Lệnh Đông Lai suy nghĩ rất đơn giản, tuy rằng nhìn không thấu công pháp
Hoàng Thanh tu luyện là gì, nhưng thực lực vượt trội là điều có thể
thấy, hơn nữa quan trọng nhất chính là hắn do Hình Nguyên Thu tiến cử.
Phải biết đệ tử Thần Tiêu phong có đến mấy vạn, Hình Nguyên Thu đều nói rằng không một ai phù hợp với tiêu chuẩn hắn đưa ra.
Nếu như vậy, trước hết để cho Hoàng Thanh vào Thần Tiêu phong, sau đó do
chính mình bồi dưỡng, thêm vào tài nguyên của đệ tử chân truyền, tu vi
cảnh giới không phải tiến lên sao.
Hoàng Thanh có chút khiếp sợ
đối với Lệnh Đông Lai vô cùng bạo tay, vị trí đệ tử chân truyền không
phải nói suông, cũng không quá đáng khi nói đó chính là một trong những
người được lựa chọn kế nhiệm phong chủ tương lai.
Ở Huyền Thiên
Tông, thân phận đệ tử chân truyền, liên quan đến tương lai tông môn, dù
chỉ là đối với phong chủ mà nói, cũng là vô cùng trọng yếu, muôn thông
báo là đại sự toàn tông.
Ngay cả tông chủ cũng sẽ tự mình gặp mặt với người sắp sửa được bổ nhiệm làm đệ tử chân truyền?
Còn như Lệnh Đông Lai đây, lại có thể tùy ý ưng thuận cùng hứa hẹn vị trí
đệ tử chân truyền, không khỏi có chút qua loa, đặc biệt là ngày hôm nay
còn là lần đầu tiên hắn gặp mặt mình.
Hoàng Thanh nghe nói những
phong chủ khác, thường sẽ quan sát một đệ tử nội môn rất nhiều năm, sau
đó mới bố trí nhiều người khảo hạch, nếu tất cả đều thông qua, thì sau
đó mới suy xét giao cho vị trí đệ tử chân truyền hay không?
"Phong chủ, ngài là nghiêm túc sao?"
"Đương nhiên là nghiêm túc!"
"Ta có thể hỏi là vì sao không?" Hoàng Thanh hỏi, chuyện tốt như thế, cũng
sẽ không vô duyên vô cớ mà phát sinh, giải thích duy nhất chính là Lệnh
Đông Lai cần phải có hắn.
Lệnh Đông Lai trầm mặc một lát, nói:
"Ngươi có thể cho là một vụ giao dịch đi, tương lai ta sẽ có việc cần
tới ngươi phải làm, nhưng ngươi yên tâm, đến lúc đó nếu như ngươi không
muốn làm ta cũng sẽ không cưỡng cầu, hơn nữa chuyện này đối với tuyệt
đại đa số người mà nói chính là chuyện tốt khó có thể từ chối."
Hoàng Thanh suy nghĩ một chút, sau đó nói: "Nếu như phong chủ có thể đáp ứng ta hai điều kiện, ta là có thể đáp ứng ngài!"
"Còn có hai điều kiện sao?" Lệnh Đông Lai trừng lớn hai mắt, cảm thấy có
chút khó mà tin nổi, đặt ở một đệ tử ngoại môn khác khi nghe đến điều
kiện của hắn, đều nhất định sẽ không do dự mà đáp ứng, làm gì dám đưa ra điều kiện nữa.
Hắn không nhịn được hỏi: "Điều kiện gì, trước nói nghe thử!"
"Thứ nhất, ta muốn một gốc [Thiên U Thảo]."
"[Thiên U Thảo]?" Lệnh Đông Lai suy nghĩ một chút, sau đó nhớ đó là dược liệu
chủ yếu để luyện chế [Thiên U Đan] trợ giúp Trúc Cơ kỳ đột phá Kết Đan
kỳ.
