Có thể được lựa chọn tham gia đại hội Tuyết Vực, ít nhất cũng đã chứng
tỏ Lâm Phong là thanh niên tài tuấn ưu tú nhất nước Tuyết Nguyệt, thiên
phú xuất chúng.
Đương nhiên, thanh niên xuất chúng nhất nước
Tuyết Nguyệt, đặt ở tại thành Thiên Long đế quốc Long Sơn chưa chắc được người tôn trọng.
Tại trong mắt những đệ tử thiên tài ở thành
Thiên Long, đối với thiên tài nước phụ thuộc thì chỉ có bỉ di. Nhất là
thiên tài được lựa chọn tham gia từ các nước phụ thuộc mà không phải là
do đế quốc Long Sơn tự mình lựa chọn, điều này càng làm cho những thanh
niên tài tuấn này càng thêm khó chịu. Bọn họ tự nhận mình không kém hơn
với những thiên tài nước Tuyết Nguyệt đó.
- Nói thế nào thì
Tuyết Nguyệt cũng là một nước, người được chọn tham gia đại hội Tuyết
Vực chỉ có tu vi Huyền Vũ cảnh tầng ba, chẳng lẽ nước Tuyết Nguyệt đã vô năng tới mức này sao?
Lúc này, có một giọng nói chói tai vang
lên, một tên thanh niên áo trắng liếc mắt nhìn Lâm Phong, thậm chí cũng
không thèm nhìn Lâm Phong một cái, dĩ nhiên là biểu hiện thái độ khinh
thường và bỉ di cực độ.
Những người khác nghe được lời này đều
trầm mặc, ánh mắt đạm mạc nhìn Lâm Phong. Dù tu vi Huyền Vũ cảnh tầng ba mà có chiến lực Huyền Vũ cảnh tầng bốn, nhưng quả thật còn chưa đủ tư
cách tham gia đại hội Tuyết Vực, loại tu vi này mà đặt trên võ đài đại
hội Tuyết Vực, có lẽ chỉ tồn tại kế cuối.
Ánh mắt Lâm Phong vẫn
đạm mạc như thường, giống như là không nghe được đối phương châm chọc.
Riêng về cảnh giới tu vi, hắn mới Huyền Vũ cảnh tầng ba, quả thật rất
yếu. Với cảnh giới này, e rằng là người thấp nhất tham gia đại hội Tuyết Vực rồi. Dù mười người nước Tuyết Nguyệt thì người có tu vi thấp nhất
cũng là Huyền Vũ cảnh tầng bốn, hơn nữa đều có chiến lực đặc thù, đánh
bại Huyền Vũ cảnh tầng bốn bình thường là không thành vấn đề.
Phải đạt tới Huyền Vũ cảnh tầng năm, như vậy mới có thể đạt tới cấp bậc
trung bình trong đại hội Tuyết Vực, nhưng cũng chỉ là đạt chân vào mà
thôi.
- Nước Tuyết Nguyệt vô năng hay không thì ta không biết.
Nhưng nghe giọng điệu lớn lối của ngươi, chẳng lẽ ngươi cũng là một
trong những người tham gia đại hội Tuyết Vực?
Lâm Phong không
nói lời nào, nhưng Lam Kiều thì không khách khí, nàng đưa mắt nhìn thanh niên áo trắng vừa châm chọc Lâm Phong, trong giọng nói tràn đấy ý tứ mà ai cũng có thế nghe ra được.
- Đế quốc Long Sơn ta có vô số
thiên tài, tùy ý một người thì những kẻ ở nước nhỏ như nước Tuyết Nguyệt không thể so sánh. Dù Dương mỗ chỉ có tu vi Huyền Vũ cảnh tầng bốn
những vẫn còn xa mới được lựa chọn tham gia đại hội Tuyết Vực, cũng
không giống như người nước Tuyết Nguyệt nào đó.
Thanh niên kia chậm rãi nói không ngừng.
- Nói nhiều vậy đều toàn nói nhảm, nếu không có tư cách tham gia đại hội
Tuyết Vực, vậy còn lý do lý trấu cái gì, ta thật bội phục sức nói nhảm
của ngươi.
Lam Kiều không biết cái gì là văn nhã, nàng liền mở miệng châm chọc, làm cho người này khựng người.
- Một kẻ không có tư cách tham gia đại hội Tuyết Vực, vậy mà có thể ngồi
đó châm chọc người được lựa chọn, thật sự là không biết xấu hổ mà.
