Lâm Thái sửng sốt, có chút không giải thích được hỏi:
- Đại ca, nhị ca, Thanh nguyên quả này là làm gì?
Lâm Kỳ bên cạnh nghe nói như thế, cũng sửng sốt, có điều ánh mắt của hắn chợt có chút nóng bỏng, nói rằng:
- Thanh Nguyên quả là trái cây giúp cho việc tu luyện, có khả năng giúp
võ giả giảm đi nhiều thời gian tu luyện. Lại cực kỳ hiếm thấy, mười năm
nở hoa, mười năm ra quả, mười năm thành quả! Sinh ra và lớn lên ở nơi
nóng bức gần ở phía nam khu vực Nhạn Nam vực.
Hắn dừng một chút, tiếp tục nói:
- Bây giờ đại ca chỉ thiếu chút nữa liền có thể thăng cấp Thiên Cương
Cảnh trung kỳ, nếu như nhận được Thanh Nguyên quả này, tu vi tất nhiên
sẽ đột phá! Nhưng mà đại ca, gia tộc làm sao có thể biết có Thanh Nguyên quả?
Lâm Hùng khẽ gật đầu, hai năm trước hắn đã đột phá đến
Thiên Cương Cảnh sơ kỳ, bây giờ tu vi sớm đã đạt tới bình cảnh, nếu như
hắn lấy được Thanh Nguyên quả, tu vi tất nhiên sẽ đột phá đến Thiên
Cương Cảnh sơ kỳ.
Lâm Hùng cười một tiếng nói rằng:
- Việc này có lẽ các ngươi không biết nhiều lắm. Trước đó không lâu gia tộc ta cùng với thương đoàn ở phía nam làm một vụ giao dịch, trong đó có Thanh Nguyên quả.
Vốn là phụ thân Lâm Hùng đã từng cả ngày hướng Lâm
lão gia Lâm Khiếu Thiên hỏi xin Thanh Nguyên quả, muốn cho Lâm Hùng
dùng. Nhưng Lâm Khiếu Thiên cũng muốn dùng Thanh Nguyên quả này cho
trưởng nữ Lâm Tuyết dùng, đôi bên giằng co nhau mấy ngày, quyết định
cuối cùng thưởng cho danh hiệu đệ nhất đại hội gia tộc cuối năm.
Trao đổi xong, Lâm Thành liền lập tức truyền tin tức cho Lâm Hùng, làm cho
năm đó nhất định phải trở về, đây cũng là nguyên nhân Lâm Hùng trở về
gia tộc.
Nghe Lâm Hùng nói ra xong, Lâm Thái cùng Lâm Kỳ không khỏi liếc nhau.
Lâm Thái nói:
- Đại ca, với tư chất của ngươi danh hiệu đên nhất tộc năm nay nhất định
là ngươi! Đến lúc đó có Thanh Nguyên quả, đại ca là người tuổi nhỏ nhất
trong Lâm gia, cũng là người đầu tiên đột phá đến Thiên Cương Cảnh trung kỳ rồi.
Lâm Hùng cười cười, cũng không nói, hiển nhiên là đối với việc đoạt được danh hiệu đệ nhất tộc tràn đầy tự tin.
...
Thời gian vội vã trôi qua, vài ngày sau.
Ưng kích biến chiêu thứ nhất là "Ưng phốc", chiêu thứ hai là "Ưng thiểm".
"Ưng Phốc" phối hợp với uy lực của võ kỹ tiến công mạnh nhất, mà "Ưng
thiểm" chính là né tránh trong phạm vi nhỏ.
Lâm Thần đứng ở
trong tiểu viện vẻ mặt như có điều suy nghĩ, bỗng nhiên thân thể hắn khẽ động, phảng phất giống như một con chim ưng vút mình sang bên cạnh.
Ưng Kích Biến chiêu thứ nhất là ưng phốc, Lâm Thần lúc ở Thiên Cực tông đã
tu luyện thành công, ưng thiểm là chiêu thứ hai, mấy ngày tu luyện liên
tục, trong lòng Lâm Thần cũng hơi có cảm ngộ.
