- Vô Nhai điện hạ, Nguyệt Thanh Sơn ta chỉ hỏi một câu, ước hẹn này của tổ tiên, người có thực hiện hay không?
Nguyệt Thanh Sơn rõ ràng là ép người, giống như nhất định muốn Đoàn Vô Nhai cho một cái công đạo.
Đoàn Vô Nhai cười khổ, hướng Nguyệt Thanh Sơn nói:
- Nguyệt gia chủ chính là tiền bối Vô Nhai kính nể, mà thiên tài Nguyệt
Thiên Mệnh của Nguyệt gia đứng thứ hai trong Bát đại công tử, Vô Nhai
cũng rất là khâm phục. Nhưng mà việc này liên quan đến hoàng muội thân
nhất của ta, ta không thể không thận trọng lời nói, không bằng như vậy,
mời Nguyệt gia chủ an vị trước, cho ta suy nghĩ một lát, cùng hoàng muội ta thương lượng một chút, hỏi ý hoàng muội ra, rồi mới trả lời Nguyệt
gia chủ, vậy được không?
- Không cần, nếu Vô Nhai điện hạ nói như thế, vậy Nguyệt mỗ liền đứng ở chỗ này chờ Vô Nhai điện hạ trả lời, chỉ có điều Nguyệt mỗ mời Vô Nhai điện hạ nhớ rõ đó là ước hẹn của tổ tiên.
Nguyệt Thanh Sơn thấy vậy cũng không thể khiến Đoàn Vô Nhai mở miệng, liền
biết, muốn hắn bây giờ trả lời khẳng định cũng không có khả năng, đương
nhiên Nguyệt Thanh Sơn cũng tin tưởng, Đoàn Vô Nhai dám nói không, ước
hẹn của tổ tiên hoàng thất Đoàn gia và Nguyệt gia, Đoàn Vô Nhai cũng
không có can đảm lắc đầu phủ nhận, liên quan trong chuyện này cũng có
chút lớn.
Cho nên Nguyệt Thanh Sơn cũng không nóng nảy, vừa rồi
hắn chỉ cho Đoàn Vô Nhai một chút áp lực mà thôi, thật ra hiện giờ hắn
muốn nhìn Đoàn Vô Nhai cùng Đoàn Hân Diệp thương lượng như thế nào cho
hắn một câu trả lời thuyết phục.
Chỉ thấy khóe miệng Đoàn Vô Nhai mỉm cười, ánh mắt dừng trên người Đoàn Hân Diệp.
- Hoàng muội, lời Nguyệt gia chủ nói muội cũng nghe rõ ràng, Thiên Mệnh
huynh thân là trưởng tôn Nguyệt gia, thiên phú thực lực đều rất mạnh,
còn xếp thứ hai trong Bát đại công tử, cái cọc hôn nhân này, muội thấy
thế nào?
Đoàn Vô Nhai hỏi Đoàn Hân Diệp, cũng khiến mọi người có chút vô lời, giờ phút này Đoàn Hân Diệp vẫn cùng Lâm Phong ngồi chung
một chỗ, Đoàn Vô Nhai hỏi như thế hiển nhiên là có phần dự đoán trước
Đoàn Hân Diệp làm sao có thể sẽ đáp ứng.
Môi đỏ của Đoàn Hân Diệp mấp máy, vừa định muốn mở miệng, lại bị Đoàn Vô Nhai đánh gãy.
- Lâm Phong, ý của xá muội, không cần mở miệng kỳ thật ta cũng có thể
hiểu, không bằng ta hỏi ngươi một chút, việc này ngươi nhìn nhận thế
nào?
Ánh mắt toàn bộ mọi người đều rơi vào người Lâm Phong.
Lần này Lâm Phong mới là người quan trọng nhất, dù sao Đoàn Hân Diệp, còn
cả Nguyệt Thanh Sơn vốn là ngoại công của hắn, cả hai đều có quan hệ với Lâm Phong.
Lúc này, không chỉ có ánh mắt mọi người nhìn về phía
Lâm Phong mà còn có ánh mắt của Đoàn Hân Diệp, nàng muốn nghe một chút,
Lâm Phong sẽ trả lời Đoàn Vô Nhai như thế nào.
Lâm Phong trầm mặc một lát, nhìn chằm chằm Đoàn Vô Nhai ngay sau đó quét mắt liếc Nguyệt Thanh Sơn một cái.
- Hân Diệp là nữ nhân của ta.
Một câu Lâm Phong nói ra mang theo vài phần lạnh lùng, đương nhiên không
thể thiếu phần bá đạo, cứng cỏi và kiên quyết, hắn vốn không phải là
người thiếu quyết đoán, nếu đã quyết định tiếp nhận Đoàn Hân Diệp, hắn
nên cho Đoàn Hân Diệp tất cả thứ có thể cho, giờ phút này có người tới
cửa nói muốn nữ nhân của hắn, hắn làm sao có thể đáp ứng.
