Nung Thể Cao được làm từ dung dịch Kim Lân hầm với tinh huyết của Nỗ Thú, một tễ thuốc hai ngàn lượng.
Thạch Phu Luyện Thể Hoàn được luyện chế từ Nham Lân Hổ Lân phiến và Kim Ngân đằng mà thành, một viên ba vạn năm trăm lượng.
-----
Lộc Giao Nung Thân Đan được luyện chế từ hỏa sừng hươu và Thiết Nham hoa mà thành, một viên tám ngàn lượng.
Nhìn danh sách thuốc trên tấm ván, La Phong lắc đầu cười khổ.
Nghèo nàn sung túc, cũng thực không tồi.
Những thứ thuốc rèn luyện thân thể này, động một chút là hơn một ngàn lượng
bạc, trước đây một tháng tiền lương của hắn cũng không đến hai trăm
lượng, nhịn ăn nhịn xài một năm mới có thể mua được một viên, mà chất
lượng còn kém xa cái loại này.
Nghĩ tới đây, La Phong có chút ước ao được như những đệ tử thế gia kia. Từ nhỏ đã có vô số đan dược rèn
luyện thân thể, tiến bộ không nhanh mới là lạ.
Hai tên học viên Vạn La bên cạnh thấy biểu hiện của La Phong, vẻ khinh bỉ trong mắt càng tăng lên.
“Lý sư huynh, huynh muốn đan dược gì?” - Học viên Vạn La có dáng người mập lùn nhìn người bên cạnh hỏi.
“Ta đang trùng kích tứ trọng Cương Nhu Cảnh trung kỳ, cần đan dược phụ trợ, ta sẽ lấy ba viên Thạch Phu Luyện Thể Hoàn này.” - Thiếu niên được gọi
là Lý sư huynh chỉ chỉ vào Thạch Phu Luyện Thể Hoàn trên tấm ván.
Tên học viên ục ịch kia chép chép miệng, ánh mắt tràn ngập vẻ hâm mộ nói:
“Thạch Phu Luyện Thể Hoàn, ba ngàn năm trăm lượng một viên. Ba viên chính là
một vạn năm trăm lượng. Lý su huynh, huynh một khi ra tay quả nhiên hơn
người. Ta chỉ có bốn ngàn lượng, chỉ có thể mua được hai tễ thuốc Nung
Thể Cao.”
“Ha ha, đâu có. Mấy ngày trước ta và bọn Đoàn Sư Thư đi rèn luyện ở dãy núi Xích Luyện, may mắn giết chết một con yêu sói mắt
xanh, kiếm được chút tiền.” - Lý su huynh ngoài miệng thì khiêm tốn
nhưng trong giọng nói lại có chút tự đắc, hai mắt nhìn La Phong có vẻ vô cùng đắc ý.
La Phong làm như không thấy sự cố ý khoe khoang của
hai người bọn họ, đôi mắt chỉ chăm chăm nhìn tấm gỗ, chọn loại đan dược
mà mình cần.
Sáu tầng đầu tiên của Mạch Luân Cảnh còn được gọi
là Nung Thể Cảnh, chủ yếu là rèn luyện gân cốt, dùng nguyên khí tẩm bổ
Mạch Luân, tăng cường khí huyết, hiện tại thứ mà La Phong cần cũng chính là Nung Thể đan dược.
Ánh mắt La Phong nhìn lên tấm ván gỗ một lần nữa, cuối cùng nhìn xuống dòng chữ Lộc Giao Nung Thân Đan phía dưới của tấm ván gỗ.
“Ta đã chậm hơn so với nhiều người rồi, hiện tại thiếu nhất chính là thời
gian, phải tranh thủ thời gian. Chỉ cần mua Lộc Giao Nung Thân Đan này
là được rồi.”
Lúc này, chưởng quầy đem gói kỹ đan dược mà hai
tên học viên Vạn La muốn rồi mang tới, thấy La Phong đang nhìn tên thuốc trên tấm ván, hỏi:
“Vị thiếu hiệp này cũng muốn đan dược rèn luyện thân thể sao?”
“Đúng.” La Phong gật đầu, đang định nói rằng mình muốn mua Lộc Giao Nung Thân
Đan thì trong lòng khẽ động, thuận miệng hỏi: “Đan dược rèn luyện thân
thể chỉ có những thứ này thôi sao?”
Chưởng quầy còn chưa mở lời, bên cạnh đột nhiên vang lên một tiếng giễu cợt.
Hai tên học viên Vạn La nhìn La Phong, vẻ mặt cười cợt cùng cất giọng mỉa mai:
“Tiểu tử, nếu ngươi muốn mua loại Ngưng Nguyên Đan cấp thấp thì Dược Đỉnh Hiên không có, ngươi nên đến chỗ khác đi.”
