Cuối cùng Long Trí mang theo một chút không cam lòng ngã xuống.
"Không ai có thể ngăn cản ta trở thành Long võ giả, Long Trí, ngươi chết có
thể thành toàn cho ta, cho nên ngươi không nên trách nhị ca."
“Bụp, bụp.”
Long Ngạo từ phía sau chậm rãi đi tới, vẻ mặt khinh bỉ nhìn đối phương, lạnh giọng nói ra:
"Đến đệ đệ mình cũng giết, ngươi thật đúng là không từ thủ đoạn."
Cũng không có chút ngạc nhiên nào, Long Minh lạnh lùng nói:
"Người không vì mình trời tru đất diệt, một khi chuyện ta lấy được trứng rồng
truyền đi, hậu quả như thế nào tin rằng ngươi có lẽ hiểu rõ hơn ta."
"Long Minh, ta rất ngạc nhiên, ngươi sợ hãi việc này bị tiết lộ ra ngoài cho
nên giết Long Trí, chẳng lẽ không sợ ta tiết lộ việc này sao?"
"Long Ngạo, ngươi là khờ thật hay là giả ngốc? Chẳng lẽ ngươi thực sự nghĩ rằng ngươi có thể tiếp tục sống sót sao?"
Cái này là ý gì?
Cười lắc đầu, Long Minh nói:
"Không sợ nói cho ngươi biết, lần này gia chủ điền tên ngươi vào danh ngạch(*) đi Long cốc chỉ là nhắm vào việc phế đi tiềm lực của ngươi, mặc kệ
ngươi có đạt được trứng rồng hay không, chờ ngươi rời khỏi Long cốc
ngươi sẽ chết, đã như vậy ta vì sao còn muốn vẽ vời cho thêm chuyện
ra?"
Thì ra là thế.
Cho tới nay Long Ngạo vẫn không nghĩ
ra vì sao Long Doanh muốn lựa chọn mình tiến vào Long cốc, dù sao danh
ngạch đến Long cốc quá mức trân quý, đệ tử thiên tài của ngũ cấp Long
gia chiếm phần đông, vì sao hết lần này tới lần khác tuyển thêm mình.
Xem ra chính như lời của Long Minh, lần này Long Doanh tìm tới mình cũng
không phải thực sự hi vọng mình có thể đạt được trứng rồng, trở thành
Long võ giả, hay là thực sự coi trọng tiềm lực và vận khí mình.
Có một vài thời điểm, phải chăng có thể thành công một chuyện thì vận khí chiếm một phần rất lớn.
Chính mình mấy tháng thì có thành tựu này, cho nên nguyên nhân Long Doanh đem danh ngạch Long cốc vô cùng trân quý cho mình một suất, ngoài tiềm lực
và thiên phú ra, thì chính là vì vận khí của mình.
Xem ra nếu
mình đạt được trứng rồng, rời khỏi Long cốc quay về, không chỉ có trứng
rồng sẽ bị cướp đi mà bản thân có thể bị Long Doanh giết, còn nếu mình
không lấy được trứng rồng, tin rằng kết quả vẫn giống như thế.
Long gia ngũ giai thật đúng là tàn khốc.
Long Ngạo đã thích ứng với thế giới người ăn người này, dù sao dựa vào người không bằng dựa vào mình, lúc trước bất kể như thế nào đều là mình lựa
chọn tiến vào Long cốc, cho nên không thể trách những người khác.
"Long Ngạo, ngươi có phải sợ rồi hay không?"
"Long Minh, đừng tưởng rằng ngươi chắc thắng, nếu ta rời khỏi Long cốc và đem hết chuyện của ngươi nói cho tất cả mọi người, ngươi nghĩ xem ngươi sẽ
như thế nào?"
Nghe được chuyện đó, sắc mặt Long Minh lập tức lạnh lùng, thanh âm vô cùng âm lãnh hỏi:
"Ngươi uy hiếp ta à?"
"Ha ha, không phải uy hiếp, ta chỉ là muốn nói cho ngươi biết không phải
người nào cũng vô sỉ giống như ngươi vậy, ta nói thật cho ngươi biết, ta sẽ rời khỏi Long cốc, vẫn sẽ quay về gia tộc của ngươi, ta ngược lại
muốn nhìn bọn hắn đối phó ta như thế nào."
"Ngươi cho rằng ngươi có cơ hội không?"
Long Ngạo không phải người ngu, đương nhiên biết rõ ý tứ trong lời nói của
đối phương, Huyết Ẩm Cuồng đao đã xuất hiện trong tay. Hắn rất kiêng nể
Long Minh, dù thế nào đi nữa đối phương cũng là cao thủ Diễn Hoá.
"Ha ha... Long Ngạo, ngươi thật đúng là cuồng vọng tới cực điểm, ngươi thực cho rằng ngươi là địch thủ của ta sao?"
"Chiến!"
Chỉ đơn giản một chữ “chiến” đã cho thấy ý tứ của Long Ngạo.
Cứ như vậy, Long Ngạo và Long Minh cùng nhìn vào nhau, hai thân người đồng thời nhảy lên cao, phát ra một luồng chiến ý cường đại đan xen vào
nhau. Thân là đệ tử thiên tài của Long gia, Long Minh không chỉ có thiên phú cường đại, sự cố gắng và thực lực cũng không phải chuyện đùa.
