“Lại là một thần thoại nữa...” Mặc dù lúc đầu Nick Fury đã sẵn sàng để
nghe một loạt những câu chuyện không có chút khoa học nào rồi. Nhưng mà
thế này thì cũng hơi nhiều rồi, đầu tiên là titan kiến tạo thế giới, sau đó là Elemental King, và bây giờ đến thần thoại Bắc Âu. May mắn thay,
ông ta vẫn còn biết một chút về cái cuối cùng.
“Nhiều câu chuyện thần thoại không hẳn không có căn cứ. Từ xa xưa, những người được gọi
là các vị thần đó thực sự đều đã từng ghé qua trái đất, thần thoại Bắc
Âu mà ngài biết cũng đều bắt nguồn từ đó, mặc dù có một chút hơi khác,
nhưng mà cũng không quá lớn.”
“Anh biết được bao nhiêu chuyện.” Nick Fury hỏi, sau đó còn bổ sung thêm một câu:
“Ý tôi muốn nói không phải là mấy chuyện thần thoại mà là những sự thật có liên quan đến bọn họ.”
“Cũng không tính là hiểu quá rõ.” Evanson nói.
Nick Fury: “Anh nói thử xem.”
“Ừm...”
Evanson cố gắng lục lọi những gì mình nhớ về Asgard:
“Trong truyền thuyết, trên đỉnh của cây thế giới, Yggdrasil đã nối liền trên thế giới trong vũ trụ. (1)”
“Thực tế, chín thế giới này có tồn tại thật nhưng cây thế giới Yggdrasil thì
không hẳn là một cái cây mà nó tượng trưng cho một không gian đặc biệt
trong vũ trụ.”
“Chỉ có Asgards và Frost Giant đã đến trái đất và sử dụng cầu vồng lửa Bifrost đặc biệt của họ.”
“Họ đến đây làm gì?”
Nick Fury hỏi. Ông ta cho rằng hai chủng người ngoài hành tinh này chắc chắn đến trái đất với mục đích gì đó chứ không thể đơn thuần đến thăm thú
được.
“Chiến tranh.” Evanson chậm rãi nhả ra từng chữ.
“Lần đầu tiên người khổng lồ Frost đến trái đất, họ quyết định biến trái đất thành một lãnh thổ phù hợp với nơi cư trú của họ.”
Nick Fury: “Thích hợp cho bọn họ sinh sống?”
“Kỉ băng hà, Frost Giant muốn xây dựng lại trái đất, đồng thời muốn giữ
trái đất ở trạng thái băng hà như vậy mãi mãi. Mà vua của Asgard, vua
của chín thế giới đó, Odin không cho phép chuyện này xảy ra. Vì vậy ngài ấy đã dẫn theo đại quân đến trái đất, chiến đấu khốc liệt với quân
Frost Giant. Cuối cùng cũng đập tan được âm mưu của bọn chúng.”
“Xem ra chúng ta phải cảm ơn ông ấy rồi.” Nick Fury nghĩ, nếu như trái đất
vĩnh viễn nằm trong kỷ băng hà thì có lẽ đã không có sự xuất hiện của
con người rồi.
“Giờ anh có thể xác định cái búa nào rồi chứ, là cây búa sét Mjolnir của Thor sao?” Nick Fury hỏi.
Evanson: “Còn cần thêm lần xác nhận cuối nữa.”
Nick Fury: “Làm thế nào để xác nhận?”
“Hỏi thêm vài câu nữa.”
Evanson hỏi:
“Có ai đó đã định di chuyển cây búa này phải không? Nhưng tôi đoán chắc
chắn họ đã không di chuyển, hơn nữa đó cũng không phải vấn đề quan trọng của chiếc búa này.”
Nick Fury thừa nhận:
“Đúng thế.
Trước khi Coulson đến, nơi đó đã trở thành một khu nghỉ mát cho người
dân địa phương, nhiều người đều muốn tưởng tượng giống như đức vua
Arthur, thử rút cây búa ra khỏi tảng đá. Nhưng tất cả đều thất bại.”
“Hơn nữa, theo như tính toán về kích thước miệng núi lửa mà nó tạo ra sau
khi rơi xuống trái đất, cùng biểu đồ kết cấu phân rã nguyên tử của nó
tính đến hiện này thì trọng lượng của nó không thể lớn như vậy được, ít
nhất một chiếc Pieca cũng có thể kéo nó ra được, chứ không cần đên mức
phải bị ném vào đầu xe như thế.”
“Vậy thì đúng rồi.”
Evanson lên tiếng: “Mjolnir là vũ khí được Odin tạo ra thông qua việc lợi dụng hạt nhân của những hành tinh đã chết.”
“Lõi của các hành tinh chết? Cái gì vậy?”
Melinda từ nãy vẫn luốn im lặng đột nhiên lên tiếng hỏi.
“Những mặt trời đã tắt.” Evanson chỉ đơn giản trả lời như vậy.
“Odin đã dùng vật chất hạt nhân mặt trời để tạo ra chiếc búa này, thế nên nó mới có độ cứng đến như vậy.”
Lấy hạt nhân của mặt trời đã tắt sao? Chả trách nó có thể vượt qua tầng khí quyển mà không bị xây xát gì. Nick Fury ngẫm nghĩ.
Evanson tiếp tục giải thích:
“Sau khi Odin giao chiếc búa lại cho Thor thì cũng đã đưa ra một lệnh cấm
trên đó. Chỉ có người đủ tư cách mới có thể nhấc được nó lên.”
“Thế nào mới đủ điều kiện?”
