Bàn tay Lâm Siêu thả ra, cơ thể Hắc Xà nặng nề va chạm với mặt đất, nằm gục thành một đống.
Liệp Ưng và mấy người đứng bên cạnh cùng hít một hơi khí lạnh, kinh ngạc
nhìn Lâm Siêu. Thực lực của Hắc Xà trong nhóm của bọn hắn đứng vị trí số 1, số 2, lại trực tiếp bị giết chết, đến cơ hội đánh trả cũng không có, hơn nữa còn bị giết bằng một cách thức vô cùng dã man, tàn bạo, rốt
cuộc sức mạnh của Lâm Siêu khủng bố đến mức nào.
"Mày quả nhiên
có tài." Lý Kiệt đứng phía sau, đôi mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm
Siêu, nói: " Thế chất như vậy tối thiểu cũng được đứng vào trong hàng
ngũ những người đứng đầu trong căn cứ, có điều…Nếu chỉ có như vậy, mày
cũng muốn chống lại tao sao?"
Vút!
Sau khi vứt bỏ thi thể
Hắc Xà thì cơ thể của Lâm Siêu lấy một tốc độ không thể tưởng tượng
được, thân hình lóe lên một cái rồi như đột nhiên biến mất trong không
khí.
"Không được!"
Con người Liệp Ưng co rụt lại, năng lực của hắn là " Mắt ưng" thị giác tiến hóa đến mức cao nhất, bất kể là
viên đạn bắn ra từ nòng súng, hay những đòn tấn công cận chiến bất ngờ,
thì đôi mắt của hắn vẫn có thể nẳm bắt được rõ ràng những chuyển động.
Do đó, có thể sớm tránh thoát, năng lực này tuy không phải là rất mạnh,
thể nhưng đã được hắn vận dụng vô cùng nhuần nhuyễn.
Giờ khắc này dựa vào " Mắt ưng" hắn có thể nhìn rõ tất cả mọi chuyển động cũng như phương hướng Lâm Siêu đang di chuyển!
Trốn!
Chỉ trong chớp mắt bộ não hắn đã truyền ra một tín hiệu vô cùng nguy hiểm,
những sợi cơ bắp trên cơ thể không ngừng chuyển động, năng lượng toàn
thân chuẩn bị bộc phát, tránh né đòn tần công của Lâm Siêu.
Nhưng mà, khi hắn vừa mới nhấc mũi chân lên, thì bàn tay của Lâm Siêu đã xuất hiện bên trong tầm mắt của hắn. Dựa vào vô hạn thị giác hắn có thể nắm
bắt được tất cả chuyển động của Lâm Siêu, kể cả những chi tiết nhỏ nhất
trên gương mặt đối thủ, nhưng mà….
Nhìn thấy được không có nghĩa là có thể tránh thoát được.
Rầm!
Hắn cảm thấy cơ thể vô cùng đau đớn khi lưng bị đập mạnh vào bức tường phía sau, va chạm mạnh mẽ khiến cho đầu óc hắn rơi vào choáng váng.
Lâm Siêu nhấc cánh tay còn lại, bàn tay nắm chặt thành nắm đấm, đánh mạnh vào cổ họng của hắn.
Xoẹt!
Đúng lúc này, một tia sét bắn vào người Lâm Siêu.
Cả người Lâm Siêu tê dại,động tác đình chỉ trong chốc lát, thời gian dừng
lại vô cùng ngắn nhưng ngay lập tức hắn cảm giác cơ thể mình trở nên vô
cùng trầm trọng, giống như bị thứ gì đó đè nặng phía trên ấn cơ thể Lâm
Siêu xuống.
Đôi mắt Lâm Siêu híp lại, lực hút trái đất tăng lên!
Động tác của Lâm Siêu cũng không có dừng lại, tốc độ ra đòn bỗng nhiên bộc phát, đấm mạnh vào cổ họng Liệp Ưng.
Rầm!
Cổ họng là một trong những vị trí yếu nhất trên cơ thể, bị dính một đòn
mạnh của Lâm Siêu, cổ họng của Liệp Ưng bị lõm một vết khiến cho yết
hầu, xương cổ bị phá nát, khí quản bị xé rách, nếu không nhanh chóng
chữa trị thì Liệp Ưng sẽ bị ngạt thở mà chết.
