Gần trăm năm nay,
những mâu thuẫn trong học viện chưa bao giờ lớn đến mức phải dùng trận
đấu đại giới, một phần nguyên nhân chính là bởi vì đấu đại giới quá
huyết tinh, quá tàn khốc, là đem tất cả học sinh của 2 niên cấp cùng kéo vào tiến hành một trận đại hỗn chiến! Hỗn chiến là lúc con người không
có biện pháp khống chế chính mình, hoảng sợ, phẫn nộ, khuất phục, sỉ
nhục, các loại nhân tố sẽ làm con người mất khống chế. Trong lịch sử,
mỗi khi đấu đại giới xuất hiện thì con số tử vong trong trận đấu là một
con số không tưởng.
Đương nhiên khi Lăng Lan vừa nhắc tới đấu đại giới thì không chỉ có năm mười kinh ngạc mà ngay cả năm bảy cũng kinh
ngạc. Những người đi theo Lăng Lan tới đây đều ngạc nhiên, bọn họ chỉ
được thông báo có một bạn nữ ban 2 bị năm mười khi dễ nên lòng đầy căm
phẫn dứt khoát chạy qua hỗ trợ, không nghĩ tới 2 người Lăng Lan và Vũ
Cảnh đi đầu lại đem chuyện này làm ra lớn đến như vậy.
Nhưng
không hiểu sao trong lòng mọi người nhiệt huyết không tự chủ được mà sôi trào, đấu đại giới, trận đấu khiến cho người khác nhắc tới là giật mình sắp được bọn họ tái hiện lại…..Thật là đã ghiền!
“Anh Từ, số học sinh đồng thuận theo bọn họ chưa đủ, mới 89 người thôi……” Một học sinh
năm mười năm lặng lẽ nhắc nhở người đi đầu không cần ngạc nhiên, đây rất có thể chỉ là thủ đoạn đe dọa của bọn năm bảy, bọn họ không thể tự mình rối rắm ngay đầu trận tuyến được.
Người tên anh Từ được bạn học
nhắc nhở thì nhìn kỹ số người mặc áo đỏ, quả nhiên chỉ mới 89 người.
Đúng vậy, ai mà ngu đến mức lấy mạng của mình để đem ra làm trò chơi
chứ, nói đấu đại giới thì liền đấu sao? Cho dù muốn đấu cũng phải xem
đám năm bảy này có phải là đối thủ của năm mười hay không, muốn chơi thì chính là tìm chết rồi. Đám nhóc con muốn dọa bọn họ lùi sao, muốn bọn
họ lùi bước không chiến mà bại sao, cậu không thể trúng kế được, như thế là diệt hết uy phong của năm mười bọn họ, vì thế anh Từ ngửa mặt lên
trời cười dài: “Ha ha ha…… Buồn cười, tụi mày mà cũng dám khiêu chiến
đấu đại giới với tụi tao sao, để xem tụi mày có tập hợp đủ 95 người
không rồi hãy nói, nếu thành công khiêu chiến thì chúng ta sẵn sàng
bồi!”
Năm mười nguyên bản còn đang xôn xao khi nghe nhắc tới đại
giới đấu, bất quá sau khi bàn bạc với nhau, tất cả cũng dần bình tĩnh
trở lại, nghe người đi đầu nói cũng sôi nổi la lên: “Đúng vậy, tụi tao
chờ ……”
“Hừ… Có trò chơi mới vui như vậy làm sao có thể thiếu Lý
Anh Kiệt ta chứ!” Một giọng nói ngả ngớn từ ngoài cửa vang lên, đám
người Lăng Lan Vũ Cảnh đều hắc tuyến, thằng nhóc Lý Anh Kiệt này lúc nào cũng thích làm màu, thực muốn bị ăn đòn mà.
Bất quá tiểu đội Lý
Anh Kiệt chạy tới cũng đồng nghĩa với việc ba tiểu đội mạnh nhất của
giới 4738 chính thức bắt tay hợp tác với nhau, mà giờ phút này, nhân số
của năm bảy cũng vừa lúc đạt 95 người, nếu như mọi người cùng đồng ý thì đã đạt điều kiện thấp nhất để khởi động trận đấu đại giới.
