Lâm Phàm đã nghĩ xong những bước tiếp theo sau khi độ hóa Mặc Thanh
Toàn. Trấn Ma Thiên Phái là một trong lục đại phái, trong đó cường
giả vô số, tuy có chút chênh lệch với Côn Lôn Thần Tông, nhưng cũng
không phải môn phái mà Lâm Phàm hiện tại có thể so sánh. Sau khi độ
hóa Mặc Thanh Toàn xong, hắn sẽ để nàng trở lại tông môn, dẫn dụ một ít cường giả ra ngoài, cung cấp điểm kinh nghiệm cho hắn, nếu như
chuyện này thành công, tất cả hi sinh của hắn nãy giờ đều đáng
giá.
- Không muốn, ngươi không thể độ hóa ta, Ta không thù không oán với ngươi, sao ngươi lại muốn độ hóa ta?
Sắc mặt Mặc Thanh Toàn hoàn toàn trắng bệch, nàng vĩnh viễn không nghĩ tới
có ngày mình lại có kết cục thế này, cái tên nam tử trước mắt này
cũng quá vô tình, ra tay tàn nhẫn, không cân nhắc nhiều như vậy.
Lực lượng độ hóa lan tràn khắp nơi, Phật đà bay lượn đầy trời, miệng
niệm vô thượng kinh văn. Lúc này, Phật Quang Phổ Chiếu thế gian, trấn áp tất cả tà ma. Dù Mặc Thanh Toàn là thiên kim chưởng giáo Trấn Ma
Thiên Phái, từ nhỏ đã không thiếu hụt tài nguyên tu luyện, từng trải qua vô số nguy cơ, nhưng lúc này, nàng đã sắp hỏng mất, gặp phải nguy hiểm lớn nhất từ trước đến giờ, mà nàng không cách nào chống đỡ, một
chút sức phản kháng cũng không có.
- Ta không giết ngươi đã là sự ban ân lớn nhất rồi, ngươi nên vui mừng, chứ không phải khủng hoảng như bây giờ đâu.
Lâm Phàm thần sắc lạnh nhạt lên tiếng.
- Độ hóa.
Lâm Phàm đánh một chỉ, độ hóa phật quang ngưng tụ thành một Phật long,
quấn khắp người Mặc Thanh Toàn. Phật long liên tục rít gào, mỗi một lần rít gào, miệng đều phun vô số Phật văn hoàng kim, những Phật văn kia ẩn chứa vô số độ hóa lực, có thể độ hóa tâm thần, ý chí, thể xác, hết thảy tất đều thần phụcở dưới sức mạnh của lực độ hóa kia, tuy tu vi Mặc Thanh Toàn không yếu, nhưng đối mặt với thế tiến công âm thầm dữ dội của Lâm Phàm, đã bắt đầu không chịu nổi, trái tim nàng đã
hoàn toàn bị oanh kích, trong nháy mắt đó, độ hóa lực nhanh chóng tràn
vào cơ thể nàng, bắt đầu mạnh mẽ độ hóa.
- Không…
Mặc
Thanh Toàn gào lên một tiếng, gương mặt tinh xảo lúc trước còn
đầy vẻ tươi cười, bất đầu toát ra vẻ tuyệt vọng, ngay cả nước mắt
cũng bất đầu chảy ra từ từ, nước mắt mỹ nhân quả nhiên dễ
khiến đàn ông siêu lòng!
- Không, ta không thể đánh mất chính mình được, ta còn rất nhiều chuyện muốn làm mà.
- Buông tha ta đi, ta van cầu ngươi, tha ta đi!
Mặc Thanh Toàn cầu xin, nàng hi vọng Lâm Phàm buông tha cho mình một
lần, nhưng đối với Lâm Phàm hiện tại, một khi hắn đã sử dụng lực
lượng độ hóa, tuyệt đối không có ý thu hồi.
….
Lúc này, Lâm Phàm đang chắp hai tay sau lưng, đợi Mặc Thanh Toàn bị độ hóa.