Từ lúc bắt đầu ra tay, thời gian chưa tới một phút mà Lâm Siêu liên tục giết chết hai người.
Gương mặt Lý Kiệt tức giận nổi đầy gân xanh, cơn giận khiến cho mặt hắn trở
nên đỏ rực, hắn đứng dậy, nhìn chằm chằm vào Lâm Siêu. Kẻ đang đứng
trước mặt hắn, đã không trả lời câu hỏi của hắn lại còn dám ra tay giết
người như ở chỗ không người, dám coi thường sự có mặt của hắn ở đây.
"Đi chết đi!" Lý Kiệt nói xong, lao về phía Lâm Siêu.
Bốn người còn lại đã sớm sợ đến vỡ mật, năng lực của Liệp Ưng ở trong nhóm
của bọn hắn là một loại năng lực bảo vệ tính mạng mạnh nhất, vậy mà
không phát huy được chút nào. Rất nhanh đã bị đối phương giết chết, nếu
như Lý Kiệt không có mặt ở đây thì bọn hắn đã sớm chạy trốn hết, không
còn tâm lý nào ở lại mà chiến đấu.
Trừ khi thực lực gần ngang bằng mới dám ở lại chiến đấu, nếu như cách biệt thì ở lại cũng chính là chịu chết.
Xoẹt!
Một tia sét bắn tới Lâm Siêu, kẻ bắn ra tia sét này là một người thanh niên thấp lùn, những luồng điện đang chảy xuôi trên người hắn, năng lực này
tương tự với Lâm Thi Vũ.
Lâm Siêu vốn có thể dễ dàng né tránh đòn tấn công, thế nhưng do lực hút của từ trường trái đất nơi hắn đang đứng đột nhiên tăng lên mấy lần, ghìm chặt lấy cơ thể của hắn, kể cả có kịp
gia tăng tốc độ thì tốc độ cũng chỉ bằng với thể chất gấp ba mươi bốn
lần mà thôi, căn bản không có cách nào né tránh được. Ngực của Lâm Siêu
ngay lập tức bị dính đòn.
Quần áo trên người ngay lập tức bị tia
sét làm cho rách nát, lộ ra một lớp băng kim loại màu tìm ở bên dưới,
dòng điện ngay lập tức bắn lên lớp kim loại rồi chạy thẳng vào cơ thể
Lâm Siêu. Điện giật khiến cho cơ thể Lâm Siêu cứng ngắc, phản ứng chậm
lại.
Nhìn thấy Lâm Siêu bị dính lôi điện, ba người còn lại vô
cùng vui vẻ, lập tức gia tăng tốc độ lao tới, bọn họ biết năng lực của
lão đại vô cùng đáng sợ, đây là một loại năng lực làm gia tăng từ trường trái đất, có thể tùy ý khống chế tăng giảm lực hút trái đất, cho dù là
bất cứ ai, chỉ cần tiến vào phạm vi bao phủ của năng lực, tốc độ sẽ giảm xuống, cơ thể nặng nề không thể di chuyển linh hoạt được, đến lúc đó sẽ trở thành một tấm bia sống.
"Chết!"
"Giết hắn đi!"
Người thanh niên thấp lùn cùng với hai người còn lại không bỏ phí lấy cơ hội, nhanh chóng thi triển năng lực của mình, lợi dụng cơ thể Lâm Siêu đang
bi trói buộc, ra đòn quyết định giết chết hắn.
Cho dù thể chất
của Lâm Siêu có mạnh đến thế nào thì cơ thể cũng là máu thịt, chỉ cần
thể chất của Lâm Siêu không mạnh hơn bọn hắn mười cấp thì sẽ không có
cách nào chống đỡ được đòn tấn công của bọn hắn.
Khi mấy người
chuẩn bị ra đòn quyết định thì động tác của Lâm Siêu bỗng nhiên dừng
lại, đồng thời bàn tay giơ lên, ngón tay chỉ về phía trước.
Tia Gramma xạ tuyến.
Phốc…phốc…phốc.
Hơn một nghìn tia Gramma xạ tuyến ngay lập tức bắn ra, tốc độ nhanh vô
cùng, mắt thường không có cách nào nhìn thấy được, trong nháy mắt bắn
lên cơ thể bọn họ.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của ba người,Tia Gramma với lực xuyên thấu không có gì là không xuyên thủng được trong nháy mắt xuyên thủng năng lực phòng hộ, tạo thành trăm nghìn lỗ thủng trên cơ
thể bọn họ.
