Lăng Lan thập phần tán thành phán đoán của
Triệu Tuấn, cô gật đầu nói: “Phương án chiến đấu không tồi, như vậy trận tiếp theo chúng ta cũng nên có một chút thay đổi”. Cách bày binh bố
trận của Đổng Lý đã nhắc nhở Lăng Lan trình tự chiến đấu cố định sẽ dễ
dàng làm cho người khác bắt được sơ hở, tuy rằng bọn họ có thực lực,
nhưng cũng không ngăn được những mưu kế cứ ùn ùn kéo đến.
Lời
nói của Triệu Tuấn cũng làm cho Kiều Đình chú ý, anh dùng ánh mắt quái
dị nhìn nhóm quân giáo sinh của học viện Đồng Lý đứng cách hậu trường
không xa, thật không biết nên tán thưởng cái tư tưởng kỳ diệu của họ hay là nên bi ai cho bọn họ đây.
Tuy rằng trong trận khiêu chiến
kia, Kiều Đình vẫn không cho rằng mình đã thua Lăng Lan, nhưng là người
từng đối chiến với Lăng Lan, tuy rằng chỉ có một chiêu nhưng anh vẫn rất rõ ràng, kỹ thuật cách đấu cơ giáp của Lăng Lan không tầm thường, cho
dù là ở phương diện tốc độ hay kỹ xảo, phán đoán...Đều đã đạt tới đỉnh
cao của Đặc cấp sư sĩ, đây cũng là lí do mà Lăng Lan có thể nháy mắt hạ
gục anh trong một chiêu.
Kết luận này cũng là do Kiều Đình đã
nghiên cứu băng ghi hình trận đấu rất nhiều lần, sau khi trải qua phân
tích, anh cho rằng thực lực của Lăng Lan còn mạnh hơn Triệu Tuấn, cũng
vì điều này mà làm cho Kiều Đình âm thầm coi Lăng Lan là đối thủ lớn
nhất của mình, thử nghĩ xem, lúc anh còn là học sinh năm 2, anh đã mạnh
bằng đối phương sao?
Đương nhiên, nếu chưa tấn Vương bài, cho
dù trước kia có được coi là thiên tài thì cũng chỉ là mây bay, anh sẽ
luôn chú ý Lăng Lan, muốn nhìn thử xem một thiên tài có thể ở 17 tuổi
liền thăng cấp lĩnh vực có thể ở phương diện thao tác cơ giáp cũng là
thiên tài hay không?
Bên này Kiều Đình cho rằng nhóm người Đồng Lý là tự mình chuốc lấy cực khổ, mà bên kia Hàn Dục không biết thực lực chân chính của Lăng Lan lại nóng lòng lên. Hắn bắt đầu nhịn không được
oán trách Lăng Lan, ám quái đối phương vì muốn làm nổi bật bản thân mà
thật giả lẫn lộn, gạt bỏ tên của Triệu Tuấn ra khỏi danh sách chính
thức, nếu không bọn họ cũng không rơi vào tình thế bị động như vậy...
Nghĩ đến việc bọn họ có khả năng sẽ dừng bước ở top 100, Hàn Dục nhịn không
được mà ác độc nghĩ, chờ khi nào trở lại trường quân đội Đệ Nhất Nam
Sinh, hắn muốn xem Lăng Lan sẽ giải thích như thế nào. Lúc này Hàn Dục
đã quên, nguyên nhân là do chính hắn chủ quan mà bỏ lỡ cơ hội thua mất
trận đầu mới có thể làm cho tình thế trở nên bị động như vậy...
Cảm giác được ánh mắt bất mãn của Hàn Dục, khóe miệng Kiều Đình lộ ra một
tia cười ác ý, anh cũng không phải người tốt, sẽ đi giải thích nghi hoặc cho đối thủ của mình, vẫn là khiến hắn lo lắng trong chốc lát đi.
Hàn Dục bất mãn, Kiều Đình thờ ơ lạnh nhạt, Lăng Lan lựa chọn làm lơ, lúc
này cô đang ở đang ở trong không gian ý thức xem xét một phần tài liệu
thật dài, đây chính là tư liệu tỉ mỉ của nhóm quân giáo sinh Đồng Lý mà
Tiểu Tứ tìm được.
