Có chút nguy hiểm, kinh nghiệm phong phú có đôi khi càng thêm trọng yếu hơn thực lực một ít.
Đỗ Thiếu Phủ vốn không có kinh nghiệm gì, bất quá gần đây trong khoảng
thời gian này, tăng thêm rất nhiều kinh nghiệm, điều này làm cho trong
lòng Đỗ Thiếu Phủ có chút cảm ơn mỹ phụ nhân kia, cũng không biết mỹ phụ nhân kia bây giờ còn có ở trong Man Thú sơn mạch hay không.
- Có Yêu thú đuổi tới, chạy mau.
Khóe miệng mỉm cười, Đỗ Thiếu Phủ từ trong lùm cây xông ra ngoài, thần sắc
kích động, tốc độ cực nhanh, vọt qua đám người Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn
kia.
- Yêu thú.
Năm người Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn nghe
được phía sau có người hô to có Yêu thú, theo bản năng cảnh giác xoay
người lại, hoàn toàn là trạng thái phòng ngự, mắt nhìn thiếu niên hoảng
sợ chạy tới kia, một người quát lớn:
- Tiểu tử, nơi nào có Yêu thú?
- Mặt sau, mặt sau có Yêu thú...
Đỗ Thiếu Phủ hoảng sợ trực tiếp chạy về phía năm người, thần sắc kích động.
- Mặt sau nơi nào có Yêu...
Giọng nói của đại hán còn không có hạ xuống, Đỗ Thiếu Phủ đã đến trước mặt,
trong tay bắn ra hàn quang, đảo qua yết hầu của đại hán, để đại hán kia
nói hoàn toàn đọng lại ở trong cổ họng.
Cấp tốc giải quyết một
Liệp Yêu Giả, trên khuông mặt của Đỗ Thiếu Phủ lộ ra cười lạnh, tay xẹt
qua, hàn quang dừng ở trong ngực Liệp Yêu Giả thứ hai. Tay trái huyền
khí bao vây, mang theo chấn động kỳ dị, cũng nháy mắt dừng ở trong ngực
Liệp Yêu Giả thứ ba.
- Bang bang phanh!
Thanh âm trầm
thấp, một quyền trực tiếp oanh bay Liệp Yêu Giả thứ ba, Liệp Yêu Giả thứ hai cũng ngã xuống đất, ngực cắm một thanh chủy thủ sắc bén, chung
quanh máu tươi đỏ sẫm như suối phun toát ra.
Chủy thủ là của
người Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn ngày hôm qua tử vong, Đỗ Thiếu Phủ như tia
chớp giải quyết ba Liệp Yêu Giả, như tập luyện qua, tốc độ mau làm cho
người ta khó có thể phản ứng lại.
- Ngươi là ai... Ngươi là người giết tam đội trưởng...
Thời gian ngắn như vậy, hai Liệp Yêu Giả khác của Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn rốt cục tỉnh hồn.
- Phanh!
Nhưng hết thảy đều quá muộn, thanh âm trầm đục, trong miệng một đại hán máu tươi cuồng phun, thân hình bị oanh bay.
Đỗ Thiếu Phủ đến bên người đại hán cuối cùng, trên khuông mặt cương nghị, ánh mắt lộ ra sắc bén, trầm thấp nói:
- Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn tổng cộng có bao nhiêu người, có bao nhiêu Tiên
Thiên cảnh, đại đội trưởng nhị đội trưởng của các ngươi là tu vi gì?
- Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn chúng ta tổng cộng có hơn trăm người, năm Tiên
Thiên cảnh, nhị đội trưởng là Tiên Thiên Bỉ Ngạn cảnh, đại đội trưởng đã là Tiên Thiên cảnh viên mãn, ngươi dám giết người Bạch Báo Liệp Yêu
Đoàn ta, tuyệt đối không sống ra Man Thú sơn mạch được.
Đại hán
kia nhìn Đỗ Thiếu Phủ, thân hình có chút run run, trong miệng nói vì
mình tăng thêm một ít dũng khí, tay phải đồng thời lấy ra một cái còi,
đặt ở trong miệng thổi ra thanh âm bén nhọn.
- Đang chờ ngươi thông tri đồng bạn.
Khóe miệng của Đỗ Thiếu Phủ nhấc lên ý cười, thân ảnh đập ra, huyền khí bắt
đầu khởi động, nắm tay đánh lên ngực người này, nắm tay hạ xuống, hắn có thể nghe được tiếng xương sườn ca sát gãy vỡ, sau đó lục phủ ngũ tạng
cũng bị chấn nát, cuối cùng sinh cơ sụp đổ biến mất.
Đánh chết
Liệp Yêu Giả cuối cùng của Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn, Đỗ Thiếu Phủ tìm tòi
năm người một lần, chỉ tiếc không có tìm được Linh Dược, có chút thất
vọng.
Dù sao Linh Dược đều là giá trị xa xỉ, năm người này thực
lực không mạnh, ở Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn địa vị cũng không cao, sợ là ở
trong Man Thú sơn mạch lấy được Linh Dược cũng không đến trên người bọn
họ.
Thu hồi một ít vụn vặt trên người bọn hắn xong, Đỗ Thiếu Phủ ngẩng đầu nhìn rừng rậm chung quanh, rất xa có bóng người bắt đầu chạy
vội đến.
Từ trong miệng đại hán cuối cùng, Đỗ Thiếu Phủ biết
được Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn tổng cộng có năm Tiên Thiên cảnh, mình đánh
chết một cái, bây giờ còn có bốn, nhị đội trưởng kia là Tiên Thiên Bỉ
Ngạn cảnh, đại đội trưởng càng là Tiên Thiên cảnh viên mãn, nếu bị vây
quanh, sợ là hậu quả không ổn.
- Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn.
Trong miệng thì thào nói nhỏ, khuôn mặt cười lạnh, Đỗ Thiếu Phủ xoay người bay nhanh rời đi.
Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn hơn trăm người ở bốn phía muốn sưu tầm mình, Đỗ Thiếu Phủ không thể không nghĩ biện pháp thoát thân, hấp dẫn người ở chung
quanh đến, mình mới có thể tiện thoát thân, này coi như là dương đông
kích tây.
Thời điểm không ít thân ảnh xuất hiện ở hiện trường
vừa rồi Đỗ Thiếu Phủ ra tay, Đỗ Thiếu Phủ đã sớm mượn lùm cây che dấu
tiêu thất.
- Nhị đương gia, người của chúng ta bị giết.
Sau một lát, hơn ba mươi đạo thân ảnh cung kính nhìn một đại hán mập mạp.
Sắc mặt đại hán mập mạp âm trầm, ngồi ở bên cạnh thi thể kiểm tra một phen, sắc mặt càng ngày càng âm trầm nói:
- Ra tay là Tiên Thiên cảnh, giống kiểu chết của tam đương gia, là tiểu
tử kia, tiểu tử kia ngay ở phụ cận, truy cho ta, nhất định phải bầm thây tiểu tử kia vạn đoạn!
Lúc chạng vạng, lại có năm cổ thi thể nằm ở trong rừng rậm, chung quanh không có quá mức hỗn độn, rõ ràng ra tay
sạch sẽ lưu loát, trong thời gian cực ngắn liền giải quyết năm người.
- Vô liêm sỉ, tìm cho ta, nhất định phải tìm ra tiểu tử kia.