Tất cả các bộ phận trên cơ thể trên đầu, cổ họng, bộ ngực, chân, tay rất nhanh bị máu nhuộm đỏ.
Đôi mắt ba người trợn ngược, miệng hơi nhếch lên dường như muốn nói điều gì đó, thế nhưng sinh mạng đã bị Tử thần cướp mất, âm thanh không có phát
ra, đôi mắt rất nhanh mất đi ánh sáng.
"Không thể nào…"
Đứng phía sau cùng là một Tiến Hóa Giả có năng lực tấn công hệ tinh thần,
mặc dù đầu đã bị tia Gramma xuyên thủng thế nhưng hắn vẫn chưa có ngay
lập tức chết đi, đôi mắt hắn vô cùng hoảng sợ nhìn Lâm Siêu, không biết
làm sao mà trên người bọn hắn bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều vết thương.
Năng lực này là như thế nào?
Lâm Siêu không để ý đến Tiến Hóa Giả đó vì dù sao hắn cuối cùng cũng sẽ chết. Ánh mắt ngay lập tức nhìn về phía Lý Kiệt.
Lý Kiệt có cảm giác mình đang ở bên trong một cơn ác mộng vô cùng khùng
khiếp, nhịp tim hắn đập rất nhanh, những trợ thủ đắc lực bên cạnh mình
đã bị giết sạch mà không có một chút năng lực phản kháng, hơn nữa từ đầu đến cuối hắn cũng không biết được cuối cùng bọn họ vì sao mà chết.
"Khoảng cách xa như vậy mà cũng có thể giết chết người khác, chứng tỏ năng lực
của hắn thuộc loại tấn công cự ly xa. Thế nhưng, khả năng cận chiến của
hắn cũng không kém chút nào. Dựa vào năng lực của mình, nếu tiếp tục
đứng bên trong phạm vi bao trùm của năng lực, có thể làm cho sức ép
không khí tăng lên vài lần, dựa vào năng lực làm gia tăng lực hút trái
đất sẽ giúp tăng thêm lợi thế cho bản thân. Chỉ là từ đầu đến cuối không biết Lâm Siêu sử dụng năng lực gì, mà lực sát thương thật đáng sợ, kể
cả là mình cũng sẽ không có cách nào chống lại được, nháy mắt sẽ bị giết chết!" Lý Kiệt vô cùng sợ hãi, liên tục lùi về phía sau để kéo dài
khoảng cách với Lâm Siêu.
Năng lực của Lý Kiệt rất mạnh, thuộc về năng lực quần thể, có thể cũng một lúc tấn công rất nhiều mục tiêu, chỉ cần đứng ở bên trong phạm vi bao trùm của năng lực, hắn có thể làm chậm tốc độ của đối thủ, đồng thời làm gia tăng tốc độ của chính mình. Điều
này có nghĩa là tốc độ đối thủ giảm hai lần thì ngược lại tốc độ của hắn sẽ tăng lên gấp hai lần.
Tức là Lâm Siêu sẽ phải gia tăng năng lực gấp hai lần và Hắc Nguyệt cũng phải cường hóa gấp đôi.
Khổng Tước và Đại Thiết Ngưu vốn nghĩ rằng lần này sẽ lâm vào khổ chiến,
không nghĩ tới sự tình lại thay đổi vượt ngoài dự liệu của họ. Để cho họ mở rộng tầm mắt chính là dựa vào một người Lâm Siêu có thể dễ dàng giải quyết sáu người đối phương,còn lại duy nhất Lý Kiệt.
Hơn nữa dường như Lý Kiệt cũng không phải là đối thủ của Lâm Siêu.
"Đây chính là người làm khiến cho thủ lĩnh cảm thấy vừa ý sao, thật là đáng sợ!"
Đại Thiết Ngưu thầm nghĩ trong lòng, trước đây hắn biết năng lực của Lâm
Siêu là tia sáng, lúc này đứng ở bên ngoài quan sát mới biết được năng
lực này đáng sợ đến mức nào, tốc độ nhanh vô cùng, tỉ lệ bắn trúng mục
tiêu là trăm phần trăm.
Tỉ lệ trăm phần trăm, hơn nữa lực xuyên thấu cực mạnh, năng lực này chính là ác mộng!
