“Nếu không phải có Lý Lan Phong. Anh căn bản không có khả năng thăng
cấp, cho nên, liền tiếp nhận cơ giáp của Lý Lan Phong chiến đấu đi!”
Lăng Lan nói xong câu đó, một cái dậm chân, cả người phi thân lên, nhảy
vào khoang thao tác.
Ca một tiếng, cửa khoang bị đóng lại. Cô đem Lý Lan Phong đặt ở trên ghế phó, vừa mới dùng đai an toàn cố định thì
liền nghe bọn Tề Long lo lắng dò hỏi: “Lão đại. Lý Lan Phong không có
việc gì chứ.” Nhìn Lý Lan Phong bị Lăng Lan ôm vào khoang thao tác của
mình, bọn họ liền biết Lý Lan Phong tình huống thập phần không ổn.
“Không có việc gì, chỉ là trong thời gian phục hồi như cũ không thể lại thao tác Cơ Giáp.” Lăng Lan nhàn nhạt mà trả lời.
Có lẽ Lăng Lan giọng điệu quá mức bình đạm, đám người Tề Long nguyên bản
lo âu tâm tức khắc yên ổn. Cho rằng Lý Lan Phong chỉ là bị điểm thương
nhỏ, căn bản không biết Lý Lan Phong từng bước qua lăn giới giữa sự sống và cái chết.
“Lão đại, cậu muốn mang theo Lý Lan Phong cùng hành động?” Tạ Nghi khó hiểu, “Chẳng lẽ không để lại, để nhân viên công tác
đưa đến khu chiến hậu sao?” Bị thương, để nhân viên của Cơ Giáp đại tái
đưa đi trị liệu không phải càng tốt sao.
“Tiểu đội của tôi không
cho phép có một người tụt lại phía sau.” thanh âm Lăng Lan lạnh lẽo ở
bên tai mọi người vang lên. “Tôi cũng không đem Đại Hỗn Chiến trở thành
một trò chơi, với tôi mà nói, đây là chiến trường.”
Mọi người
trong lòng đột nhiên chấn động, bọn họ không thể tưởng được Lăng Lan đối Đại Hỗn Chiến nghiêm túc như vậy, nghiêm túc đến đem Đại Hỗn Chiến có
chứa tính chất thi đấu trở thành chiến trường chân chính để ứng đối. Bọn họ cảm thấy thực hổ thẹn, đối lập lão đại nhà mình, bọn họ tâm tính
liền có vẻ có chút trò đùa, tổng cảm giác đây chỉ là một hồi thi đấu,
một hồi thi đấu không có nguy hiểm mà thôi.
“Tôi sẽ không từ bỏ
bất luận đội viên nào, tôi cũng hy vọng các cậu nhớ kỹ, ở bất luận tình
huống gì, đều không được từ bỏ đồng đội chính mình. Ta tin tưởng, Lý Lan Phong sẽ muốn đi theo chúng ta cùng nhau nghênh đón thắng lợi Đại Hỗn
Chiến.” Lăng Lan nói làm mọi người chấn động, Tạ Nghi càng hổ thẹn không thôi, cậu vừa mới đề nghị không phải là từ bỏ Lý Lan Phong sao? Đưa khu chiến hậu, nói dễ nghe một chút là làm Lý Lan Phong chữa bệnh, trên
thực tế, cũng làm Lý Lan Phong từ Đại Hỗn Chiến bị loại trừ.
Lý
Thì Du nhìn Cơ Giáp Lăng Lan đã chậm rãi lên không, đột nhiên cảm giác
có thể đi vào tiểu đội của Lăng Lan thật sự thực quá may mắn, một đội
trưởng như vậy, những đội viên như bọn họ nhất định có thể đi xa hơn so
với những người khác, anh không hề chần chờ, phi thân nhảy vào khoang
thao tác Lý Lan Phong, khi nhìn đài điều khiển đã nhiễm đầy máu, anh nhớ tới ngón tay không còn lành lặn của Lý Lan Phong.
Lý Thì Du dùng ngón tay lau một chút đài thao tác, ngón tay tức khắc dính máu loãng:
“Vì cứu tôi, không tiếc thương đến loại trình độ này, anh vì sao phải
làm như vậy?”
Lý Lan Phong cho anh cảm giác quá quen thuộc, quen
thuộc đến làm anh thiếu chút nữa tưởng là người kia, nếu không phải anh
rõ ràng người kia căn bản không có khả năng thao tác Cơ Giáp, anh vừa
mới liền xúc động mà vạch mặt nạ của Lý Lan Phong, nhìn xem dung mạo
dưới kia đến tột cùng là gì....
