Sau khi đem cửa phòng khách khóa lại, Địch Cửu lập tức kiểm tra phòng.
Lúc này thần niệm của hắn đã có thể mở rộng ngoài trăm mét. Chỉ cần nhắm mắt cũng có thể dễ dàng kiểm tra khắp phòng một lượt.
Gian phòng rất bình thường, không có bất kỳ thiết bị giám sát nào.
Địch Cửu không có Linh thạch, không thể tu luyện, chỉ có thể tiếp tục nghiên cứu công kích bằng thần niệm.
Chẳng qua, so với tu luyện thì công kích bằng thần niệm quá gian nan, cũng
quá phức tạp. Thần niệm của hắn có thể mở rộng ra ngoài, thậm chí dịch
chuyển đồ vật, nhưng lại không thể công kích.
Gần hai mươi tiếng
sau, Địch Cửu dừng việc tìm cách công kích bằng thần niệm lại. Địch Cửu
tin rằng thần niệm có thể công kích, hắn không làm được không có nghĩa
là thần niệm không thể công kích, chẳng qua lý giải của hắn đối với tu
luyện và thần niệm quá ít. Chỉ cần hắn hiểu càng nhiều về thần niệm hoặc thức hải, có lẽ một ngày nào đó có thể thử xuất ra thần niệm công kích.
Tác dụng của thần niệm, tuyệt đối không phải chỉ là một cách quan sát “khác”.
Địch Cửu nghĩ đến tác dụng của thần niệm, liền nghĩ đến ba viên ngọc giản
kia. Nội dung bên trong ba viên ngọc giản kia không phải là dùng thần
niệm khắc họa lên sao? Người khác có thể khắc họa, hắn cũng có thể thử
một chút.
Lấy ra một viên ngọc giản trong đó, thần niệm của Địch
Cửu tiến vào bên trong,lần này Địch Cửu cũng không phải muốn quan sát
ghi chép trên đó, hắn muốn thử dùng thần niệm khắc họa một vài nội dung
lên đó.
Khiến Địch Cửu mừng rỡ đó là hắn rất dễ dàng khắc họa văn tự lên chỗ trống trên ngọc giản. Sau đó, hắn lại dễ dàng xóa những văn
tự đó đi.
Cái này không biết nhanh hơn chữ viết tay bao nhiêu
lần, đừng nói là tay, cho dù là đánh máy tính cũng kém xa. Hơn nữa, thứ
được biểu đạt trên ngọc giản, chỉ cần hình thành trong não hải liền có
thể thông qua thần niệm khắc họa lên. Cho dù hình vẽ phức tạp hơn cũng
có thể vẽ được, điều kiện tiên quyết là thần niệm của hắn đủ mạnh.
Thần niệm quả nhiên là thứ tốt, Địch Cửu mừng rỡ thả ngọc giản trong tay
xuống, bắt đầu cân nhắc sau khi đến Tiên Nữ tinh, sẽ làm chuyện gì đầu
tiên.
Chuyện đầu tiên, tất nhiên đến xem cửa hàng của mình một
chút, sau đó lại bắt đầu nghĩ biện pháp rời khỏi quảng trường Tiên Nữ.
Dựa theo lời kể của Hồ Thiên Lý, sau khi đến quảng trường Tiên Nữ cũng
không có nghĩa là có thể tiến vào Tiên Nữ tinh, bởi vì Liên minh Địa Cầu đã nghiêm ngặt khống chế danh ngạch tiến vào Tiên Nữ tinh từ quảng
trường Tiên Nữ.
Vấn đề hiện tại là hắn làm sao có thể thông qua quảng trường Tiên Nữ để tiến vào Tiên Nữ tinh.
Hắn không biết người của Liên minh Địa Cầu, hoặc cho dù có quen biết, có lẽ cũng không có người nào thể diện đủ lớn có thể giúp hắn tiến vào Tiên
Nữ tinh.
Nếu như là có thể, hắn ngược lại càng muốn dùng dược
dịch gia tăng lực lượng cơ thể đổi lấy cơ hội tiến vào Tiên Nữ tinh.
Chẳng qua, hắn biết tìm ai đây?
