“Đoàn chiến chống người xâm lược... Máy phòng ngự của bệ hạ tự vận hành sao?”
Trên con đường nào đó của Nhật Bản cách chủ đảo không xa lắm, một đám người nằm vật ở trên đường phố gần bến cảng. Kỳ lạ chính là, xung quanh có rất nhiều người đi đường, nhưng dường như không có ai quan tâm tới
những người đang nằm vật ở dưới đất kia. Thậm chí có người còn đi cách
xa bọn họ, dường như đang cố ý né tránh họ.
Trong đám người nằm xuống chỉ có một người đang đứng thẳng, trên tay
hắn cầm một quyển sách có bìa đen, hắn nhìn trong quyển sách vài lần,
sau đó lại ngẩng đầu nhìn về phía không trung, lẩm bẩm.
Nam tử này giống như là con lai Á - Âu, hắn cao khoảng một mét tám,
thân thể cường tráng, nhưng cũng không phải loại cơ bắp rắn chắc, diện
mạo thoạt nhìn có phần tao nhã, cũng không phải loại đẹp trai. Nói một
cách chính xác hơn, chắc là một dạng mọt sách, cảm giác bình tĩnh.
Nam tử không nhìn lên không trung nữa, hắn lại nhìn vào quyển sách
bìa đen trong tay, vừa lật xem, hắn vừa nói: “Lão già, lần này lão thật
sự mạo hiểm rồi. Tình hình hiện tại, hoàng thiên ở trên cao, bệ hạ vô
địch. Cho dù là lão nhiều lắm cũng chỉ có thể có năng lực phong ấn một
lần. Nếu đã như vậy, tất cả nhân quả đã được xác định. Bệ hạ sẽ lần nữa
lấy lực một người trấn áp thiên địa Huyền Hoàng, trấn áp vũ trụ Hồng
Hoang. Lần này sẽ không có một Cửu Đầu Thị khác đến ngăn cản bệ hạ nữa,
nếu không may, kết quả sẽ là… đế quốc vĩnh hằng đấy. Lão già, lão thật
sự suy nghĩ kỹ chưa?”
“…”
Người thanh niên gãi đầu, cuối cùng không thể nhịn được nói: “Mặc kệ
thế nào, hiện tại ta còn quá yếu, hơn nữa còn chưa đến lúc cho phép,
cũng không phải lúc ta xuất thế, mọi thứ giao cho lão già đi. Chỉ hy
vọng lão có thể chú ý đúng mực một chút. Trong khoảng thời gian từ khi
Hạo tiến vào thế giới Luân Hồi, đến lúc nhận lời là khoảng thời gian bệ
hạ suy yếu nhất, cũng là lúc mạnh nhất. Trong lúc này chọc bệ hạ, sợ
rằng lão già đã từng ở bên trong vũ trụ, chí ít trong khoảng thời gian
này, lão cũng không có cách nào chống đối lại bệ hạ. Hơn nữa người khác
không biết, bệ hạ cũng không biết, nhưng… lão già, lúc đầu lão sử dụng
hơn một nửa lực lượng suy luận thiên đạo lên người của ta, một nửa lực
lượng còn lại… thật sự có thể làm gì được bệ hạ trong thời kỳ này hay
sao?”
“À, nói chung, thời gian ta sống trong thế giới Luân Hồi rất tốt, lần này xin thứ lỗi. Chuyện không liên quan đến ta. Dù sao lão già ngươi
tính toán kín kẽ. Ta tin lần này lão nhất định đã tính được hết mọi
chuyện rồi. Dù sao… thế giới sắp bị hủy diệt, cũng là người cao hơn
chống đỡ.”
Nói đến đây, người thanh niên trực tiếp nằm xuống đất, qua một lát
sau, hắn giả vờ như mới tỉnh lại, cùng những người khác đứng dậy. Những
người khác vừa đứng dậy đều nhìn đồng hồ, sau đó tất cả bọn họ lại nhìn
sang người thanh niên.
Một thiếu nữ trong đội mở miệng nói: “Đội trưởng, đoàn chiến chống
người xâm lược... Đây là gì? Còn tổ chức X lại là thế nào? Nơi đây chẳng lẽ không phải là thế giới tử thần hay sao? Vì sao lại có tổ chức X? Hay là tử thần đã đến, thật ra đó chính là một tổ chức thần bí giống như tổ chức X?”