Khổng Tước cũng cảm thấy vô cùng chấn động, lúc này nàng mới ý thức được,
người biến Hắc Nguyệt và Lâm Thi Vũ trở thành tùy tùng, tột cùng đáng sợ đến mức nào.
"Ngươi mạnh như vậy, tại sao ngay từ lúc đầu không chống lại chúng ta?"
Lý Kiệt sau khi lùi lại khoảng cách chừng trăm mét thì dừng lại, thể chất
của hắn là ba mươi hai lần, phạm vi bao trùm năng lực của hắn là 100
mét. Hắn tính toán thể chất của Lâm Siêu cũng chỉ hơn hắn vài cấp, dựa
vào khoảng cách này, nếu Lâm Siêu đột ngột phát động đòn tấn công, thì
hắn tin tưởng mình hoàn toàn có thể nhìn thấy được và đủ thời gian tránh né.
Vẻ mặt Lâm Siêu như thường, hắn chậm rãi bước tới, nói:
"Ngươi mặc dù chỉ là một con chuột nhắt bị nhốt trong chuồng, nhưng ta
lại không phải là mèo, một con mãnh hổ lại phải săn bắt một con chuột
nhắt, thật là lãng phí thời gian của ta."
Mình ta con chuột? Trái tim Lý Kiệt giật nhẹ một cái, hắn cũng không phải vì lời nói của Lâm
Siêu mà trở nên kích động, trái lại trong lòng cảm thấy vô cùng lạnh
lẽo, trong đầu không tự chủ được nghĩ đến đôi mắt lạnh lẽo đáng sợ của
Triệu Băng Băng, đầu óc hắn cảm thấy choáng váng, vội vàng nói: "Cô ta
làm sao biết ta chắc chắc sẽ đi vào di tích?"
"Việc này ngươi
phải hỏi lại chính mình, vì lẽ gì ngươi quyết định đi vào?" Lâm Siêu
lạnh nhạt nhìn hắn, nói: " Ta cảm thấy, dựa vào lý do giết chết những
người mới, làm suy yếu sức mạnh của Triệu Băng Băng cũng không cần thiết ngươi phải tự mình ra tay, nói đi, ngươi tiến vào di tích là đề làm
gì?"
Lý Kiệt cảm giác dường như trái tim mình ngừng đập.
Hắn đột nhiên ý thức được, chính mình thật là ngây thơ đến mức đáng thương, hắn cho rằng nữ nhân kia sẽ không biết được mục đích của mình, nghĩ đối phương là một kẻ ngu ngốc. Không ngờ chính mình mới là kẻ ngu ngốc.
"Chẳng lẽ nữ nhân kia vẫn luôn chờ đợi thời điểm mình tiến vào trong di tích?"
Trong đầu Lý Kiệt bỗng phát sinh ra một ý nghĩ vô cùng đáng sợ, hắn cảm thấy
đáy lòng lạnh buốt: "Điều này là không thể, nếu bên trong thủ hạ của
mình có gián điệp do nữ nhân đó cài vào, thì kế hoạch của mình đã bị bại lộ, nhưng cô ta vẫn kiên nhẫn chờ đợi, hơn nữa còn cho mình một cơ hội, chính là để dẫn dụ mình tiến vào trong di tích, sau đó người đàn ông
này sẽ ra tay!"
Hắn đột nhiên hoàn toàn hiểu rõ tất cả mọi chuyện.
Buồn cười! Thật là buồn cười. Chính mình lại cho mình là thông minh, tự mãn
cười nhạo trí thông minh của kẻ khác, hóa ra mình mới chính là con mồi,
hơn nữa đang bị thợ săn dồn vào chân tường.
Cứ thể mà từ bỏ hay sao?
Hắn cảm thấy không cam lòng, nhìn Lâm Siêu đang bước tới từng bước, đầu óc
hắn nhanh chóng vận chuyển, nói thật nhanh: " Nữ nhân kia cho ngươi cái
gì, ta sẽ trả gấp đôi, bất cứ thứ gì ta có được, kể cả vị trí của ta
trong căn cứ, ta đều có thể tặng cho ngươi, ta có thể thở thành người
hầu của ngươi, đồng thời sẽ trợ giúp ngươi trở thành thủ lĩnh đứng đầu
của căn cứ, thế nào?"