền lại tin tức chứng minh Tưởng Thiếu Vũ đoán rằng, quả nhiên đạn chỉ là hù người, mà hắn vừa rồi thế nhưng bị hù.
Tiểu Đào nói cũng làm Cơ giáp sư khác thả lỏng, ở dưới sự dẫn dắt của Tưởng
Thiếu Vũ, mọi người khai hỏa toàn bộ mã lực, hướng G17 nhanh chóng bay
đi.
“Hô hô hô……” Trên bầu trời lại xuất hiện vô số đạn pháo, đám
người Tưởng Thiếu Vũ lần này không dừng lại ngăn chặn mà lấy càng mau
tốc độ lao về phía trước.
“Phanh phanh phanh……” Tiếng nổ mạnh
luân phiên vang lên, Cơ giáp sư phát hiện đích xác không có lực sát
thương với Cơ Giáp liền càng thêm lớn mật.
“Phanh!” Một tiếng nổ
mạnh có chút dị thường, một Cơ Giáp đụng phải đạn đột nhiên mất khống
chế rơi xuống đất, mặc cho tiểu đội đội viên như thế nào kêu gọi cũng
không có được đáp lại. Không đợi những người khác phản ứng lại, liên
tiếp mấy tiếng nổ mạnh làm hơn mười Cơ Giáp nháy mắt mất khống chế, rơi
xuống trên mặt đất……
Tưởng Thiếu Vũ thấy thế sắc mặt đại biến,
lúc này một quả đạn đạo vừa vặn bay về phía hắn, hắn bắn thẳng lên trước để kích nổ đạn đạo, lực lượng nổ mạnh thật lớn làm quang não Cơ Giáp
Tưởng Thiếu Vũ phát ra tiếng cảnh báo nhắc nhở Cơ Giáp hắn đã chịu bị
thương, năng lượng quang thuẫn tiêu hao hầu như không còn, cần thiết đổi mới hộp năng lượng mới.
“Là đạn phá giáp!” Tưởng Thiếu Vũ phẫn
nộ mà quát, hắn không thể tưởng được, bốn năm vòng qua đi, đối phương
thế nhưng thật sự phóng ra Đạn phá giáp làm cho bọn họ không hề phòng bị mà bịha, lập tức tổn thất mười bốn Cơ Giáp.
“Phi, kêu ngươi tới
công kích đại bản doanh chúng ta.” Lý Anh Kiệt nhìn đến tiểu đội chính
mình tạo ra thành tích thì trong lòng thập phần đắc ý.
“Tiếp tục
phóng đạn giả.” Lý Anh Kiệt tiếp tục mệnh lệnh, “Mỗi một quả đạn phá
giáp đều là trân quý, không có mệnh lệnh của tôi, ai cũng không được
dùng.”
Nguyên bản Trường Đệ Nhất Nam Sinh đích xác không có Đạn
phá giáp, nhưng bốn người Triệu Tuấn ở thời khắc cuối cùng trên máy bay
vận chuyển tới đại hỗn chiến đã cướp được bốn rương vật tư, trong đó một rương chính là một ít vũ khí trân quý, bên trong có mười lăm cái đạn
phá giáp. Hơn nữa khi Kiều Đình mang đội rửa sạch hai khu SP đã đem vũ
khí của những trường trong 2 khu này vận chuyển về đây, làm đại bản
doanh trữ gần ba mươi cái đạn phá giáp. Đáng tiếc một vòng qua đi, dùng
hết hơn một nửa dư, còn 10 cái làm Lý Anh Kiệt không thể không sử dụng
thận trọng.
“Phó đội, bọn họ dừng lại.” Đội viên nhắc nhở Lý Anh Kiệt nói.
Lý Anh Kiệt hừ lạnh một tiếng nói: “Bọn họ không ngừng mới kêu quái.” Chẳng lẽ còn muốn ăn Đạn phá giáp tiếp?
Tưởng Thiếu Vũ đám người sờ không rõ đối phương phóng ra là thật vẫn là giả,
vì bảo đảm an toàn, bọn họ không thể không dừng lại toàn diện đối phó
đạn này.
“Chúng ta lần này mang cải tạo sư thật TM thiên tài, thế nhưng trong thời gian ngắn đã bắt chước ra nhiều đạn giả như vậy.” Một
đội viên một bên phóng đạn giả, một bên hưng phấn mà nói.
“Kia
cũng là bọn họ tăng ca thêm chút làm ra, may mắn đoàn trưởng trừ bỏ vật
tư tất yếu cùng vũ khí còn mang đến không ít máy móc cải tạo.” Có đội
viên bội phục địa đạo.
“Nhớ rõ có người đối này còn tràn đầy ý kiến a.” Bên người đồng đội nghe vậy trêu chọc một chút.