Người thanh niên lắc đầu, hắn cười như không cười nhìn khe nứt trên
không trung khích nói: “Từ trên mặt chữ để lý giải, cái gọi là đoàn
chiến chống người xâm lược chắc hẳn là chỉ người xâm nhập từ bên ngoài
đến, lại từ mọi thứ mà chúng ta nhìn thấy được, ta có suy đoán như vậy.”
“Thế giới tử thần bị người từ bên ngoài đến xâm lược, chắc hẳn chính
là tổ chức X xâm lược. Một tổ chức như vậy thông qua kỹ thuật cao, hay
là địa vị ma pháp cao, hay là năng lực và chiến lực gì khác xâm nhập vào thế giới này. Những gì chúng ta cần phải làm chắc hẳn là cùng Bắc Băng
Châu đội, và Thiên Thần tiểu đội ngăn cản người xâm lăng.”
Những người khác lập tức đều bừng tỉnh hiểu ra, ngay lập tức có người hỏi tiếp theo nên chiến đấu như thế nào, cũng như làm thế nào liên hệ
và ở chung với hai đoàn đội, có cần tiến hành các loại biện pháp đề
phòng với hai đoàn đội này hay không.
Người thanh niên lắc đầu nói: “Chắc hẳn không cần phiền toái như vậy, hơn nữa, nhiệm vụ Chủ Thần giao cho chỉ có thời gian mười hai tiếng.
Điều này có nghĩa là chúng ta căn bản không có thời kỳ giảm xóc. Nếu ta
đoán không lầm, tiếp theo chúng ta sẽ luôn chiến đấu kéo dài suốt mười
hai tiếng… Hoặc là ít hơn, hoặc là nhiều hơn, nhưng chắc chắn chúng ta
sẽ không có thời gian giảm xóc. Về phần hai tiểu đội khác… chắc hẳn cũng không cần chúng ta suy nghĩ gì nhiều, ta tin bọn họ sẽ rất nhanh đến
tìm chúng ta…”
Quả nhiên là rất nhanh...
Sau khi Nam Viêm Châu đội chống đỡ một đợt quái vật triều ở trong
phạm vi Nhật Bản, trong vòng nửa tiếng, một đội máy bay trực thăng đã
bay gần tới Nam Viêm Châu đội, hơn nữa sau khi nói rõ tình hình, một đội viên Thiên Thần tiểu đội dẫn dắt bọn họ đi đến chủ đảo. Nhưng chủ đảo
đã trở thành chiến trường chủ yếu của Luân Hồi tiểu đội và người xâm
lăng tổ chức X.
Bởi vì khoảng cách khe nứt vị diện thu nhỏ lại, tổ chức X không có
cách nào phái quân đội với quy mô lớn tiến vào chỗ vị diện của Sở Hạo.
Không, nói như vậy cũng không chính xác. Nói chính xác hơn là ngoại trừ
binh khí đơn lẻ cùng với nhân loại, sinh vật được biến dị ra, loại vũ
trang chiến hạm đều không có cách thông qua khe nứt của vị diện. Đồng
thời, Chủ Thần thay thế văn minh chi lý cũng đang từ chối tổ chức X xâm
lăng, tuy rằng khe nứt vị diện đã mở ra, nhưng không có nghĩa là tổ chức X có thể hoàn toàn tiến vào.
Cho nên, tổ chức X chỉ có thể phái nhân loại, sinh vật… tiến vào
trong đó. Mà đám người xâm lăng từ trên trời đến, từng binh sĩ sử dụng
thiết bị bay, vũ khí năng lượng và người có năng lực giống như thành
viên Luân Hồi tiểu đội, còn có một số nhân loại gì đó có thể biến thân
thành quái vật. Bọn họ rất kỳ lạ trực tiếp đặt mục tiêu ở bán vị diện
trên chủ đảo, không ngừng tập kích!