"Không thành vấn đề, ngươi vào Thần Tiêu phong rồi, ta có thể cho ngươi!" Lệnh Đông Lai phất phất tay nói, tuy rằng không biết Hoàng
Thanh muốn để làm gì, nhưng đây không phải là việc khó gì.
Nghe
thấy Lệnh Đông Lai đáp ứng việc này, Hoàng Thanh cũng không cảm thấy quá bất ngờ, đổi lại là những phong chủ khác có thể sẽ không dễ dàng đáp
ứng cho hắn [Thiên U Thảo] như vậy, nhưng Lệnh Đông Lai ngay cả vị trí
đệ tử chân truyền còn có thể tùy ý đưa ra, [Thiên U Thảo]đối với hắn mà
nói đương nhiên là một chuyện nhỏ.
"Thứ hai, tạm thời ta không thể tiến vào Thần Tiêu phong được, còn cần làm phiền ngài đưa ta vào Thần Tiêu phong!"
"Có ý gì?" Lệnh Đông Lai nghi hoặc hỏi.
"Ta tu luyện công pháp có chút đặc biệt, tuy là uy lực không thấp, nhưng
trong thời gian ngắn không thể đột phá được Trúc Cơ kỳ, vì lẽ đó chỉ có
thể dựa vào chính mình, tạm thời còn vào không được nội môn!" Hoàng
Thanh đáp.Đệ tử ngoại môn nếu như đột phá tới Trúc Cơ kỳ, cũng có thể đi Công Đức
đường, cùng với Chấp sự trưởng lão, dùng [Chân Linh Thạch] xác định cảnh giới.
Chỉ cần truyền chân nguyên vào, [Chân Linh Thạch] có thể
căn cứ chân nguyên đưa vào mà phán định ra tu vi cảnh giới dưới Kết Đan
kỳ, sau khi xác nhận thông qua, đệ tử ngoại môn liền tự động tấn cấp đệ
tử nội môn, tự do lựa chọn một trong tám vị phong chủ mà gia nhập vào.
Lệnh Đông Lai sửng sốt một chút, sau đó bỗng nhiên tỉnh ngộ nói: "Xem ra
ngươi tu luyện công pháp có lai lịch bất phàm a, không trách lại kỳ lạ
như vậy, vậy ngươi đối với Chấp Sự trưởng lão Ngư Long nói là ngươi
không muốn tiến vào nội môn, kỳ thực nguyên nhân thực sự, cũng là điều
này đi."
"Yên tâm, ngươi có thể luyện thành môn công pháp này,
cũng chính là cơ duyên của ngươi, đệ tử thiên kiêu nào mà không có một
ít bí mật, dù là ta, tông môn cũng chưa hề hỏi qua, sở dĩ Huyền Thiên
Tông được cường thịnh như hôm nay, loại khí độ này là xưa nay không
thiếu!" Lệnh Đông Lai khẽ mỉm cười.
"Việc này đơn giản, ta viết
một tờ lệnh là được, vì khi đó đa số mọi đệ tử đều lựa chọn áp chế tu vi cảnh giới để tham gia Đại Tỷ Đấu, Đại Tỷ Đấu xong xuôi là sẽ đột phá,
lúc đó sẽ có một nhóm người tiến vào nội môn." Lệnh Đông Lai suy nghĩ
một chút, nói.
Đối với phong chủ mà nói, đưa đệ tử ngoại môn vào
nội môn là việc nhỏ, trên tờ lệnh viết một câu Hoàng Thanh đã là Trúc Cơ kỳ, là có thể bỏ qua bước [Chân Linh Thạch].
Ngược lại lấy thực lực Hoàng Thanh hiện tại, dù có nói là Trúc Cơ kỳ cũng là không có bất cứ vấn đề gì.
"Vậy ta không có bất cứ vấn đề gì nữa." Hoàng Thanh nói.