Lam Kiều dường như không muốn dừng, chậm rãi mắng tiếp, làm cho sắc mặt người kia càng thêm cứng ngắc.
- Đường tiểu thư, chúng ta vào tầng chín Thiên Hành cung này, ngươi không chuẩn bị gì cho chúng ta sao?
Lam Kiều không nhìn người kia nữa mà nhìn về Đường U U, chậm rãi nói.
- Đương nhiên.
Đường U U cũng rất rộng rãi, đưa tay lên mời hai người Lâm Phong cùng Lam Kiều:
- Mời hai vị ngồi!
Lam Kiều cũng không khách khí, kéo Lâm Phong trực tiếp ngồi xuống. Xung
quanh cái bàn gỗ thanh mộc này có khoảng mười người, trong mắt mỗi người đều lộ ra tinh mang liếc nhìn Lâm Phong.
- Lâm Phong, Đường tiểu thư rất ít khi tới Thiên Hành cung, không nghĩ tới ngươi tới lần đầu
liền có thể gặp được giai nhân của Đế quốc Long Sơn, vận khí không tệ a!
Lam Kiều khanh khách cười, Đường U U cười yếu ớt nói:
- Nào có, có thể gặp được thanh niên tài tuấn của nước Tuyết Nguyệt là
vinh hạnh của U U. Đây là chút rượu nhạt của Đường gia ta, mong rằng vui lòng thử.
Đường U U vừa nói vừa nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn gỗ,
nhất thời, một tiếng vang nhỏ, Lâm Phong chỉ thấy trước mắt có một ám
cách lồi lên. Một cái bầu rượu tinh mỹ hiện ra ở đó, tuy chưa uống nhưng đã cảm thấy hương vị xộc vào mũi, là mùi thơm thuần khiết.
- Ám cách thật thần kỳ.
Lâm Phong kinh hãi không thôi, nơi này chính là tầng chính, thật sự không
biết bình rượu này làm sao mà đưa lên nhanh như vậy, tốc độ truyền lên
là người ta chắt lưỡi hít hà.
Lâm Phong cùng Lam Kiều đi với
nhau, nhưng lại chỉ có một bầu rượu, hiển nhiên là không để ý tới Lam
Kiều. Dù sao, Lam Kiều đi theo Lâm Phong mà đến, không phải là dựa vào
thực lực bản thân để bước lên tầng chín.- Lâm Phong, Đường gia là thế gia luyện đan số một đế quốc Long Sơn, sừng sững tại đế quốc Long Sơn mấy ngàn năm mà không ngã. Đó là thế gia mạnh nhất, vững chắc nhất trong đế quốc Long Sơn. Mà rượu do Đường gia ủ ra
cũng là linh đan diệu dược, nhất là quỳnh tương ngọc dịch trên tầng chín này thì càng như thế. Ta nghe nói, quỳnh tương ngọc dịch được chia làm
chín loại, mỗi loại có công hiệu khác nhau, người nào uống sẽ có chỗ
tốt, người bước chân lên tầng chính Thiên Hành cung đầu tiên mới có tư
cách hưởng dụng miễn phí. Còn lần khác thì phải dùng một cái giá kinh
khủng, hơn nữa, có tiền mà không mua được.
Lam Kiều chậm rãi giải thích cho Lâm Phong nghe:
- Lâm Phong, đây là lần đầu tiên ngươi đặt chân tới Thiên Hành cung, như
vậy liền có cơ hội hưởng dụng quỳnh tương ngọc dịch do Đường tiểu thư tự mình đưa tặng, vận khí thật sự không tệ.
- Ngươi thật hiểu rõ
Đường gia cùng Thiên Hành cung ta, quỳnh tương ngọc dịch trên tầng chín
này đúng là có chín loại. Giờ phút này, bình trước mặt Lâm Phong chính
là một loại trong đó, Hồn Tuyền Ngọc Lộ, uống vào thì không tăng lên
thực lực nhưng có thể làm cho tinh thần không linh, tẩy rửa linh hồn,
làm cho linh hồn, tâm tư không có nửa điểm tạp niệm, tiến vào trạng thái không linh, thậm chí có thể bước vào cảnh giới kỳ diệu mà đốn ngộ.
Đường U U giải thích một câu, quỳnh tương ngọc dịch này là Hồn Tuyền Ngọc Lộ.
