Draco chiến thắng Potter, hắn đã rất hài lòng về bản thân, nói trận đánh này
đã trở thành một mốc son chói lọi trong đời học sinh của hắn cũng không
quá. Sáng hôm sau Phoenix gặp Draco, mắt hắn thâm thâm, những tâm trạng
hắn lại trái ngược hoàn toàn, dường như còn vui sướng hơn cả hôm trước.
Chắc chắn Draco đã nghe được tin tức cây chổi Nimbus 2000 của Potter gãy te tua rồi.
Thật đúng là như vậy, không chỉ đánh bại Potter, hắn còn làm tan tành ‘vũ khí yêu quý đắc lực’ của Potter nữa. Tâm tình
Draco chỉ có xán lạn hơn cả mặt trời. Lúc bấy giờ mới nhớ tới Phoenix,
người đã gọi thần hộ mệnh ra cứu hắn một mạng.
Draco ngồi tại phòng sinh hoạt, tay cầm ly hồng trà nhàn nhã thưởng thức, khóe môi
thỉnh thoảng câu lên, trong đầu hắn bây giờ còn là những ‘kí ức đẹp đẽ’, Potter hay Giám ngục, chiến thắng gì gì đó đều bị ném sau đầu rồi.
“Chỉ khi nào cậu ta không còn nói mấy cái từ ‘đầu sẹo’ ‘Potter’ nữa thì mình mới tin Draco thật sự không đi gây sự với Potter.” Phoenix bình luận.
Cô thấy Potter được gọi là cứu thế chủ chỉ vì cậu ta là người sống sót sau khi bị Voldemort tấn công, trong chuyện này chắc chắn không hề đơn giản như mọi người vẫn nói. Cho tới bây giờ, ngoài một chút thực lực tiềm ẩn của Potter thì không thể công nhận rằng cậu ta cũng rất may mắn.
Ví dụ như ngã xuống từ độ cao 50 thước Anh mà không mảy may việc gì.
Trong khoảng thời gian này, Blaise thành thật hơn rất nhiều, từ sau lần ‘dụ
dỗ’ Draco đi ‘thăm bệnh’ Phoenix thì liên tục một tháng sau đó hắn ở
trong Hội chiến đấu đều bị Draco luyện tập nghiệm khắc. Lại còn là luyện tập thần chú nguyền rủa các loại, tự nhiên Blaise trở nên ‘ngoan ngoãn’ hơn rất nhiều.
Về phần ngày đó, một chốc ‘lỡ nhìn’ đối với Draco cũng có ảnh hưởng lớn.
Cuối tháng mười một, Slytherin đấu với Ravenclaw, không có gì bất ngờ,
Sytherin theo đà chiến thắng. Thêm một trận đấu nữa với Hufflepuff là
bọn họ có thể giành được cúp Quidditch năm nay.
“Tầm thủ của
Hufflepuff rất lợi hại, lần tổ hợp này chính là đội hình mạnh nhất trong lịch sử của Hufflepuff.” Flint đánh giá khách quan thực lực đội địch.
Draco nãy giờ vẫn cúi đầu lắng nghe bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn theo tầm mắt
Phoenix, hắn nhận lại được một nụ cười ‘ghê tởm ngọt ngấy’ của Astoria
Greengrass, hừ một tiếng khinh thường quay mặt đi.
Thật ra
dạo này Astoria rất hay xuất hiện trong phòng nghỉ, cô em nhà Greengrass nhìn Draco và Phoenix với ánh mắt phức tạp, cuối cùng cắn răng một cái, hướng Phoenix hỏi.
“Longbottom, chị rất thân với học trưởng Diggory sao? Em thấy hai người đi với nhau mấy lần trong thư viện!”
Lúc Astoria đi đến thì đã thu hút sự chú ý của không ít ánh mắt. Diggory
chính là đội trưởng Quidditch của Hufflepuff, nghe đến tên nhân vật này
thì không ít nữ sinh Slytherin không kìm được lộ ra vẻ bát quái.
Phoenix rất hào phóng, tươi cười tiết lộ.
“Nghỉ hè năm nhất có đến trang viên Diggory ở chung với gia đình Ced.”
Lời này của cô là hoàn toàn đúng sự thật, nói ra không thẹn với lương tâm.
Cedric chỉ coi cô như em gái, lại còn toàn tâm toàn ý thích Cho Chang
nhà Ravenclaw, nhưng cô lại không để ý chuyện này chỉ có cô và Dominica
biết.
Ở những gia tộc thuần huyết, khi trưởng thành và được mời
đến ở trong trang viên gia tộc, thường thường việc này sẽ ám chỉ một ý
nghĩa nào đó.
Tay Draco siết chặt, sắc mặt u ám đi, hắn lo lắng đứng phắt dậy.
Đây đã không đơn giản là ghen tỵ!
Draco hiện tại phát hiện tâm tư và hành động của hắn đối với Phoenix đã quá
rõ ràng, nhưng là Phoenix coi hắn là gì? Hắn biết rõ Phoenix sẽ đại diện cho nhà Longbottom, quả thật so với Malfoy thì Diggory là lựa chọn tốt
nhất.
Hơn nữa Phoenix còn gọi Cedric bằng biệt danh thân thiết như vậy!
Mọi người tò mò nhìn Draco, hắn ác liệt quét một lượt xung quanh, tất cả đều phải thu liễm trở về.
Hay hắn và Phoenix cũng nên dùng biệt danh?
Tâm tình Draco lại trùng xuống, hắn không muốn Phoenix cũng giống như mẹ
hắn gọi ‘Tiểu hoàng tử vàng’, hắn thà đi chịu phạt còn hơn!
Astoria trầm mặc không nói, trong đầu lặp đi lặp lại một ý nghĩ như để bình ổn
tâm tình: Mình hiện tại là Astoria, tương lai là vợ Draco, không cần
quan tâm đến mấy đứa con gái râu ria này.
Tuy có rất nhiều chuyện vì vị Longbottom kia mà thay đổi nhưng cô sẽ rất nhanh chóng làm nó đi
theo cốt truyện, vậy thì vận mệnh của Astoria và Draco sẽ không có gì
thay đổi. Nghĩ đến đây, ánh mắt Astoria trở nên rét lạnh, nếu có thể làm Phoenix biến mất thì tốt hơn. Cô đã biết sẵn các sự việc, mọi thứ cô
đều nắm chắc trong tay.
Lúc này Draco và Phoenix đã đi dùng
bữa trưa, Astoria ngồi trên bàn ăn mà còn đang chuyên chú suy nghĩ. Tay
sát gái Blaise chứng kiến toàn bộ hành động của mọi người thì còn lại gì nữa, cô rắn nhỏ này cũng khá lợi hại đó, âm thầm châm ngòi giữa hai
người kia.
Đôi khi mâu thuẫn và tranh cãi có thể tác dụng
ngược làm gia tăng tình cảm giữa đôi bên. Blaise âm thầm tiếc nuối cho
bé Greengrass còn non tay. Hành động lộ liễu dạo này của cô đã bị Blaise nhìn thấu, Pansy và Draco cũng đoán được bảy tám phần.
Cô bé này lấy cái loại tự tin đó ở đâu ra vậy? Như thể cuối cùng Draco sẽ
chọn nó không bằng! Pansy châm chọc trong lòng, lặng lẽ lưu ý Astoria.
Theo Blaise, Pansy còn có nhiều phần thẳng hơn Astoria!