Tất nhiên, mấy người Sở Hạo
không biết quân đội luân hồi ở bên kia xảy ra chuyện gì. Theo sự dẫn
đường của Io, bọn họ đang đi tới minh giới, càng tới gần minh giới, mọi
thứ càng thêm vắng lặng. Lúc trước thỉnh thoảng còn xuất hiện một số
động vật hoang dã, khi đến đây đã không còn bất cứ động vật nào, thậm
chí ngay cả quái thú cũng không có. Theo như lời của Io, sinh vật duy
nhất có thể sinh tồn ở trong phạm vi minh giới, chỉ có quái vật chó ba
đầu, đây là một loại quái vật có thể dựa vào việc chiếm đoạt linh hồn để sinh tồn, được người đời gọi là thú giữ cửa ở địa ngục. Trong thực tế,
đây chỉ là một loại quái thú, cũng không phải là binh lính dưới trướng
của Hades, chỉ là một loại sinh mạng thể sinh tồn ở gần minh giới mà
thôi.
Cứ thế đi tiếp, khi sắp đến Stygian, cũng đã vào ban đêm,
mọi người liền xây dựng doanh trại cách Stygian khoảng 10km, sau đó đốt
lửa hạ trại, phân công lính tuần canh phòng, vân vân. Lúc này, Perseus
cùng với hai anh em thợ săn chạy đi săn giết được một con chó địa
ngục... Ấu thú(1), mới chỉ có hai cái đầu.
"Thật ra, nói là ấu
thú cũng không hoàn toàn chính xác, từ tuổi tác mà nói, con chó hai đầu
này đúng là đã trưởng thành, thậm chí cho đến khi nó già rồi chết đi
cũng không cách nào mọc ra cái đầu thứ ba. Điều này là do huyết thống và thực lực, có lẽ còn liên quan đến các yếu tố ẩn khác, ta cũng không rõ
lắm. Nghe nói có rất nhiều quái thú, cự thú, thậm chí còn có ma thú, bọn chúng đều có tổ tiên ban đầu. Trong truyền thuyết, tổ tiên của chúng
còn cường đại hơn cả thần, con cháu của bọn chúng được di truyền lực
lượng và huyết mạch, nhưng lại không hoàn chỉnh. Không chỉ có chó địa
ngục là như vậy, ngay cả lôi ưng, rắn chín đầu,… Rắn chín đầu mạnh nhất
mà ta từng thấy cũng chỉ có bảy cái đầu, lôi ưng thủ lĩnh cao không quá
hai mét, mà lôi ưng trong truyền thuyết phải cao đến bảy mét, toàn thân
đều là sấm sét, còn có thể dẫn động thiên lôi. Thậm chí, uy lực của lôi
ưng trong truyền thuyết phải tương đương với Zeus."
Ở trong doanh trại, Io đang nói cho mọi người những hiểu biết của mình về các loại
sinh vật trong truyền thuyết, mà Sở Hạo ở bên cạnh thì đang nghe cuồng
nhiệt, mặc dù biểu tình của hắn vẫn là cái dáng vẻ ta đã biết rồi, nhưng hắn lại đang để những tin tức này khắc sâu vào trong trí nhớ. Bây giờ,
có lẽ còn chưa dùng tới những tin tức này, nhưng theo sự phát triển của
thế giới luân hồi, tương lai chắc chắn sẽ có lúc cần dùng đến, huống hồ
bên trong những tin tức này còn có thâm ý.
Sau khi Io kể xong
chuyện về những sinh vật trong truyền thuyết này, cơm tối cũng đã làm
xong, ngoại trừ thức ăn được mang theo, còn có thịt chó địa ngục vừa săn được. Chỉ là, như đã nói qua, chó địa ngục có hình thù rất kỳ dị, nhưng thịt lại ngon vô cùng, nhiều mỡ lại không béo, có chút giống với thịt
bê vậy. Mà sau khi Sở Hạo và Trương Hằng cùng với kia mấy tên binh lính
quân đội luân hồi ăn xong, bọn họ cảm thấy bụng đang nóng lên, nhưng
không phải là đau, mà là cảm giác ấm áp thoải mái. Điều này cho bọn họ
một xác nhận, thịt này thật sự không phải là thịt bình thường.