Chưởng quầy cũng nhíu nhíu mày, nhưng theo lễ nghĩa vẫn giải thích:
“Lúc đầu chỉ có những thứ này, nhưng gần đây chúng ta mới đẩy ra một loại
đan dược rèn luyện thân thể, hiệu quả so với Lộc Giao Nung Thân Đan hiệu nghiệm hơn nhiều, chỉ là giá tiền…”
“Bao nhiêu tiền?” - La Phong không nhịn được phất phất tay.
Chưởng quầy có mắt nhìn người hơn hẳn người bình thường, thấy khí độ của La
Phong, mắt liền hiếp lại, dựng thẳng ba đầu ngón tay:
“Ba vạn lượng một viên.”
Ba vạn lượng.
Hai tên học viên Vạn La đồng thời hít vào một hơi lạnh, hiển nhiên là bị giá tiền hù dọa.
Chưởng quầy giải thích:
“Giá cả tuy đắt nhưng rất đáng đồng tiền. Viên thuốc này có tên là Hổ Lực Bá Thể Đan, là dùng tinh huyết và cốt tủy của yêu thú nhị cấp Bá Vân hổ
luyện thành, sau khi dùng có thể làm cho võ giả sở hữu sức mạnh của loài hổ. Là thượng phẩm của thượng phẩm.”
La Phong gật đầu:
“Chính là cái này, ta muốn hai viên.”
Hai viên.
Hai tên học viên Vạn La thầm giật mình, trừng lớn mắt nhìn La Phong:
“Hai viên Hổ Lực Bá Thể Đan, sáu chục ngàn lượng bạc. Chỉ dựa vào tên tiểu tử ngươi? Khoác lác.”
“Hai viên sáu chục ngàn lượng.” - Chưởng quầy cũng lấy làm sợ hãi, vội vàng báo ra giá cả.
La Phong gật đầu, dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, lấy ra sáu tờ kim phiếu, đưa cho chưởng quầy.
Chưởng quầy rất nhanh liền đem đan dược ra giao tận tay.
La Phong cầm lấy đan dược, nhìn sang hai tên học viên Vạn La đang sững sờ bên cạnh, nhe răng cười:
“Hai vị, mọi người cứ chậm rãi mà lựa chọn, ta có việc phải đi trước rồi.”
Nói xong, La Phong liền rời khỏi Dược Đỉnh Hiên, để lại cho hai người kia một bóng lưng tiêu sái.
Hãi học viên của Vạn La sắc mặt ửng đỏ, làm sao còn mặt mũi mà ở lại, cầm
lấy thuốc của mình, mặt mũi xám xịt rời khỏi Dược Đỉnh Hiên.
Rời khỏi Dược Đỉnh Hiên, La Phong không trực tiếp trở về học viện mà tìm một quán rượu, sảng khoải ăn uống một trận.
Trong khoảng thời gian này, hắn một mực ở trên đỉnh núi Tử Linh tu luyện, vừa mở miệng đã khiến mọi người phải giật mình khi một hơi quét sạch khẩu
phần ăn của năm sáu người.
Đến khi La Phong trở lại học viện, đã là sáng sớm ngày hôm sau.
La Phong chưa trở lại tiểu viện của mình mà là đi tới Diễn Võ đường.
Hắn đã mở ra ba đạo Mạch Luân, có tư cách đến Diễn Võ đường chọn một bộ võ học hoàng cấp hạ phẩm.
Hổ Khiếu Quyền tứ trọng phải phối hợp với tu luyện võ học khinh thân, La
Phong chuẩn bị đi tìm một bộ võ học khinh thân phù hợp với bản thân.
Diễn Võ đường là trọng địa võ học của học viện, thu nạp các loại bí tịch võ học, có tất cả là ba tầng.
Tầng một là võ học cơ bản, để tự do cho mọi người có thể tùy ý xem.
Tầng hai là nơi thu nạp võ học hoàng cấp, học viên nội ngoại viện sau khi mở được ba đạo Mạch Luân mới có thể bước vào.
Tầng ba là nơi thu nạp võ học hoàng cấp trở lên, chỉ có học viên tinh anh chân chính của nội viện mới có tư cách bước vào.
Mạch Luân tam trọng của La Phong, thực lực Luyện Lực Cảnh trung kỳ chỉ có
thể tiến vào tầng thứ hai. Đồng thời chỉ có thể mượn một bộ võ học hoàng cấp hạ phẩm để đọc. Chỉ khi trở thành học viên nội viện mới có thể tùy ý xem thêm võ học của tầng hai.
Tầng hai Diễn Võ đường, chỉ cần giương mắt nhìn đủ các loại võ học cũng khiến cho La Phong choáng váng rồi.