“Cho nên tôi chỉ là tiểu đoàn viên, mà Lan lão đại lại là đoàn trưởng, chân
chính nhìn xa trông rộng.” Bị vạch trần đồng đội cũng không giận, thực
mà trả lời.
Cậu nói làm các đội viên hiểu ý cười, đích xác a, Lan lão đại mỗi một quyết định há cho bọn họ có thể nhìn thấu và hiểu biết.
Lý Anh Kiệt nghe được các đội viên đối Lăng Lan sùng bái trong lòng một
chút gợn sóng cũng không có, từ nhỏ đến lớn bị đả kích đến bây giờ, cậu
đã hoàn toàn không có tâm tư cùng Lăng Lan giành thắng lợi, cái loại yêu nghiệt như Lăng lão đại căn bản không phải người bình thường như cậu có thể so, cậu vẫn là chuyên tâm nghiên cứu như thế nào trở thành Lý gia
đời kế tiếp gia chủ mới tương đối thích hợp.
Theo sau mấy vòng,
Lý Anh Kiệt chỉ bắn ra hai quả Đạn phá giáp chân chính, nhưng bởi vì
Tưởng Thiếu Vũ thập phần cẩn thận, không có sai lậu nên cũng không có
thành công. Điều này làm Lý Anh Kiệt càng không dám lãng phí, đơn giản
chỉ dùng đạn giả tới quấy nhiễu đối phương.
“Tích tích tích!” Vẫn luôn nhìn chằm chằm tình hình chiến đấu phía trước, Hàn Kế Quân đột
nhiên nhận được mấy cái lời mời trò chuyện, Hàn Kế Quân ấn một trong đó
liền nghe tiếng Vũ Cảnh truyền đến : “Hàn Kế Quân, chúng tôi đã tới vị
trí chỉ định.”
“Đã biết.” Hàn Kế Quân nghiêm túc mà trả lời, cậu
lại tiếp túc nhận những cuộc gọi còn lại, cùng giống Vũ Cảnh, đều báo
toàn bộ tới vị trí chỉ định, thẳng đến lúc này, khuôn mặt nghiêm túc
căng thẳng của Hàn Kế Quân rốt cuộc lộ ra một tia ý cười.
Phương án này, chính là cậu tỉ mỉ vì nhóm tiến công an bài: Tưởng Thiếu Vũ, anh phải nếm thử đi!
Biết hết thảy đều chuẩn bị thỏa đáng, Hàn Kế Quân nhìn đối phương canh phòng nghiêm ngặt, biết lại muốn lợi dụng Đạn phá giáp để hao tổn Cơ Giáp đối phương đã không có khả năng vì thế gọi Lý Anh Kiệt nói: “Lý Anh Kiệt,
tạm dừng phóng đạn giả, bắt đầu phương án hai.”
Lý Anh Kiệt nghe
vậy lập tức cho đội viên dần dần giảm bớt đạn giả, cuối cùng tạo thành
cảnh đạn giả đã phóng hết, khi tất cả mọi người dừng phóng đạn, Lý Anh
Kiệt cho các đội viên mang theo 10 cái Đạn phá giáp lặng yên thối lui về phía sau.
“Đoàn trưởng, đối phương không phóng đạn nữa.” Nhìn
đối diện không còn một quả đạn pháo nào, Tưởng Thiếu Vũ rốt cuộc thở hổn hển một hơi.
Tưởng Thiếu Vũ người đa nghi, cũng bởi vì phân đa
nghi này giúp hắn vượt qua mấy vòng sau không tổn thất một Cơ Giáp nào,
nhìn đối diện không lại phóng đạn pháo, hắn vẫn như cũ lựa chọn chờ đợi, đồng thời phái ra một chiến đội tiến lên thử.
Nhưng đối phương
khả năng thật sự không có đạn pháo, chiến đội một đường đi trước không
đụng tới bất luận trở ngại gì, Tưởng Thiếu Vũ lúc này mới yên tâm mà
mang đội đuổi kịp. Một đường đi ngang qua G7, G9, G11, mắt thấy cách G17 không xa, cũng chưa nhìn đến đối phương lại phóng ra loại đạn này,
Tưởng Thiếu Vũ lúc này mới chân chính yên lòng.
Hắn lúc này suy
đoán, những đạn giả chỉ sợ là nhóm cải tạo sư của Trường Đệ Nhất Nam
Sinh chế tạo sau khi tiến vào đây, không có khả năng sẽ có nhiều, dùng
bất tận. Còn những đạn phá giáp đó đồng dạng như thế, 17, 18 cái, hẳn là cực hạn của Trường Đệ Nhất Nam Sinh.
Nhưng là, thực mau, Tưởng
Thiếu Vũ lại lâm vào nguy cơ, một đường phi hành, đột nhiên Cơ Giáp mỗi
người vang lên tiếng cảnh báo: “Cơ Giáp đã bị tỏa định, xin lập tức lẩn
tránh.”