Đây chính là tình hình Nam Viêm Châu đội nhìn thấy được khi đến nơi
này. Từ trên bầu trời không ngừng có năng lượng đánh xuống. Đám người
sớm đã sơ tán, phần lớn thuyền bè lên bờ bị phá hủy, khắp nơi trên đảo
đều là ánh lửa của những vụ cháy nổ. Ở giữa không trung, Lăng Tân cùng
số ít thành viên trong đoàn đang đón đỡ, cố gắng hết sức phân tán mật độ công kích đối với hòn đảo. Phần lớn người của Thiên Thần tiểu đội lại
phòng thủ ở chỗ nối liền với bán vị diện, đồng thời còn có vô số máy bay chiến đấu công kích. Trên biển không ngừng có màn đạn cho các chiến hạm bắn ra, tên lửa phòng không bay ngang trên bầu trời, và mang theo vũ
khí hạt nhân, máy bay ném bom U2 cũng có thể bắn nổ khe nứt vị diện bất
cứ lúc nào…
Đó là tất cả là những gì thành viên của Nam Viêm Châu đội đã nhìn
thấy được. Sau khi đến chủ đảo, người thanh niên lập tức hạ xuống, giúp
đỡ phòng thủ, cũng như đón đánh đám người xâm lăng. Bản thân hắn lại đi
đến điểm nối liền bán vị diện, gặp mặt Sở Hạo trước tiên.
“Chào ngươi, lần đầu tiên gặp mặt, tên của ta là Thượng, chữ thượng
của hòa thượng. Ngươi chính là đội trưởng của Bắc Băng Châu đội, Hạo…Sở
Hạo phải không?” Thượng mỉm cười bắt tay với Sở Hạo, trên thực tế là hắn cưỡng ép đưa tay ra, Sở Hạo đang sử dụng ma pháp trận phòng ngự để
chống đỡ năng lượng công kích từ trên cao đánh xuống bất kỳ lúc nào. Sau khi thấy vậy, hắn cũng không thể không bắt tay với Thượng một cái.
Sau khi bắt tay, Thượng liền ngẩng đầu nhìn bầu trời nói: “Còn khoảng 10 tiếng, nhiệm vụ của Chủ Thần mới xem như hoàn thành, nhìn cường độ
công kích này, mười tiếng tiếp theo sẽ dài dằng dặc, không phải sao?”
Trong lòng Sở Hạo có chút kỳ quái, hắn cảm giác Thượng này có chút
vấn đề, nhưng hắn lại không nghĩ ra vấn đề nằm ở đâu, cho nên hắn đành
phải thuận miệng nói: “Đúng vậy, không sai, chẳng qua nhiệm vụ thất bại
thì xóa bỏ, chúng ta cũng không có cách nào khác phải không? Vậy thì… có thể mời được Nam Viêm Châu đội cùng gia nhập vào đội phòng thủ được
không?
Thượng mỉm cười gật đầu, hắn lại ngẩng đầu nhìn lên không trung nói:
“Đương nhiên, như vậy Nam Viêm Châu đội chúng ta và quý đội, cũng như
Thiên Thần tiểu đội xem như là đồng minh tạm thời… Lại căn cứ theo hình
thức hiện tại của các ngươi, đội của chúng ta có thể bay, thích hợp để
tác chiến trên không trung, sẽ lên đó tiến hành chặn đường. Các thành
viên còn lại sẽ ở trên mặt đất hỗ trợ phòng thủ. Ngoài ra, chắc hẳn
ngươi đổi thuộc tính cường hóa giống như ma pháp phải không? Tuy rằng
không biết thực lực của ngươi mạnh tới mức nào, nhưng ta nghĩ chắc hẳn
không có cách nào chống đỡ được mười hai tiếng phải không? Ta cũng có
năng lực trên phương diện phòng ngự, nếu tới lúc kiệt sức, xin đừng
khách khí gọi ta, ta sẽ vì nhiệm vụ, góp một phần sức lực.”
Thượng dường như bất ngờ trở nên dễ nói chuyện, Sở Hạo cũng không có
khách khí, lập tức đồng ý. Tuy rằng hiện tại, thực lực của hắn đã không
giống như xưa, hơn nữa còn có vài cách thi pháp thần cách hỗ trợ, nhưng
muốn hoàn toàn dùng ma pháp trận chống đỡ qua mười hai tiếng, điều này
quả thực đã vượt quá giới hạn thi pháp của hắn. Nếu có người hỗ trợ, tất nhiên là tốt. Chỉ là…
Hắn vẫn cảm thấy Thượng có chút vấn đề, không, chắc hẳn không phải là vấn đề gì, mà hắn thấy một cảm giác quen thuộc, dường như…
Dường như hắn đã từng quen biết Thượng, quen thuộc như thế, hơn nữa còn có một cảm giác thân thiết…