Lúc nghĩ đến phải tìm người nào, Địch Cửu bỗng nhiên giật mình, hắn chợt nghĩ, nếu như có người tới tìm hắn trước thì sao?
Hắn đến Tiên Nữ tinh là thông qua Tiên Nữ tinh phiếu lấy từ đấu giá hội, mà đấu giá hội lại do Liên minh Địa Cầu và Tiên Nữ số một liên hiệp tổ
chức. Chỉ cần hắn dùng tấm vé này, vậy thì Liên minh Địa Cầu khẳng định
sẽ biết hắn tới Tiên Nữ tinh.
Lúc trước hắn đấu giá ba viên ngọc
giản này, liền bị người khác theo dõi. Nếu như người đó có quan hệ với
Liên minh Địa Cầu, vậy chẳng phải đối phương cũng đang nhòm ngó ba viên
ngọc giản của hắn sao? Ba viên ngọc giản này thậm chí được đấu giá tới
mấy chục tỉ, cho dù lúc trước Liên minh Địa Cầu không để ý, nhưng sau
khi bị đấu giá được mấy chục tỉ, còn có thể không để ý sao?
Thật
giống như chiếc nhẫn trữ vật kia, ban đầu hắn cũng không để ý, nhưng khi chiếc nhẫn được tăng giá tới mấy chục tỷ, hắn chẳng lẽ không có suy
nghĩ gì về chiếc nhẫn kia?
Bất luận có người theo dõi hắn hay không, Địch Cửu vẫn cảm thấy nên sớm chuẩn bị một chút.
Trong ngọc giản kia ghi chép nội dung ngôn ngữ và tri thức tu chân, tuyệt đối không thể để người khác trông thấy.
Dù sao nội dung trong ngọc giản cũng đã bị hắn ghi nhớ lại, Địch Cửu lấy
viên ngọc giản ra, không chút do dự đem toàn bộ nội dung trên đó xóa đi.
Sau khi suy nghĩ một chút, hắn lại bắt đầu khắc họa một ít văn tự tu chân
lên đó, tương đương với ôn tập những thứ đã học qua một lần.
Nửa giờ sau, Địch Cửu gần như khắc đầy toàn bộ viên ngọc giản, lúc này mới thả ngọc giản xuống.
Về phần hai cái ngọc giản khác, nó chỉ ghi chép tin tức gia nhập tông môn, không có chút giá trị nào, Địch Cửu cũng không động tay chân vào.
Chỉ cần ngọc giản học tập văn tự tu chân bị hắn xóa đi, hai cái ngọc giản
khác cho dù lấy ra xem, cũng không có người nào có thể hiểu được.
......
Mấy chục tiếng trôi qua rất nhanh, sau khi Địch Cửu nghiên cứu trận bàn một lượt, phòng khách chợt truyền đến tiếng thông báo nhắc nhở, đã đến Tiên Nữ tinh.
Địch Cửu sửa sang đồ vật của mình một chút, mang theo
hành lý mở cửa phòng khách. Vừa mở cửa, hắn liền nhìn thấy phục vụ đem
thức ăn cho mình đã đợi sẵn từ trước.
- Tiên sinh, mời ngài đi theo ta.
Nhân viên phục vụ khom người chào Địch Cửu, ngữ khí hết sức tôn kính.
- Tự ta đi là được rồi.
Địch Cửu dùng thần niệm quét qua, thấy hơn nghìn người theo thông đạo đi ra ngoài, hắn chỉ cần từ lối kia rời đi là được.
Nhân viên phục vụ vội vàng nói:
- Tiên sinh, ngài là khách nhân tôn quý vô cùng, có thông đạo chuyên
dụng, bên ngoài là thông đạo dành cho học sinh viện Võ Thuật.
- Vậy dẫn đường đi!
Địch Cửu cũng không để ý, Tiên Nữ tinh nhiều cao thủ, thậm chí còn có cao
thủ lợi hại hơn hắn. Với thực lực của hắn bây giờ, cho dù đánh không lại cũng có thể rời khỏi nơi này.
