Chào Boss! Em Đến Nộp Mạng
" Tiểu Nhi,em đang ở đâu "
" Tiểu Nhi.... ? "
" Tiểu
Nhi,đừng chơi trốn tìm nữa,anh có chuyện muốn nói " hắn đi tìm quanh
nhà,không thấy cô dần nổi điên,phát hiện trên bàn có bức thư
" Trạch Dương,em đi đây,em sẽ kiếm tiền trả nợ anh suốt 1 năm qua,chăm sóc thím Trương hộ em,đừng tìm em " hắn xé đôi tờ giấy
" Con mẹ nó,người đâu đi tìm con tiện nhân kia cho tao,nó bỏ trốn rồi " tức giận hét lớn,điên cuồng đập phá đồ đạc miệng không ngừng phỉ báng cô,ở 1 nơi đó xa xôi,cô đã về nhà mẹ đẻ mình
" Mẹ "
" Nhi
Nhi,1 năm qua con đi đâu,không về,mẹ lo cho con chết được " cô chỉ
cười,ôm lấy mẹ vào lòng,nhìn thấy đôi giày da đắt tiền cô nhíu mày
" Mẹ nhà mình có khách sao " mẹ cô nghe xong giật mình,vội xua đẩy cô
" Con mau đi đi "
" Mẹ có chuyện gì ? "
" Người
này là cha con,ông ta đến đòi con " cô giật mình,cha cô sao ?,cô muốn
gặp cha mình,cô muốn được ông ôm vào lòng,được hưởng thụ cảm giác có cha mà 20 năm qua cô chưa từng cô
" Mẹ con muốn gặp cha "
" không được,con mau trốn đi "
" mẹ tại sao,ông ấy là cha con "
" nghe lời mẹ mau trốn,ông ta đến muốn cướp con ra khỏi mẹ,con mau đi đi "
" mẹ... " chưa nói xong đã bị mẹ đẩy đi
" Tố Nhi Nhi ?," cô giật mình khi ai gọi tên mình,quay đầu lại,đằng sau lưng cô
là 1 người đàn ông lịch thiệp,,mặc đồ quân nhân,đầy ngiêm khắc
" ông là .... ? "
" Ta là cha của con "
" Xằng bậy,Nhi Nhi nghe lời mẹ,đi đi "
" Rốt
cuộc bà muốn giấu tôi đến bao giờ,Tố Nhi Nhi là con của tôi,tôi biết tôi có lỗi với mẹ con bà,nhưng xin bà cho tôi nhận con tôi,nhận dòng máu
của tôi " cô nhìn thấy cha mình khóc,nắm lấy tay mẹ cô,mẹ cô đứng như
pho tương kiên cường đầy bất khuất
" Ông không xứng đáng nhận Tố Nhi Nhi là con "
" Mẹ ... ." cô bị mẹ cô lôi vào trong nhà,cha cô đứng ngoài sân,cô không quên ngoái mắt lại nhìn
" Tham quan trưởng Đào,trời sắp mưa rồi "
" kệ tôi "