Vô Hạn Triền Miên
Mạnh Nhược Dư hôm sau không đến làm ở Bích Thủy Thiên Đường, mặt cô
chưa bớt sưng, vết trầy xước trên người cử động một chút liền rách ra,
đau nhức. Vết thương trên người không mấy ảnh hưởng, nhưng vết thương ở
mặt ảnh hưởng rất nhiều đến cô, công việc này của các cô, bản chất chính là nhờ vào khuôn mặt, mặt cô có vấn đề, thì không thể xuất đầu lộ diện.
Mạnh Tuệ Nhiên mấy hôm nay tinh thần sa sút, Mạnh Nhược Dư thức dậy,
nhìn mẹ cô nằm trên giường, liền chuẩn bị đi nấu bữa sáng. Căn phòng
thuê này là chỉ có một gian, được ngăn thành vài phòng nhỏ, vừa đủ đặt
một chiếc giường, Mạnh Nhược Dư ngủ ở phòng nhỏ, Mạnh Tuệ Nhiên thì ngủ ở phòng ngoài, căn nhà này bao gồm phòng khách phòng ngủ phòng ăn, Mạnh
Nhược Dư cũng không biết gọi nó là gì.
Cô xắn tay áo lên, đi vào bếp, rửa nồi thật sạch, sau đó hứng nửa nồi nước, nổi lửa lên. Cô rửa sạch rau, cắt cà chua dưa chuột cùng đậu rửa
sạch rồi bỏ vào luộc, đợi không quá lâu, bỏ thêm miến và gia vị vào,
miến chín là có thể dọn ra ăn.
Mạnh Tuệ Nhiên rất thích cách ăn này, ăn nhiều không ngán, vốn nước
dùng phải ninh từ xương, nhưng cô không chuẩn bị từ trước, nên nấu một
phiên bản đơn giản.
Mạnh Nhược Dư bưng hai tô miến bày lên bàn, lúc này mới gọi mẹ cô
thức dậy, trong nhà chỉ có hai mẹ con, cũng không cần câu nệ, Mạnh Tuệ
Nhiên ngồi thẳng vào bàn. Tay nghề Mạnh Nhược Dư không tệ, nấu đều là
món Mạnh Tuệ Nhiên thích ăn, nhưng bà không muốn ăn gì hôm nay, cầm đũa
chọc chọc vào tô, mắt lại nhìn ra ngoài cửa sổ, có một luồng ánh nắng từ bên ngoài chiếu vào, cực kỳ giống thứ hy vọng nào đó.
Mạnh Nhược Dư cảm nhận được, cũng nhìn qua đó, ánh mắt không dừng lại mà thu trở về:
– Mẹ, hết thảy sẽ ổn thôi.
Mạnh Tuệ Nhiên cười khổ, khóe miệng giật giật, cái gì cũng không nói, nhiều năm trôi qua đều sống thế này, hiện giờ tỏ ra như vậy cũng thật
khác người, cầm chặt đôi đũa bắt đầu ăn.
Ăn xong, Mạnh Tuệ Nhiên thu dọn qua loa rồi ra ngoài đánh mạt chược, Mạnh Nhược Dư thì dọn dẹp phòng, cầm rác ra ngoài bỏ.
Nơi bỏ rác cũng không xa, sau khi xuống lầu đi khoảng hai phút, có
một thùng thiết lớn, bên trong đều là rác, mới vừa đến gần, có thể ngửi
thấy mùi hôi thối nồng nặc. Cô ném rác vào bên trong, khi xoay người
chuẩn bị rời đi, đảo mắt xung quanh tự hỏi vài giây, đi đến bên cạnh bồn hoa, nhặt một tờ giấy giữa đám lá, cô mở ra, bên trong có viết: Tiếp
cận Thẩm Định Trạch, dùng bất cứ biện pháp gì.
Mạnh Nhược Dư vò tờ giấy trong tay, khi xoay người lại vắt đến nát bét, ném vào trong thùng rác.
Đến chiều, đàn em của Trịnh Thế Tài đến gây rối, bảo hai mẹ con Mạnh
Nhược Dư mau chóng trả tiền, nếu Mạnh Nhược Dư đã tìm được đại gia, cũng đừng tiếp tục nợ nần nữa, trả tiền rồi ai nấy đều sống dễ chịu.