"Rất tốt, gặp lại ở Thần Tiêu phong!" Sự tình quá thuận lợi, vẻ mặt Lệnh Đông Lai thỏa mãn, đứng dậy.
"À đúng rồi, còn có một chuyện!" Lệnh Đông Lai đi hai bước, đột nhiên xoay người lại nói: "Ở Đại Tỷ Đấu, ngươi vẫn là tận lực tranh thủ giành được vị trí xếp hạng cao một chút đi, tốt nhất là ba vị trí đầu, lấy được
ngọc bài thân phận đệ tử chân truyền kiến tập, tương lai có thể trở
thành đệ tử chân truyền cũng coi như là thuận nước đẩy thuyền."
"Không thành vấn đề!" Hoàng Thanh gật gật đầu một cái nói.
Đại Tỷ Đấu ngày thứ hai, cũng là ngày cuối cùng phân tổ đấu.
Trên đài cao, Tần Lập Phu thở phào nhẹ nhõm, bởi vì Lệnh Đông Lai hôm nay không xuất hiện.
Ngày hôm qua, Lệnh Đông Lai đứng ở bên cạnh hắn quan sát giao đấu, thế mà làm hắn vô cùng căng thẳng.
Hoàng Thanh cũng giống như mọi người, ngày hôm nay cũng có ba trận phải đánh.
Đối thủ trận đầu của Hoàng Thanh là một nam tử có quan hệ với Lý Đông không tệ, vừa ra sân thì nói ngày hôm qua Lý Đông thua là bởi vì hắn khinh
địch, còn kêu gào phải giúp Lý Đông báo thù.
Hoàng Thanh nhìn
thấy hắn sử dụng kiếm, không nói hai lời, vừa bắt đầu giao đấu thì một
tay nắm thanh kiếm, đoạt tới trong tay mình.
Sau đó thì sao, "Đùng" một tiếng, thanh kiếm bị bẻ gãy làm đôi.
Tuy là không phải là một cực phẩm bảo binh có giá trị hai trăm điểm cống
hiến, nhưng chất lượng bảo binh cũng có thể xem như thượng phẩm bảo
binh, tên đệ tử kia nhìn thanh kiếm bị bẻ gãy, khuôn mặt cũng giống như
Lý Đông ngày hôm qua.
Hai trận sau đó, hai đối thủ tiếp theo của
Hoàng Thanh đều tổn thất binh khí mà đau thấu tim gan, tổn thất nặng nề, mà Hoàng Thanh cũng có được ngoại hiệu là "Cuồng ma toái binh" (Chuyên
phá nát/bẻ gãy binh khí nhà người ta đó mọi người)
Cuối cùng, đối thủ trận thứ hai cùng trận thứ ba không dám nói lời nào đòi công lý
nữa, báo thù này nọ chỉ thêm phí lời, bảo binh được bọn họ giữ chắc
trong tay.
Bọn họ sau khi nhận ra mình không phải là đối thủ của
Hoàng Thanh, nhanh chóng nhận thua, chỉ sợ chậm nửa bước, bảo binh bị
cướp đi rồi lại gãy làm đôi nữa.
Kết quả, Hoàng Thanh có thành tích bốn trận toàn thắng toàn tổ.
Cũng không còn người nào dám nói hắn là phế vật dựa vào quan hệ, dù sao vừa
nhìn đến chiến tích kia, mọi người đều nhận ra thực lực Hoàng Thanh
không đơn giản, giờ mới hiểu vì sao hắn được chọn làm tuyển thủ hạt
giống, chuyện này cũng là không quá bình thường đi.
Hơn nữa, hai
đối thủ trước đó đấu với Hoàng Thanh có lời nói ngông cuồng, binh khí bị vỡ nát ngay sau đó, có vết xe đổ ngay trước mắt đó, hiện tại còn ai dám ở trước mặt hắn ăn nói lung tung nữa.