Tuyệt Thế Đường Môn

Q.4 - Chương 333: Va Chạm Cuối Cùng ( Thượng)​


trướctiếp

Hào quang màu vàng nhạt lóe lên, Tiếu Hồng Trần đã muốn hóa thân thành trọng pháo, thân pháo thật lớn, đường kính nòng pháo phải vượt qua một thước. Kim quang nồng đậm từ miệng pháo phun ra hướng tới Vương Thu Nhi.

Mảng băng kịch độc nháy mắt hóa thành vô số mảnh nhỏ ở trong không trung bắn ra bốn phía, kim quang nháy mắt đã đi đến trước mặt Vương Thu Nhi.

Vương Thu Nhi không né tránh, một phiến băng hoa ở trước ngực nàng ngưng tụ, nhanh chóng ngưng thành một tầng bông tuyết như kim cương. Mà trên người nàng cũng nháy mắt bùng lên ngọn lửa màu vàng. Tiếng rồng ngâm vang vọng, thân thể kim long biến thành lớn, long đầu phát ra tiếng gầm giận giữ, cứng đối cứng với trọng pháo vậy mà vẫn đứng vững.

Ánh mắt ngưng lại, Vương Thu Nhi tay cầm Hoàng Kim Long Thương lại một lần nữa đâm ra ngoài. Chỉ thấy kim quang chợt lóe, Tiếu Hồng Trần biến thành trọng pháo nháy mắt bị phá tan. Nhưng những mảnh vỡ màu vàng nhạt giống như hóa thành dịch thể hướng về phía sau lưu động, lại một lần nữa tổ hợp thành một khẩu trọng pháo, tiếp tục hướng đến nàng bắn tới.

Cũng đúng lúc này, đạo ngân quang từ trên trời giáng xuống, đồng thời bao phủ hướng về phía Vương Thu Nhi, Cửu Diệu lại phóng ra uy lực mạnh mẽ.

Đái Hoa Bân cùng Chu Lộ phối hợp thi triển võ hồn dung hợp kĩ U Minh Bạch Hổ đã sắp hết tác dụng. Hai người đều ở thời khắc này điên cuồng tiến hành công kích. Thế nhưng của họ đều bị tấm chắn tỏa ra ngân quang mãnh liệt của Khâu Kiên Quyết chặn lại, Lam Tu cũng nhân cơ hội này thoát ra đến trợ giúp Hồng Trần huynh muội.

Đạo ngân quang hạ xuống, Vương Thu Nhi ngẩng đầu nhìn thoáng qua khoảng không, cho tới giờ khắc này, ánh mắt của nàng mới có thể xem như hoàn toàn khôi phục thanh minh.

Một tiếng rồng ngâm theo miệng nàng thoát ra, ngay sau đó thân thể của nàng đột nhiên động, một cỗ lực lượng kinh khủng theo trên người nàng phát ra, Kim Long Hộ Thể hoàn toàn khuếch trương, vậy mà cứng rắn đem đạo xạ tuyến chấn vỡ. Sau đó thân trên của Vương Thu Nhi ngửa ra phía sau, Hoàng Kim Long Thương rời tay bay ra, thẳng hướng vọt vào khoảng không. Cùng lúc đó, nàng lại thẳng người dậy, trực tiếp hướng đến phương hướng của Tiếu Hồng Trần va chạm.

Hoàng Kim Long Thương bay vào khoảng không chừng năm thước thì hơi dừng lại một chút. Ngay sau đó, nháy mắt hóa thành đạo kim quang.

- Oanh, oanh, oanh, oanh, oanh, oanh, oanh, oanh, oanh, oanh!

Thanh âm nổ vang lên, gần như không thể phân biệt được trước sau, Cửu Diệu trên không nháy mắt hóa thành từng mảnh nhỏ. Xạ tuyến nó bắn ra vậy mà không thể ngăn cản được Hoàng Kim Long Thương phi đến.