Ầm!
Đúng lúc này, Lâm Phàm khẽ nhíu mày, như gặp phải tình huống lạ kỳ, lúc
lực lượng độ hóa rót vào cơ thể của Mặc Thanh Toàn, lại bị một luồng
sức mạnh huyền diệu ngăn chặn, không có cách nào rót vào sâu trong nội tâm nàng được, không thể độ hóa nàng hoàn toàn, một đạo ánh sáng nhỏ
lập loè trên người Mặc Thanh Toàn. Dần dần, thân thể Mặc Thanh Toàn được những ánh sáng kia bao phủ, khuôn mặt tràn đầy sợ hãi của Mặc
Thanh Toàn từ từ biến mất, khí tức toàn thân của nàng giờ khắc này đột nhiên thay đổi, trở nên vô cùng huyền diệu.
- Người là ai?
Lâm Phàm hơi nhướng mày, hỏi, hắn cảm giác được lực lượng độ hóa của mình
đã bị hóa giải, chuyện này quả có chút không thể tưởng tượng nổi,
hắn chưa bao giờ gặp sức mạnh nào có thể hóa giải được lực
lượng độ hóa của hắn.
- Công tử...
Lúc này, đỉnh đầu
Mặc Thanh Toàn xuất hiện một bóng người, đạo thân ảnh vừa mới xuất
hiện kia không phải thực thể, mà giống như một tồn tại ở dạng
linh thể hơn. Trong cơ thể Mặc Thanh Toàn dĩ nhiên lại có người ký
túc, quả thật không thể tưởng tượng nổi, cái đạo thân ảnh kia tản
mát ra khí tức cực kỳ cường hãn, không phải cường giả Tổ cảnh có thể
so sánh.
- Ngươi là ai?
Lâm Phàm nhướng mày, hỏi lại,
hắn quả thật không nghĩ tới sẽ xảy ra chuyện thế này, hắn không ngờ,
khi mình thi triển độ hóa phật quang, lại có thể câu dẫn ra một đạo thần niệm đang ẩn nấp trong cơ thể Mặc Thanh Toàn, chỉ có một đạo thần niệm duy nhất, quả thật có ý tứ, không biết đạo thần niệm này
rốt cuộc có lai lịch gì? Để Lâm Phàm kinh ngạc hơn chính là, đạo thân
ảnh kia có khuôn mặt giống Mặc Thanh Toàn đến bảy, tám phần, nói đúng
hơn, dáng vẻ của Mặc Thanh Toàn tương tự với thân ảnh kia.
- Thiếp thân là mẫu thân của Thanh Toàn.
Linh Quân trả lời, đồng thời nhìn về ánh mắt Lâm Phàm, đôi mắt nàng tràn vẻ tò mò, như muốn nhìn thấu Lâm Phàm.
- Ngươi muốn làm gì?
Lâm Phàm không biết nàng ta có ý gì? Bất quá, nếu nàng ta có thể trấn
áp độ hóa phật quang của hắn, hiển nhiên bản lĩnh không nhỏ.
-
Thiếp thân thỉnh cầu công tử buông tha tiểu nữ một mạng, tiểu nữ ta là
người có số khổ, không nên chịu nhiều dằn vặt như vây.
Linh
Quân thương tiếc nói, Lâm Phàm tự nhận không hắn phải người xấu, cũng
không phải loại người tốt lành? Sau đó, khóe miệng hắn lộ vẻ tươi
cười.
- Bỏ qua khuê nữ của ngươi cũng không phải không được, nhưng ngươi có vật gì trao đổi không?
Linh Quân nhìn Lâm Phàm, hơi trầm tư, cuối cùng nhấc tay, một đạo quang điểm chậm rãi bay ra.
- Thứ này có thể đổi lấy sự tự do của Thanh Toàn được không?
Âm thanh Linh Quân có vẻ bình thản, nhưng trong giọng nói lại lộ ra tia khẩn cầu, Lâm Phàm nắm lấy quang điểm trong tay, đó là một cái hạt
châu.
