Không biết là vì nội dung phim có sự thay đổi, hay
vì thân phận hiền triết của Sở Hạo mà nhóm người của Necromancer đông
hơn rất nhiều so với trong phim. Có lẽ, Necromancer muốn thể hiện thực
lực của bọn họ cho Sở Hạo biết, tiểu đội viễn chinh có thêm mười chiến
sĩ sa mạc, ai cũng có đấu khí, đồng thời, còn có hai tên Necromancer gia nhập, giờ thì đã lên đến mười ba người. Hơn nữa, trong đội còn có một
người da trắng phụ trách việc dẫn bọn họ đi đến vườn Stygia , dĩ nhiên,
việc di chuyển là nhờ vào những con bọ cạp khổng lồ, đều là bọ cạp nuôi, gần như cái thế giới này không lạc đà, loài người trên sa mạc thuần
phục những con bọ cạp khổng lồ để tiện đi lại. Mặc dù di chuyển trên địa hình bằng phẳng như sa mạc thì chậm hơn so với lạc đà, nhưng khi tới
khu vực đồi núi thì lại nhanh hơn, đây cũng là một điều thuận lợi.
Dọc đường đi, Trương Hằng cùng binh lính Argus, còn có binh lính tộc
sa mạc đều ở chung một chỗ. Tên này chỉ thích khoe khoang, khoác lác,
tuyên bố bản thân có một lá bài tẩy rất lớn, chỉ sợ rằng, nếu Thần có
tới cũng sẽ bị hắn giết chết cho bọn họ xem, xong lại bị cả đám người
kia cười nhạo.
Bên kia, Sở Hạo cùng thủ lĩnh Necromancer, còn có Io ở chung một chỗ, ba người bọn họ kết minh tiến hành trao đổi công việc. Necromancer hy
vọng có thể lấy được một ít lương thực từ Argus, hắn có thể dùng lông và da để trao đổi. Chẳng qua, phải cần Argus vượt qua được đại nạn lần
này, sau đó, bằng thân phận hiền triết của Sở Hạo, cùng với uy danh khi
cứu vớt được thành phố, mới đủ để cuộc giao dịch này thành công.
Mặt khác, Io hy vọng Sở Hạo có thể sử dụng ma pháp của hắn, tới cứu
một đám động vật của nàng, chính là đám độc giác thú(1), bọn chúng ở
trong rừng rậm, hiện tại đang bị một con rắn mối hai đầu khổng lồ tập
kích(2), đã có một con nhỏ bị chết. Với thân hình khổng lồ cộng thêm nọc độc có thể làm tê dại độc giác thú, rắn mối hai đầu chính là khắc tinh
của chúng. -> Io vẫn chưa trở thành hiền triết, không thể làm gì con
rắn mối kia, nên lúc này mới đến cầu xin sự trợ giúp từ Sở Hạo.
Mà bản thân Sở Hạo cũng có yêu cầu, hắn một mực hỏi Necromancer về
cách chăn nuôi bọ cạp khổng lồ. Nghe nói bò cạp khổng lồ phải tự nuôi từ nhỏ, hơn nữa, phải là từ trong trứng ấp ra, đồng thời hàng ngày phải
cho bọn chúng ăn một lượng lớn thịt, rồi phải cho chúng dùng thảo dược
định kỳ, như vậy, sau khi lớn lên, bọ cạp khổng lồ mới không nảy sinh dã tính rồi phản chủ. Ngoại trừ những thứ này, sinh mệnh lực của bọ cạp
khổng lồ là cực kỳ mạnh mẽ, chịu được gian khổ, hạn hán, nhiệt độ cao.
Ngoài việc ăn rất nhiều và phải dùng thảo dược định kỳ, thì gần như
chính là một loài gia súc hoàn mỹ.
Sở Hạo cẩn thận hỏi những việc liên quan tới thảo dược. Có một loại
cây xương rồng lâu năm được sinh trưởng ở trong sa mạc, mỗi năm nở hoa
một lần, hoa của nó chính là thảo dược để nuôi dưỡng bọ cạp khổng lồ, có thể khắc chế dã tính trong máu của bọ cạp. Trong lúc nói chuyện,
Necromancer bảo tộc nhân mang tới hạt giống của loại thực vật này, mà
sau khi Sở Hạo nhìn kỹ một lúc, liền cất vào trong ngực.