Nếu tu luyện thành
công chiêu thứ hai, thì cuộc tiến công của Lâm Thần càng thêm linh hoạt
hơn, có tiến có lui, nếu như gặp lại võ cảnh giới Thiên Cương như Cao
lão đồ tể, Lâm Thần chiến đấu tuyệt đối sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Xèo.
Một tiếng động nhẹ vang lên, ngay sau đó liền nhìn thấy cơ thể Lâm Thần,
trong nháy mắt xuất hiện cách đó hàng trăm mét, tốc độ cực nhanh, so với Thanh Vân bộ không biết mạnh gấp bao nhiêu lần.
- Rốt cuộc cũng luyện thành!
Thấy tình hình này, Lâm Thần sắc mặt vui vẻ, mấy ngày qua tu luyện liên tục, cuối cùng là tu luyện thành công chiêu thứ hai của Ưng Kích Biến là Ưng thiểm.
Dưới sự hưng phấn thân thể Lâm Thần khẽ động, lần nữa thi triển Ưng thiểm, nhất thời thân ảnh của hắn khi thì lấp lánh, lúc thì
xuất hiện quỷ mị không gì sánh được.
Liên tục thi triển chỉ chốc lát, kích động trong lòng Lâm Thần dần bình yên lặng xuống.
Sáng sớm ngày mai, ở Lâm gia sẽ diễn ra đại hội gia tộc cuối năm.
Không muốn suy nghĩ nhiều, Lâm Thần rút Tinh Cương kiếm ra ở trong sân bắt đầu luyện kiếm.
Cũng trong lúc đó, trong đại sảnh Lâm gia hai người trung niên trên người hơi thở mạnh mẽ đứng chính giữa sảnh.
Một người trong đó, trên người mặc trang phục Lâm gia, tu vi đã là Thiên
Cương Cảnh đỉnh cao, chỉ thiếu chút nữa là được trở thành Chân Đạo cao
thủ.
Mà một người khác, thân mặc áo gấm ung dung, mặt chữ quốc,
cả người lặng lặng đứng ở nơi đó, liền khiến người ta cảm giác một loại
uy nghiêm vô cùng.
- Gia chủ, năm nay gia tộc tổng cộng gồm mười ba thế lực tham gia hợp tác, lợi nhuận...
Ngày đó võ giả Thiên Cương cảnh, chính là một gã đồ phu ở Lâm gia, giờ phút
này hắn đang cùng gia chủ Lâm gia Lâm Khiếu Thiên báo cáo tình hình mỗi
gia tộc.
Chắc chắn người kia chính là phụ thân của Lâm Thần Lâm
Khiếu Thiên! Lâm Khiếu Thiên tu vi đạt đến Chân Đạo đỉnh cao, là người
tu vi cao nhất trong Lâm gia.
Sau khi nghe đồ phu nói xong, Lâm Khiếu Thiên hơi gật đầu một cái.
Kể từ khi Lâm Khiếu Thiên đảm nhiệm chức vị gia chủ tới nay, Lâm gia thế
lực ngày càng tăng lên, là đại gia tộc ở Chân Vũ thành trong phạm vi mấy ngàn dặm tiếng tăm lừng lẫy.
Thấy đồ phu hồi báo sự việc hoàn tất, Lâm Khiếu Thiên liền nhẹ nhàng khoát tay áo, ý bảo hắn có thể đi xuống.
Nếu như là quá khứ, đồ phu liền hơi khom người sau đó rời đi, chỉ là hôm nay hắn cũng là do dự một chút, tiếp tục nói:
- Chủ nhân, mấy ngày trước Lâm Thần cùng Lâm Kỳ, Lâm Thái ở trong thành đã xảy ra một lần xung đột.
- Chủ nhân Lâm Thần cũng không có bị thương, hắn cùng Lâm Kỳ đánh hoà nhau! Hơn nữa ta xem hắn dường như còn lưu lại tinh lực.
Lâm Thần tuy là tư chất bình thường, tu vi cũng không cao, nhưng Lâm Khiếu
Thiên vẫn là thường xuyên quan tâm Lâm Thần, đối với quá khứ Lâm Thần
cùng đám người Lâm Thái phát sinh mâu thuẫn, trong lòng hắn cũng là hiểu rõ, chẳng qua loại sự tình này hắn nhiều nhất là răn dạy và quở mắng
vài câu, cũng không thể làm khó dễ Lâm Thái.
