Lăng Lan cố nén kích động trong lòng, thấp giọng hỏi Hàn Kế Quân: “Những yêu cầu để được đủ tư cách trở thành quân nhân là gì?”
Hàn Kế Quân kỳ quái vì sao Lăng Lan đột nhiên hỏi vấn đề này, bất quá vẫn
trả lời: “Một, phải luôn luôn trung thành với Liên bang Hoa Hạ.Hai, phải biết đối xử chân thành, tín nhiệm và yêu quí chiến hữu...” Hàn Kế Quân
nhanh chóng đọc lời thề của những người mặc quân trang khi đứng trước
quân kỳ, làm lễ cuối cùng trước khi chính thức trở thành quân nhân.
Hàn Kế Quân nói xong ánh mắt Lăng Lan càng lúc càng sáng, cô tiếp tục hỏi: “Vậy đồng quân học viện là dùng để làm gi?”
“Là cái nôi bồi dưỡng những người có đủ tư cách quân nhân.” Hàn Kế Quân chém đinh chặt sắt nói.
Lăng Lan khóe miệng ý cười càng đậm: “Như vậy chúng ta không thể mất đi lòng chân thành, tín nhiệm và yêu quí chiến hữu.”
Hàn Kế Quân đột nhiên chấn động, ánh mắt cậu ta tức khắc thanh minh, ý nghĩa câu nói của Lăng Lan cậu ta đã hiểu.
“Tề long, Lạc Lãng, nhanh chóng giúp Hàn Tục Nhã cùng Lạc Triều một chút.” Hàn Kế Quân đột nhiên hướng hai người đằng trước hô.
“A……” Tề Long thiếu chút nữa lảo đảo ngã, vì cái gì lại muốn giúp hai cô bé kéo chân kia?
“Kiểm tra xong sẽ giải thích cho cậu.” Hàn Kế Quân tuy rằng tán thành Lăng
Lan suy đoán, bất quá cậu cũng không muốn làm chậm trễ tốc độ cả tổ nên
cũng không lập tức giải thích với Tề Long và Lạc Lãng.
Tề Long
đương nhiên sẽ không thể không nghe, cậu ta bắt đầu giảm bớt tốc độ, từ
người đi tiên phong bắt đầu chậm dần xuống phía sau, mà Lạc Lãng thấy
thế hơi chần chờ một chút rồi cũng nhanh chóng giảm tốc độ giống Tề
Long, tụt lại phía sau. Dù sao một trong hai người chạy sau đó chính là
em gái của cậu, cậu không ra tay giúp thì ai làm, mà Tề Long với Hàn Tục Nhã kia lại không có chút quan hệ nào cả.
Không sai, tuy rằng
Lạc Lãng rất muốn thắng được Tề Long một lần, nhưng cũng không muốn
thắng như vậy, Lạc Lãng cao ngạo không chấp nhận trận thắng sĩ nhục này.
Không thể không nói, Tề Long cùng Lạc Lãng là hai người có thể lực tốt nhất
trong cả tổ ( không thể tính Lăng Lan), cho dù kéo thêm một người thì
tốc độ của bọn họ cũng không chậm lại bao nhiêu, rất nhanh họ lại trở
thành hai người dẫn đầu cho cả tổ.
Ở trong phòng điều khiển,
người sĩ quan vừa mới đem hình ảnh chiếu đến phòng 72 thấy được tình
huống này thì kinh ngạc không nhịn được mà hô ra tiếng. Ở đây, mỗi người sĩ quan được chia ra phụ trách giám sát mười tổ thí sinh ở mười phòng
khác nhau, mỗi phút sẽ thay đổi phòng một lần, mười phút sẽ quay lại một vòng, lúc này chính là tới phòng của tổ chạy số 72.
Người sĩ
quan bên cạnh đang chăm chú nhìn vào màn hình theo dõi những tổ do chính mình phụ trách, nghe thấy chiến hữu ở bên cạnh hô lên cũng nhịn không
được mà hiếu kỳ liếc mắt một cái. Nhìn thấy hình ảnh đang chiếu trên màn hình, họ cũng nhìn không được mà hô lên: “Ồ, tổ này có ý tứ!”
Tiếng kêu bọn họ khiến cho vị đại úy phụ trách theo dõi toàn trường chú ý,
anh ta mặt lạnh lùng đi tới hỏi: “Sao lại thế này? Không phải đã ra lệnh cấm làm ồn sao?”
“Báo cáo đội trưởng chúng tôi phát hiện được
một vài mầm tốt ạ.” Hai người sĩ quan nhanh chóng cúi chào rồi báo cáo,
bất quá, khẩu khí của bọn họ cũng chẳng có nữa điểm áy náy vì làm ồn
toàn trường, ngược lại còn ra vẻ nguyên nhân làm ồn của bọn họ cực kỳ
hợp tình hợp lý.