Lúc này đây họ không đánh người, nhưng lại làm cho chủ nhà bất mãn,
hàng xóm cũng không muốn có loại láng giềng như vậy, họ đều là người dân lao động chân chính, làm sao gặp phải tình cảnh này. Cho dù là chủ nhà
hay hàng xóm, đều bảo hai mẹ con mau chóng dọn đi, càng nhanh càng tốt,
chủ nhà thậm chí còn trả hết toàn bộ tiền đặt cọc cho hai mẹ con họ,
tiền thuê tháng này cũng không thu.
Hai mẹ con Mạnh Nhược Dư không còn cách nào, chỉ có thể mau chóng tìm nhà thuê khác.
***
Đám Diệp Thanh phân công hợp tác, rất nhanh thu được tin tức họ muốn. Dương Mỹ Na có thể xem như người của Vĩnh Hằng Đường, nhưng có thể nói
không có quan hệ gì, dù sao bọn chúng chỉ là nhìn trúng nhan sắc của
Dương Mỹ Na, có lẽ muốn dựa vào thứ này làm chút gì đó. Trước khi Dương
Mỹ Na vào Bích Thủy Thiên Đường, từng có một người bạn trai vô cùng thắm thiết, đối phương đẹp trai, điều kiện gia đình không tồi, nhưng mà sau
khi anh ta đưa Dương Mỹ Na về nhà ra mắt, người trong gia đình anh ta
lại ghét bỏ Dương Mỹ Na chưa từng học đại học, bởi vì con trai họ là
sinh viên xuất sắc. Dương Mỹ Na nghĩ sự phản đối của gia đình bạn trai
sẽ không tạo thành ảnh hưởng gì với tình yêu của họ, tình yêu của họ bền chặt hơn keo sơn, nhưng nào ngờ, người bạn trai đó lại nghe theo ý kiến của người nhà đi xem mắt, Dương Mỹ Na bị đả kích rất lớn, sau khi chia
tay bạn trai liền ngơ ngẩn, sau đó bị người của Vĩnh Hằng Đường nhìn
trúng, rồi bị nhét vào Bích Thủy Thiên Đường. Hiện giờ, theo tin tình
báo Diệp Thanh có được, Dương Mỹ Na đã theo Hướng Việt, hắn có được
người đẹp thì vô cùng đắc ý, bây giờ rất chiều chuộng cô ta.
Chỗ Dương Mỹ Na không có giá trị quá lớn, họ biết được cũng nhanh chóng bỏ qua, trọng điểm đặt vào chỗ của Mạnh Nhược Dư.
Thẩm Trường Kim điều tra lý lịch của Mạnh Nhược Dư, Thẩm Trường Mộc
thì tra mối quan hệ nhân tế của cô, trọng điểm điều tra của Thẩm Trường
Hỏa chính là cô có liên quan gì đến Vĩnh Hằng Đường không.
Đầu tiên là lý lịch của Mạnh Nhược Dư, cô được Mạnh Tuệ Nhiên một
mình nuôi nấng. Chồng của Mạnh Tuệ Nhiên bị tai nạn chết ở công trường,
nhận được một số tiền bồi thường, vì số tiền này, Mạnh Tuệ Nhiên bị
người thân của chồng quấy rầy, vì để thoát khỏi cuộc sống đáng sợ đó, bà dẫn con gái Mạnh Nhược Dư đến huyện Lâm Hồ sinh sống, sống dựa vào số
tiền kia, không làm việc, cả ngày chỉ biết chơi mạt chược, thậm chí cả
cơm cũng không nấu, đều do con gái bà nấu xong bưng đến tận nơi. Mạnh
Tuệ Nhiên không phải là người mẹ đáng tin cậy, nhưng Mạnh Nhược Dư lại
tuyệt đối là một cô gái giỏi giang nhiều mặt, từ nhỏ đến lớn thành tích
vô cùng xuất sắc, các giáo viên khi nhắc đến đều dùng từ ngữ khen ngợi
cô.