Hồn đạo khí bị hủy, Lam Tu ngã nhào trên mặt đất. Tinh thần lực của nàng tất cả đều đặt trên hồn đạo khí, lần phá hủy này đã làm tinh thần nàng bị thương nặng.

Tiếu Hồng Trần biến thành trọng pháo công kích đột nhiên tạm dừng một chút, phía xa Tào Cẩn Hiên miệng mũi đều chảy máu, thời gian ngắn ngủi lại một lần nữa giúp cho Vương Thu Nhi có cơ hội.

- Oanh!

Vương Thu Nhi cứng rắn cùng đại pháo va chạm, Tiếu Hồng Trần cũng không có bị đánh bay, trọng pháo màu vàng nhạt tan vỡ, ngay sau đó lại vòng lên, nhìn như muốn bao phủ lấy Vương Thu Nhi.

Ở bên cạnh hắn không xa, Mộng Hồng Trần sắc mặt vẫn tái nhợt chợt bổ nhào về phía trước, từ phía sau hóa thành một đạo bạch quang hướng đến phía ca ca.

Chính là võ hồn dung hợp kĩ của huynh muội họ, Hồng Trần Quyến Luyến.

Gần trong gang tấc, thân thể Vương Thu Nhi gần như bị giam cầm trong dịch thể vàng nhạt, nhưng mà, một tầng hàn khí mãnh liệt theo trên người nàng phát ra, làm cho dịch thể màu vàng nhạt không thể tiến thêm một bước ngưng kết thành hình. Cũng đúng lúc này, Mộng Hồng Trần tới rồi.

Kim quang màu hồng mãnh liệt sáng rực chói mắt theo trên người huynh muội bọn họ bùng phát ra. Hơi thở khủng bố, ngũ sắc quang mang lấy ba người làm trung tâm chợt bốc lên.

Tất cả mọi người bị một màn này dọa cho ngây người, cục diện này chính là muốn liều chết a! Hơn nữa muốn hóa giải cũng không có cách nào ra tay.

Tiếu Hồng Trần, Mộng Hồng Trần hai huynh muội nếu có thể đem Vương Thu Nhi đánh bại. Như vậy, Sử Lai Khắc chiến đội thực lực vừa tăng lên không được mấy, công kích của bốn người khác sẽ không còn vấn đề gì. Ngược lại, Nhật Nguyệt chiến đội cũng làm không còn thực lực chống lại.

Những người khác đều không tự giác mà dừng tay, ánh mắt mọi người đều chăm chú nhìn vào trung tâm khuếch tán ra màu vàng, màu đỏ, màu lam, màu trắng nhiều màu ánh sáng hình thành lốc xoáy khổng lồ. Kia lốc xoáy khủng bố tràn đầy hồn lực kịch liệt dao động. Cho dù thân là Phong Hào Đấu La Trịnh Chiến đều không khỏi có cảm giác kinh hồn bạt vía.

- Vì cái gì phải giúp ta?

Trong lốc xoáy, âm thanh có chút khác thường của Vương Thu nhi ở chính trong đầu nàng không ngừng quanh quẩn.

Thanh âm ôn hòa đồng thời vang lên:

- Ta không chỉ giúp ngươi, ta giúp Sử Lai Khắc. Sử Lai Khắc vinh quang, cũng không chỉ là trách nhiệm của mỗi các ngươi.

- Vũ Hạo!

- Ân?

- Không có việc gì...

Lốc xoáy không ngừng bành trướng, từ đường kính ba thước rất nhanh liền tăng lên thành đường kính mười thước, hơn nữa vẫn như trước lấy tốc độ kinh người không ngừng khuếch trương. Khi đường kính của nó đã đạt đến ba mươi thước, vì không chịu được sức ảnh hưởng của nó, những người khác đều lui về phía sau, trên mặt đều lộ ra sự kinh hãi.