Xung quanh bàn thanh mộc, rất nhiều người nhìn sang với ánh mắt nóng bỏng,
tất cả đều nhìn lên chén rượu trước mặt Lâm Phong. Tẩy rửa tinh thần hồn phách làm cho người ta tiến vào trạng thái không linh, loại quỳnh tương ngọc dịch này sao có thể làm bọn họ không mừng cho được.
Lâm
Phong cầm lấy dạ quang bôi trước người, sau đó đưa tay đặt lên bình Hồn
Tuyền Ngọc Lộ kia. Đột nhiên, từng sợi khí thế đánh tới phía hắn.
Nhanh, nhanh cực kỳ, chỉ trong chớp mắt ngắn ngủi, Lâm Phong liền cảm giác như rơi vào hầm băng. Rất nhiều khí tức băng hàn của nhiều người đều bao
phủ lên người hắn.
- Buông tay cho ta!
Răng rắc!
Hai tiếng vang truyền ra, có một người đã không kìm nén được mà dùng tay
trực tiếp ấn lên bàn gỗ thanh đàn. Nhất thời, một luồng chân nguyên lực
đáng sợ theo bàn gỗ vào bắn tới Lâm Phong, nhanh vô cùng, trong chớp mắt liền tới.
- Hừ!
Lâm Phong hừ lạnh một tiếng, hắn cũng dùng một chưởng ấn lên mặt bàn, nhất thời, bình rượu liên bay lên không trung.
- Tới đây!
Một luồng hấp lực đáng sợ truyền tới, chân nguyên cuồn cuộn mà đến, hóa
thành từng sợi tơ rồi quấn chặt bình rượu, muốn cướp lấy bình Hồn Tuyền
Ngọc Lộ kia.
Đối với mọi chuyện trước mắt, Đường U U chỉ an tĩnh
nhìn, không có ngăn cản, thuận theo tự nhiên mà nhìn Lâm Phong ứng phó
thế nào.
Người nước Tuyết Nguyệt đặt chân lên đế quốc Long Sơn,
cùng theo người đế quốc Long Sơn tham gia đại hội Tuyết Vực, bị bắt nạt
một chút cũng rất bình thường. Dù bây giờ Lâm Phong đến Thiên Hành cung, đến ngày khác hắn cũng phải chịu kẻ khác bắt nạt.
Nhưng mà, người nước Tuyết Nguyệt như Lâm Phong, tới đế quốc Long Sơn sẽ bị người ta khi nhục sao?
Rầm!
Một chưởng Lâm Phong vỗ lên mặt bàn, chân nguyên lực nhanh chóng đụng vào
nhau, một đoàn quang mang điên cuồng chớp lên, cực kỳ kịch liệt.
Đồng thời, Lâm Phong vung tay áo bước ra, bàn tay trực tiếp nắm lấy bình Hồn Tuyền Ngọc Lộ.
Sợi tơ chân nguyên kia trực tiếp quấn lấy quanh nắm tay của Lâm Phong, một
lực lượng xoắn cắt đáng sợ như muốn cắt đứt tay Lâm Phong mà cướp lấy
Hồn Tuyền Ngọc Lộ.
- Xem ra, Hồn Tuyền Ngọc Lộ mà Đường tiểu thư tặng cho cũng có thể tranh đoạt, đã vậy thì Lâm Phong xin càn rỡ vậy.
Một giọng nói lạnh lùng từ Lâm Phong phát ra, chỉ nghe từng tiếng răng rắc
truyền ra, chén rượu trong tay Lâm Phong trực tiếp vỡ vụn, lộ ra một
dòng nước màu xanh.
- Hít…
Lâm Phong phất tay, một luồng
hấp lực đáng sợ truyền tới, dòng nước màu xanh trực tiếp bắn vào trong
miệng Lâm Phong. Đồng thời, bàn tay Lâm Phong đột nhiên rung lên, nhưng
sợ tơ chân nguyên quấn quanh đều bị đứt gãy.
- Muốn đánh thì trực tiếp chút đi, cần gì văn nhã như thế, lén lén lén lút lút!
Lâm Phong quát lạnh một tiếng, hắn trực tiếp đạp lên bàn gỗ mà nhảy qua.
Chân nguyên lực công kích về tên thanh niên kia, một luồng khí tức bá
đạo đồng thời phóng lên.