Buổi chiều thì Hề Bá Niên chuyển viện đến tổng viện quân khu, vào ở
phòng bệnh của cán bộ cấp cao, bác sĩ chính chính là Hạng Việt.
Hề Duy bớt thời gian trở về công ty, mặc dù đúng ngày mồng một tháng năm
là kỳ nghỉ ngắn, nhưng đối với người làm ăn bọn họ
mà nói, nhân viên có thể nghỉ còn ông chủ thì không được. Hề Hi ở lại
bệnh viện trông cha, Sầm Úy không muốn chờ ở phòng bệnh đối mặt với vẻ
mặt dối trá của kế nữ nên dẫn Hề Tễ tới nha khoa khám răng, nói là hai
ngày trước kêu đau răng, đi khám xem có phải sâu răng rồi không.
Chờ hai mẹ con rời đi, Hề Hi nhìn cha châm chọc: "Cha nói xem cha cưới bà
ta có ích lợi gì chứ, ngày hôm qua chỉ biết khóc khóc khóc, một chút
trách nhiệm cũng không có, còn không bằng Hề Tễ, ít nhất biết không gây
thêm phiền phức."
Hôm nay Hề Bá Niên bị hiếu tâm của con gái cảm
động, vào lúc này tâm tình cực tốt, không giống trước kia thiên vị nói
tốt cho vợ, ngược lại có điều ngụ ý mà nói: "Dù sao bà ấy cũng đi theo
ta vài chục năm, người cũng yên phận, mặc dù có chút tâm tư nhưng không
có gì ý xấu." Ông ta tự tay vén tóc rơi ở thái dương của con gái ra sau
tai: "Ta biết rõ con bởi vì chuyện mẹ con mà vẫn oán trách ta, thật ra
thì chẳng lẽ ta không hối hận sao? Từ khi mẹ con ngoài ý muốn chết đi,
ta đã hối hận rồi. Nhưng người sống chỉ có thể nhìn về phía trước, ngoại tình là lỗi của ta, khi đó thu mua cậu nhỏ của con cũng là ta hồ đồ,
nhưng con hãy tin tưởng ta, ta chưa bao giờ từng nghĩ kết quả mọi chuyện sẽ là như vậy. Nếu như thời gian có thể quay lại, ta nguyện ý trả bất
cứ giá nào, bao gồm sinh mạng, chỉ cần mẹ con có thể sống lại."
Đây là lần đầu tiên ông ta nói kĩ càng sự kiện này với con gái như thế, vừa nói vừa phân tích, đứt quãng, lại tạm dừng một lát, sau một lúc lâu,
ông ta cảm khái: "Ta thừa nhận lúc ấy ta rất khốn kiếp, bị thế giới muôn màu muôn vẻ bên ngoài mê hoặc, nhưng người đều có giai đoạn phản
nghịch. Giống như con, hai năm trước con dám tin tưởng mình sẽ ở cùng
một chỗ với Hạng Việt sao? Thời gian thay đổi, suy nghĩ của người ta
cũng thay đổi, khi đó là lúc gian ác nhất của ta, khi tỉnh mộng mới biết chính mình đã quá sai lầm. Nhưng sai lầm lớn đã tạo thành rồi, chờ ta
hoàn toàn tỉnh ngộ thì mẹ con cũng đã qua đời, Sầm Úy đã gả cho ta."
Vẻ mặt thoải mái của Hề Hi từ từ thu lại, cô mím môi không nói một lời.
Hề Bá Niên cười khổ một tiếng: "Ta biết ta có nói thêm gì nữa thì con cũng không thể dễ dàng tha thứ cho ta, thật ra thì những thứ này sao không
phải là ta vì mình tìm lý do? Con một mực cảm thấy ta thiên vị Hề Tễ,
bình thường thương yêu cưng chiều lại len lén chuyển giao cổ phần cho
nó, nhưng Hề Hi, cổ phần trên danh nghĩa của con và Hề Duy đều đã cực kỳ nhiều rồi, về sau những thứ trên danh nghĩa của ta cũng chỉ là của con
và Hề Duy, Hề Tễ... Ta cũng chỉ có thể cho nó đến mức ấy, di chúc năm
ngoái ta cũng đã lập rồi, nếu như con không tin, hiện tại ta có thể lập
tức bảo luật sư đưa tới."
"Chúng ta đổi đề tài đi," Hề Hi ngắt
lời ông ta, "Cha không biết như thế không có nghĩa gì sao, chuyện lúc
trước của cha và mẹ con con không rõ ràng lắm, nhưng ngoại tình chính là ngoại tình, đây là không thể nghi ngờ, Sầm Úy là tiểu tam cũng là không thể nghi ngờ, con khinh thường bà ta không phải là bởi vì bà ta thành
công đạp mẹ con xuống, mà là người đàn bà này tâm thuật bất chính. Cha
nói bà ta không có ý xấu, ha ha, bà ta có ý xấu còn có thể để cho cha
biết? Đừng coi bà ta như kẻ ngốc, nếu Sầm Úy thật sự ngu xuẩn sẽ không
có khả năng đạp mẹ con xuống rồi. Người đàn bà này tâm cơ quá sâu,
chuyện di chúc cha ngàn vạn lần đừng để cho bà ta biết, nếu không không
chừng sẽ tìm người giết chết con và anh con cũng nên, đừng trừng con,
chỉ có cha mắt to à? Con thực sự chân thành mà nói, người đàn bà kia
chính là một kẻ yêu tiền, nếu bà ta biết cha chỉ cho con trai của bà ta
một ít đồ, không nghĩ tới chuyện xấu xa là không thể. Không tin? Cha
dừng hết cung ứng cho nhà họ Sầm trong vòng một tháng thử một chút, nhìn xem bà ta sẽ làm như thế nào."