Hắn lại có một ý nghĩ liên quan tới việc xây dựng quân đội luân hồi.
Bởi vì có rất nhiều hạn chế về văn minh chi lý của vị diện, không phải
mọi vị diện đều có thể sử dụng súng ống. Như vậy, thứ nhất, binh lính
bình thường của quân đội luân hồi không có đấu khí, chiến lực của bọn họ sẽ giảm dần, nếu thật sự như vậy, sẽ có lúc phải dùng mạng người để hy
sinh mới có thể hoàn thành nhiệm vụ, đây là việc mà Sở Hạo không muốn.
Những binh sĩ quân đội luân hồi đều là những tinh anh siêu cấp tinh
nhuệ, hắn không thể để họ làm vật hy sinh như vậy được, cho nên, hắn
phải nghĩ đủ phương pháp để đề cao chiến lực của quân đội luân hồi. Điểm thưởng của hắn không còn nhiều, không thể dựa vào Chủ thần, vì thế hắn
nhất định phải tìm được biện pháp khác... Có lẽ, tự nuôi những sinh vật
truyền thuyết này chính là một biện pháp tốt?
Nếu có thể nuôi dưỡng, thuần phục thành công bọ cạp khổng lồ, dưới
tình huống không thể sử dụng vũ khí công nghệ cao, bọ cạp khổng lồ hoàn
toàn có thể thay thế xe tăng. Huống hồ, ngoại trừ bọ cạp khổng lồ thì
còn có rất nhiều sinh vật trong truyền thuyết khác, như ngựa bay có thể
trở thành công cụ để phi hành, độc giác thú có thể sử dụng ma pháp chứ ? Đến các sinh vật khác, hắn cũng rất có hứng thú.
Cứ như vậy, lặn lội đường xa khoảng nửa tháng, đội ngũ đã vượt qua
núi cao, thung lũng, sa mạc, đồng bằng, bình an vô sự đi tới chân một
ngọn núi lớn. Ngọn núi này cao vút, đỉnh chìm trong mây, khổng lồ dị
thường, dốc núi khiến cho bọ cạp khổng lồ không thể leo lên được. Hơn
nữa, điều làm cho người ta cảm thấy kỳ lạ chính là, khi đi đến nơi có
đống đá vụn ở dưới chân núi thì đám bọ cạp liền dừng lại, tỏ ra rất sợ
sệt không dám tiến lên.
Mọi người không biết phải làm sao, chỉ có thể leo xuống đi bộ. Một
chiến sĩ trẻ tuổi tò mò hỏi: "Đây là nơi nào? Tại sao bọ cạp khổng lồ
lại có vẻ sợ hãi như vậy?"
Ở bên cạnh, một lão chiến sĩ đang kiểm tra trang bị của bản thân, sau khi nghe thấy liền cười lạnh nói: "Nơi này là vườn Stygia , là nơi mà
chư Thần đã từng dựa vào hải yêu đánh bại Titan, cái thành phố này là
tín ngưỡng duy nhất của Titan, là thành phố mà người khổng lồ xây dựng.
Sau trận chiến ấy, hải yêu nghiền nát tất cả Titan cùng với thành phố
thành mảnh vụn, làm cho cái thế giới này không còn thành phố của người
khổng lồ."
Một người lính già khác đã thu dọn xong trang bị của mình, hắn đi qua hai người nói: "Nếu như chúng ta không ngăn cản được tất cả những thứ
này, như vậy Argus chính là vườn Stygia kế tiếp."
