“Thật sự là một tiểu bối ở Thanh châu? Cố Bác, ngươi không nói đùa chứ?” Nghe Cố Bác khẳng định, Sở Phong càng ngạc nhiên hơn.
Là người thuộc Thanh châu, về phần các tiểu bối ở Thanh châu, Sở Phong
rõ hơn ai hết, hắn nhất thời không thể nghĩ ra trong đám tiểu bối Thanh
châu rốt cuộc ai là người có đủ tư cách nhận được thư mời của Chí Tôn
sơn trang.
“Ta không đùa mà, Sở Phong ngươi là người Thanh châu,
đáng lẽ phải đoán ra là ai chứ. Nhân vật như vậy lẽ ra đã nổi danh khắp
Thanh châu, không ai có thể địch lại.” Cố Bác nói.
“Cố Bác, người đó rốt cuộc là kẻ nào?” Sở Phong vẫn không thể đoán ra.
“Là Trương Thiên Dực.”
“Trương Thiên Dực?!” Nghe thấy cái tên này Sở Phong liền ngạc nhiên.
Vài năm trước đó, Thanh Long tông có một thiên tài, vị này từ năm mười sáu
tuổi đã trở thành đệ tử đầu tiên của Thanh Long tông, Dự Minh đỉnh đỉnh
đại danh của Thanh Long tông cũng chính là do Trương Thiên Dực sáng lập
nên. Chỉ có điều sau khi trở thành đệ tử đầu tiên của Thanh Long tông
không lâu sau y liền rời đi, từ đó đến nay không xuất hiện nữa, nhiều
năm trôi qua không ai biết y đã đi đâu.
Vậy mà bây giờ, Cố Bác
lại nói tên Trương Thiên Dực đó đến từ Thanh châu, nên Sở Phong hoài
nghi Trương Thiên Dực mà hắn biết cùng với Trương Thiên Dực mà Cố Bác
nói có phải cùng một người hay không.
“Sở Phong, ngươi chưa từng nghe đến cái tên này sao?” Thấy bộ dáng kinh ngạc của hắn, Cố Bác không nhịn được hỏi thêm.
“Ta đã từng nghe qua cái tên này, trước đây y ở cùng một môn phái với ta,
nhưng nhiều năm trước y đã rời phái, cả Thanh châu không ai biết y đã đi đâu, nên ta cũng không chắc lắm y có phải là người ta biết hay không.”
“Đúng là kỳ quái, người như Trương Thiên Dực, chẳng lẽ không có chút tiếng
tăm nào. Nhưng Sở Phong à, Trương Thiên Dực đó có đúng là một thiên tài
hay không?” Suy tư một hồi, Cố Bác lại tiếp tục hỏi.
“Ừm, y chính là một nhân tài, y cũng đã trở thành một tượng đài trong lòng mỗi một
đệ tử Thanh Long tông chúng ta.” Sở Phong trả lời.
“Nếu là như
thế thì ta chắc chắn Trương Thiên Dực này chính là y, bởi vì trong
khoảng một năm gần đây ở một vài nơi, Trương Thiên Dực rất có tiếng tăm, mặc dù hắn chưa từng đến Giới Châu của bọn ta, nhưng những cao thủ
Giới Châu đều nghe nói Thanh châu xuất hiện một thiên tài khó lường.” Cố Bác nói.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Sở Phong truy hỏi.
“Chuyện dài lắm, bắt đầu từ việc xảy ra ở Đường Châu vào năm ngoái. Nguyên
Cương tông tuy không phải là bá chủ Đường Châu nhưng vẫn là môn phái lớn mạnh nhất ở đây, mà đệ tử đầu tiên của Nguyên Cương tông Đường Nhất Tu
chính là một thiên tài, y đã từng dùng tu vi Huyền Võ cấp chín đánh nhau với một cao thủ Thiên Võ cấp một ba ngày ba đêm liên tiếp, không phân
thắng bại.”
“Một năm trước, trong một ngày vui của Nguyên Cương
tông, bỗng nhiên có một vị nam tử trẻ tuổi đến khiêu chiến với Đường
Nhất Tu. Ai cũng nghĩ hành động của người này thật ngu xuẩn, vì lớp
hậu bối ở Đường Châu không ai có thể vượt qua được Đường Nhất Tu, mà
người này tuổi tác lại xấp xỉ, cũng thuộc lớp hậu bối. Dĩ nhiên
Đường Nhất Tu chấp nhận thách đấu. Điều đáng kinh ngạc chính là người
trẻ tuổi kia trong vòng mười chiêu đã đánh bại được thiên tài của Đường
Châu, sau đó y tự nhận mình chính là Trương Thiên Dực đến từ Thanh
châu.” Cố Bác nói.