Không
cần quá nhiều từ ngữ, một câu, chắc chắn đã biểu thị rõ ràng lập trường
của Lâm Phong, Đoàn Hân Diệp là nữ nhân của hắn, như vậy hôn sự của
Nguyệt Thiên Mệnh và Đoàn Hân Diệp, hắn đương nhiên không thể nào chấp
nhận.
Ngữ khí cứng cỏi của Lâm Phong làm trong lòng mọi người
cũng có chút dao động, Lâm Phong này vậy mà đủ bá đạo, ngay trước mặt
Nhị hoàng tử Đoàn Vô Nhai, Nguyệt Thanh Sơn, phủ định hôn ước, tuyên bố
công chúa Đoàn Hân Diệp là nữ nhân của hắn, trong một câu kia ẩn chứa
dũng khí, cũng không chỉ nói đơn giản như vậy, áp lực Lâm Phong sắp đối
mặt có thể tưởng tượng được.
Đoàn Hân Diệp nghe được lời nói đơn
giản lại cứng cỏi của Lâm Phong, trong mắt hạnh hàm chứa ý cười hạnh
phúc, thân thể nhích lại gần Lâm Phong, cuối cùng lại ngay trước mặt mọi người rúc mặt vào trên cánh tay Lâm Phong.
Lâm Phong cũng không có thể để ý nhiều như như vậy, thì nàng có thể đủ liều lĩnh, áp lực
không nên do một mình Lâm Phong tới đảm đương.
Chứng kiến hai
người thân mật khăng khít, rất nhiều người đều lộ ra ý ghen tị, nhất là
Nguyệt Thiên Thần đã ghen tị đến đỏ mắt, mà sắc mặt của Nguyệt Thiên
Mệnh thì có chút khó coi. Hắn và Đoàn Hân Diệp nói thế nào cũng đều có
hôn ước trong người, nhưng Đoàn Hân Diệp lại thân mật cùng Lâm Phong như thế, hơn nữa còn ngay trước mặt mọi người, chuyện này bảo hắn để mặt
vào đâu.
Nguyệt Thanh Sơn nhìn chằm chằm Lâm Phong, ngoại tôn của hắn, trong lòng thở dài, đây coi như là hắn tự gây nghiệt đi, không ngờ vì tôn tử mà cướp đoạt nữ nhân của ngoại tôn, nhưng vì Nguyệt gia, hắn
không còn lựa chọn nào khác.
Tất cả mọi người đều trầm mặc, không ai mở miệng nói chuyện, ngay cả Đoàn Vô Nhai cũng im lặng không nói.
Trầm mạc một lúc lâu, cuối cùng Đoàn Vô Nhai phá vỡ yên tĩnh, mở miệng nói:
- Hân Diệp, thân thể của muội không thoải mái sao?
Mọi người sửng sốt, ánh mắt cũng rơi vào người Đoàn Hân Diệp, chỉ thấy sắc
mặt Đoàn Hân Diệp lúc này dần dần đỏ bừng, cái trán cũng đầy vẻ hồng
nhuận, dường như rất khó chịu.
- Hả? Đây là có chuyện gì?
Rất nhiều người đều ngây ngẩn, Đoàn Hân Diệp mới vừa rồi dường như còn rất
tốt, không có nửa điểm khác thường, bây giờ đột nhiên xuất hiện dấu hiệu như có vài phần trúng độc, rất khác lạ.
- Hân Diệp, nàng làm sao vậy?
Lâm Phong cũng phát hiện Đoàn Hân Diệp khác thường, không khỏi giật mình.
Người tu võ gột tẩy dơ bẩn trong cơ thể, rèn luyện thân thể tinh túy, cường
tráng vô cùng, sau khi bước vào Linh Vũ thì chuyện thân thể không khỏe
hoặc là bệnh tật là cực ít. Tuy nói là Đoàn Hân Diệp không quá si mê với võ đạo, nhưng ít ra đã bước vào Linh Vũ cảnh từ lâu, khả năng vô duyên
vô cớ bị như thế chỉ có là đã bị người khác đánh lén hoặc là trúng độc,
thân thể mới có thể xuất hiện khác thường.
Cũng chính bởi vì điều này Lâm Phong mới lộ ra vẻ khẩn trương như thế.
- Không có gì, chỉ là thân thể có chút khô nóng bất an, có lẽ nghỉ ngơi một lát sẽ tốt thôi.
Ánh mắt Đoàn Hân Diệp gượng cười, tận lực làm cho mình biểu hiện bình
thường một chút, nhưng sắc mặt nàng lại càng ngày càng đỏ bừng lên, thậm chí xuất hiện dấu hiệu nóng bỏng.