La Phong hít sâu một hơi, nhìn thấy khu vực võ học khinh thân, liền tỉ mỉ tìm.
Đạp Thủy quyết, có thể đề cao tốc độ tu luyện, tu luyện tới mức hoàn hảo có thể đạp sóng hành tẩu hơn trăm thước, độ khó thấp. Đẳng cấp hoàng cấp
hạ phẩm.
Tung Vân bộ, võ học khinh thân, tuy luyện tới mức hoàn
hảo có thể đề khí bay lên 20m, có thể dạo bước trên mây, độ khó cao, cần ngộ tính nhất định. Đẳng cấp hoàng cấp hạ phẩm.
Phi Yến công,
tu luyện giả có thể đi vòng vèo trên không trung, đề cao độ linh hoạt
của cơ thể đến mức cực đại, độ khó thông thường, cần có cơ thể mềm dẻo.
Đẳng cấp hoàng cấp hạ phẩm.
Lạc Diệp Phiêu Linh bộ, bộ pháp cận
chiến, sau khi tu luyện có thể cùng với các võ giả cùng cấp đánh một
trận mà không bại, độ khó thông thường. Đẳng cấp hoàng cấp hạ phẩm.
…
Võ học khinh thân hoàng cấp hạ phẩm có chưa tới mười bản, La Phong nhìn
xong phần giới thiệu trên bìa của cuốn bí tịch, chân mày dần dần nhíu
lại.
Hổ Khiếu Quyền đệ tứ trọng “mãnh hổ hàng cốc”, cần cách mặt
đất ba mươi mét mới có thể phát huy ra uy lực lớn nhất, mà chút võ học
khinh thân này cũng không được phù hợp cho lắm.
Cái thích hợp duy nhất là Tung Vân bộ, nhưng tu luyện đến mức hoàn hảo cũng chỉ đạt được hai mươi mét.
“Lẽ nào chỉ có thể chọn Tung Vân bộ?” - La Phong nhìn bí tịch trước mắt,
không khỏi thở dài, trong lòng có chút ao ước được khởi đầu từ vị trí
của một học viên ban Kim Dương.
Nếu như học viên của ban Kim
Dương mở ra đạo Mạch Luân thứ ba liền có thể chọn một bộ võ học hoàng
cấp trung phẩm, phạm vi chọn lựa chắc chắn là lớn hơn rất nhiều.
Ánh mắt nhìn quanh một hồi, La Phong đột nhiên chú ý tới giá sách phía dưới cùng có một quyển bí tịch cũ nát.
Quyển bí tịch này toàn bụi là bụi, hiển nhiên là đã lâu không có người chạm đến.
La Phong đem bí tịch cầm lên, vỗ vỗ lớp bụi trên mặt làm lộ ra hình ảnh
đằng long đồ mang khí chất ngang ngược điên cuồng, bên cạnh hình ảnh
rồng bay phượng múa viết ba chữ “Đằng Long bộ”.
Đằng Long bộ, võ
học khinh thân, tổng cộng có năm tầng, mỗi tầng đều có thể ngự khí hóa
rồng, tối đa năm dòng long khí. Mỗi dòng long khí có thể để cho tu luyện giả bay lên mười thước, bước vào không trung một bước tốc độ lại gia
tăng gấp đôi. Phối hợp với nguyên khí, long khí có thể đả thương địch
thủ, uy lực rất mạnh. Độ khó cực cao, cần năng lực lĩnh ngộ và linh hồn
lực cực mạnh. Phẩm cấp không.
Trong mắt La Phong lóe lên tia sáng.
Đằng Long bộ này cũng quá mức bá đạo rồi.
Một dòng long khí có thể bay lên mười thước, tốc độ gia tăng gấp đôi. Nếu
như đem Đằng Long bộ tu luyện tưới tầng thứ năm, tốc độ liền có thể đạt
được gấp năm lần, vọt lên 50m. Ước chừng gấp ba lần Tung Vân bộ.
Còn kinh khủng hơn nữa khi Đằng Long bộ có thể bước đi được trên không, rõ
ràng là võ học khinh thân, còn có thể ngự khí đả thương người.
Theo như hiểu biết của La Phong, cho dù là võ học khinh thân thuộc hoàng cấp thượng phẩm cũng ít khi nào làm được việc bước đi trên không chứ đừng
nói chi đến ngự khí đả thương người.
“Không có phẩm cấp? Đây là ý gì, lẽ nào là bất cứ ai cũng có thể tu luyện?” - La Phong nhìn ba chữ
“Phẩm cấp không” trên tờ bìa, không khỏi kinh ngạc.
Một cuốn võ học lợi hại như vậy tạo sao lại bị bỏ quên ở dưới tầng cuối cùng, không ai để ý đến?
