Vương Lân Yêu Hổ rít gào, trong mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ
xuất hiện vẻ sợ hãi, không cam lòng liếc nhìn Huyết Anh Linh Chi một
cái, cuối cùng cấp tốc vỗ cánh bỏ chạy.
- Khí thế thật mạnh, làm sao có thể mạnh như vậy!
Mọi người ở xa xa kinh thán, Vương Lân Yêu Hổ bị thiếu niên kia hét lớn một tiếng liền kinh sợ bỏ đi, đây là cường hãn bá đạo như thế nào, quả thực là bất khả tư nghị, thiếu niên kia đến cùng có lai lịch gì.
Đỗ
Thiếu Phủ quay đầu, nhổ đi Huyết Anh Linh Chi, nhất thời huyết sắc thu
liễm, Huyết Anh Linh Chi nằm ở trong tay Đỗ Thiếu Phủ, sau đó nhảy xuống nham thạch, cũng không quay đầu trực tiếp tiến nhập chỗ sâu trong hạp
cốc, căn bản không có tính toán đi ra hạp cốc.
Nhìn bóng dáng
tiến vào chỗ sâu trong hạp cốc, dần dần bị sương mù dày đặc bao vây, xa
xa tất cả ánh mắt kinh hãi còn có chút ngẩn người, mọi người chém giết
tranh đoạt Huyết Anh Linh Chi, cứ như vậy bị thiếu niên kia thu đi.
Thần sắc đám người Thẩm Ngôn, Lâm Bá Quang, Vương Nguyên, Lã Khôn đều cực kỳ khó coi, không nghĩ tới cuối cùng sẽ xuất hiện loại kết quả này, bọ
ngựa bắt ve, chim sẻ rình đằng sau, đặc biệt là Thẩm Ngôn, hắn nguyên
bản là sợ Đỗ Thiếu Phủ lai lịch không rõ kia sẽ chiếm được Linh Dược,
không nghĩ tới cuối cùng Huyết Anh Linh Chi thật sự rơi vào trong tay Đỗ Thiếu Phủ.
- Huyết Anh Linh Chi không thể bị tiểu tử kia lấy được, truy a.
Rốt cục có người nhịn không được bảo vật mất đi, bắt đầu truy về phía Đỗ
Thiếu Phủ, muốn nói vừa rồi đối mặt khí thế bá đạo cường hãn kia của Đỗ
Thiếu Phủ, thật đúng là không có bao nhiêu người dám đuổi theo, bất quá
người nhiều gan lớn, nhìn thấy có người đuổi theo, người khác đều nhất
tề nhảy ra.
- Rống!
- Ngao ngao!
Hung cầm mãnh
thú lại lần nữa động, tựa hồ không cam lòng Huyết Anh Linh Chi bị người
cướp đi, trực tiếp trút giận lên thân đám người này, lần nữa đại khai
sát giới, không ít người còn muốn truy Đỗ Thiếu Phủ bị xé tan xác, máu
tươi chảy đầy đất, thực lực cường đại một ít, cũng bị thương nặng khó có thể tưởng tượng, được đồng bạn lôi kéo cứu ra phía sau...
Chỗ sâu trong hạp cốc, theo ánh mặt trời chiếu rọi, mây mù dày đặc dần dần tiêu tán.
- Sưu sưu!
Thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ bôn đào ở chỗ sâu trong hạp cốc, không sợ Yêu thú
bình thường, cũng không có nghĩa là không sợ đám võ giả ở bên ngoài hạp
cốc như hổ rình mồi kia, nếu mình cầm Huyết Anh Linh Chi ra hạp cốc, sợ
là kế tiếp sẽ đối mặt mọi người vây công, muốn an toàn rời đi cơ hồ là
chuyện tình không có khả năng.
Phía sau tiếng thú gào càng ngày càng xa, Đỗ Thiếu Phủ cũng không dám thả lỏng, cách càng xa mình càng an toàn.
- Cô!
Phía sau tiếng gầm gừ vang vọng, một cự ưng màu đỏ xuất hiện ở giữa không
trung, ánh mắt sắc bén, hung quang tràn ngập, vỗ cánh chiếm cứ giữa
không trung, có khí tức nóng cháy, lan tỏa đến, vỗ không gian giống như
gió lốc gào thét.
- Liệt Diễm Yêu Ưng.