“Hẳn là người này……” Lăng Lan rốt cuộc cũng tìm được mục tiêu của chính mình, chỉ vào một người trong danh sách nói.
Một bên Tiểu Tứ có chút tò mò, nó nỗ lực kiểng chân, muốn nhìn xem người mà lão đại nhà mình chỉ là ai, đáng tiếc, bảy năm trôi qua, nó vẫn như cũ
là một đậu đinh, còn chưa cao tới eo Lăng Lan, cho dù có cố gắng kiểng
chân cũng không thể nào nhìn tới.
Ngửa đầu nhìn mảnh giấy trắng
đang lở lửng trên đỉnh đầu, Tiểu Tứ đột nhiên thầm hận chính mình vì sao lại biến tư liệu tìm được thành hình thức văn kiện bằng giấy cơ chứ, sử dụng màn hình ảo không phải tốt hơn sao, nó muốn nhìn là nhìn được
ngay, đâu phải cực khổ như vậy? Lúc này Tiểu Tứ hối hận không kịp, nhưng lại không dám tự làm chủ trương thay đổi, nó sợ bị lão đại nhà mình
nhốt trong phòng tối a.
Hành vi của Tiểu Tứ Lăng Lan đã sớm nhìn
thấy, trong lòng buồn cười vô cùng, cô cũng không tiếp tục khó xử Tiểu
Tứ, hạ thấp tờ giấy, đưa đến trước mặt Tiểu Tứ, rồi chỉ vào một người
trong đó: “Chính là hắn.”
Tiểu Tứ theo bản năng mà nói ra: “Đỗ
Nguyên Lãng, chuyên quân thống sách lược, tại cuộc thi chiến thuật xếp
thứ bảy...Thành tích này không được tốt lắm, đều bại bởi Hàn Kế Quân……”
Nói tới đây, Tiểu Tứ vẫn như cũ không hiểu ra sao, không rõ lão đại nhà
mình vì sao trong hơn một trăm người lại lựa chọn người này.
Ánh mắt Tiểu Tứ đầy nghi hoặc, Lăng Lăn thấy vậy liền cười mà giải thích:
“Trận thi đấu hôm nay, Đồng Lý bài binh bố trận chỉ sợ là do người này
tính toán mà ra, phương án này quả thật rất tốt, hầu như có thể làm cho
đối phương thành công chuyển bại thành thắng…”
Tiểu Tứ hiểu rõ,
trong lòng nó rất vui, cười đến nỗi đôi mắt đều híp lại, có chút đắc ý
lại có chút vui sướng khi người gặp họa nói: “Đáng tiếc, hắn đánh cuộc
sai người rồi.”
Lăng Lan cũng không đáp lại, chỉ xoa xoa đầu Tiểu Tứ, làm lơ Tiểu Tứ kháng nghị, phân phó nói: “Tóm lại, em sao một phần
tư liệu rồi gửi cho Kế Quân và Con báo, nói bọn họ chú ý một chút, lúc
đoàn thể Đại Hỗn Chiến, người này có khả năng sẽ mang lại cho chúng ta
chút phiền toái.”
Làm tốt tất cả, Lăng Lan lại tiếp tục chú ý
đến tình huống trên sân đấu, lúc này, tình huống của Trương Kinh An có
chút không ổn, bị đối phương đè đánh. Người này quả nhiên là hoàng bài
của Đồng Lý, Trương Kinh An cũng là Đặc cấp sư sĩ, thế nhưng lại không
phải là đối thủ của hắn.
“Trương học trưởng, sẽ thua.” Lăng Lan nhàn nhạt mà nói, lấy tình huống hiện tại của Trương Kinh An, nhiều
nhất chỉ có thể chịu thêm mười chiêu.
Kiều Đình gật gật đầu nói: “Đúng vậy, chỉ là không biết cậu ta còn có thể chịu được mấy chiêu. Đối phương thực lực rất mạnh, phải xếp hạng thứ mười chín, chỉ sợ là do đối phương sớm đụng phải Vương bài sư sĩ nên thất bại, thực lực của hắn
cũng không thua kém Triệu Tuấn bao nhiêu, hoàn toàn có thể tiến vào top
8, Trương Kinh An thua không oan.”