"Nói không chừng... Thường xuyên ăn thịt chó địa ngục, độc giác thú(3) hay
những sinh vật trong truyền thuyết, có thể sẽ nhanh chóng thức tỉnh đấu
khí. Điều này thuận lợi hơn rất nhiều so với dừng chân một thời gian dài tại vị diện cao ma."
Sở Hạo nói với âm thanh cực nhỏ, chỉ có
Trương Hằng ở bên cạnh hắn là nghe được, mà Trương Hằng lập tức tạo ra
cái dáng vẻ khôi hài, cũng nhỏ giọng nói: "Ý của ngươi là, ăn càng nhiều thịt của những sinh vật kia liền có thể có đấu khí? Chính là cái kiểu,
cả người phát ra ánh sáng lòe loẹt đó?"
"Chỉ là có thể mà thôi!"
Sở Hạo tức giận nói: "Ngươi đừng có làm những cái bộ dạng như vậy nữa có được không, vừa nói thầm, vẻ mặt lại vừa bỉ ổi, cứ như là muốn người
khác phải chú ý vậy... Ta chỉ là nói tới một loại khả năng mà thôi, dù
sao chúng ta cũng sinh ra và lớn lên ở vị diện không ma, không có cơ hội nghiên cứu các thuộc tính ở vị diện có ma, cũng không thể biết cách
thức tỉnh đấu khí hay nội lực. Cho nên, chỉ có thể từ một vài phán đoán
suy luận ra mà thôi, suy luận đơn giản nhất chính là, khác biệt lớn nhất giữa hai vị diện không ma và có ma chính là là linh khí, mà bản chất
của linh khí là để cho các loài sinh vật hoặc không phải sinh vật hấp
thu, từ đó sinh ra các loại biến hóa ở vị diện có ma, như nội lực, đấu
khí, ma pháp, hoặc là dị năng... Nói đơn giản một chút, chính là số
lượng linh khí hấp thu ít hay nhiều, tạo nên sự khác biệt giữa các vị
diện có ma và không ma, giữa vị diện thấp ma và cao ma. Như vậy, để hấp
thu được nhiều linh khí, còn việc gì khác ngoài ăn? Cho nên, dựa trên
suy luận đơn giản nhất, thức ăn ở cái thế giới này, đặc biệt là thịt của các quái thú cao cấp, tuyệt đối có thể làm cho người ta mau chóng có
đấu khí, nội lực hoặc là dị năng."
Nhất thời, Trương Hằng như
bừng tỉnh hiểu ra nói: "À há, ta hiểu, ý của ngươi chính là, từ vị diện
thấp ma đến cao ma, tham ăn sẽ trở thành vô địch?"
"... Ngươi nói có đạo lý như vậy, ta không còn lời nào để cãi..." Sở Hạo tức giận nói.
" Được!"
Trương Hằng bỗng nhiên tạo ra bộ dạng cố gắng, sau đó đưa mắt nhìn tất cả mọi
người ở xung quanh, trực tiếp đi tới đống lửa, cầm lấy một cái chân sau
của con chó địa ngục đã được nướng chín bẻ một cái, sau đó không coi ai
ra gì trở lại chỗ ngồi của hắn, tiếp theo liền ăn ngấu nghiến. Có thể
nói, con chó địa ngục này cũng không giống như các loài chó trên địa
cầu, có thể gọi là cự lang(3), nó phải to bằng một con trâu lớn trên địa cầu. Cho nên, tuyệt đối không phải chỉ một người mà có thể ăn hết cả
một cái chân sau...
Sở Hạo đã cạn lời với Trương Hằng, hắn cũng
không thèm để ý tới tên sát thủ khôi hài ngu ngốc này nữa, chỉ ăn một ít lương khô đơn giản, sau đó tự mình đi về hướng Stygian. Hắn muốn tận
mắt nhìn Stygian một chút, hắn rất có hứng thú đối với cái thế giới này, không, phải là rất có hứng thú với cái thế giới sau khi chết.