(Titan... Tộc người khổng lồ sao? Là dị tộc giống như quỷ quái, người lùn sao? Xem ra, vị diện này đã từng phát sinh rất nhiều chuyện... )
Sau trận chiến ở The Lord of the Rings, Sở Hạo đã tra cứu rất nhiều
tài liệu ở thế giới hiện thực. Trên thực tế, ở thế giới hiện thực, cho
dù là phương đông, hay phương tây, thậm chí những văn minh cổ đã bị chôn vùi, ví dụ như văn minh Ai Cập cổ ở châu Phi, thành phố chìm ở ngoài
khơi biển Cuba, văn minh Maya ở châu Mỹ, dường như những ghi chép đều có liên quan đến dị tộc. Phương đông gọi những thứ này là yêu, ví dụ như
yêu quái Đầu trâu, phương tây thì phân nhỏ ra rất nhiều, ví dụ như người lùn, quỷ quái, hoặc là thụ tinh(3), tiên hoa(4), thật ra thì đều thuộc
phạm vi dị tộc. Kỳ lạ nhất chính là, phương tây cũng có truyền thuyết
miêu tả những thứ có hình dạng đầu trâu, cùng với hình tượng ngưu yêu
trong phương đông là gần như giống nhau hoàn toàn. Trong đó, có một vài
dị tộc, cho dù là phương đông hay phương tây, thậm chí những văn minh cổ cũng ghi lại, nổi tiếng nhất là rồng, tuy hình dáng có chỗ khác biệt,
nhưng đều có chung hình tượng đầu rồng, rải rác trên các khu vực địa
cầu. Trên căn bản, các nền văn minh thời cổ đại không thể có trao đổi
với nhau, những lại không hẹn mà cùng miêu tả ra một loại sinh vật, hình tượng cũng gần giống nhau, đây quả thực là chuyện khó có thể tưởng
tượng.
Ngoài rồng ra, có một sinh vật dị tộc khác cũng xuất hiện trong ghi
chép của những văn minh này, đó chính là người khổng lồ, gần như văn
minh cổ trên toàn thế giới đều có. Dưới tình huống thời kỳ cổ đại không
thể trao đổi với nhau, mà cùng miêu tả một loại dị tộc, có lẽ có một vài chi tiết khác biệt, nhưng thân thể khổng lồ thì lại giống nhau.
Như vậy, tổng hợp lại, Sở Hạo có chút tin tưởng, nói không chừng thời kỳ cổ đại ở trên địa cầu, hay là giai đoạn đầu của vị diện, quả thật ở
một nơi nào đó có sự tồn tại của những sinh vật này.
Nhưng có một chuyện rất kỳ lạ, đó chính là, tại sao những dị tộc này
lại biến mất? Có lẽ địa cầu ở chỗ hắn là vị diện không ma, có thể dùng
việc linh khí biến mất để giải thích, nhưng hắn cũng từng đi tới vị diện có ma, ở nơi đó, những dị tộc này cũng từ từ biến mất, cuối cùng hoàn
toàn thoát ly khỏi lịch sử. Trên thực tế, hắn đã kiểm tra rất nhiều tài
liệu, cho dù là thần thoại, tiểu thuyết, điện ảnh, anime… Tóm lại, tất
cả tin tức đều thể hiện một quan điểm giống nhau, đó chính là, vì loài
người nổi dậy, dị tộc sẽ thoát ly khỏi lịch sử. ví dụ như trong series
DND, quỷ quái rút lui một cách triệt để, trong lịch sử của The Lord of
the Rings, người Elf cũng lựa chọn rút lui ẩn cư
Không muốn nói những nền văn minh đó đều là ngu ngốc, có lãnh thổ
sinh tồn tốt, lại đi dâng cho loài người, dựa vào cái gì! ? Ngươi quả
thật cho rằng những dị tộc người lùn, quỷ quái này là ngu si? Bọn họ
thích hang cùng núi thẳm? Chớ có đùa! Có thể nói bọn họ là sinh vật có
trí tuệ thấp đầu óc có vấn đề, nhưng khi chủng tộc của bọn họ phải đối
mặt với vấn đề sinh tồn rất lớn, vậy thì chỉ có thể dùng máu và vũ khí
để nói chuyện. Đừng nói là dị tộc, chỉ sợ là loài người, ở thời kỳ cổ
đại, vì phồn vinh hưng thịnh của dân tộc mình mà tiêu diệt những dân tộc khác, còn thiếu hay sao?