Lâm Phong đưa tay đặt trên
trán Đoàn Hân Diệp cảm nhận, lập tức trong lòng run lên, nóng quá, giờ
phút này trán của Đoàn Hân Diệp như một ngọn lửa, vô cùng nóng.
- Không đúng, Hân Diệp, nàng rốt cuộc làm sao vậy, thân thể có thoải mái hay không?
Trên mặt Lâm Phong lộ ra vẻ khẩn trương, võ tu bình thường sẽ không xảy ra
vấn đề, một khi thân thể xảy ra vấn đề thì nhất định không phải là vấn
đề nhỏ.
Đoàn Hân Diệp trầm mặc một lát, liền nhìn Lâm Phong, thấp giọng nói:
- Lâm Phong, thân thể của ta nóng quá.
- Nóng quá?
Ánh mắt Lâm Phong nhíu lại, mà lúc này Đoàn Vô Nhai cũng đi tới bên người
Đoàn Hân Diệp, khống chế tay Đoàn Hân Diệp, cảm nhận khí huyết lưu thông trong cơ thể, sắc mắt có chút tức giận.
- Lâm Phong, ngươi làm gì Hân Diệp rồi?
Đoàn Vô Nhai đột nhiên gầm lên với Lâm Phong, khiến ánh mắt Lâm Phong cũng
kinh ngạc, hắn làm gì Đoàn Hân Diệp? Hắn có thể sẽ làm cái gì với Đoàn
Hân Diệp?
Mọi người cũng đều ngây ngẩn, hiển nhiên không ngờ
rằng Đoàn Vô Nhai lại đột nhiên quát mắng Lâm Phong. Quan hệ của Đoàn Vô Nhai và Lâm Phong, bọn họ đều rõ ràng, ngày xưa thời điểm tu vi Lâm
Phong còn yếu, Đoàn Vô Nhai vẫn âm thầm chiếu cố Lâm Phong, phong Lâm
Phong thành Xích Huyết chư hầu, lấy thành Dương Châu làm đất phong.
- Ngươi nói rõ một chút, Hân Diệp thế nào, tại sao lại xuất hiện tình trạng này?
Ngữ khí của Lâm Phong cũng mang theo vài phần lạnh lẽo, ánh mắt bất thiện.
- Hân Diệp muội ấy... muội ấy…
Đoàn Vô Nhai thì lại không cách nào đem câu vừa nói nói tiếp, lạnh lùng nói:
- Vừa rồi muội ấy còn tốt lành, hơn nữa vẫn ở cùng người, sau khi Nguyệt
gia chủ tới nhắc hôn ước, Hân Diệp đột nhiên trúng dược, Lâm Phong,
ngươi đừng nói cho ta việc này ngươi không rõ ràng lắm.
- Trúng dược?
Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Đoàn Hân Diệp, chỉ thấy thân thể của
Đoàn Hân Diệp nắm thật chặt Lâm Phong, sắc mặt đỏ bừng, thậm chí là cái
loại ửng hồng, ánh mắt cũng có vài phần mê ly, rung động lòng người.
Cảnh tượng này làm cho tất cả mọi người chỉ cảm thấy cả người vô cùng khô
nóng, chỉ liếc mắt nhìn bộ dạng Đoàn Hân Diệp lúc này, bọn họ liền không cách nào nhịn được mà không sinh tà niệm.
Trúng dược? Hơn nữa Đoàn Vô Nhai còn không nói nên lời!
Trong lòng mọi người mãnh liệt run lên, đột nhiên nghĩ đến một loại khả năng vô cùng chấn động.
Thậm chí có người dám ở trong dạ yến hoàng cung hạ dược công chúa Đoàn Hân
Diệp, hơn nữa lại là loại dược vật tà ác như thế, thật to gan lớn mật.
Huống chi thời điểm lại còn nhạy cảm như thế, vừa lúc Nguyệt Thanh Sơn mang
Nguyệt Thiên Mệnh tới cửa nhắc hôn ước, thì Đoàn Hân Diệp lại trúng loại thuốc này, khó trách phản ứng đầu tiên của Đoàn Vô Nhai chính là nghĩ
đến Lâm Phong.
- Lâm Phong, thân thể của ta nóng quá.
Cả
người Đoàn Hân Diệp nằm úp sấp trên người Lâm Phong, giọng nói cũng có
chút mơ hồ không rõ, lại nghe Đoàn Vô Nhai đang chất vấn, Lâm Phong làm
sao có thể không rõ chuyện gì đang xảy ra, sắc mặt hắn lập tức lạnh lẽo
đến cực điểm, lại có người dám làm ra việc như vậy với Hân Diệp.