Đây đến tột cùng là tình huống gì? Ai thắng ai thua? Mặc dù tất cả mọi người đều cho rằng, Tiếu Hồng Trần, Mộng Hồng Trần hai huynh muội bằng vào thực lực thất hoàn cùng lục hoàn là không có khả năng thất bại. Nhưng mà, Vương Thu Nhi lúc trước bày ra thực lực đúng là rất bá đạo. Nhưng không ai biết, Vương Thu Nhi lúc này cũng ở trong trạng thái võ hồn dung hợp kỹ. Nàng cùng với người nào đó võ hồn kỹ dung hợp là: Vận Mệnh Chi Long Ngâm.

Ngay tại trung ương lốc xoáy, một Thụ Nhãn màu vàng kim dần dần hiện ra, Thụ Nhãn sâu thẳm tràn ngập khí tức uy nghiêm, giống như có thể nhìn thấu vận mệnh thần bí.

Vạn đạo kim quang chợt theo Thụ Nhãn phát ra, toàn bộ lốc xoáy nháy mắt ngưng lại, ngay sau đó liền lấy tốc độ kinh người bắt đầu thu lại.

Giữa không trung, thân ảnh thon dài từ Thụ Nhãn hóa ra, hàng ngàn hàng vạn kim quang không biết đã từ lúc nào trở về Hoàng Kim Long Thương trên tay Vương Thu Nhi biến thành hào quang. Lúc này, cái khăn che trên mặt nàng vậy mà tiêu tán, thân mặc băng giáp, tóc dài màu lam rối tung, tuyệt mỹ dung nhan rốt cục hiện ra trước mắt mọi người.

- Đây là...

Dung mạo như vậy, thật sự làm cho người ta cảm thấy quen thuộc a! Toàn trường nhất thời ồ lên, vì cái gì? Vì sao nàng lại hiện ra trên đài thi đấu? Nàng, nàng không phải từ năng lượng võ hồn dung hợp kỹ của Hoắc Vũ Hạo cùng Vương Thu Nhi hình thành sao?

Kia dung nhan tuyệt sắc hoàn mỹ không tỳ vết thật sự rất dễ dàng làm người ta lưu lại trí nhớ, mà lúc này tất cả mọi việc phát sinh cũng thật làm cho người ta khiếp sợ.

Trên đài khách quý, Kính Hồng Trần đã thất thố cao giọng hô lên:

- Ngưng trận đấu!

Đáng tiếc thanh âm của hắn không cách nào truyền vào sân thi đấu có vòng phòng hộ.

Ngay sau đó, Vương Thu Nhi trên không trung cũng đã hóa thành một đạo lưu quang kim bạch song sắc đáp xuống. Trong lúc lao xuống đã hóa thành Hoàng Kim Cự Long bám vào băng giáp.

Hồn kỹ thứ năm của Vương Thu Nhi, Hoàng Kim Long Nữ, trạng thái Vận Mệnh Chi Long Ngâm: Hoàng Kim Long Rống!

- Ngang!

- Oanh, oanh, oanh, oanh, oanh...

Toàn bộ đài thi đấu rung động, giống như bị bị ném một quả định trang hồn đạo pháo. Khủng bố lực nổ mạnh lấy lốc xoáy làm trung tâm nháy mắt bạo phát ra.

Tham dự thi đấu, những đội viên khác của hai chiến đội, bị sóng lực khủng bố đánh vào bay ngược ra vào vòng bảo hộ, toàn bộ đài thi đấu giống như lún xuống mấy thước.

Bất Phá Đấu La Trịnh Chiến cầm trong tay Bất Phá Thần Thuẫn đem thân thể của chính mình bảo hộ bên trong, ánh mắt không hề chớp chăm chú nhìn vào vị trí trung tâm vụ nổ. Va chạm như vậy, cho dù thân là trọng tài như hắn cũng không có biện pháp can thiệp. Chỉ một chút thay đổi có thể ảnh hưởng đến kết quả trận đấu a!