“Các
bạn học, từ sau khi tiến vào khu cao cấp, các cậu cũng cảm giác được
mình bị những năm trên chèn ép, không ít người hoặc nhiều hoặc ít cũng
đều bị thiệt thòi, Lăng Lan lão Đại từng nói qua, người phải có ngạo
cốt. Tình nguyện đứng chết, cũng không thể khuất nhục mà sống quỳ. Bởi
vì đây là tôn nghiêm của chúng ta, kiêu ngạo của chúng ta. Một khi mất
đi, liền không xứng trở thành một quân nhân đủ tư cách… Mà đồng quân
chúng ta là gì? Là cái nôi bồi dưỡng những quân nhân đủ tư cách …… Các
cậu nói đối mặt với loại tình huống này, chúng ta có thể khuất phục hay
không?” Vũ Cảnh đột nhiên cao giọng nói.
“Không thể!”
“Không thể!”
“Không thể!” Học sinh năm bảy bị lời nhắc của Vũ Cảnh làm phẩn nộ ngập trời, tất cả đều nắm tay lên hô không thể.
“Chúng ta có muốn cầm lấy vũ khí lên bảo vệ tôn nghiêm của chính mình hay
không? Để cho những người khác biết, chúng ta tuy rằng là thành viên mới của khu cao cấp, nhưng tuyệt không cho phép bị khinh thường.” Vũ Cảnh
tiếp tục kích động.
“Đấu đại giới!” Không biết là ai cao giọng hô một câu này, sau đó tất cả học sinh năm bảy cùng nhau hô: “Đấu đại
giới! Đấu đại giới! Đấu đại giới!”
Chỉ có khởi xướng đấu đại giới thì năm bảy và năm mười mới có địa vị bằng nhau, tiến hành quyết đấu công bằng.
“Như vậy hãy cùng chọn đồng ý đấu đại giới đi.” Vũ Cảnh giơ cao tay phải
lên, lộ ra liên lạc khí, phát ra thư khiêu chiến đấu đại giới với học
sinh năm mười.
Tất cả thành viên của lớp đặc cấp đồng thời nhận
được thông báo có đồng ý khởi động đấu đại giới hay không, mọi người đều quyết đoán ấn “đồng ý”, cho dù là những học sinh đặc cấp không chạy tới đây thì cũng nhận được thông báo này thông qua liên lạc khí.
Ở
một góc nào đó trong khu biệt thự ký túc xá, trên bải cỏ xanh, một thiếu niên mặc đồng màu trắng đột nhiên cảm thấy tay của mình bị rung nhẹ,
cậu nhàm chán mở liên lạc khí nhìn nội dung bên trong, tức khắc, cậu như nhảy dựng lên: “Đấu đại giới? Ha ha, thật có ý tứ, không nghĩ tới mấy
người ban một lại quyết đoán đến như vậy, mình cũng phải đi tham dự náo
nhiệt mới được.” Tuy không biết ai ở lớp đặc cấp ban 1 lớn gan khởi
xướng như vậy nhưng cậu vẫn quyết đoán chọn đồng ý, sau đó dậm chân một
cái rồi biến mất trên mặt cỏ.
“Trận đấu đại giới do năm bảy khiêu chiến năm mười, số người năm bảy đồng ý: 97 người, số người đã vượt qua yêu cầu thấp nhất, trận chiến đấu đại giới chính thức được khởi động!”
Ở khắp nơi trong học viên, những học sinh năm bảy, cho dù là ban đặc cấp, ban ưu tú hay ban bình thường thì tất cả liên lạc khí đều thu được tin
tức về trận đấu đại giới, khiến cho học sinh năm bảy đều nhảy dựng lên….
Sau đó, tiếng cảnh báo khắp tòa học viện đều được kéo vang, kêu liên tiếp 3 phút mới ngừng lại! Mọi người bị cảnh báo kinh người này làm hoảng hốt
từ các góc chạy ra, không ngừng dò hỏi người bên cạnh rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, đáng tiếc trừ bỏ năm bảy năm mười thì tất cả học sinh đều mù mịt, không hiểu.
