Kiếm khí gào thét trên hư không, trong nháy mắt Kiếm Thần đã tới, hạ xuống trên nóc nhà.
- Chư vị đã tới, thật là khéo.
Kiếm Thần cao giọng cười lớn, trong giọng nói lộ ra một cỗ hào khí, ánh mắt
quét về phía đám người. Những người này rõ ràng đều là thiên tài của đế
quốc Long Sơn, hơn nữa lại là những người xếp hạng đầu, sau khi nghe
được tin Viên Đồng bị Lâm Phong đánh bại ở Hoắc gia, Kiếm Thần cũng đã
đoán được, những người này sẽ không an phận, nhất là kỳ đai hội Tuyết
Vực rất mẫn cảm lại sắp triệu khai ở đây.
Nhưng điều trọng yếu
hơn là, đánh bại Viên Đồng lại là một thiên tài của nước Tuyết Nguyệt,
một nước phụ thuộc đế quốc Long Sơn, một thiên tài cũng chuẩn bị tham
gia đại hội Tuyết Vực.
Dưới một bối cảnh loại như thế này, những
người đang tự cho mình là đồng lứa thiên tài siêu phẩm của đế quốc Long
Sơn, tự nhiên sẽ không chịu ngồi im.
- Kiếm Thần, ngươi tới thật
đúng lúc, ngươi và Nhược Lam Sơn tiền bối một dạo đi tới nước Tuyết
Nguyệt, tự nhiên là biết được chi tiết về thiên tài của nước Tuyết
Nguyệt này, cái người đã đánh bại Viên Đồng, cái tên Lâm Phong này ở
nước Tuyết Nguyệt xếp vào hàng thứ mấy.
Có người mở miệng hỏi
Kiếm Thần, bọn họ tự nhiên rất có hứng thú đối với thiên tài nước Tuyết
Nguyệt đang tiến tới đế quốc Long Sơn này. Bọn họ muốn biết thực lực của những người đó như thế nào và đương nhiên điều mà bọn họ càng muốn biết hơn chính là, những người đó so với bọn họ như thế nào.
- Kiệt
xuất của nước Tuyết Nguyệt có tám vị thiên tài nổi danh là bát đại công
tử, Lâm Phong này hắn không nằm trong danh sách bát đại công tử đã liệt
kê mà là một thiên tài mới xuất hiện, tuy nhiên hắn lại đã đánh chết vài nhân vật trong số bát đại công tử kia, mặt khác ở một nước phụ thuộc
chúng ta, nước Thiên Phong, những thiên tài kiệt xuất nhất của bọn họ
được xưng là Thiên Phong Thất Sứ, nhưng ngoại trừ Đệ Nhất Sứcòn lục Sứ
tiến vào Tuyết Nguyệt đều bị Lâm Phong hoặc là làm nhục hoặc là đánh
chết, mặc dù một vị hoàng tử Thiên Phong, hoàng tử điện hạ Phong Trần
cũng đã bị chết ở trên tay của Lâm Phong, nhưng nếu ngươi muốn hỏi ta,
Lâm Phong ở trong nước Tuyết Nguyệt là thiên tài xếp ở hàng vị trí thứ
mấy thì ta cũng không biết.
Kiếm Thần vừa cười vừa nói làm cho
đám người này lông mày đều hơi nhíu lại, nếu nghe như lời Kiếm Thần vừa
nói thì tên Lâm Phong này dường như là rất vô cùng, nếu lấy tên một nhân tài mới xuất hiện quật khởi cho Tuyết Nguyệt, hiện giờ hắn đến tại đế
quốc Long Sơn, ở trong Thiên Long hoàng thành, chỉ một trận chiến đã
thành danh khiến cho bọn họ cũng đều biết được tên này.
- Lâm Phong cụ thể tu vi, là cảnh giới gì?
Thôi Vô Mệnh người có cái tay trái màu đen lên tiếng hỏi làm cho trong lòng
đám người run lên, đây cũng là điều mà bọn họ rất quan tâm, Lâm Phong
cuối cùng là cảnh giới tu vi như thế nào?
- Khi ta và hắn chia
tay là lúc mà tu vi của hắn vẫn chỉ là Huyền Vũ cảnh tầng ba, ta nghe
nói, khi hắn cùng Viên Đồng chiến đấu là lúc mà tu vi của hắn đã đột phá đến Huyền Vũ cảnh tầng bốn rồi.
Ánh mắt Kiếm Thần nhìn kỹ đám
người, quả nhiên khi tiếng nói của Kiếm Thần vừa dứt thì lập tức trong
đôi mắt của toàn bộ đám người đều run lên, còn lóe ra những ánh sao.
Huyền Vũ cảnh tầng bốn, điều này sao có thể, làm sao Lâm Phong có thể lấy
Huyền Vũ cảnh tầng bốn của hắn để đánh bại Viên Đồng tu bi Huyền Vũ cảnh tầng sáu?