Từ sau khi Sở Hạo tiến vào thế giới luân hồi, hắn thường xuyên tìm hiểu
các loại thần thoại, lịch sử, khoa huyễn, quỷ quái, truyền thuyết, ca
dao ở khắp mọi nơi, các loại kiến thức, tin tức, thậm chí ngay cả những
tin tức giả tưởng, ví dụ như series SCP(4), hoặc là series thần thoại
Cthulhu(5), vân vân. Mà hắn biết, ở trong rất nhiều văn minh trên toàn
cầu, đều có nhắc tới một con sông sau khi chết, hơn nữa con sông này
chính là nơi đầu tiên mà linh hồn mới tử vong đi tới. Ví dụ như sông nại hà trong thần thoại Trung quốc, sông Sanzu trong thần thoại Nhật Bản,
hoặc là Stygian (sông Styx) trong thần thoại Hy Lạp… Đây thật sự là một
chuyện rất kỳ quái.
Phải biết rằng, nền văn minh cổ đại trao đổi
rất ít thông tin với nhau, thậm chí có vài nền văn minh không tiếp xúc
với bên ngoài, tất cả đều rải rác ở khắp nơi trên địa cầu. Mà dưới tình
huống như vậy, không hẹn mà cùng miêu tả giống nhau một con sông ở thế
giới sau khi chết. Nếu nói là trùng hợp, không phải là quá mức trùng hợp chứ?
"Stygian sao?"
Ở trong bóng tối, Sở Hạo không có bất kỳ lo lắng nào khi đi về phía bên bờ sông Stygian, quả thật hắn cũng
không có gì để lo lắng. Ở trên cái thế giới này, có lẽ, thực lực của hắn chỉ kém hơn chư thần, hoặc là một vài sinh vật trong truyền thuyết, ví
dụ như hải yêu, đoán chừng hắn cũng không thể đánh lại được, nhưng thực
lực của hắn hoàn toàn có thể áp đảo tuyệt đại đa số sinh vật trên cái
thế giới này. Sau khi hắn có thần cách, thực lực đã mạnh đến một điểm
giới hạn, mà hắn lại tương đối rõ ràng điểm giới hạn này, cho nên, hắn
không có một chút lo lắng nào khi đi tới Stygian.
Cứ như vậy, Sở
Hạo rất thoải mái đi tới bên bờ Stygian, hắn nhìn thấy một mảng rộng lớn giống như "Dòng sông", không nhìn thấy bờ bên kia. Phải biết rằng, giờ
phút này, thị lực của Sở Hạo cũng không còn như người bình thường, mắt
của hắn có thể nhìn ra xa rõ ràng giống như ống nhòm vậy, hơn nữa tầm
mắt vào ban đêm cũng không gặp trở ngại. Hắn có thể nhìn thấy ít nhất
mấy chục cây số trở lên, vậy mà cũng không thể nhìn thấy bờ bên kia của
Stygian.
"Không cần tiếp tục nhìn, Stygian không tồn tại khúc cuối, ít nhất từ phương
diện vật lý là không tồn tại, huống hồ đây chỉ là một nhánh của Stygian, thật ra thì ngài cũng có thể xem nơi này là một phần nhỏ bên ngoài hình chiếu của vị diện đặc thù được đặt tên là Stygian. Mà chỗ ngài nhìn
thấy ở đây chỉ là một phần nhỏ hình chiếu của vị diện đặc thù mà thôi,
Stygian thực sự, nó tồn tại ở tầng thứ cao hơn, phải là thánh nhân, hoặc là thần cấp cao mới có thể nhìn thấy và hiểu được nó. Nếu nhất định
phải hình dung và giải thích, như vậy, ngài cứ xem Stygian là một loại
khái niệm, một loại khái niệm tồn tại trong đa nguyên vũ trụ, tương tự
với vực sâu không đáy..."
Khi Sở Hạo đang nhìn vào cái gọi là
"Dòng sông" vô cùng vô tận này, một âm thanh vang lên ở sau lưng hắn,
nghe qua, chính là âm thanh của Hades, cũng là một trong những mục tiêu
chủ yếu của hắn, nhưng tạo cho hắn một cái cảm giác không tưởng tượng
nổi cùng với không giải thích được chính là, cái thanh âm này hoàn toàn
không nên do Hades nói ra. Cho nên, hắn lập tức quay đầu lại, quả nhiên
Hades đã đứng ở sau lưng hắn, mà giờ khắc này, Hades trông rất khác với
hình ảnh gian trá trong phim điện ảnh. Nếu nhất định phải hình dung, cảm giác như Hades bi thương hơn là đáng sợ, thậm chí còn có một loại mùi
vị nhân từ.