Đang ở lúc này, một giọng nói nữ máy móc vang lên khắp trên không của toàn bộ học viện:
“Cảnh cáo, một giờ sau, trận đấu đại giới giữa năm bảy và năm mười sẽ chính
thức mở ra, trận chiến sẽ diễn ra liên tục hai mươi bốn tiếng đồng hồ,
mời tất cả những học sinh không tham gia trận đấu đại giới chú ý, trong
vòng một giờ phải nhanh chóng tiến vào khu ký túc xá, những học sinh năm bảy và năm mười không tham dự trận đấu đại giới cũng mời trở về khu ký
túc xá! Sau một giờ, khu ký túc xá sẽ bị phong tỏa hoàn toàn và trở
thành khu an toàn duy nhất trong quá trình diễn ra trận đấu đại giới,
bất luận người nào cũng không được dùng quy tắc của đấu đại giới trong
khu ký túc xá, nếu không sẽ chịu sự trừng phạt nghiêm khắc!”
Tiếng cảnh báo của học viên vang liên tục 3 lần, toàn học sinh trong học viện tức khắc ồ lên, có những học sinh cấp thấp không hiểu đấu đại giới là
gì nhanh chóng dùng liên lạc khí để tìm kiếm những tài liệu liên quan,
lúc biết sự tàn khốc của trận đấu đại giới thì mặt mấy đứa trẻ trở nên
tái nhợt.
Rất nhanh, một đoạn ghi âm vang lên ở học viện, đúng là những lời nói mà Vũ Cảnh đã nói với những học sinh đặc cấp ở nhà ăn:
“Các bạn học, từ sau khi tiến vào khu cao cấp, các cậu cũng cảm giác được
mình bị những năm trên chèn ép, không ít người hoặc nhiều hoặc ít cũng
đều bị thiệt thòi, Lăng Lan lão Đại từng nói qua, người phải có ngạo
cốt. Tình nguyện đứng chết, cũng không thể khuất nhục mà sống quỳ. …..”
“Chúng ta có muốn cầm lấy vũ khí lên bảo vệ tôn nghiêm của chính mình hay
không? Để cho những người khác biết, chúng ta tuy rằng là thành viên mới của khu cao cấp, nhưng tuyệt không cho phép bị khinh thường.”……
“Đấu đại giới! Đấu đại giới! Đấu đại giới!”
Cuối cùng là tiếng hô đấu đại giới của học sinh, nó như liều thuốc tinh thần tác động đến toàn học sinh, nhất là học sinh năm bảy, từ ban ưu tú đến
ban bình thường. Quả thật từ lúc bọn họ tới nơi này thì đã chịu rất
nhiều ức hiếp từng những người năm trên, bọn họ vẫn luôn nhẫn nại, khuất nhục nhưng lúc này toàn bộ bạo phát.
Đấu đại giới, đó là cơ hội
cho học sinh cấp thấp bọn họ báo thù! Bọn họ âm thầm xiết chặt nắm tay,
cho dù chết cũng phải kéo những kẻ từng bắt nạt mình cùng xuống địa
ngục!
“Địa điểm tập hợp của năm bảy là khu N của quảng trường
Nhật Nguyệt! Địa điểm tập hợp của năm mười là khu E của quảng trường Tự
Do!” Cuối cùng, đầu não học viện đưa địa điểm tập hợp của 2 năm cấp, tất cả mọi người bắt đầu hành động. Nếu nói năm bảy trầm mặc chuẩn bị đối
mặt với áp lực của trận chiến thì học sinh năm mười rõ ràng hoảng loạn
và thiếu kiên nhẫn hơn nhiều…..
“Chết tiệt, mấy kẻ năm bảy đó
tuyệt đối là đồ điên!” Đại bộ phận học sinh năm mười đều có loại ý tưởng này, nếu không phải là đồ điên thì không ai khởi xướng loại trậnđấu đại giới.
Bất quá những năm cấp khác trong khu cao cấp lại kinh
nghi, bọn họ đều không nghĩ tới năm bảy mới lên năm nay lại tâm huyết
như thế, tình nguyện khởi động trận đấu đại giới tàn khốc cũng không
chịu khuất phục thỏa hiệp, nhận sự khinh nhục từ những người khóa
trên…Chẳng lẽ năm nay khu cao cấp muốn đổi trời sao?
Thậm chí có
không ít người trong lòng ẩn ẩn hối hận, nếu lúc trước khi bọn họ chịu
vũ nhục từ năm mười mà cũng có thể dùng đấu đại giới để khiêu chiến như
bây giờ thì có phải bọn họ sẽ không giống bây giờ mà thậm chí còn mạnh
hơn không?
Tại nhà ăn của giáo viên, nhóm giáo viên đang an tĩnh ngồi ăn chung với ngài viện trưởng như mỗi ngày.