Những thiếu niên trẻ tuổi hiện tại thật sự quá mạnh mẽ. Cấp độ chiến đấu lúc này chỉ sợ có thể đạt đến Hồn Đấu La đi. Phải biết rằng, bọn họ mới chỉ là hai Hồn Đế cùng một Hồn Thánh a!

Bụi bặm, từ trên trời giáng xuống, sóng xung kích khủng bố quanh quẩn trong vòng hồn đạo bảo hộ chừng mười hơn giây mới dần dần mất đi.

Nhóm hồn đạo sư điều khiển vòng bảo hộ, hồn lực tất cả giảm xuống hơn một phần ba mới có thể duy trì vòng bảo hộ không bị phá hỏng. Nếu vừa rồi phần này uy lực biến thành chiêu thức để phá hủy, chỉ sợ không phải vòng bảo hộ cấp độ này ngăn cản được.

Toàn bộ đài thi đấu giống như bị một búa khổng lồ nện xuống, tại trung ương một vòng tròn đường kính bốn mươi thước bị lún xuống chừng năm thước.

Màu vàng thân ảnh đầu tiên hiện ra trong tầm mắt, Vương Thu Nhi đứng ngạo nghễ nơi trung tâm đài thi đấu, cũng là tâm điểm của hố to. Lúc này, trên người nàng Băng Hoa áo giáp đã muốn biến mất, người biến trở về chiều cao bình thường, nhưng khuôn mặt vẫn như cũ cùng với Quang Minh Nữ Thần tuyệt sắc mỹ nữ giống nhau như đúc.

Nơi khóe miệng, tơ máu chảy xuống, nhưng lại không chút nào ảnh hưởng đến vẻ đẹp của nàng, hình tượng võ thần mỹ nữ tuyệt sắc không biết đã ở trong tâm bao nhiêu người hạ xuống ấn ký không thể xóa nhòa.

Tiếu Hồng Trần cùng Mộng Hồng Trần phân biệt ở hai bên. Mộng Hồng Trần quỳ một gối xuống đất, hộc ra từng ngụm máu to, ánh mắt hoàn toàn ảm đạm xuống.

Tiếu Hồng Trần tình huống còn kinh khủng hơn nàng, một lần nữa hóa thành hình người, thân thể giống như bị ngũ mã phanh thây, có rất nhiều vết thương, nhất là ở tứ chi, đã hoàn toàn vặn vẹo, nhìn không biết là còn sống hay đã chết.

Vương Thu Nhi chậm rãi xoay người nhìn về phía Lam Tu cùng Khâu Kiên Quyết hai người vẫn còn sức chiến đấu, lạnh lùng nói:

- Trận đoàn chiến này, còn cần tiếp tục sao?

Trịnh Chiến không thể không đứng ra, hắn nhìn ra được, Tiếu Hồng Trần huynh muội tình hình cực kì không tốt, nếu không tuyên bố trận đấu chấm dứt chỉ sợ sẽ mất mạng.

- Đoàn đội chiến, Sử Lai Khắc Học Viện...

- Chờ một chút.

Một âm thanh tràn ngập tức giận vang lên, vòng phòng hộ xung quanh đài thi đấu nháy mắt giải trừ, Kính Hồng Trần như tia chớp vọt lên đài, chợt lóe đến bên người Tiếu Hồng Trần, nhanh chóng nhét vào miệng tôn tử một viên thuốc, sau đó mới đứng lên tức giận quát:

- Trận đấu này có vấn đề, chúng ta cần tra rõ, trước tiên không thể công bố kết quả.

Lời này vừa nói ra toàn trường đều ồ lên. Trận đấu là thua nhưng ai cũng không thể không thừa nhận, trận đấu vừa rồi cực kỳ đặc sắc, quyết liệt làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào. Kính Hồng Trần đột nhiên xuất hiện, vậy mà làm cho kết quả trận đấu tạm thời không công bố, lại đồng thời làm cho quần chúng trong lòng có loại cảm giác xấu.

trướctiếp