Sau khi Mạnh Nhược Dư thi đại học, Mạnh Tuệ Nhiên cuối cùng cũng làm
một chuyện đáng tin, dùng tất cả tiền tiết kiệm để mua nhà ở thành phố
Thịnh Châu, nếu sau khi tốt nghiệp Mạnh Nhược Dư muốn quay về đây sống,
căn nhà này chính là chỗ của hai mẹ con họ, nếu cô không muốn quay về,
thì bà sẽ bán nhà đi theo con gái. Ban đầu, bà đi theo Mạnh Nhược Dư đến thành phố cô đang theo học đại học, không biết là chưa kịp thích ứng
hay thế nào, Mạnh Tuệ Nhiên mau chóng quay về, trang trí đơn giản căn
nhà mới mua liền dọn vào ở.
Mạnh Tuệ Nhiên vẫn ăn không ngồi rồi, tiếp tục “ngựa quen đường cũ”,
mỗi ngày đều chơi mạt chược, ban đầu đánh nhỏ thua nhỏ, sau đó có lẽ bị người khác để ý, dụ dỗ bà đi đánh bạc, sau đó không rửa tay gác kiếm
được, còn cầm cố nhà cửa, cuối cùng cả căn nhà cũng mất luôn.
Lúc đó, Mạnh Nhược Dư có về hai lần, cô về nhà Mạnh Tuệ Nhiên ngoan
ngoãn được một thời gian, lại mau chóng chứng nào tật nấy, vì thế tiền
nợ ngày càng nhiều. Theo lý mà nói, khi nhìn thấy Mạnh tuệ Nhiên không
có tiền, người khác hẳn là không hơi đâu để ý đến bà, nhưng có một đại
ca lại nhìn trúng Mạnh Nhược Dư, muốn thông qua cách thức này bức ép
Mạnh Nhược Dư theo hắn, hiện giờ đại ca này đang gây áp lực cho Trịnh
Thế Tài, hắn ta mới phái người đi bức ép hai mẹ con Mạnh Nhược Dư.
– Lý lịch của cô ta rất sạch sẽ đấy- Thẩm Trường Kim nhìn mấy người anh em.
Tư liệu này có giả hay không, họ đương nhiên có thể mau chóng phán
đoán được, nhìn thấy tư liệu của Mạnh Nhược Dư, Thẩm Trường Kim thậm chí đã than thở, nếu không phải có người mẹ không đáng tin như Mạnh Tuệ
Nhiên, tương lai của cô ấy chắc hẳn rất tươi sáng, cô ấy giỏi giang còn
xinh đẹp, quan trọng là cô ấy rất nỗ lực.
Thẩm Trường Mộc liếc nhìn Thẩm Trường Kim, không khỏi lắc đầu:
– Mạnh Nhược Dư này rất không đơn giản.
Khi họ nhìn thấy tin tức Thẩm Trường Mộc điều tra ra được, lập tức
hiểu ra anh ta ám chỉ điều gì. Mạnh Nhược Dư là cô gái không hề có bối
cảnh, lúc học đại học lên như diều gặp gió, không chỉ có mối tình vô
cùng tốt đẹp, thành tích cũng không hề rớt hạng, năm nào cũng giành được học bổng bậc cao. Khi cô tốt nghiệp đại học, một vài công ty lớn đều
chiêu mộ cô, nhưng cô lại từ chối để chuyên tập học lên nghiên cứu sinh. Trong lúc học nghiêm cứu sinh, cô vừa đi học, vừa đến công ty thực tập, dựa vào kinh nghiệm thực tập hơn hai năm, năm cô tốt nghiệp, cô đã tự
tiếp nhận một vài chiến lược quảng cáo, một quảng cáo trong số đó nhận
được thành công vang đội, bắt đầu có nhãn hàng lớn trực tiếp tìm đến cô, cô đã kiếm được rất nhiều tiền dựa vào đó.
Theo tốc độ kiếm tiền của Mạnh Nhược Dư, Mạnh Tuệ Nhiên lại nợ thêm
tiền, cô quả thật có thể trả nợ, nếu không phải Trịnh Thế Tài cố ý gây
khó dễ, Mạnh Nhược Dư hoàn toàn sẽ không quay về.