“Chẳng lẽ là yêu cầu rất cao, không ai có thể tu luyện được?” - La Phong nhìn
xuống yêu cầu tu luyện Đằng Long bộ, lẳng lặng suy tư một chút, quyết
định cuối cùng là tu luyện Đằng Long bộ.
La Phong dung hợp hai
linh hồn của con người, trong cơ thể có mười tám đạo Mạch Luân, linh hồn lực có thể nói là yêu nghiệt. Hơn nữa, năng lực lĩnh ngộ của hắn cũng
không phải tầm thường. Từ mọi phương diện của Đằng Long bộ này mà nói
đều vô cùng thích hợp để bản thân hắn tu luyện.
Sau khi đưa ra quyết định, La Phong lấy bí tịch đi tới Diễn Võ đường ghi danh vào chỗ đăng ký.
“Ồ, ngươi muốn tu luyện Đằng Long bộ.” - Phụ trách ghi danh là một giáo tập trung niên, hắn thấy La Phong lấy ra bí kiếp Đằng Long bộ, liền ra vẻ
kinh hãi.
“Không thể tu luyện sao?” - La Phong không khỏi nhíu mày một cái.
Vất vả lắm mới tìm thấy một bộ võ học khinh thân thích hợp để bản thân tu luyện, nếu không thể tu luyện thì không xong rồi.
“Không phải.” Giáo tập trung niên lắc đầu, cau mày nói: “Đằng Long bộ này
không có phẩm cấp, bất luận học viên nào cũng có thể mượn đọc. Nhưng ta
không khuyến khích ngươi chọn bộ võ học này. Đằng Long bộ này là do mười năm trước viện trưởng ngẫu nhiên lấy được từ sâu trong dãy núi Xích
Long. Mười mấy năm qua, chỉ có một người tu luyện tới cảnh giới của tầng thứ nhất, độ khó không thể dùng hai chữ tầm thường để so sánh. Cho nên
mới ghi là không có phẩm cấp. Ta khuyên ngươi nên chọn một trong những
bộ võ học khác. Để không uổng phí phần lớn thời gian của ngươi.”
Diễn Võ đường lúc này có không ít người, thấy võ kỹ Đằng Long bộ trong tay
La Phong, rất nhiều người trên mặt đều lộ ra nụ cười chế nhạo.
“Người này vậy mà muốn tu luyện Đằng Long bộ. Thực sự là lòng tham không đáy.
Lẽ nào hắn không biết bộ võ học này chưa từng có người nào tu luyện
thành công sao?”
“Có thể tự cho mình là thiên tài sao?”
“Thiên tài? Tên học viên không ra gì của ban Ngân Nguyệt này thì được coi là
thiên tài cái gì. Khoảng thời gian trước, Đoan Mộc Ngọc, người được xưng là thiên tài trẻ tuổi nhất tiến vào nội viện đã từng khiêu chiến qua
Đằng Long bộ, cuối cùng chẳng phải là chán nản đem võ kỹ trả lại sao?
Mười năm qua, bao nhiêu thiên tài kinh tài tuyệt diễm từng khiêu chiến
qua Đằng Long bộ này, chưa có người nào từng tu luyện thành công cả, chỉ bằng một tên học viên của ban Ngân Nguyệt cũng muốn tu luyện thành
công? Quả là buồn cười.”
“Chẳng qua, người này cũng quá không biết tự lượng sức mình rồi.”
Bên cạnh truyền đến từng giọng nói khinh thường, La Phong cười nhạt trong
lòng, mặt không đổi sắc, nói với giáo tập phụ trách khi danh:
“Đa tạ giáo tập đã có ý tốt, ta biết Đằng Long bộ này rất khó tu luyện, chẳng qua ta rất có lòng tin mà thôi.”
Giáo tập trung niên lắc đầu, hắn ở học viện này đã mấy chục năm, gặp qua rất nhiều thiên tài khiêu chiến Đằng Long bộ, lúc ban đầu đều là tràn đầy
tự tin, cuối cùng đều chán nản bỏ cuộc.
Quên đi, coi như đây là một bài học để hắn biết được như thế nào gọi là biết khó mà lui.
Nghĩ tới đây, giáo tập trung niên thở hắt ra, dặn dò:
“Ngươi nên biết quy củ của học viện, chưa được phép, không được tự mình truyền thụ võ học, bằng không sẽ bị phạt nặng. Mặc khác, trong một tháng phải
đem võ kỹ trả lại.”
La Phong gật đầu.
Giáo tập trung niên lúc này mới đem phong ấn trên cuốn võ kỹ mở ra, bắt La Phong ghi họ tên, lớp học và tu vi.
La Phong lấy võ kỹ Đằng Long bộ, rời khỏi Diễn Võ đường trong tràng cười châm chọc của mọi người.