“Chẳng lẽ đúng như như anh nói
vậy, cùng anh ấy ở với nhau lâu cho nên thay đổi một cách vô tri vô giác cũng có hơi thở của anh ấy sao?” Lý Thì Du bắt đầu chậm rãi lau đài
thao tác, thực mau đài thao tác từ huyết sắc khôi phục thành màu sáng
trắng nguyên bản của nó.
“Chính là, vì sao anh lại biết ước định
của tôi cùng với anh ấy? Chẳng lẽ anh cùng anh ấy đã tốt đến mức để anh
ấy kể hết mọi chuyện cho sao?” Lý Thì Du đột nhiên siết chặt khăn lau
trong tay, “Lại hoặc là, anh vốn dĩ chính là anh ấy……”
Lý Thì Du
đột nhiên nhắm mắt lại: “Không, mình không thể suy đoán không có căn cứ, sẽ không gạt mình, anh ấy sẽ không gạt ta, sẽ không.” Cảm giác chính
mình bình tĩnh lại, lúc này mới mở mắt cười khổ, “Chỉ cần gặp được
chuyện của anh ấy, mình liền vô pháp bảo trì bình tĩnh, có lẽ, mình hẳn
là tìm Lý Lan Phong tâm sự, có lẽ, có chút nghi vấn, anh ta khả năng cho mình đáp án, này so với mình tự miên man suy nghĩ càng tốt.”
Lý
Thì Du hít sâu một hơi, đem chuyện của Lý Lan Phong ném ra sau đầu, anh
bắt đầu làm quen với cơ giáp của Lý Lan Phong, đến cảm tạ anh cũng dùng
cơ giáp tổng hợp Cơ Giáp, bình thường cũng thường xuyên cùng Lý Lan
Phong giao lưu nên cũng từng tiến vào Cơ Giáp của Lý Lan Phong, tận mắt
nhìn thấy Lý Lan Phong thao tác, khiến anh nhanh chóng làm quen được với cơ giáp mới.
Phải nói, người của Lý gia trên phương diện điều
khiển cơ giáp cực kỳ có thiên phú, ước chừng mười phút, Lý Thì Du liền
nắm giữ bảy tám phần, một ít thao tác cơ bản đã lưu sướng thi triển.
Mà lúc này, Lăng Lan lại cùng những người khác tiến hành sửa chữa cải tạo
cơ Giáp, này đều cảm kích Thường Tân Nguyên, anh ta nghiên cứu ra một
loại nước sơn, có thể nháy mắt bao trùm Cơ Giáp, lúc này đám người Lăng
Lan bắt đầu mô phỏng theo cơ giáp của trường Đệ Nhị Nam Sinh.
Kỳ
thật, sở hữu trường quân đội dùng màu sắc và ngoại hình Cơ Giáp giống
nhau, khác nhau duy nhất chính là hình trên ngực của bọn họ. Mà Lăng Lan mô phỏng chính là cái này.
Tình huống Lăng Lan bên này, trên màn hình lớn phòng Quan sát vẫn luôn được phát sóng trực tiếp, những người
khác khả năng lực chú ý bị trận chiến của những trường khác hấp dẫn,
nhưng Lăng Tiêu vẫn luôn chú ý Lăng Lan nhìn như không thèm để ý, nhưng
trên thực tế, ông thời thời khắc khắc đều chú ý con gái nhà mình đang
làm gì.
Đương ông nhìn đến con gái nhà mình thế nhưng dùng tư thế ôm công chúa bồng một nam sinh thì ông thiếu chút nữa mất khống chế bóp nát chén trà trong tay, cũng dám chiếm tiện nghi của con gái ông!
Lăng Tiêu tuyệt đối không nhớ tới, là con gái ông chủ động ôm người ta mà
không phải con gái ông được người ta bồng. Tóm lại, ở trong mắt Lăng
Tiêu, là con gái ông bị ăn đậu hủ, mà không phải con gái ông ăn đậu hủ
người khác.
Không nói Lăng Tiêu trong lòng buồn bực không thôi.
Lăng Lan mấy người dị động thực nhanh có những người khác chú ý tới.
Liền nghe được một người đại biểu quân đoàn chỉ vào màn hình nói với
nhân viên thao tác: “Đem hình ảnh của chiến đội bảy người này phóng
đại.”
Nhân viên công tác thực nhanh đem hình ảnh chuyển hướng bên Lăng Lan, màn hình lớn tức khắc bị đám người Lăng Lan chiếm cứ.
“Bọn họ làm cái gì trên ngực Cơ Giáp vậy, có thể đem hình ảnh kéo gần đến vị trí ngực hay không?” Bởi vì màn hình lớn, tất cả mọi người đều thấy
được Lăng Lan dị động, tức khắc tò mò.
Hình ảnh tiếp tục kéo gần, rốt cuộc kéo gần tới rồi ngực bộ vị, một cái làm người quen thuộc sắp thành hình.