Những người ngồi đây đều được mệnh danh là
Thượng Phương Bảo Kiếm của quân bộ, bởi vì mệnh lệnh của quân bộ nên mới tới chỗ này làm giám khảo, nhưng không chỉ vậy, họ còn có một mệnh lệnh bí mật khác chính là tìm kiếm những mầm non tốt để trọng điểm đào tạo.
Không phải bọn họ đang làm nhiệm vụ này sao?
Người đại úy nghe
vậy khuôn mặt nguyên bản lạnh nhạt cũng hòa hoãn một chút, anh ta nhìn
về phía màn hình, chỉ là liếc mắt một cái như vậy biểu tình liền rung
lên, xem ra cảnh tượng trong màn hình khiến cho anh ta bị chấn động.
Hai người sĩ quan liếc mắt nhìn nhau một cái, có chút tự đắc cũng có một
tia ý cười vì may mắn được sống sót sau tai nạn, TMD, hi vọng mấy đứa
trẻ này có thể biểu hiện tốt như vậy tới lúc cuối của chặng đường.
Đáng tiếc màn hình cũng không quá phối hợp với ý muốn của phần đông mọi
người đang ở đây, người đại úy còn chưa giám sát được lâu thì hình ảnh
của màn hình đã chuyển sang phòng khác.
“Tiểu Ngô, lập tức quay lại phòng hồi nãy.” Đại úy ra lệnh nói.
“Dạ, đội trưởng!” Người sĩ quan Tiểu Ngô chính là người quân nhân phụ trách
theo dõi tổ của Lăng Lan, anh ta nhanh chóng làm mệnh lệnh cho máy tính
chiếu cố định phòng của nhóm Lăng Lan.
Lúc này, hình ảnh được chiếu
trên màn hình hơi thay đổi so với lúc nãy một chút, nguyên bản Hàn Tục
Nhã, Lạc Triều còn được Tề Long và Lạc Lãng nữa kéo nữa chạy giờ thể lực đã bị tiêu hao sạch, rốt cuộc không thể tiếp tục nữa đành phải để Tề
Long và Lạc Lãng vừa cõng vừa chạy.
Mà phía sáu người ở phía sau
cũng thay nhau giúp cho hai người có thể lực kém nhất, đương nhiên bốn
người Lăng Lan ở phía sau cũng chỉ cỏ thể nâng nhau mà chạy, cố gắng
không để ai bị tụt lại phía sau.
Đương nhiên có thể có cục diện
như này cũng là do quyết định của Lăng Lan và Hàn Kế Quân, nếu không
phải bọn họ chủ động ra tay giúp hai người yếu nhất trong nhóm, chỉ sợ
lúc này nhóm của bọn họ cũng không thể giữ đủ số lượng mười người.
Hành động của hai người khiến cho hai đứa trẻ còn lại cũng hiểu được đôi
điều, mỗi khi thấy người nào có dấu hiệu bị đuối sức thì hai người còn
lại sẽ tới thay phiên nâng chạy, cứ như thế tạo nên cảnh tượng mà những
người sĩ quan thấy được trên màn hình.
“Tìm tư liệu của mười
người này cho tôi.” Vị đại úy tuy có ý tán thưởng với hành động của bọn
trẻ nhưng trong lòng cũng có hoài nghi. Nhìn một tổ cùng đồng tâm hiệp
lực như vậy khiến cho anh ta không thể không hoài nghi có người sử dụng
lợi dụng quyền lực, sắp xếp những đứa trẻ quen biết lại một nhóm với
nhau.
Rất nhanh, tư liệu của mười người được đưa tới.
Lăng Lan: Con trai của Phó quân đoàn trưởng thuộc quân đoàn Tinh tế thứ bảy, thần cấp sư sĩ điều khiển in cơ giáp Belief thiếu tướng Lăng Tiêu,
người thừa kế quân công vinh dự, tố chất thân thể: cấp S, tinh thần lực: cấp 2, tiềm năng: cấp S.
Tề long: Con trai của sư trưởng thuộc
quân đoàn cơ giáp sư thuộc quân đoàn Tinh tế thứ ba, vương bài sư sĩ –
điều khiển cơ giáp Kình Thiên đại tá Tề Diệu Dương, tố chất thân thể:
cấp S. Tinh thần lực: cấp 2, tiềm năng: cấp S.
Lạc Lãng: Con trai của Chỉ huy hạm đội trưởng ba hạm đội, thuộc quân đoàn Tinh tế thứ
chín, tố chất thân thể: cấp S-, tinh thần lực: cấp 2, tiềm năng: cấp S-.