Thẩm Trường Hỏa hai tay khoanh trước ngực:
– Cô ấy quay về, không chỉ do Trịnh Thế Tài gây khó dễ, còn có nhà họ Chu.
Tất cả mọi người nhìn Thẩm Trường Hỏa, cách thức tìm kiếm thông tin
của Thẩm Trường Hỏa luôn có chỗ độc đáo, anh ta nói như vậy, nhất định
đã có được tin tức cơ mật nào đó.
– Mạnh Nhược Dư là đột nhiên từ chức, đúng không?- Thẩm Trường Hỏa hỏi Thẩm Trường Mộc.
– Đồng nghiệp của cô ấy nói hình như cô ấy có đối tượng kết giao ổn
định, đều tính toán ra mắt cha mẹ hai bên, họ còn từng chọc cô đòi ăn
kẹo cưới- Thẩm Trường Mộc suy ngẫm rồi gật đầu- Khi đó Mạnh Nhược Dư
đúng lúc nghỉ phép, họ tưởng về quê ra mắt nhà chồng, kết quả không ngờ
Mạnh Nhược Dư đột ngột đưa đơn từ chức, thậm chí ngay cả người cũng
không thấy quay về lần nào.
– Trùng hợp vậy, con trai út Chu Thành Bân của Chu Tiến Ân dẫn bạn
gái về nhà, hình như chuẩn bị ra mắt ông ta, nhưng mà không có kết quả-
Thẩm Trường Hỏa nói.
– Người kia là Mạnh Nhược Dư?- Diệp Thanh hỏi.
Thẩm Trường Mộc nhanh trí:
– Có khả năng là vậy, Chu Thành Bân vô tình gặp được Mạnh Nhược Dư,
bị cô ấy thu hút, hai người nhanh chóng rơi vào bể tình, thậm chí còn
quyết định kết hôn. Trước khi kết hôn chắc chắn phải ra mắt cha mẹ đôi
bên, nhưng mà khi sắp xếp cho Mạnh Nhược Dư gặp Chu Tiến Ân, Mạnh Nhược
Dư bị Chu Nhân nhìn trúng. Chu Nhân là người sống sót duy nhất trong sự
kiện năm đó, có lẽ ông ta từng gặp Mạnh Tiêu Tiêu, khi thấy Mạnh Nhược
Dư giống hệt Mạnh Tiêu Tiêu, lập tức nảy ra ý tưởng. Mẹ cô ấy nợ một
khoản tiền, Trịnh Thế Tài đúng lúc vừa ép buộc vừa dụ dỗ cô, Chu Tiến Ân dứt khoát phái thêm người đối phó hai mẹ con họ, ngoài mặt làm như để
Mạnh Nhược Dư cách xa con trai ông ta ra, mặt khác cho thấy Mạnh Nhược
Dư với họ không có quan hệ gì, về phần bên trong thế nào, cũng chỉ có họ mới rõ.
Thẩm Trường Hỏa và Thẩm Trường Mộc đưa mắt nhìn nhau, dễ nhận thấy,
Thẩm Trường Hỏa cũng nghĩ như vậy, vì chỉ có như vậy, hết thảy mọi
chuyện mới thông suốt rõ ràng.
– Có hình của Mạnh Nhược Dư không?- Thẩm Trường Thủy nãy giờ im lặng đột nhiên hỏi.
Thẩm Trường Kim im lặng, giao tài liệu có kèm ảnh cho anh ta, anh ta
vừa nhìn thấy tấm ảnh, ánh mắt liền thay đổi, siết chặt tư liệu, giống
như có thể thông qua chúng nhìn thấy thứ khác.
– Mạnh Nhược Dư có mấy phần giống Mạnh Tiêu Tiêu?- Diệp Thanh hỏi.
Người từng gặp qua Mạnh Tiêu Tiêu chỉ có mỗi Thẩm Trường Thủy, đây là chuyện họ vô cùng quan tâm.
Thẩm Trường Thủy chậm rãi ngẩng đầu lên, ánh mắt anh ta sâu hun hút, còn có cảm xúc phức tạp:
– Giống nhau như đúc, như là cùng một người.