Hề Bá Niên cảm thấy con gái cố
chấp nói không thông, Hề Hi cảm thấy cha ruột tự cho là đúng, quá để ý
mình. Hai cha con có chút ý tứ tan rã trong không vui. Lúc Hạng Việt cầm báo cáo kiểm tra tới đây đã nhìn thấy bọn họ một cúi đầu chơi điện
thoại di động một nhàm chán xem ti vi, ai cũng không để ý đến ai, không
khí có chút quỷ dị.
Thấy bạn trai trở lại, Hề Hi chủ động đứng lên: "Kết quả kiểm tra như thế nào?"
Hạng Việt đưa báo cáo kiểm tra trong tay cho cô: "Cũng không tệ lắm, không
có gì lớn, nằm viện quan sát mấy ngày nếu như không tái phát thì chú có
thể xuất viện." Nói xong nhìn về phía Hề Bá Niên: "Sau này
tha.lqđ.nhh.ưng chú phải giữ vững tâm tình vui vẻ, không thể vất vả,
không thể quá kích động, không thể uống rượu hút thuốc, lần này thật sự
là vận khí tốt, lần sau nếu lại tái phát sẽ không tốt, thân thể của mình không thể chỉ dựa vào người khác để ý, chú phải tự mình để ý mới được."
"Nghe thấy không, cha phải tự mình để ý," Hề Hi cũng theo sau báo cho cha
ruột, còn nói thầm, "Lại phát bệnh như hôm qua nữa có khả năng con cũng
phải đi kiểm tra trái tim, thiếu chút nữa bị dọa chết."
Thấy con
gái vẫn còn sợ hãi trong lòng, cảm xúc không vui khi nãy của Hề Bá Niên
lập tức biến mất, dịu dàng nói: "Yên tâm, ta vẫn phải chờ con lấy chồng
sinh đứa bé sống hạnh phúc thì mới có thể an tâm nhắm mắt đi gặp mẹ
con."
Ánh mắt Hề Hi soàn soạt một nổi lên lệ quang: "Còn có yên
hay không thế!" Nói xong cũng chạy ra khỏi phòng bệnh, để lại Hề Bá Niên bị nước mắt của con gái làm cho cảm động hồng vành mắt, thở dài một
tiếng nói với Hạng Việt: "Nếu không đối tốt với con bé, tương lai tôi sẽ không bỏ qua cho cậu."
Lúc chạng vạng Hề Duy đi tới bệnh viện,
anh ta chuẩn bị trong khoảng thời gian cha nằm viện này cũng đóng quân ở nơi này tận hiếu. Tài ăn nói của Sầm Úy không đấu lại kế nữ, hơn nữa
chồng cũng không ủng hộ, bản thân bà ta cũng không yên tâm về con trai
nên mỗi ngày chỉ có thể ở lại vào ban ngày để tranh thủ tình cảm.
Không tới một tuần, Hề Bá Niên đã khang phục xuất viện. Về phần nguyên nhân
ngày đó ông ta cảm xúc kích động dẫn đến phát bệnh... Bất kể Hề Hi dây
dưa thế nào thì cha ruột đều dùng một câu nói chặn lại, cổ phiếu lén lút mua bị giảm mạnh nên bị đả kích, nhất thời kích động dẫn đến chảy máu
não.
Lý do này ngay cả Sầm Úy cũng không tin, đáng tiếc Hề Bá
Niên thật sự rất kín miệng, một chút ý tứ cũng không để lộ, cuối cùng
vẫn là Hề Duy khuyên em gái đừng hỏi nữa thì chuyện này mới chính thức
kết thúc.
******
Thời gian thoáng một đã đến tháng 7, được nghỉ hè, trời cũng đúng lúc nóng bức.
Gần đây Hề Hi đi theo anh trai đến công ty học tập, mỗi ngày dậy sớm về
muộn hết sức mệt mỏi. Nhị đại nhà người ta đến công ty đều là hình thức
như “lão phật gia” được người quan tâm, cô đến công ty lại là làm việc
vặt cho thư ký của anh trai, thỉnh thoảng còn phải kiêm chức phiên dịch
tiếng Pháp.
Tiếng Pháp là môn học phụ ở trường đại học của cô, cô gái này Hề Hi có thiên phú ngôn ngữ, không chỉ biết một chút tiếng
Pháp, mà ngay cả tiếng Nhật, tiếng Nga, tiếng Ý cũng có thể chạy ra nói
được mấy câu, đối thoại hằng ngày cũng không có vấn đề gì. Đối với cái
này, ngay cả Hề Duy cũng tự thẹn không bằng.
Buổi tối tắm xong nằm
trên giường gọi điện thoại cho Hạng Việt oán trách nói: "Anh em thật sự
coi em như nô lệ mà l;eq/uyd