Sở Lâm Phong gian nan bò dậy từ dưới đất, nhìn
quang điểm Thất Tinh Bắc Đẩu trên đỉnh đầu một chút, lúc này nó đã không bắn Tinh Thần chi lực xuống nữa. Chuyện này biểu thị tinh thạch trên tế đàn đã bị dùng hết, tiếp theo sẽ xuất hiện trọng lực vô biên.
- Ta không thể chết đi như vậy, còn có rất nhiều chuyện đang chờ ta đi làm!
Sở Lâm Phong cảm giác bắp thịt và xương cốt trên người đều đang phát ra tiếng vang, hô hấp cũng có vẻ khó khăn.
- Đây là trọng lực gì vậy? Sao lại lợi hại như vậy?
Sở Lâm Phong gian nan nói.
- Hẳn là trọng lực gấp trăm lần, không nghĩ tới sẽ lại xuất hiện ở đây, không tồi, không tồi!
Lúc này Kiếm linh Nguyệt Nhi cười nói.
- Cũng không tệ lắm, lão tử sắp chết, ngươi còn cười được sao?
Sở Lâm Phong nghe thấy Kiếm linh nói như vậy, trong lòng càng nổi nóng.
- Ngươi gấp cái gì, ta nói không tệ là không tệ, nói không chừng còn
có thể giúp cho ngươi đột phá Tinh Thần thân thể tầng thứ ba đó. Đây
chính là chuyện tốt chỉ có thể gặp không thể cầu, ngươi đừng không biết
tốt xấu như vậy.
Kiếm linh không hề tức giận, vẫn dùng giọng nói cười trên sự đau khổ của người khác như cũ.
Lúc này ngay cả nói chuyện Sở Lâm Phong cũng cảm thấy khó khăn, giống như trên người có vật nặng ngàn cân, khiến cho hai chân của hắn không
ngừng run rẩy, bất cứ lúc nào cũng có thể đứng không vững.
Lần thứ nhất hắn cảm giác được cảm giác trọng lực đè lên trên người,
suýt chút nữa Sở Lâm Phong đã phát điên, giống như thời gian càng lâu
thì trọng lực sẽ lại càng lớn, giờ phút này ngay cả cất bước hắn cũng
không làm được.
Mồ hôi lớn như hạt đậu từ trên mặt không ngừng nhỏ xuống đến, quần áo trên người đã sớm ướt đẫm, thứ duy nhất hiện tại chống đỡ cho hắn, làm
hắn không ngã xuống chính là cỗ nghị lực không chịu thua kia.
Tinh đan trong cơ thể tinh đan điên cuồng vận chuyển, Tinh Thần chi
lực cuồn cuộn không ngừng che kín toàn thân, áp lực trên người hơi giảm
bớt một chút, tiêu hao như thế rất là lớn, không kiên trì được nửa canh
giờ thì sẽ sức cùng lực kiệt, đến lúc đó hắn sẽ trực tiếp bị trọng lực
này ép thành một bãi thịt nát.
Lúc này dường như Sở Lâm Phong đã hiểu rõ cái gì đó, nơi này là Tinh
Thần mật thất số một, là nơi mà Từ lão đầu tu luyện, hắn là cường giả
Thiên Vũ cảnh, nhất định trọng lực sẽ gấp mấy lần mật thất khác.
Ngay cả cường giả Thiên Vũ cảnh cũng sẽ gặp nguy hiểm huống hồ là
người có thực lực thấp kém như hắn, nhất thời hắn có cảm giác đã bị lừa
gạt.
Trong lòng hắn không khỏi cả giận nói:
- Lão già đáng chết, ngươi lại dám chơi lão tử, coi như ngươi để mắt
tới ta thì cũng không nên đưa cho ta mật thất có trọng lực nặng như vậy chứ!
- Lâm Phong, đây không phải là tính cách của ngươi, toàn lực dùng
Tinh Thần chi lực để chống lại đi, khi đó có lẽ ngươi có thể thành công
đó!
Kiếm linh vẫn dùng giọng điệu kia, không có nửa điểm lo lắng nào cả.
- Ngươi. . . Ngươi thử xem. . . Xem!