Kiều Đình nói làm Lăng Lan
sửng sốt sửng sốt, cô cho rằng Vương bài sư sĩ như Kiều Đình sẽ giống
như cô, có thể tính ra số chiêu cuối cùng phân biệt thắng lợi, không
nghĩ tới sự thật lại không phải là như vậy, Kiều Đình có thể nhìn ra kết quả cuối cùng, lại không cách nào phán đoán được số chiêu cuối cùng……Ngay lúc Lăng Lan đang nghi hoặc, hai chiếc cơ giáp giữa sân lại giao thủ
với nhau thêm 7, 8 chiêu, tình huống đột nhiên xảy ra dị biến, Trương
Kinh An vốn chỉ đang ở thế hạ phong, vẫn chưa hoàn toàn rơi vào thế bại, đột nhiên lại né tránh không kịp, bị vũ khí lạnh của đối phương trực
tiếp đánh trúng bộ ngực, lực lượng thật lớn trực tiếp đánh bay Trương
Kinh An ra ngoài.
Trương Kinh An bị đánh bay ngược còn chưa kịp
ổn định cơ giáp, đối phương liền như lang tựa hổ mà nhào tới, đánh liền
ba chiêu, trực tiếp đánh cơ giáp của Trương Kinh An từ không trung rơi
xuống mặt đất….
Mười chiêu! Kết quả cuối cùng quả nhiên giống như Lăng Lan đã dự liệu, chỉ dùng mười chiêu! Vì sao cô có thể đoán được
chính xác như vậy mà Kiều Đình lại không? Lăng Lan khổ tư vấn đề này,
đột nhiên linh quang chợt lóe, cô đột nhiên nhớ tới thiên phú hiểu rõ
của mình, chẳng lẽ là vấn đề này?
Cẩn thận nghĩ lại, cũng chỉ có
khả năng này, điều này làm cho Lăng Lan bắt đầu coi trọng thiên phú của
mình, vốn tưởng rằng chỉ có thể hiểu rõ nhược điểm năng lực của đối thủ, hiện tại xem ra, cô trước kia lại quá xem thường thiên phú này…… Có lẽ, cô nên tốn chút tâm tư nghiên cứu một chút.
Trong không gian học tập, Nhất Hào đạo sư đang ở trên đỉnh núi tĩnh tọa, chợt cảm giác được ý tưởng của Lăng Lan, anh đột nhiên mở mắt, một đạo lãnh mang chợt lóe,
ngay sau đó, lại hừ lạnh một tiếng, rồi lại lần nữa nhắm mắt tĩnh tọa.
Đối với việc Lăng Lan đến bây giờ mới muốn tìm hiểu thiên phú hiểu rõ, Nhất Hào đạo sư là rất bất mãn, anh đã sớm đã nói với Lăng Lan, hiểu rõ
thiên phú là thiên phú cao cấp nhất trong tất cả các thiên phú, năng lực của nó làm sao có thể giống với thiên phú cấp thấp thú giác, chỉ có
năng lực nhỏ bé là nhìn thấy được nhược điểm thôi chứ? Nhưng mà, Lăng
Lan có thể phát hiện được điều này nhanh như vậy, Nhất Hào đạo sư cũng
rất vừa lòng, đợi sau khi Lăng Lan hoàn toàn nắm giữ được thiên phú hiểu rõ…… Nhất Hào đạo sư không dám nghĩ tiếp, kia tuyệt đối là một tồn tại
khủng bố.
Liên tục chịu đựng ba chiêu liên tiếp, điểm của Trương
Kinh An cũng đã bị khấu trừ toàn bộ, trọng tài lập tức giơ cờ đỏ, ngăn
trở đối thủ lại lần nữa tiến lên công kích. Đám người Lăng Lan chờ đợi
Trương Kinh An điều khiển cơ giáp đứng lên, sau đó trọng tài liền tuyên
bố đáp án.
Mấy giây trôi qua, Trương Kinh An ngã xuống đất vẫn như cũ không có động tĩnh, Lăng Lan cùng Kiều Đình sắc mặt hơi đổi.
Trọng tài chủ trì cũng phát hiện được điểm này, chuyển kênh liên lạc của
Trương Kinh An khẩn trương kêu gọi, loáng thoáng nghe được tiếng rên rỉ
của đối phương truyền đến, lập tức biết sự tình không ổn, nhanh chóng
thông tri cho đội chữa bệnh.