Nick Fury đặt câu hỏi. Theo ông ta thấy thì chắc lệnh cấm này là một chiếc khóa có mật mã, còn tư cách chính là mật mã của nó.
Việc không ai có thể nhấc nổi chiếc búa lên đã là một vấn đề lớn rồi, nếu
không thì Coulson cũng không cần dùng đến phòng thí nghiệm tạm thời ở
đó. Nếu như Evanson biết mật mã thì vấn đề khó nhằn này coi như xong
xuôi.
“Tôi không rõ.”
Evanson thực sự không biết, mà cái lệnh cấm này vô cùng kì lạ, có rất nhiều điểm thậm chí còn đi ngược lại với logic thông thường.
Lấy ví dụ như là giờ ta đặt chiếc búa
bên trong thang máy và cho chiếc thang máy chạy lên trên, vậy thì chiếc
thang máy có đủ tư cách không?
“Haizz...”
Nick Fury thở
dài, đến Evanson cũng không biết tư cách ở đây nghĩa là gì, điều này
khiến cho Nick Fury có chút thất vọng. Nhưng đắn đo được mất trước giờ
không phải là tính cách của ông ta.
“Anh vừa nói rằng Asgard đã đánh bại Frost Giant và cứu nhân loại.”
Nick Fury đột nhiên hỏi: “Tôi muốn biết thái độ thực sự của họ đối với con người là như thế nào?”
Ý của Nick Fury nghĩa là, Asgard đến trái đất đánh bại Frost Giant, cứu
rỗi nhân loại chẳng qua chỉ vì bọn họ vốn đã có mối thù với Frost Giant
nên mới đến đây để báo thù, chứ việc cứu nhân loại chỉ là tiện tay mà
thôi.
“Cũng coi như bọn họ có lòng tốt đi.”
Evanson nói: “Tuy nhiên, tuổi thọ trung bình của người Asgard là khoảng 5.000 năm
nên bọn họ rất cao ngạo khi đứng trước mặt những con người ở trái đất
này.”
Nick Fury không phủ nhận, ai bảo người ta có tư cách để
lên mặt chứ, cũng giống như bây giờ bạn đứng trước mặt người Asgard mà
chém gió là dân tộc tôi có lịch sử văn minh mấy nghìn năm huy hoàng.
Kết quả là người ta đáp lại một câu, đúng, tôi biết chứ, lúc tôi còn nhỏ đã cùng đi vệ sinh với tộc trưởng đời đầu của các cậu mà. Như thế thì biết giấu mặt vào đâu cho vừa.
“A, tí nữa thì tôi quên mất.” Evanson đột nhiên kêu lên.
Nick Fury và Melinda nghiêm túc chờ đợi, cứ nghĩ là cậu ta sẽ nhắc đến
chuyện quan trọng có liên quan đến tương lai của thế giới.
“Alô, Sarah.” Ai ngờ đâu cậu ta lại rút điện thoại ra rồi gọi về nhà.
“Cô đi tìm Claire giúp tôi.”
Cái tên nhóc này, cậu đang làm cái gì thế, muốn thả thính thì về nhà mà
thả, chỗ này còn đang bàn chuyện quan trọng thế mà cậu vẫn còn thời gian tán gái được.
“Nói với cô ấy, tôi sợ rằng tôi không thể chơi game cùng cô ấy vào tối nay được. Lý do? Ừm...”
Evanson liếc nhìn Nick Fury: “Cứ nói là tôi đang giúp một ông chú nghi thần nghi quỷ trừ tà.”
Nick Fury bĩu môi, cái ông chú nghi thần nghi quỷ là đang ám chỉ tôi đó hả?
Sau đó lại liếc nhìn thời gian, phát hiện ra bây giờ vừa mới quá trưa,
thế mà cậu nói tối không về có phải hơi sớm rồi không?
“Chúng tôi không lo bữa tối của cậu đâu.”
Evanson cất điện thoại di động của mình đi và liếc nhìn Nick Fury. Chả lẽ tôi
trong mắt ngài là một kẻ thích chực ăn uống lắm à?
“Tôi muốn đến đó,” Evanson long trọng nói.
“Chỗ nào?” Nick Fury nhất thời không phản ứng kịp:
“Chỗ chiếc búa sao?”
“Vâng.” Evanson gật đầu.
“Tại sao?”
Nick Fury không hiểu. Tôi vẫn còn rất nhiều câu hỏi vẫn chưa hỏi cậu, cậu
chưa gì đã vội đi đến đó làm gì? Với cả từ bao giờ cậu lại trở nên tích
cực với công việc thế?
“Mjolnir là vũ khí của Thor, nó đang ở
đây, vậy thì chắc chắn Thor cũng đang có mặt ở trái đất. Hơn nữa trạng
thái bây giờ của hắn ta có lẽ không được tốt lắm.”
Evanson nói với vẻ mặt nghiêm túc: “Với cả tôi đột nhiên nhớ ra Thor là vương tử của Asgard.”
“Ngài có biết sự kiện Sarajevo không?”
***
(1): Trong thần thoại Bắc Âu, Yggdrasil (còn được gọi là Mímameiðr hay
Lérað) là “cây thế giới”. Một cây tần bì khổng lồ nối liền chín thế giới trong vũ trụ. Asgard, Álfheim và Vanaheim nằm trên cành của cây này.
Thân của Yggdrasil xuyên qua tâm Midgard. Xung quanh Midgard là
Jötunheim và phía dưới là Nidavellir và Svartálfaheim. Ba cái rễ của
Yggdrasil đâm xuống Hel, Niflheim và Muspelheim.