"Lần nữa gặp mặt, chủ nhân của ta, Hạo..."
Hades là một ông lão, giờ phút này hắn đang mỉm cười, nhưng lời nói trên
miệng lại không ngừng, hắn tiếp tục nói: "Có thể cùng ngài gặp mặt ở nơi này, thật là một chuyện hết sức bất ngờ, đạo tiêu đang đi đến hồng
hoang hải nhãn, do vậy nên sự quản chế và giám sát của hắn sinh ra sơ hở trong một khoảng thời gian ngắn. Chỉ là thời gian của ta cũng không
nhiều lắm, chỉ có năm mươi bảy giây, cho nên, ta tận lực nói tóm tắt."
"Ngài phải hoàn thành đại nguyện(6) của ngài, muốn được như vậy, trước tiên
ngài nhất định phải tìm được trí nhớ, ít nhất là một bộ phận trí nhớ.
Tiếp theo, chỉ có đại nguyện và trí nhớ thì không thể hoàn thành bất cứ
chuyện gì, cho nên, ngài nhất định phải lấy lại được lực lượng của ngài, trí nhớ và lực lượng của ngài đều ở bên trong mảnh vỡ trung tâm đang
được bảo tồn tại Lonely Mountain, do con cháu trực hệ(7) của Bahamut(8), hồng long Smaug canh giữ, nhưng xin hãy nhớ, Smaug không phải là hình
chiếu mà là thật. Mặc dù lực lượng và trí nhớ của nó cũng bị phong ấn,
tại vị diện đặc thù có tính duy nhất, có khả năng nó sẽ phá được phong
ấn, cho dù có bất cứ chuyện gì, ngài cũng đừng nên để tình huống đó xảy
ra. Xin hãy nhớ lấy..."
"Không nên quá tin tưởng vào những thứ mà ngài không tận mắt chứng kiến, không chính tai nghe thấy. Cho dù là tốt hay xấu, là thiện hay ác, cái thế giới này cũng không tồn tại thiện ác
tuyệt đối..."
"Xin tận lực cân nhắc và suy nghĩ với bất kỳ cuộc
đối thoại hay suy tính nào của đạo tiêu. Có lẽ đạo tiêu chỉ muốn tốt cho ngài, nhưng với thân phận là đạo tiêu, hắn cũng thân bất do kỷ(9)..."
"Cuối cùng... Chủ nhân của ta, ta chỉ hy vọng, tại thời khắc cuối cùng ngài
có thể suy nghĩ lại một chút... Ngài đã vì tộc ta làm quá nhiều, chuyện
này, thật ra cũng không cần ngài làm đến như vậy, cho nên..."
Khi Hades nói tới đây, trong giây lát, trước mặt Sở Hạo chợt lóe sáng, hắn
mơ hồ thấy một đạo Huyền hoàng chi khí quét qua. Ngay sau đó, Hades liền lộ ra vẻ mặt mê mang, tiếp theo là dáng vẻ thất kinh của hắn, cả người
làm ra động tác phòng bị bay về phía sau mấy chục mét, đồng thời, vẻ mặt khẩn trương nhìn về phía Sở Hạo nói: "Ngươi đã làm gì ta!? Tại sao ta
lại ở đây!?"
Chú thích:
1. Ấu thú: quái vật còn nhỏ hoặc mới đẻ.
2. Độc giác thú: thú một sừng.
3. Cự lang: sói lớn.
4. SCP: là một trang thông tin chuyên về các hiện tượng siêu nhiên.
5. Cthulhu: là một sinh vật hư cấu được sáng tạo bởi nhà văn
H.P.Lovecraft. Nó được miêu tả với dáng người, cánh rồng, đầu bạch tuộc.
6. Đại nguyện: tâm nguyện to lớn.
7. Trực hệ: Trong ba đời thì được gọi là trực hệ.
8. Bahamut: trong nhiều game thì nó là loài rồng có cánh, còn trong thần
thoại Ả rập thì nó là một loài cá khổng lồ hỗ trợ trái đất. ( ở đây là
chỉ con rồng).
9. Thân bất do kỷ: bản thân không thể làm những chuyện mà mình mong muốn.