"Ta sẽ đem ngươi băm thây vạn đoạn!"
Nói xong, thân thể Long Minh đã xông tới, Long Ngạo hơi nghiêng người, đi
tới trước thi thể Long Trí lấy đi linh hồn của hắn, tiếp đó cầm Huyết Ẩm Cuồng đao trong tay hung hăng bổ ra.
Long Ngạo triệu hồi ra
Hồn nô, một người một Hồn nô song song đại chiến Long Minh, nhưng cho dù như thế, Long Minh cũng là cảnh giới Diễn Hoá, muốn chiến thắng hắn
dường như là một chuyện vô cùng khó khăn.
Lấy đi linh hồn của
Long Trí, Long Ngạo cũng không có ý định để cho Long Phúc tiếp tục luyện chế Hồn nô, bởi vì hắn đã suy nghĩ kỹ càng, trừ phi là có thể săn giết
cảnh giới Diễn Hoá dùng linh hồn thượng võ giả, nếu không linh hồn võ
giả Nhất Tuyến Thiên, võ giả Bách Tán Thiên, tất cả đều cho vào Huyết
Trì, luyện hóa trở thành lực lượng thuần khiết cho mình.
Huyết Ẩm Bát Thức, thức thứ nhất Hoàng Tuyền cửu liên kích, thức thứ hai Băng
Phong Phệ Tâm, một chiêu đón lấy một chiêu, chiêu sau mạnh hơn chiêu
trước, từng chiêu không ngừng, không ngớt không dứt.
"Ha ha...
Long Ngạo, không thể phủ nhận, với thực lực của ngươi, trong cảnh giới
Nhất Tuyến Thiên ngươi đã là vô địch, nhưng Nhất Tuyến Thiên và Diễn Hoá chênh lệch, không phải ngươi có thể tưởng tượng được, nên bây giờ ta
cho ngươi cảm thụ thoáng qua một chút sức mạnh võ giả Diễn Hoá."
Một người đứng đầu trong võ giả Nhất Tuyến Thiên, một người mạnh nhất võ giả Diễn Hoá.
Nhưng Nhất Tuyến Thiên cuối cùng vẫn là Nhất Tuyến Thiên, Long Minh biết rõ
thực lực đối phương cho dù cường đại hơn nữa, so sánh với mình thì căn
bản không phải cùng cấp bậc, chính vì như thế, trên người Long Minh bỗng nhiên tản ra thế cường đại, đó là công lực chỉ có ở võ giả Diễn Hoá.
Thế, chỉ cần là khí thế, võ giả Nhất Tuyến Thiên cũng không phải là địch thủ của võ giả Diễn Hoá.
Nhưng chuyện xảy ra tiếp theo lại làm cho Long Minh triệt để khiếp sợ, giống như gặp quỷ rồi.
"Thế! Ngươi rõ ràng cô đọng ra thế?"
Rất khó tin, đối phương ở cảnh giới Nhất Tuyến Thiên rõ ràng cô đọng ra thế thuộc về mình.
Võ giả Nhất Tuyến Thiên cũng có thể cô đọng thành công ra thế, tuy nhiên
người như thế đều là kỳ tài ngút trời, Long Minh rất bội phục thiên phú
của đối phương, lại tuyệt đối không ngờ thiên phú của đối phương lại
mạnh mẽ như thế.
Chính vì như thế, trong nội tâm Long Minh sát
khí bùng lên mạnh mẽ, hắn đã âm thầm quyết định, mặc kệ chuyện gì xảy ra đều phải giết chết đối phương, bởi vì hắn không dám cam đoan, nếu đối
phương tiếp tục phát triển, rốt cuộc sẽ trở nên mạnh mẽ đến mức nào.
Thế, võ giả Nhất Tuyến Thiên cho dù có thể cô đọng ra thế, so với võ giả Diễn Hóa căn bản không giống nhau.
Cứ như vậy, Long Ngạo bị đối phương gắt gao áp chế, kể cả Hồn nô căn bản
cũng không cách nào tới gần được đối phương, trong tình huống như vậy
thì đừng nói tới chém giết đối phương, bản thân mình có thể còn sống rời khỏi Long cốc hay không cũng là một vấn đề lớn nhất rồi.
"Chết!"
Nhìn đối phương bổ tới một kiếm, Long Ngạo không dám đối kháng chính diện,
khẽ lui ngược lại, lập tức đã văng ra bên ngoài ba mét.
Hảo hán
không ăn thiệt thòi trước mắt, thực lực đối phương quá mức cường
hãn, lúc này muốn chiến thắng đối phương dường như là nói chuyện hoang
đường viển vông, Long Ngạo không chần chừ nữa, quay người rời đi rất
nhanh.
Long Minh cũng không đuổi theo, nhìn không thấy bóng dáng
Long Ngạo đâu nữa, hắn đột nhiên cười lớn, trong tiếng cười tràn ngập
coi thường và khinh miệt, mắng:
"Phế vật vĩnh viễn đều là phế vật, chờ xem, chờ ta trở thành Long võ giả nhất định ta sẽ giết ngươi."
Hắn đi đến trước mặt Long Trí, lạnh lùng nhìn thi thể trên đất, không có chút tình nghĩa huynh đệ nào, nói ra:
"Chớ có trách ta, đây đều là ngươi tự tìm."
***
(*) Danh ngạch: danh sách số người đi trong một số lượng nhất định.