Hàn Kế Quân: Con trai của Phó cục trưởng cục Tình báo trung ương thuộc Liên bang Hàn Dung đại tá chi tử, thân thể tố chất: cấp A+, tinh thần lực:
cấp 3, tiềm năng: cấp S-.
Lạc Triều: Con gái của Phó cục trưởng
cục Tình báo trung ương thuộc Liên bang Hàn Dung đại tá, tố chất thân
thể: cấp B, tinh thần lực: cấp 2, tiềm năng cấp A-.
Hàn Tục Nhã:
Con gái của Thiếu tá bộ hậu cần thuộc căn cứ Khởi Nguyên Liên bang Hàn
Hựu, tố chất thân thể: cấp B, tinh thần lực: cấp 2, tiềm năng cấp A-
La Thiếu Tân: Bình dân, cháu trai của Thiếu tướng thuộc quân đoàn 13, cơ
giáp sư hộ quân La Cát, thừa kế quân công vinh dự, tố chất thân thể: cấp A, tinh thần lực: cấp 1, tiềm năng cấp A-.
Nguyên Du Vân: Đệ tự
gia tộc Nguyên thị thuộc hành tinh Trung Hưng, tố chất thân thể: cấp A-, tinh thần lực: cấp 1, tiềm năng cấp A-.
Lý Tinh Hoằng: Đệ tử của Lý gia thuộc tinh cầu Doha, tố chất thân thể: cấp B, tinh thần lực: cấp 1, tiềm năng cấp B+.
Hà Triêu Dương: Bình dân, con nuôi của Đại úy phó hạm đội trưởng đội đột
kích thuộc quân đoàn 17, Thiệu Cơ, kế thừa quân công vinh dự, tố chất
thân thể: cấp B, tinh thần lực: cấp 1, tiềm năng cấp B+
Người đại úy nhìn như liệu thì biết ngat nhũng đứa trẻ này đến từ các giai cấp
khác nhau, có bình dân, thế gia, cả quân đội, bất quá người trong hệ
thống quân chính thì hơi nhiều một chút, chiếm hơn một nữa, mà tư chất
của mấy đứa trẻ đó thì không kém chút nào, đứa thấp nhất thì tố chất cơ
thể cũng thuộc loại B+, tuy rằng không thể vào ban đầu nhưng tiến vào
ban bình thường cũng dư sức.
Người đại úy quay lại nhìn trang đầu tiên một lần nữa, tư liệu của Lăng Lan khiến cho tâm tình anh ta kích
động, thần cấp sư sĩ điều khiển in cơ giáp Belief Lăng Tiêu thiếu
tướng…… Đó chính là thần tượng của vô số quân nhân, đáng tiếc bảy năm
trước đã hy sinh ở trong thông đạo khi đang trên đường ra chiến trường.
Anh ta còn nhớ rõ, lúc ấy tin tức này truyền ra tất cả Liên bang đều
chấn động, tất cả quân nhân đều chìm ngập trong đau thương.
Phải
biết rằng, toàn bộ Liên Bang chỉ có được mười hai vị là thần cấp sư sĩ,
điều khiển in cơ giáp, mỗi một vị thần cấp sư sĩ đều là quốc bảo Liên
Bang, chính là chiến lược cuối cùng và vũ khí mạnh nhất để uy hiếp các
quốc gia khác,mà Lăng Tiêu thiếu tướng chính là người đầu tiên thành
công thăng cấp thần cấp sư sĩ trong suốt hơn mười năm, và cũng là người
trẻ tuổi nhất trở thành người điều khiển in cơ giáp.
Lúc ấy mọi
người còn lạc quan phỏng đoán, tương lai, Lăng Tiêu thiếu tướng có khả
năng sẽ trở thành vị thần cấp sư sĩ thứ 13 trẻ tuổi nhất của Liên bang.
Đáng tiếc, cây cao thì đón gió lớn, không chờ người phát triển thì đã
sớm điêu tàn.
Sau khi Liên Bang nhiều lần điều tra, kết luận
nguyên nhân thông đạo bị lực từ khiến bạo động mà nổ tung chính là âm
mưu của địch quốc muốn tiêu diệt thiếu tướng Lăng Tiêu. Đáng tiếc người
của bộ tình báo lại không phát hiện ra điểm này khiến cho quân đội Liên
Bang bị hao tổn thảm trọng, không những vậy còn khiến cho Liên bang Hoa
Hạ mất đi người vị thần cấp sư sĩ mạnh nhất trong lịch sử của Hoa Hạ,
điều này khiến cho hai quốc gia trở thành tử địch của nhau, đánh tới
không chết sẽ không ngừng, không bao giờ có khả năng hòa chiến.
Thần cấp sư sĩ chết là không có gì khiến cho quân nhân Liên bang có thể tha thứ!