Vốn là Lâm Khiếu
Thiên còn nghĩ nếu như Lâm Thần tu luyện không được, liền sắp xếp hắn đi ra bên ngoài làm một người cai quản, trông coi việc buôn bán của gia
tộc. Nhưng mà một năm không gặp, Lâm Thần lại chống đỡ được thực lực của Lâm Kỳ.
- Không chỉ có như vậy, ta nhớ thời điểm cuối năm ngoái, Lâm Thần vẫn chỉ là Luyện Thể cảnh tầng thứ bốn hậu kỳ, mà năm nay trở về,
tu vi của hắn đã đạt tới Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy sơ kỳ, trừ cái đó
ra khí chất trong người hắn thay đổi rất nhiều...
Đồ phu trong lòng cũng rất kinh ngạc, hơi dừng một chút, tiếp tục nói:
- Cả người cũng thay đổi!
Lâm Khiếu Thiên cười lớn một tiếng, vỗ vỗ bả vai đồ phu, cười nói:
- Ngươi suy nghĩ nhiều rồi, Thần nhi thay đổi như thế nào đi nữa, cũng là con trai của ta, hắn có thể ở võ đạo có đột phá, đây cũng là chuyện
tốt.
- Đúng vậy chủ nhân, ta ngược lại thật ra nghĩ đến một loại khả năng, Thần công tử thay đổi trước sau rất phù hợp.
Đồ phu suy nghĩ một chút nói rằng.
- Khả năng ra sao?
Lâm Khiếu Thiên nói.
Đồ phu dừng một chút nói rằng:
- Chủ nhân, từ cổ chí kim có thật nhiều nhân vật anh hùng, lúc còn trẻ
tầm thường chẳng làm nên trò trống gì, không có chí tiến thủ, đến năm
trung niên đột nhiên thông suốt, tư chất tự nhiên tăng mạnh, một đời đại anh hùng thanh danh vang dội Thiên Linh đại lục. Trước đó không lâu
Thương Long cốc Từ lỗi không phải đột phá đến Chân Đạo cảnh sao?
- Trước đây hắn cũng chỉ là một đệ tử tư chất tự nhiên, đột nhiên thông
suốt sau đó tu vi tăng mạnh, một lần hành động chiếm đoạt đệ nhất đệ tử
Hạch Tâm. Cũng không biết Lâm Thần có phải hay không cũng là nguyên nhân này.
Thiên Linh đại lục diện tích không gì sánh được, hạng người gì cũng có, hiện tại rất nhiều nhân vật anh hùng thanh danh hiển hách,
đã từng không có tiếng tăm gì.
Giống như đệ tử Từ Lỗi vậy, ở Thiên Linh đại lục thật sự là nhiều lắm.
Lâm Khiếu Thiên trầm ngâm một chút gật gật đầu nói:
- Có thể!
Trước kia Lâm Thần tuy là tư chất bình thường, nhưng theo đuổi con đường võ
đạo chưa bao giờ thay đổi, mỗi ngày đều là chăm chỉ tu luyện. Nghĩ tới
đây, Lâm Khiếu Thiên không khỏi nhịn được cười, Lâm Thần có thể có biến
hóa như thế, nhìn ở trong mắt Lâm Khiếu Thiên cũng cảm thấy vui vẻ yên
tâm.
...
Sáng sớm ngày thứ hai.
Trên quảng trường
đại viện Lâm gia, đứng đầy con cháu Lâm gia. Lâm gia mặc dù là một đại
gia tộc, nhưng chỉ cần con cháu gia tộc liền có mấy trăm, còn có đầy tớ, các loại chấp sự đủ để sánh ngang một cái tông môn nhỏ.
Mà giờ khắc này, những con cháu Lâm gia trên cơ bản đều đứng ở nơi này.
Sáng sớm cúng tổ tiên, chẳng qua là hoạt động trong Lâm gia. Mà buổi chiều
kỷ niệm cuối năm của gia tộc, đến lúc đó xung quanh thành Chân Vũ, các
đại thế lực lớn cách mấy trăm dặm đều sẽ tới. Một là vì nhìn Lâm gia
tiểu bối có đặc biệt xuất chúng hay không, nếu không có, như vậy gia tộc này cũng sắp suy sụp.