Viên Đồng thân là thiên tài của đế quốc Long Sơn, bản
thân so với Huyền Vũ cảnh tầng sáu bình thưởng còn hùng mạnh hơn rất
nhiều, âm dương chi nhãn Võ Hồn lại phối hợp với âm dương công pháp lợi
hại vô cùng, làm sao mà cái tên Lâm Phong này có thể khiêu chiến vượt
lên hai cấp như thế.
- Khả năng này có nhiều không?
Có vài người mở miệng nói, xem ra có nhiều điểm nghi ngờ.
- Điểm ấy ngươi cần phải hói Viên Đồng mới biết được.
Kiếm Thần cười nói.
Người nọ nghe được lời nói của Kiếm Thần thì quả nhiên đôi mắt quay lại nhìn về phía Viên gia quát to:
-Viên Đồng, lão bằng hữu, mau tới đây, làm gì mà không ra đây một lát.
Giọng nói cuồn cuộn truyền khắp mọi ngõ ngách trong Viên gia, nhưng những
người trong Viên gia lúc này đều một đám câm như hến, họ dường như cũng
biết rằng, đám người này là không dễ trêu chọc.
Cả không gian yên lặng trong một lát, rốt cuộc một bóng người từ trong hư không dạo bước, đến đôi mắt lạnh lùng, người này đúng là Viên Đồng.
Bị Lâm Phong đánh bại, hiện giờ mọi người đều đã biết, dư luận đang xôn xao, những
người này thậm chí chạy đến hẳn Viên gia để chê cười hắn, để nhìn xem
sắc mặt của hắn đẹp đẽ như thế nào.
- Các ngươi tới nơi này, là để chê cười Viên Đồng ta đấy sao?
Đôi mắt lạnh lùng của Viên Đồng đảo qua đám người, hơi thở hơi hơi di động, một quyền kia của Lâm Phong oanh vào ngực của hắn có thể cũng không nhẹ hắn, vừa rồi hắn đang trị thương nhưng đang giữa chừng bị bừng tỉnh.
- Viên Đồng, ngươi không nên hiểu lầm, chúng ta chỉ là muốn hỏi xem, cái
tên Lâm Phong đã đánh bại ngươi kia rút cuộc là tu vi cành giới gi?
Người đã nói chuyện vừa rồi lại lên tiếng nói một lần nữa, mặc dù trong miệng nói là Viên Đồng không nên hiểu lầm, nhưng lại đem hai chữ đánh bại kia đặc biệt nhấn mạnh, hiển nhiên là để châm chọc Viên Đồng, thực ra trong lòng của hắn rất khinh thường, đường đường là thanh niên tài tuấn thành Thiên Long, xếp hạng ở top 10 nhưng lại bị một người ở nước Tuyết
Nguyệt tới đánh bại, đúng thực là hư danh.
- Tần Xuyên, ngươi có gì thì cứ nói thẳng ra, không cần phải vòng vo như thế.
Viên Đồng lạnh băng băng nhìn người vừa nói, rồi nói tiếp:
- Về phần ngươi hỏi, tu vi của Lâm Phong đó là Huyền Vũ cảnh tầng bốn,
nếu ngươi cho mình là lợi hại đến cỡ nào, ngươi có thể đi tìm hắn để đọ
sức một lần, để chứng minh ngươi hùng mạnh hơn so với Viên Đồng ta.
- Huyền Vũ cảnh tầng bốn sao?
Trên khóe miệng của Tần Xuyên lóe lên một nụ cười lạnh nói:
- Ngươi phải nhớ, Tần Xuyên ta nếu là người thấp hơn ta đến hai tầng cảnh giới thì nhất định không thể đánh bại ta, nếu thế còn mặt mũi nào để
xưng là thiên tài của đế quốc Long Son tham gia đại hội Tuyết Vực.
- Không tiễn.
Viên Đồng lãnh đạm nói, trực tiếp hạ lệnh đuổi khách.
Tần Xuyên nghe được hai tiếng sống sượng của Viên Đồng thì trên khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
- Viên Đồng, ngươi hãy chờ.
Tiếng nói vừa dứt, Tần Xuyên bước chân vào hư không vội vã bay thẳng về phía xa xa.
- Chúng ta đến xem một chút thiên tài của nước Tuyết Nguyệt đi.
Thôi Vô Mệnh trong miệng thốt ra một tiếng nói, lập tức một chân bước ra,
nóc nhà dưới chân hắn trong nháy mắt sụp xuống vỡ vụn, thân thể hắn gào
thét rời đi, những người khác cũng đều liếc mắt một cái nhìn Viên Đồng
rồi cũng đều hóa thành một chùm tia sáng, tất cả đều nhanh chóng rời đi.
Ầm ầm!
Nóc nhà bị sụp xuống truyền ra những tiếng vang ầm ầm, Viên Đồng hai nắm
tay nắm chặt nhìn chằm chằm vào bóng dáng đám người vừa rời khỏi, hắn
cảm thấy vô cùng nghẹn ngào, hắn đương nhiên hiểu được điều nhục nhã này và cũng thấy được ánh mắt khinh thường của những người kia.
Nhưng phẫn nộ thì có thể biết làm thế nào, ai bảo hắn lại để cho Lâm Phong đánh bại.