“Lợi hại như vậy sao?” Lúc này Sở Phong càng
kinh ngạc hơn, Đường Nhất Tu kia có thể dùng tu vi Huyền Võ cấp chín
đánh nhau ba ngày ba đêm liên tiếp với một cao thủ Huyền Võ khác, điều
này đã chứng minh y cực kỳ lợi hại.
Vậy mà Trương Thiên Dực có
cùng cảnh giới kia trong vòng mười chiêu đã quật ngã được y, điều này có nghĩa là gì, chính là Trương Thiên Dực không chỉ lợi hại hơn Đường Nhất Tu một chút mà là lợi hại hơn gấp trăm nghìn lần.
“Vẫn chưa hết, không lâu sau Tống Thanh Phong, kỳ tài của Tống Châu đã bị Trương Thiên Dực đến tận nhà khiêu chiến, cũng bị đánh bại trong vòng mười chiêu.
Tiếp đó là Bạch Vân Phi của Nguyên Châu, Lưu Tiêu Dao của Minh Châu đều
lần lượt bị Trương Thiên Dực đánh bại trong vòng mười chiêu.” Cố Bác
trên mặt tràn đầy nét hâm mộ nói.
“Phù!” Lúc này Sở Phong không
khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, hắn đã có thể khẳng định người này chính là Trương Thiên Dực của Thanh Long tông trước kia, chỉ là hắn không ngờ Trương Thiên Dực lại đến nơi này.
“Nói thật, danh tiếng Trương
Thiên Dực đã vang xa khắp các châu, ta cũng không ngờ ở Thanh châu vậy
mà không ai biết y đã làm những gì trong thời gian qua.” Đột nhiên, Cố
Bác bật cười.
“Thế lực của Thanh châu yếu kém hơn các châu khác,
vì thế tin tức không thể lưu thông cũng là chuyện thường.” Tuy Sở Phong
nói thế, nhưng lại trưng ra một nụ cười miễn cưỡng.
“Ai, ngươi
cũng đừng nói thế, mấy trăm năm trước Thanh châu cũng là một trong những nơi mạnh nhất của Cửu Châu, đặc biệt là Thanh Long đạo nhân nghìn năm
trước, ngay cả Khương thị hoàng triều cũng kiêng kị ông ta. Mặc dù hai
trăm năm gần đây, Thanh châu bắt đầu tụt dốc, nhưng chẳng phải đã có
tuyệt thế thiên tài Trương Thiên Dực rồi sao? Huống hồ ngoại trừ y,
chẳng phải còn có Sở Phong ngươi?” Cố Bác cười nói.
“Ta sao? Cố
Bác huynh đệ chớ đùa, cùng một thế hệ nhưng ta chỉ có thể nghe về kì
tích của người khác, thật đáng buồn!” Sở Phong của hiện tại có thể nói
là một nhân vật danh tiếng ở Thanh châu, nhưng đó hoàn toàn là dựa vào
sức mạnh của Đản Đản.
Nếu như không có Đản Đản, Sở Phong chẳng
qua chỉ là một Nguyên Võ cấp chín nho nhỏ, ở Thanh châu thì còn có thể
có chút ít danh tiếng, nhưng đem ra so sánh với Cửu Châu thì hắn cũng
chỉ là hạng nhỏ bé mà thôi.
“Sở Phong huynh đệ sao lại nghĩ như
vậy? Không sai, Trương Thiên Giới, Trương Thanh Minh, đại ca Trọng Vũ
của công hội bọn ta thật sự rất lợi hại, là những người đại diện cho thế hệ này, nhưng bọn họ bao nhiêu tuổi? Bọn họ tu luyện bao lâu rồi? Còn
chúng ta thì mới có bao nhiêu? Chúng ta mới tu luyện được bao lâu?” Năm
năm sau, bảy năm sau, mười năm sau, đợi đến khi chúng ta bằng tuổi của
bọn họ bây giờ, lẽ nào chúng ta không được như bọn họ sao?”
“Sở
Phong huynh đệ, Cố Bác ta nói cho ngươi biết nhé, vị trí của đại ca Từ
Trọng Vũ trong công hội của bọn ta, ta tin rằng sau này vị trí đó sẽ
thuộc về Cố Bác ta. Ta càng tin tưởng sau này, khi ta đã trở thành một
người nổi bật trong lớp trẻ Cửu Châu đại lục thì Sở Phong huynh đệ ngươi nhất định cũng sẽ trở thành người mạnh nhất lớp trẻ Cửu Châu. Đừng
quên, ngươi chính là người đã leo lên Tu La tháp quỷ.” Cố bác nói không
ngừng, trên mặt tràn đầy nét tự tin.