Lối đi này nhìn có vẻ rất dài, đi
chừng hai ngàn mét, tên phục vụ dừng bước, chỉ vào một cánh cửa mở rộng, lúc này Địch Cửu mới phát hiện mình không phải đến quảng trường Tiên
Nữ, mà là đi tới một gian phòng tương đối phong bế.
Cùng lúc đó, sau lưng Địch Cửu xuất hiện hai tên nam tử.
Trái tim Địch Cửu trầm xuống, hắn cũng không vọng động, hắn cảm thấy hai
người sau lưng mình, ít nhất có một người thực lực mạnh hơn Địa cấp
không chỉ gấp mười lần, xem ra có lẽ là cường giả Tiên Thiên chân chính.
Sau khi bước vào Luyện Khí tầng thứ tư, Địch Cửu cảm thấy mình có thể đối
kháng vài tên Tiên Thiên, nhưng bây giờ gặp được cao thủ Tiên Thiên, hắn mới biết suy nghĩ lúc trước của mình chưa chắc đã đúng.
Hắn muốn đối phó với một tên Tiên Thiên, hẳn là vẫn có thể, nếu như mấy tên Tiên Thiên vây công, hắn ứng đối e rằng sẽ có chút khó khăn. Huống chi tại
nơi đặc biệt như vậy? Hắn không khỏi khinh thường.
Hít một hơi
thật sâu, Địch Cửu bước vào gian phòng, bây giờ đối phương còn chưa bắt
đầu muốn đánh, nếu như muốn đánh, vậy thì đánh thôi. Cho dù đánh không
lại, hắn cũng muốn kéo theo vài tên chôn cùng.
- Ha ha, chào bằng hữu, ta chờ ngươi lâu rồi, ta giới thiệu bản thân một chút, ta là
Eddie, một trong những người phụ trách an toàn của Tiên Nữ tinh.
Địch Cửu vừa bước vào một gian phòng, một thanh âm Hoa ngữ không tính là
tiêu chuẩn liền truyền đến, tiếp đó Địch Cửu nhìn thấy một nam tử tóc
vàng thân hình cao lớn, trên mặt đầy râu.
Nhìn đối phương đưa tay ra, Địch Cửu cũng đưa tay bắt tay đối phương một chút, nói:
- Ta là Địch Cửu, bằng hữu tìm ta là có chuyện sao?
Eddie không nói thẳng, mà khẽ vươn tay, một cái hỏa cầu lơ lửng trong lòng bàn tay hắn, lập tức nói:
- Ta là song tu giả đạo tu và võ tu, võ tu cảnh giới Tiên Thiên sơ kỳ,
đạo tu Luyện Khí tầng thứ tư. Không biết bằng hữu tu luyện cái gì?
Trong lòng Địch Cửu thầm giật mình, quả nhiên Luyện Khí tầng thứ tư không chỉ một mình hắn, trên Tiên Nữ tinh rất có thể có tồn tại thực lực càng
mạnh hơn hắn.
Xem ra hôm nay nếu như có thể không đánh, vậy thì tốt nhất đừng đánh.
Nghĩ đến đây, Địch Cửu đưa tay bổ ra một chưởng trong không khí, chưởng ảnh
còn ở trên không trung đã trực tiếp biến thành đao khí, đao khí trực
tiếp chém một cái ghế thành hai nửa.
Địch Cửu bộc lộ một chút thủ đoạn mới mỉm cười nói:
- Ta là võ tu, tu luyện chưởng đao, cảnh giới Tiên Thiên hậu kỳ. Đến Tiên Nữ tinh là muốn tìm thủ đoạn siêu việt Tiên Thiên.
Địch Cửu biết rõ, cho dù tăng thêm Luyện Khí tầng thứ tư thì thực lực của
hắn vẫn còn xa mới đạt tới Tiên Thiên hậu kỳ. Nếu tên tóc vàng râu dài
này muốn hù dọa hắn, vậy hắn cũng hù dọa ngược lại.