Thứ hai chính là vì cùng Lâm gia tạo mối quan hệ.
Dù sao Lâm gia ở trong phạm vi mấy ngàn dặm chính là gia tộc lớn nhất nắm giữ toàn bộ Chân Vũ thành.
Lâm Thần chải tóc xong liền tới quảng trường.
Thời khắc yên tĩnh trên quảng trường, đứng ở chính giữa, rất nhiều con cháu
Lâm gia, mà phía sau Lâm gia còn lại là các đồ phu cùng với bọn hạ
nhân.
Về phần Lâm gia trưởng lão, gia chủ cùng với thế hệ trước các trưởng lão đứng ở phía trước nhất.
Rất nhanh, Lâm gia gia chủ, Lâm gia trưởng lão cùng với các trưởng lão thế
hệ trước đều là đã đi tới. Đi ngang qua chỗ giữa có rất nhiều con cháu
Lâm gia, Lâm Khiếu Thiên hơi ngừng một chút, vẻ mặt uy nghiêm hướng đông đảo con cháu Lâm gia nhìn lại.
Khi nhìn thấy Lâm Thần, ánh mắt
Lâm Khiếu Thiên rõ ràng dừng lại một chút, nhưng rất nhanh hắn lại mang
mọi người hướng trước mặt đi tới.
Lâm Thần cũng là hiếu kì quan
sát Lâm Khiếu Thiên, tuy là trong lòng hắn đối với Lâm Khiếu Thiên có ấn tượng, nhưng thực sự nhìn thấy, trong lòng vẫn có một loại cảm giác khó có thể dùng lời diễn tả được.
- Giổ tổ bắt đầu!
Trên quảng trường vẫn im lặng như trước, đợi Lâm Khiếu Thiên thấp giọng nói một câu sau, giỗ tổ cuối năm chính thức bắt đầu.
Toàn bộ trên quảng trường vẫn là yên lặng, tất cả con cháu Lâm gia đều mang
thần sắc kính nể, ngẩng đầu không chớp mắt nhìn ngay phía trước đàn thờ.
Thời gian trôi qua rất nhanh, giổ tổ hoàn thành, tất cả mọi người cùng ăn
cơm trưa, sau đó chính là những ngày cuối năm của gia tộc rồi.
Song nhân vật đại diện các phe phái khắp nơi cũng sẽ tiến vào đại viện Lâm gia, chuẩn bị quan sát ngày cuối năm của Lâm gia.
Buổi chiều tại đại viện Lâm gia.
Từng hơi thở trên những võ giả tài giỏi dưới sự hướng dẫn ở Lâm gia, nhộn nhịp đi vào đại viện Lâm gia.
- Ha ha, Khiếu Thiên huynh, chúc mừng chúc mừng, trò giỏi hơn thầy, con
cháu Lâm gia nhỏ tuổi đã là tấm gương chung quanh mấy ngàn dặm.
Một người trung niên trong miệng cười lớn, sải bước hướng Lâm Khiếu Thiên
đi tới. Người trung niên này khí tức trên người cũng là nồng nặc không
gì sánh được, tu vi so với Lâm Khiếu Thiên cũng không thua gì bao nhiêu.
Lâm Khiếu Thiên cười lớn một tiếng nói:
- La huynh quá khen! Mời vào bên trong.
Từng võ giả mạnh mẽ đều ở dưới sự an bài của chấp sự, ngồi xuống vị trí của mỗi người.
Chẳng mấy chốc, bốn phía quảng trường Lâm gia quý khách yên vị, người đứng đầu các đại thế lực đã ngồi đầy.
Theo những người này ngồi xuống, gia chủ Lâm Khiếu Thiên, đại trưởng lão Lâm Thành Thiên cũng đã ngồi xuống.
Thấy tình hình này, một Thiên Cương cảnh đỉnh cao cùng Lâm gia đi lên giữa quảng trường, dừng một chút, hắn lớn tiếng nói:
- Xin mời tất cả con cháu gia tộc tham gia qua đây rút thăm!