- Lâm Phong, ở sân khấu đại hội Tuyết Vực ta nhất đinh sẽ đánh bại ngươi, tốt nhất ngươi đừng để cho ta gặp lại.
Hai nắm đấm của Viên Đồng mãnh liệt nắm chặt lại, tiếng răng rắc truyền ra, nắm tay nổi gân xanh.
…
Ở trong dịch quán nơi người của nước Tuyết Nguyệt đang ở, một hàng bóng
dáng trên không bay đến, không gian gào thét, những bước chân trực tiếp
bước lên đỉnh tòa đại diện cao nhất của dịch quán.
Đám người này tự nhiên là nhưng thanh niên tài tuấn của đế quốc Long Sơn, một đám
người sắc mặt sắc bén, dường như là đến không phải vì mục đích tốt đẹp.
- Nghe nói có một vị thiên tài của nước Tuyết Nguyệt vừa mới đến đế quốc
Long Sơn chúng ta, mong rằng có thể ra cho chúng ta gặp một chút.
Trong đám người có một người lên tiếng hét to, âm thanh cuồn cuộn bao phủ cả dịch quán.
Chỉ có điều chỉ sau đó một lát liền có một bóng dáng lóe ra hạ xuống ở trên đỉnh phòng ốc cao nhất, nơi đám người kia đang đứng.
Những người này, một đám tinh long thần hổ, hai mắt nhoang nhoáng, toàn bộ
thần thái đều no đủ, còn để lộ ra ý sắc bén vừa thấy liền biết ngay là
thực lực phi phàm.
- Các ngươi là ai?
Vu Thanh Vạn Thú môn sắc mặt rét lạnh như thú, âm trầm nhìn chằm chằm bọn người trẻ tuổi này, lạnh lùng hỏi.
- Ai là Lâm Phong?
Không người nào để ý đến Vu Thanh, ánh mắt Tần Xuyên liếc một cái nhìn những
người của nước Tuyết Nguyệt, trong ánh mắt lộ ra vài phần hơi thở, linh
hoạt sắc bén.
- Lâm Phong?
Cả một đám người của nước Tuyết Nguyệt, ánh mắt đều ngưng lại nhìn đối diện lẫn nhau, những người này tìm Lâm Phong làm gi?
Lâm Phong cũng giống như bọn họ, không phải vừa mới tới thành Thiên Long
của đế quốc Long Sơn hay sao? Làm sao lại có nhiều người đến tìm hắn như vậy.
Không có người trả lời, ánh mắt của Tần Xuyên nhìn về phía Kiếm Thần đã thấy Kiếm Thần cười nói:
- Bọn họ đều không phải Lâm Phong.
- Đều không phải?
Ánh mắt Tần Xuyên bị kìm hãm, ánh mắt sắc bén lại một lần nữa quét về phía dịch quán, âm thanh lạnh lùng thốt ra:
- Lâm Phong ở đâu?
- Lâm Phong ở đâu, Lâm Phong ở đâu…!
Âm thanh cuồn cuộn khủng bố bao phủ dịch quán, khắp mọi ngõ ngách đều tạo lên một âm thanh vọng lại.
Không gian lại rơi vào yên lặng, yên lặng quá mức bình thường.
Nhưng cũng vào lúc này, từ ở một nơi, một bóng người mặc một chiếc áo dài màu trắng từ từ bay thẳng lên không trung, bóng người ấy hết sức trẻ trung, so với những người này đều trẻ hơn rất nhiều, khuôn mặt tuấn tú sạch sẽ lộ ra vài phần lạnh lùng, ánh mắt quét vể những bóng dáng đang đứng ở
chỗ cao kia.
Cuối cùng thân thể của hắn cũng hạ xuống ở trên đỉnh một tòa kiến trúc.
- Chuyện gi?
Ánh mắt Lâm Phong nhìn chằm chằm vào Tần Xuyên, hơi thở lộ ra vài phần lạnh lùng, hắn vừa rồi đang ngồi tu luyện lại bị Tần Xuyên cắt ngang, tự
nhiên trong lòng không được vui.
Hơn nữa trong tiếng gào thét
của Tần Xuyên mang theo ý phẫn nộ mãnh liệt chấn động, bất kể là một
người đang làm gì đó đều phải bừng tỉnh, đây là một hành vi cực kỳ không lễ phép.
- Ngươi chính là Lâm Phong?
Tần Xuyên nhìn Lâm Phong lạnh lùng hỏi.
- Phải.
Lâm Phong gật đầu đáp lại.
Nghe được Lâm Phong trả lời khẳng định, tâm thần Tần Xuyên vừa động, hướng
Thiên Nhãn thuật nhìn về phía Lâm Phong khiến cho Lâm Phong nhíu mày
tăng cường sự lợi hại, đồng thời Lâm Phong cũng lấy Thiên Nhãn thuật
nhìn về hướng Tần Xuyên, người này cùng với Viên Đồng tương đương, đều
là tu vi Huyền Vũ cảnh tầng sáu.