Đỗ Thiếu Phủ
ngẩng đầu, ánh mắt lộ ra vẻ cảnh giác, cự ưng khổng lồ màu đỏ kia chính
là một Liệt Diễm Yêu Ưng, khí tức rõ ràng rất mạnh, so với Vương Lân Yêu Hổ vừa rồi gặp được cũng không kém bao nhiêu, để cho Đỗ Thiếu Phủ cảnh
giác là trên lưng Liệt Diễm Yêu Ưng kia, giờ phút này còn đứng mấy thân
ảnh, thực lực tuyệt đối không kém.
- Hưu!
Liệt Diễm Yêu
Ưng xoay quanh ở tầng trời thấp, một thân ảnh hồng sắc từ trên lưng nhảy xuống, một thiếu nữ xuất hiện ở trước mặt Đỗ Thiếu Phủ.
- Huyết Anh Linh Chi không phải thực lực như ngươi có thể chiếm được, giao Huyết Anh Linh Chi ra, ngươi có thể bình yên rời đi.
Thiếu nữ nhìn Đỗ Thiếu Phủ, ánh mắt sáng ngời, cung trang phụ trợ hai chân
thon thả, làm dáng người vốn cao gầy càng thêm cao gầy thon dài, trong
khí chất thanh nhã có chút lạnh lùng, trong giọng nói như không chấp
nhận được Đỗ Thiếu Phủ cự tuyệt.
Đỗ Thiếu Phủ nhìn thiếu nữ
trước mắt, khí tức trên người đối phương để Đỗ Thiếu Phủ ẩn ẩn cảm giác
được một loại nguy hiểm, xem ra những người này mới đầu đã ở trong hạp
cốc, mục tiêu cũng là Huyết Anh Linh Chi, âm thầm vận chuyển huyền khí ở trong cơ thể, ánh mắt nhíu lại, nhìn thiếu nữ nói:
- Ta chán ghét nhất người khác thưởng ta gì đó, nữ nhân xinh đẹp cũng vậy, muốn Huyết Anh Linh Chi, không có cửa đâu!
- Ngươi cảm thấy ta xinh đẹp không?
Thiếu nữ mỉm cười, kiều nhan nở rộ, làm người động tâm.
- Cũng không tệ, trong các nữ nhân ta thấy, ngươi đã rất xinh đẹp.
Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, không hề nghi ngờ nữ nhân này rất xinh đẹp, khí chất cũng không kém, hai chân thon dài cùng nhũ phong cao ngất giống như một đóa Tuyết Liên, xuất thân hẳn là rất bất phàm. Nhưng lúc này trong đầu, Đỗ Thiếu Phủ không tự chủ được nhớ tới nữ tử tinh linh kia.
Ánh mắt thiếu nữ co lại, con ngươi sáng ngời nhìn Đỗ Thiếu Phủ, hiện ra vẻ
ngoài ý muốn, thiếu niên trước mắt có một loại cảm giác làm nàng nói
không nên lời, một màn bá đạo cường hãn trong Địa Linh hạp kia, nàng
cũng thấy rành mạch, trong lòng cực kì nghiêm nghị, giờ phút này đối mặt nàng, thiếu niên kia nhìn như bình tĩnh, nhưng lộ ra thâm thúy nội
liễm, so với loại mũi nhọn nhuệ khí càng để nàng động dung.
- Xem ngươi có vẻ có chút bản sự, bất quá nếu không chủ động giao ra, ta chỉ có thể tự mình lấy.
Thiếu nữ chậm rãi đi về phía Đỗ Thiếu Phủ, đùi đẹp thon dài như một loại
khiêu khích, thanh âm cực kỳ bình tĩnh, từng bước tới gần, huyền khí
trên người chấn động, tốc độ càng lúc càng nhanh, khi huyền khí chấn
động đến phạm vi nhất định, kiều khu đột nhiên hóa thành một đạo tàn
ảnh, cấp tốc nhảy tới trước người Đỗ Thiếu Phủ.
- Muốn lấy Huyết Anh Linh Chi, ta liền đoạt ngươi đi làm thị nữ.
Nhìn thấy nàng lao đến, Đỗ Thiếu Phủ hét lớn một tiếng, không lùi mà tiến
tới, Kinh Đào Hãi Lãng Chưởng ngưng kết, quanh thân lóe ra quang phù,
năng lượng chấn động, nháy mắt thổi quét về phía thiếu nữ.