- Keng, chúc mừng Kí chủ, phát hiện Vĩnh Dạ Ma Bàn.
- Vĩnh Dạ Ma Bàn: bảo vật trấn phái của Trấn Ma Thiên Phái, trong đó có ẩn chứa bản nguyên Thiên Đạo Luân Hồi.
Lâm Phàm nhấc đầu nhìn tới, trong lòng hiện lên vẻ nghi hoặc, hỏi.
- Ngươi là ai? Nhìn dáng vẻ của ngươi, thật giống như không phải người.
Linh Quân cười yếu ớt, bình tỉnh nói.
- Ánh mắt của công tử rất chính xác, thiếp xác thực không phải người,
mà là khí linh, nhưng hiện giờ chỉ là một đạo thần niệm mà thôi.
Lâm Phàm sững sờ, trong lòng ngược lại có chút kinh ngạc.
- Ha ha, không ngờ dĩ nhiên lại có khí linh thần niệm, nàng là khuê nữ
của ngươi, lại là khuê nữ của chưởng giáo Trấn Ma Thiên Phái, như vậy
ngươi là phu nhân của chưởng giáo Trấn Ma Thiên Phái rồi.
Linh
Quân nghe nói thế, trong mắt liền có một tia dị dạng, nhưng nàng cũng
không nói nhiều, chuyện này không thể để người khác biết được. Mà hiện giờ, nàng chỉ có thể làm được như vậy. Nàng hiện tại chỉ là một tia
thần thức mà thôi, sau này sẽ tiêu tan. Lúc nàng đánh tan độ hóa
phật quang trong cơ thể Thanh Toàn, đã thi triển hết sức mạnh của
nàng rồi. Nếu như đối phương thật muốn giết Thanh Toàn, nàng cũng
không còn bất kỳ biện pháp nào.
- Tốt, ta thích giao dịch nhất,
vật này của ngươi khiến ta rất hài lòng, nó đủ mua mạng khuê nữ
ngươi rồi, nhưng nó lại là trấn tông bảo bối Thiên Đạo Luân Hồi của Trấn Ma Thiên Phái, nó nằm trong cấm địa của Trấn Ma Thiên Phái,
nếu ta muốn đụng tới nó cũng là một chuyện rất khó khăn.
Lâm Phàm nói. Vĩnh Dạ Ma Bàn là hạt nhân của Thiên Đạo Luân Hồi, chỉ cần
nắm vật này trong tay, hắn có cơ hội khống chế Thiên Đạo Luân Hồi,
nhưng tất cả những thứ này không phải đơn giản, cần phải chờ tu vi hắn
tăng lên một lần nữa, mới có thể đi Trấn Ma Thiên Phái một chuyến, đoạt lấy Thiên Đạo Luân Hồi kia, nghe đồn Thiên Đạo Luân Hồi là một
kiện bảo bối vượt qua tuyệt phẩm Tiên khí, nắm giữ lực lượng quỷ thần
khó lường.
- Đa tạ công tử!
Linh Quân thở phào nhẹ nhõm, sau đó khẽ khom người cảm kích.
- Không cần cám ơn, bất quá ta nghĩ ngươi nên cùng con gái mình nói một
chút đi, chuyện này tốt nhất chớ nói lung tung ra ngoài.
Lâm Phàm nhắc nhở.
- Công tử yên tâm, ta sẽ phong ấn những ký ức có liên quan của nàng, tuyệt đối không mang đến phiền phức cho công tử.
Linh Quân đáp lời, Lâm Phàm liếc mắt nhìn Mặc Thanh Toàn, sau đó trực tiếp
ly khai, đây là nhượng bộ lớn nhất của hắn, nếu như hắn thật sự muốn
giết đối phương, cũng không phải không thể, nhưng hắn sẽ lỗ lớn, nếu đã chiếm được đủ thứ tốt, nên lui đi là vừa, những chuyện vừa xảy
ra đã khiến Lâm Phàm vừa lòng rồi.