Nếu nói rằng loài người có thực lực chiếm ưu thế tuyệt đối, quả thật
là nói đùa, chỉ sợ ở vị diện không ma, những dị tộc quỷ quái cùng với
loài người không có ma pháp, dựa hết vào yếu tố thân thể, một quỷ quái
thông thường thừa sức đánh như chơi với năm người bình thường, đây chính là yếu tố thân thể bẩm sinh. Nếu ở vị diện thấp ma đến cao ma, chênh
lệch càng lớn hơn, hai bên đều có đấu khí, nhưng dị tộc nhiều hơn, đều
có ma pháp, dị tộc lại mạnh hơn, vậy còn so sánh cái gì? Có lẽ, thứ mà
chỉ loài người mới có, dị tộc không có, chính là cơ nhân tỏa, nhưng xem
ra cơ nhân tỏa của Sở Hạo cũng không mạnh đến mức có thể nghịch
thiên(5). Cho nên, hắn thật sự không hiểu nổi, tại sao lại xuất hiện
tình huống như vậy.
Mà ở vị diện Clash of The Titans này, hắn biết tình hình, thời cổ
đại, có dị tộc người khổng lồ tranh đấu cùng với nhân loại. Bọn họ còn
có văn minh huy hoàng, nhưng mà, tộc người khổng lồ cùng hệ thống tín
ngưỡng thần Titan của họ lại bị loài người cùng hệ thống tín ngưỡng thần Olympus đánh bại...
Điều này, thật sự là tình cờ sao? Hay là, trong này còn có thâm ý(6)?
Sở Hạo nhìn nơi phế tích này, cùng với ngọn núi cao, hắn có chút trầm mặc, trong đầu có những suy nghĩ miên man, mà ngay lúc này, ở đằng xa,
Trương Hằng đang vui đùa cũng chợt im lặng. Rất lâu sau, khi đội ngũ đã
chuẩn bị xong, lúc phải lên đường, hắn bỗng nhiên kéo Sở Hạo lại, nhỏ
giọng nói: "Rất kỳ lạ, Sở Hạo, ngươi không cảm thấy là ta có bệnh tâm
thần đấy chứ ?"
Sở Hạo tức giận nói: "Không sai, ngươi đúng là có bệnh tâm thần."
"... Ta giết ngươi, lúc này, ngay lập tức!" Trương Hằng gầm nhẹ một
tiếng, sau đó hắn tiếp tục kéo Sở Hạo nghiêm túc nói: "Nói thật, lúc đi
tới nơi này, ta có một cảm giác rất mãnh liệt, phế tích thành phố bên
dưới có điều không ổn, trong đó có rất nhiều cạm bẫy và nguy hiểm, nhưng ta lại cảm thấy ở trong đó có vật đang gọi ta, thật là kỳ quái, ngươi
nói đây có phải ảo giác hay không?"
Sở Hạo nhất thời kinh hãi, hắn vội vàng dừng bước, lại nhìn xung
quanh một chút, khi phát hiện không có người khác để ý rồi mới lên
tiếng: "Nói rõ ràng một chút, rốt cuộc ngươi cảm giác được điều gì? Cái
thế giới này có thần, ít nhất cũng là vị diện trung ma, nói không chừng
cũng có những chuyện kỳ quái. Cho nên, ngươi phải nói rõ ràng một chút,
nếu không, ta không thể biết đấy là tình huống gì."
"Chính là cảm giác..." Trương Hằng gãi gãi đầu nói: "Dường như phía
dưới có vật, ách, được rồi, giải thích đơn giản một chút, ta với món đồ
dưới kia có duyên, nó đang kêu gọi ta. Lúc trước không có cảm giác,
nhưng khi đến nơi này, cảm giác ấy đã bắt đầu xuất hiện."
Sở Hạo chần chờ chốc lát, hắn khẽ gật đầu một cái, sau đó đi tới chỗ
Io và Necromancer, nói với họ, bây giờ leo lên núi cũng đã là buổi tối,
mọi người còn chưa ăn cơm, chi bằng ăn cơm xong rồi mới lên đường. Dù
sao, khi đi lên nếu gặp được ba chị em Stygian Witches, có thể sẽ phải
chiến đấu, dưới trạng thái mệt mỏi sẽ bị thua thiệt.