Sở Lâm Phong gian nan nói ra vài chữ, rõ ràng trọng lực trên người
lại gia tăng thêm mấy phần, hai chân đã không có cách nào đứng thẳng
được nữa, cả người bất cứ lúc nào cũng có khả năng ngã xuống.
- Ta sẽ không ngã xuống, một chút trọng lực như vậy được tính là gì chứ?
Sở Lâm Phong dùng hết lực lượng toàn thân rống lên, trên người xuất hiện một loại khí thế đáng sợ.
Nếu như lúc này có người nhìn thấy dáng vẻ giờ phút này của hắn thì
nhất định sẽ cho rằng mình đã nhìn thấy quỷ. Gân xanh trên mặt nhô lên
rất rõ ràng, con mắt đỏ bừng như bị bệnh, tóc tai bù xù, cả người dữ tợn không nói ra được, gần như ác ma bò ra từ trong địa ngục vậy.
Xương cốt và bắp thịt không ngừng rung động đùng đùng, tinh đan trong đan điền lại như con thoi điên cuồng xoay tròn, thứ duy nhất không nhúc nhích chính là Hỗn Độn khí và khí thể thần bí mà Huyết Ảnh Cuồng Sư
truyền vào trong cơ thể của hắn.
Bước ra một bước giống như bị người ta nặng nề đánh một quyền vậy,
cả người đau nhức khó nhịn, Sở Lâm Phong chịu đựng đau nhức bước ra ba
bước, ba bước này đã là cực hạn của hắn. Tinh Thần chi lực trực tiếp
tiêu hao hơn nửa, so với thi triển ra võ kỹ còn còn tiêu hao nhanh hơn.
Phanh một tiếng, rốt cục hắn đã không kiên trì được mà phải bò ở trên mặt đất, đây là thời điểm mà Sở Lâm Phong chật vật nhất, cả người không có cách nào nhúc nhích được. Trọng lực ở mặt đất còn lớn hơn, ngay cả
hô hấp cũng cảm thấy khó khăn.
Truyện được dịch trực ..tiếp tại iREA.D.
- Tạm biệt Nhược Hi, ta không thể giúp ngươi đạt được Băng diễm chi
tinh, Tĩnh Di, ta cũng không thể chăm sóc nàng được nữa. Đường Lỵ, Tiết đại ca, Ngưu Thiên, phụ thân, Sở Lâm Nguyệt, chúng ta kiếp sau gặp lại!
Sở Lâm Phong tuyệt vọng thầm nghĩ.
- Ta nhổ vào! Lâm Phong ngươi đang bàn giao di ngôn sao? Sao ngươi không nghĩ tới ta chứ? Quá không công bằng!
Âm thanh của Kiếm linh Nguyệt Nhi truyền đến.
Sở Lâm Phong như giống nghĩ tới điều gì đó, trong lòng vui vẻ lập tức hỏi:
- Đến bây giờ mà ngươi còn không lo cho sự sống chết của ta, có phải ngươi có biện pháp gì giúp ta hay không?
- Phí lời, ta bảo ngươi làm vậy là xem ngươi có thể đột phá Tinh Thần thân thể tầng thứ ba hay không. Nhưng ngươi lại giả chết với ta, quả
thực là đáng hận. Có khả năng ngươi không đột phá được tầng thứ ba này
rồi, chỉ là dùng trọng lực này để rèn luyện thân thể của ngươi thì vẫn
có thể. Dùng hết toàn bộ Tinh Thần chi lực trong cơ thể, để Hỗn Độn khí
tiến vào bên trong tinh đan, như vậy khi ngươi hút Tinh Thần chi lực vào sẽ từ từ chuyển hóa thành Hỗn Độn khí, đây là biện pháp tốt nhất để
thay đổi thể chất và tăng lên thực lực của ngươi.
Sở Lâm Phong vốn đã tuyệt vọng, hắn cũng không ngờ đến thời khắc mấu
chốt này mà Kiếm linh vẫn còn có biện pháp, còn làm cho mình thay đổi
thể chất ở dưới tình huống như vậy, có lẽ chỉ có nàng mới có thể nghĩ
ra được.