Mọi người đang vui vẻ ăn uống thì đột nhiên chuông cảnh báo của học viện
vang lên, viện trưởng kinh hách đứng bật dậy, đồ ăn trong miệng trực
tiếp nhổ ra cả giận nói: “Đây là có chuyện gì?”
Chẳng lẽ đầu não động kinh? Hay có kẻ nào không có mắt dám công kích học viện đồng quân?
Viện trưởng nhanh chóng nhìn thấy liên lạc khí của mình run lên, ông nhìn
vào, là đội trưởng đội cơ giáp vương bài chuyên bảo vệ học viện: “Viện
trưởng, đã xảy ra chuyện gì?”
“Tôi cũng muốn hỏi cậu, chẳng lẽ
bên ngoài lại có người xâm nhập vùng trời học viện?” Viện trưởng đại
nhân nhớ tới sự kiện Lăng Lan bảy năm trước, Lăng gia kia thế nhưng lớn
mật trực tiếp điều khiển cơ giáp tiến vào vùng trời của học viện quốc
gia, làm cho bọn họ sợ bóng sợ gió một thời gian.
“Không có,
chúng tôi đã dùng radar tìm tòi bên ngoài, hết thảy bình thường, không
có bất cứ vật thể không rõ nào tới gần học viện.Có phải vấn đề từ trong
học viện hay không?” Người đội trưởng đội cơ giáp thông báo tình huống
bên ngoài rồi đưa ra nhận định của mình với viện trưởng.
“Đã
biết, các cậu hãy chuẩn bị mọi thứ thật tốt, tôi sẽ đi hỏi đầu não của
học viện ……” Viện trưởng còn chưa nói xong, thì liền nghe tiếng thông
cáo của đầu não của học viện trong nhà ăn vang lên:
“Cảnh cáo,
sau một giờ, trận chiến đấu đại giới giữa năm bảy và năm mười sẽ chính
thức mở ra, thời gian diễn ra liên tục là hai mươi bốn tiếng đồng hồ……”
“Đấu đại giới? Là cái thứ đã không xuất hiện từ mấy trăm năm trước?” Tất cả
các giáo viên đều hai mặt nhìn nhau, bọn họ cũng chưa từng nhìn thấy
trận đấu đại giới trong lịch sử này, chỉ từng nghe thấy tên gọi nên cũng không biết chỗ đáng sợ của đấu đại giới là gì.
“Trời ơi, là đứa
điên nào khởi xướng?” Viện trưởng sắc mặt đại biến, kinh nhảy dựng lên.
Ông đã từng xem qua những hồ sơ tuyệt mật nói về đấu đại giới, mỗi lần
đấu đại giới diễn ra thì thực lực của học sinh thật sự đã tăng lên gấp
bội nhưng đồng thời, con số người chết cũng thật ghê người, cho nên mỗi
đời hiệu trưởng đều cực kỳ phòng bị loại đấu đại giới này, bọn họ tình
nguyện những học sinh của mình vững vàng mà phát triển, cũng không muốn
dùng loại thủ đoạn tàn khốc này bức bách bọn họ trưởng thành. Đây cũng
là nguyên nhân mà trăm năm nay đấu đại giới biến mất.
Viện trưởng liên lạc với đầu não, tìm người khởi xướng trận đấu cùng với địa điểm.
Màn hình lớn trong nhà ăn đột nhiên sáng lên, sau đó hình ảnh Lăng Lan, Tề
Long, Vũ Cảnh giằng co với năm mười xuất hiện, đám người đặc cấp ban 1,2 cũng đều xuất hiện, một người cũng không thiếu, đều xuất hiện trong
đoạn phim….
“Oa, dựa vào, tất cả thành viên của đặc cấp năm bảy
đều lên sân khấu rồi.” Nhìn học sinh năm bảy đồng lòng như vậy, nhóm
giáo viên nhịn không được mà lộ ra biểu hiện tán dương, loại đồng lòng
này khiến bọn họ nhớ tới các chiến hữu đồng sinh cộng tử trên chiến
trường….
Tốt tốt tốt! Quả nhiên không hổ là con của thằng nhóc
đó! Viện trưởng nhìn bóng dáng của Lăng Lan nhịn không được hút một hơi. Viện trưởng chính là con cáo già, chỉ cần nhìn thấy mấy chữ “năm 7”
liền biết ai là người chủ đạo khơi mào trận chiến đấu đại giới này.