“Cái đồ án kia có phải Trường Đệ Nhị Nam Sinh hay không? Những người này
không phải của trường Đệ Nhất Nam Sinh sao? Chẳng lẽ chúng ta đều nghĩ
sai, kỳ thật bọn họ là Trường Đệ Nhị Nam Sinh?” Có chút người bị lộng mơ hồ.
Đúng vậy. Tuy rằng lần đầu tiên, bọn họ cùng Kiều Đình hợp
tác, giúp Kiều Đình tẩy hiềm nghi, nhưng này không đại biểu những người
này chính là từ Trường Đệ Nhất Nam Sinh, dù sao nguyên bản đã bị che
dấu, không chứng cứ chứng minh thân phận bọn họ, rất nhiều trọng tài bắt đầu nghĩ lại.
“Không, không phải là Trường Đệ Nhị Nam Sinh, cái
này là ngụy trang.” Tuy rằng bắt chước rất giống, nhưng bởi vì vấn đề
tài chất, nhìn kỹ vẫn là có chút khác nhau, một ít người hoả nhãn kim
tinh đều nhìn ra điểm bất đồng này.
“Ngụy trang? Tôi dựa vào,
đừng nói, bọn họ tưởng lẻn vào đại bản doanh Trường Đệ Nhị Nam Sinh, này rốt cuộc là người nào, cũng không khỏi quá lớn mật.” Không ít người
kinh ngạc cảm thán, càng không ít người đối chiến đội bảy người này hứng thú nồng hậu, không hề nghi ngờ, chiến đội bảy người này tuyệt đối có
một quân sư xuất sắc.
Lăng Tiêu thấy thế, tâm tình tức khắc tốt
lên…… Bất quá, nếu muốn lẻn vào thành công, chỉ bằng cái này là không
đủ, đến tột cùng con gái ông còn có chuẩn bị gì ở sau đây? Lăng Tiêu rất có hứng thú mà nghĩ.
“Đại tướng, chiến đội bảy người kia hẳn là
đội của Lan thiếu.” Hà Húc Dương nhìn mọi người đều bị chiến đội bảy
người này hấp dẫn, không có chú ý tới bọn họ, liền thò người qua, ở bên
tai Lăng Tiêu thấp giọng hỏi.
Lăng Tiêu nhướng mày, tựa hồ đang hỏi anh làm sao mà biết được.
Hà Húc Dương không tiếng động nở nụ cười: “Lan thiếu phong cách thao tác
kỳ thật có hình bóng của đại tướng.” Không biết vì cái gì, người nơi này thế nhưng không phát hiện điểm này.
Lăng Tiêu cười, ông hơi hơi
gật đầu chứng thực quan điểm của Hà Húc Dương. Hà Húc Dương được đáp án
chính mình vừa lòng, lại lần nữa ngồi thẳng thân thể, thầm nghĩ: Lan
thiếu, thật sự rất mạnh! Đại tướng, quả nhiên là có người kế tục.
Khi Lý Thì Du không sai biệt lắm nắm giữ Cơ Giáp của Lý Lan Phong thì hành
động của đám người Tề Long cũng gần xong kết thúc, Lăng Lan bởi vì tốc
độ mau, đã sớm chuẩn bị tốt cho cơ giáp chính mình, lúc này đang giúp Cơ Giáp Lý Lan Phong tiến hành cải tạo, khi Lăng Lan hoàn thành tốt, biết
tất cả mọi người đều chuẩn bị thỏa đáng liền mang theo năm Cơ Giáp nhanh chóng rời chỗ này.
Thực nhanh, nhân viên công tác chạy tới hiện
trường, một người nhân viên công tác trong đó chạy vội tới cơ giáp cao
cấp bị Lăng Lan vứt bỏ, nghiêm túc tra tìm một phen, lại rất mau nhụt
chí mà liên lạc cùng phòng Quan sát: “Bọn họ đem Cơ Giáp phá hủy toàn
bộ, căn bản vô pháp phán đoán đối phương đến trường quân đội nào, quang
não bên trong cũng bị khóa chết không tư liệu, căn bản tra không được
chút tư liệu nào về chiến đội bảy người này.”
Phòng Quan sát sau khi nghe nhân viên công tác hội báo, sôi nổi gật đầu tán thưởng:
“Thật đủ cẩn thận, dù là cơ giáp vứt bỏ cũng đều không lưu lại một chút tin tức.”
“Lợi hại, thật là lợi hại, chút điểm này cũng đều nghĩ tới, đội trưởng bọn họ cũng không phải là người hữu dũng vô mưu.”
“Cũng có thể là bọn họ có một quân sư lợi hại, bất quá nhóm quân giáo sinh này không coi thường được.”