Eddie cũng
không để một chưởng đao này của Địch Cửu trong lòng, hắn cho rằng phong
nhận càng vô hình vô ảnh hơn so với chưởng đao, ngược lại lời nói của
Địch Cửu khiến trong lòng hắn hơi kinh ngạc. Hắn hiểu rõ người hoa, bởi
vì hắn từng tiếp xúc qua người qua, trên cơ bản đều rất khiêm tốn. Địch
Cửu nếu nói hắn là Tiên Thiên hậu kỳ, vậy chứng tỏ đối phương rất có thể là Tiên Thiên đỉnh phong. Khó trách đối phương muốn đến Tiên Nữ tinh,
trên địa cầu đã không còn cách nào khiến Tiên Thiên đỉnh phong phát
triển, chỉ có thể đến Tiên Nữ tinh.
Địch Cửu nhìn biểu lộ của
Eddie liền biết gia hỏa này không để chưởng đao của mình vào mắt, trong
lòng thầm cười lạnh, nếu như đem chưởng đao của hắn so sánh với phong
nhận thì gia hỏa này đúng là mắt mù rồi.
Bất luận thế nào, lời nói của Địch Cửu cũng khiến thái độ của Eddie có chút biến hóa, lúc này mới nói:
- Địch tiên sinh, chuyện là như vậy. Trước đây không lâu, tại đấu giá hội trên Tiên Nữ số một, Liên minh Địa Cầu ta không cẩn thận đấu giá ra ba
viên ngọc giản hữu dụng...
- Eddie tiên sinh, chẳng lẽ ngươi muốn mua ba viên ngọc giản kia?
Địch Cửu kinh ngạc hỏi, trong lòng thầm nghĩ, quả nhiên cẩn thận sẽ không
sai, ba viên ngọc giản này thật đúng là bị người khác ngấp nghé.
Eddie xoa tay, nói:
- Đúng đúng, Địch tiên sinh, chúng ta hi vọng ngươi có thể trả lại ba viên ngọc giản này cho chúng ta.
Đừng nhìn Eddie ngoài mặt có vẻ như đang xấu hổ, nếu Địch Cửu dám không cho, vậy hắn cũng sẽ không chút do dự mà động thủ. Bị nhiều cường giả của
Tiên Nữ tinh vây công, Địch Cửu cho dù là Tiên Thiên đỉnh phong cũng
trốn không thoát.
Địch Cửu sầm mặt, nói:
- Eddie tiên
sinh, ba viên ngọc giản kia là gì ta không biết, ta cũng đang chuẩn bị
đến Tiên Nữ tinh tìm kiếm câu trả lời. Ba viên ngọc giản ta bỏ ra bao
nhiêu tiền, tin rằng Eddie tiên sinh rõ ràng vô cùng. Hơn nữa, về sau
lại từng có một tên ra giá 170 tỉ với ta, ta không thiếu tiền, tất nhiên sẽ không bán.
Eddie cũng biết Địch Cửu không thiếu tiền. Hắn sớm đã điều tra qua, Địch Cửu trên đấu giá hội rất điên cuồng, một người
thiếu tiền há có thể thu mua nhiều thứ điên cuồng như Địch Cửu?
Sắc mặt Eddie cũng có chút âm trầm, hắn không giỏi đàm phán, trên thực tế đã chuẩn bị động thủ cướp đoạt.
- Địch tiên sinh, ba viên ngọc giản này là Liên minh Địa Cầu ta nhất định phải thu hồi.
Eddie chỉ có thể lập lại một lần nữa.
Địch Cửu cười ha ha một tiếng, nói:
- Eddie tiên sinh, ba viên ngọc giản này của ta rất có thể là thứ đắt
nhất trên đấu giá hội, ta tới đây cũng là dùng vé máy bay mua được. Các
ngươi tùy tiện một câu, liền muốn ta giao ra đồ vật mấy trăm tỉ, không
khỏi khinh người quá đáng rồi. Muốn động thủ, Địch Cửu ta phụng bồi.
Dứt lời, Địch Cửu bỗng nhiên đứng lên, quanh người tràn ngập chân nguyên,
sát thế đầy trời hình thành. Địch Gia Thất Đao xem trọng nhất là dũng
cảm quyết chiến tới cùng, quét ngang mọi thứ. Địch Cửu lĩnh hội sâu sắc
tinh hoa của Địch Gia Thất Đao, lúc này cố ý phóng thích, sát thế càng
phun trào cuồn cuộn.