Dĩ nhiên, hai người lấy Sở Hạo làm chủ, hiền triết mà, trong truyền
thuyết từ xưa đến nay không gì không thể làm được, cho nên, hai người tự nhiên tuân theo. Rất nhanh, mấy đống lửa liền được dựng lên, thức ăn
cũng được nấu ở đây, nhân cơ hội này, Sở Hạo sẽ dùng kỹ xảo nói chuyện
của hắn, bắt đầu thám thính tin tức về nơi này từ hai người, mà hai
người lại không cho rằng Sở Hạo không biết, cho nên liền có sao nói vậy, gần như nói ra hết.
Trước kia, nơi này là thành trì của tộc người khổng lồ, bọn họ tín
ngưỡng thần Titan đối địch với thần Olympus, nhưng khi chư thần Olympus
chế tạo ra hải yêu, hơn nữa lại dùng mưu kế lừa được tổ tiên của Titan
là Cronos, trấn áp hắn ở sâu trong Minh giới. Vì thế, dưới tình huống
mất đi thần chủ, Titan đại bại, mà thành trì cũng bị hủy, chỉ còn lẻ tẻ
vài người khổng lồ chạy trốn vào sâu trong núi, rừng rậm, hải đảo. Từ đó đã không còn văn minh của người khổng lồ.
Lúc trước, cái thành phố này chính là nơi được chư thần Titan chúc
phúc. Gần như tất cả thần Titan đều có thần miếu ở đây, rất nhiều áo
giáp, vũ khí chinh chiến của thần Titan sẽ được để lại trong thần miếu
để người khổng lồ có thể chiêm ngưỡng...
(Áo giáp và vũ khí của thần Titan sao? Vậy, là thần khí sao? )
Thông qua thần cách, Sở Hạo tiếp nhận được tin tức, tự nhiên hắn biết rằng, không phải tất cả vũ khí mà thần sử dụng đều là thần khí. Việc
chế tạo thần khí có liên quan đến thần hỏa, cho dù sử dụng ánh sáng tâm
linh, cũng phải rất mạnh mẽ, tốn rất nhiều thần hỏa và thời gian mới có
thể chế tạo ra. Hơn nữa, chư thần còn giữ lại mảnh vụn của thần hỏa ở
bên trong thần khí, cho nên, nếu thần chết, có khả năng cao là những
thần hỏa này đã được giữ lại, vô chủ. Đây chính là tài sản cực lớn!
Nghĩ tới đây, trong lòng hắn nóng như lửa, hắn đã sớm biết lai lịch
thần bí của Trương Hằng, có lẽ thật sự có quan hệ với Chủ thần không
gian. Cho nên, nếu thật sự Trương Hằng cảm thấy thần khí, hắn cũng cho
là có thể, vì thế, hắn lập tức đến tìm Trương Hằng, tò mò hỏi thăm, rốt
cuộc thứ mà Trương Hằng cảm giác được là cái gì, áo giáp, hay là vũ khí?
"... Đều không phải." Vẻ mặt Trương Hằng tràn đầy quỷ dị, hắn chần
chờ thật lâu sau mới lên tiếng: "Ta nói, ngươi có thể con mẹ nó đừng
cười nhạo ta, cũng đừng nghĩ rằng ta bị điên, ta thật sự cảm thấy...
Được rồi, ta có thể nói."
"Ta cảm thấy một cái mặt nạ, màu xanh, làm từ cây cao su..."
"Nói thẳng! Chính là chiếc mặt nạ trong bộ phim The Mask, có thể làm
cho nam chính biến thành The Mask! Hình tượng hoàn toàn giống với trong
phim!"
Biểu tình của Sở Hạo từ hưng phấn biến thành quỷ dị, thật lâu sau,
hắn mới lại hỏi một câu: "... Thật sự ngươi không phải khôi hài đấy sao? Trương Hằng..."
"Biến mẹ cái mặt nạ The Mask của ngươi đi!"
Chú thích:
1. Độc giác thú: thú một sừng.
2. Tập kích: tấn công bất ngờ.
3. Thụ tinh: quái vật cây.
4. Tiên hoa: giống cái con bé tí hon có cánh trong Peter Pan.