Tinh Thần chi lực bên trong tinh đan chậm rãi giảm đi, khi hoàn toàn
biến mất, rốt cục Sở Lâm Phong đã không chống đỡ được áp lực của trọng
lực này mà ngất đi, vốn hắn bởi vì nguyên nhân trứng ma thú mà đã mất
máu quá nhiều, bây giờ lại chịu áp lực từ trọng lực, coi như hắn lợi hại đến đâu thì cũng không chịu được.
Ngay khi Sở Lâm Phong ngất đi, đồ án hình tiểu kiếm ở mi tâm hắn lóe
lên ánh sáng, tức thì có một đạo ánh sáng mông lung bọc cả người hắn
lại.
- Hi vọng lần này ngươi có thể thành công dung nhập Hỗn Độn chi khí
vào bên trong tinh đan, đến lúc đó coi như ngươi chỉ có thực lực Địa Vũ
Cảnh tam trọng thì cũng có thể phát huy ra thực lực lục trọng thiên, lại thêm vào những võ kỹ biến thái kia của ngươi, đối kháng với Địa Vũ cảnh thất trọng thiên cũng không bị thua.
Lúc này Kiếm linh Nguyệt Nhi đã khôi phục bản thể đứng ở bên người Sở Lâm Phong lẳng lặng nói, nhìn Sở Lâm Phong ngất đi, trên mặt nàng có
chút lo lắng lại có chút chờ mong.
- Hẳn là sắp đến lúc rồi!
Chỉ thấy bóng người mông lung của Kiếm linh Nguyệt Nhi vung bàn tay
ngọc lên, trên nhẫn trữ vật của Sở Lâm Phong có mấy chục viên tinh thạch bay ra, sau đó rất có quy luật được một quầng sáng kéo tới chỗ trũng
trên tế đàn.
Sau khi làm xong tất cả những thứ này, Kiếm linh Nguyệt Nhi lại biến
thành một tiểu kiếm xuất hiện ở giữa chân mày của Sở Lâm Phong:
- Nếu như ngươi không ngất đi thì chẳng phải sẽ lại nhìn thấy ta, vẫn là ta thông minh.
Theo quang điểm của Thất Tinh Bắc Đẩu bắn Tinh Thần chi lực xuống
sau, trọng lực trong Tinh Thần mật thất chậm rãi biến mất, Sở Lâm Phong
cũng tỉnh lại, nhìn tình huống của bản thân một chút, sau đó hắn hỏi:
- Nguyệt Nhi tỷ tỷ, sao bây giờ ngươi mới xuất hiện?
- Ít nói nhảm đi, nhanh hấp thu Tinh Thần chi lực, chậm rãi chuyển hóa nó đi!
Sở Lâm Phong trực tiếp ngồi dậy, toàn thân đau nhức đến mức đòi
mạng, thế nhưng hắn vẫn cắn răng đau khổ chống đỡ, chậm rãi hấp thu Tinh Thần chi lực. Lúc này hắn phát hiện ra Tinh Thần chi lực tiến vào trong tinh đan bên trong đan điền, dường như tốc độ đã chậm hơn rất nhiều,
đồng thời tốc độ hấp thu cũng chậm hơn không ít so với ban đầu.
- Đừng ngạc nhiên, toàn bộ tinh đan bên trong cơ thể ngươi đã là Hỗn
Độn chi khí, sau này Tinh Thần chi lực ngươi hấp thu đều sẽ chuyển hóa
thành Hỗn Độn chi khí, tuy rằng tốc độ rất chậm, nhưng cũng rất là hữu
dụng. Chậm rãi hấp thu đi, dự trữ Tinh Thần chi lực ở trong đan điền,
tinh đan sẽ từ từ hấp thu, chỉ là lực lượng lúc này chỉ như là Huyền vũ
cảnh cửu trọng thiên thiên, chỉ là cũng không tệ.
Sở Lâm Phong không nói gì, hắn biết Kiếm linh sẽ không hại hắn, khi
hắn một lần nữa mở mắt ra thì một đầu yêu thú như chó con xuất hiện ở
trước mặt hắn. . .