Đội chữa bệnh tức chạy tới hiện
trường, cùng đi còn có vài hacker cao cấp, Trương Kinh An hình như đã
lâm vào hôn mê, không thể mở ra khoang thao tác của chính mình cho nên
nhóm hacker trước hết phải phá giải mật khẩu khoang thao tác, sau khi mở ra cửa khoang, mới có thể đưa Trương Kinh An ra ngoài.
Lăng Lan
phát hiện điểm này liền thông tri Tiểu Tứ, ngay khi hacker vừa mới bắt
đầu phá giải mật khẩu, Tiểu Tứ liền công phá thao tác khoang, mở ra cửa
khoang.
Trương Kinh An được nâng ra, cả người mềm oặt như một bãi bùn lầy, chủ trị quân y tiến lên kiểm tra, sắc mặt liền đại biến, lập
tức đưa Trương Kinh An vào khoang trị liệu, nhanh chóng liên lạc máy bay vẫn chờ ở bên ngoài, vận chuyển khoang trị liệu ra ngoài.
Thi
đấu tuyên bố tạm dừng, tạm dừng thời gian không xác định. Thông báo này
vừa ra, đám người Lăng Lan liền biết khẳng định đã xảy ra chuyện lớn. Ở
trong video phát sóng trục tiếp, lúc Trương Kinh An được cứu ra khỏi cơ
giáp, thương thế có chút không thích hợp, hình như nghiêm trọng đến vượt qua tượng tưởng của bọn họ mấy lần.
Nhưng mà bọn họ đã xem lại
hình ảnh ba chiêu vừa rồi, đối phương công kích thực sạch sẽ, bộ phận
công kích cũng không phạm quy, đã tránh thao tác khoang…… Như vậy Trương Kinh An vì sao lại bị thương nghiêm trọng như vậy? Điều này quá kỳ
quặc, bọn họ không nghĩ ra.
Lăng Lan phân phó Tiểu Tứ bí mật lẻn vào đường tin tức quân dụng, cần phải tìm rõ chân tướng của việc này.
Tất cả mọi người kiên nhẫn chờ đợi kết quả, đối thủ của Trương Kinh An khi
trở lại hậu trường vẻ mặt cũng đầy kinh ngạc, đối với việc Trương Kinh
An bị trọng thương cũng không thể hiểu được. Hậu trường vốn bận rộn, lúc này trở nên an tĩnh một mảnh, tất cả mọi người đều chờ đợi tin tức,
muốn biết rốt cuộc chuyện này là như thế nào.
“A, là Lăng Tiêu
đại tướng!” Hậu trường an tĩnh, không biết ai kinh hô một tiếng, bừng
tỉnh mọi người, mọi người bắt đầu xôn xao, toàn bộ chen đến màn hình lớn để nhìn rõ phong thái của Lăng Tiêu đại tướng, không khí vốn đang trầm
trọng liền trở thành hư không.
Lăng Tiêu cũng không phải một
người đi vào trường cách đấu trường, đi cùng còn có Phó Tổng thống Liên
Bang, chỉ là lực chú ý của mọi người đều trên người Lăng Tiêu, Phó Tổng
thống thực bi ai mà trở thành phông nền. Bọn họ sắc mặt ngưng trọng mà
đi tới chỗ để cơ giáp của Trương Kinh An, Lăng Tiêu trực tiếp nhảy thân
một cái, bước lên khoang thao tác, đợi ông từ bên trong ra ới, sắc mặt
đã thập phần khó coi……
Ông nói với Phó Tổng thống mấy câu, sắc
mặt Phó Tổng thống đại biến, vẻ mặt không thể tin tưởng. Thực mau hai
người lại cùng nhau vào trong khoang thao tác, lại lần nữa ra tới thời
điểm, sắc mặt của Phó Tổng thống còn muốn khó coi hơn Lăng Tiêu ba phần.
Rất nhanh, tất cả trường quân đội tham gia cơ giáp đoàn thể nhận được thông báo, tất cả các cơ giáp chiến sẽ được chuyên gia của Quân bộ phái đến
kiểm tra đo lường một lần nữa, xác định an toàn mới cho phép Cơ giáp sư
đăng ký thi đấu!
Thông báo này vừa ra, một mảnh ồ lên! Tất cả mọi người đều hiểu rõ, Trương Kinh An xảy ra chuyện là vì sao!